Cha đời con gái xứ Đông
Ăn trộm tiền chồng mua khố cho trai
Cha đời con gái xứ Đoài
Ăn trộm tiền mẹ mua khoai cho chồng.
----------------
Cha già, con muộn, con ơi!
Lọng rách da trời, con chịu mồ côi.
----------------
Cha già con muộn vơi vơi
Gần đất xa trời con chịu mồ côi
Mồ côi cực lắm bớ Trời
Mẹ ruột cha ghẻ nhiều lời đắng cay.
----------------
Cha mẹ bậu thách cưới một trăm
Qua đi chín chục, thêm trăm đi ngoài
Cha mẹ bậu thách cưới đôi hoa tai
Qua ra thợ bạc, đánh hai đôi liền
Trăm quan thử hỏi mấy tiền?
Ngh́n xưa ai có mua duyên bằng tiền!
----------------
Cha mẹ đ̣i ăn cá thu
Gả con xuống biển mù mù tăm tăm.
----------------
Cha mẹ em đoán số cho chàng
Đoán cung thê thiếp rơ ràng tên em
----------------
Cha mẹ giàu th́ con thong thả
Cha mẹ nghèo con cực đă gian nan
Sáng mai lên kiếm củi trên ngàn
Chiều về xuống biển ṃ hang cua c̣ng.
----------------
Cha mẹ nàng nói gả nàng cho anh
Anh cầu duyên bất cầu lợi
Anh núp bóng trăng anh đợi
Anh núp bóng mây anh chờ
Bây giờ nàng lớn khôn
Cha mẹ nói gả nàng nơi mô?
Anh thà thác xuống ao hồ cho rạng danh.
----------------
Cha mẹ nuôi con như biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày.
----------------
Cha mẹ sinh đẻ em ra
Vườn không bông băi, buôn bán đường xa
Tiền riêng em giấu mẹ giấu cha
Em có cho anh cái áo, sao nó tráo trở như là:
Đàng đ́nh quan một
Đàng đột quan hai
Đường viền quan tư
Sao bây giờ em nói em trừ
Vô giữa đàng cái truông em lột, em hư có làng.
----------------
Cha mẹ tóc bạc da mồi
Ơn thâm em đền bồi không phỉ
Nên em giăi thân hèn, kim chỉ nuôi thân
- Ơn cha ruộng thinh thinh như biển
Nghĩa mẹ sâu thăm thẳm tợ sông
Thương cho thân em là gái chưa chồng
Mà lắm điều cực nhọc, năo ḷng thế ni
- Công sanh dục, bằng công tạo hóa
Có cha mẹ sau mới có chống
Em nhớ khi d́u dắt ẵm bồng
Cho nên ngày nay, dẫu thiên lao vạn khổ,
em cũng vui ḷng chẳng than.
Cha sinh mẹ dưỡng ra con
Cũng như trời đất nước non không cùng
Vẫn là một khí huyết chung
Chia riêng mày mặt trong ḷng sinh ra
Bào thai chín tháng mang ta
Kiêng khem tật bệnh ai ḥa chịu chung
Vượt bể Đông có bè có bạn
Mẹ sinh ta vượt cạn một ḿnh
Sinh ta mát mẻ yên lành
Từ nay mẹ mới nhẹ ḿnh không lo
Chốn lạnh ướt để cho mẹ ngủ
Nơi ấm êm mẹ ủ con nằm
Năm canh con khóc cả năm
Ôm con mẹ chịu khổ tâm lo phiền
Khi con ốm sốt chẳng yên
Con phiền có một, mẹ phiền bằng hai
Ngọn đèn chong bóng canh dài
Nghĩ thua nghĩ được có ai ngỏ cùng
Con rày đă yên lành mát mẻ
Mẹ mới ḷng vui vẻ không lo
Dành riêng quà bánh nhường cho
Sắm riêng quần áo mới đồ chiều con
Trông con nằm ngủ ăn ngon
Sợ con thất ư lại c̣n hờn lâu
Hai ba tuổi độ hầu học nói
Tập dạy cho thưa nói dần dần
Đến chừng biết mặc áo quần
Nuôi thầy dạy học tập văn tập bài
Kể với ai cửa nhà nghèo đói
Trông cho con theo dơi người ta
Đến ngày con bước đi ra
Mẹ cha biết mấy thịt da tiêu ṃn
Đến khi con mười lăm mười tám
Lấy vợ cho lại sắm cửa nhà
Sinh ta rồi lại nuôi ta
Cũng như trời đất sinh ra giống người.