| |
|
- *T́nh yêu đôi lứa
Anh thương ai, anh lại nhớ ai
Chiều chiều ra đứng bờ khoai trông chừng.
------------------
Anh thương con nhạn phải ở với ruồi
Tiên ở với cú người cười với ma.
------------------
Anh thương cô ḿnh như lá đài bi
Ngày th́ dăi nắng, đêm th́ dầu sương.
------------------
Anh thương em anh để đó đă
Anh vô trong Giă (1)
Anh mua một bộ chén chung chè
Anh em về, cái lớn bịt bạc, cái nhỏ bịt vàng
Rượu Phù Li (2) chuốc để hai hàng
Phụ mẫu anh uống trước, phụ mẫu nàng uống sau.
----------
(1) Giă: tên thông tục của thị xă Quy Nhơn.
(2) Phù Li: tên cũ của hai huyện Phù Mỹ, Phù Cát, tỉnh B́nh Định.
------------------
Anh thương em bất luận xấu xinh
Lá giang nấu với cua ḱnh cũng ngon.
------------------
Anh thương em biết nói mần răng
Lấy gió làm quạt lấy trăng làm đèn.
------------------
Anh thương em c̣n sợ nỗi mẹ cha
Thuở nay ăn mặc khó qua khỏi đầu.
------------------
Anh thương em cha mẹ nào hay
Như đèn treo giữa gió, anh không biết xoay hướng nào?
------------------
Anh thương em chẳng phải phú, quư, thế thần
Anh thương em chỉ v́ một nỗi tảo tần, anh thương.
------------------
Anh thương em chỉ nói bên ngoài
Sao mà không nói tận tai mẹ thầy?
------------------
Anh thương em em nói chuyện đưa đ̣
Tỉ như con Đát Kỉ (1) nó pḥ Trụ Vương (2).
--------
(1) Đát Kỉ: người vợ yêu của Trụ Vương.
(2) Trụ Vương: Ông vua cuối cùng của nhà Ân, tàn ngược quá nên sau khi
chết người ta đặt tên cho là Trụ (dây buộc ngựa).
------------------
Anh thương em không muốn vào nhà
Đi qua ngoài ngơ hỏi có gà bán không
- Nhà em buôn vải bán bông
Buôn tơ bán lụa em không có gà.
------------------
Anh thương em không nói khi đầu
Bây giờ cưởi đă bá ngành dâu đi rồi.
------------------
Anh thương em nên phải đi đêm
Té xuống bờ ruộng, đất mềm không đau
May đất mềm nên mới không đau
Phải chi đất cứng xa nhau phen này!
------------------
Anh thương em răng nỏ muốn thương
Sợ ḷng bác mẹ như rương khóa rồi.
------------------
Anh thương em sao nỏ muốn thương
Sợ rồi một khóa đôi rương khó chiều
- Quư hồ em có ḷng thương
Anh có ḷng đợi như rương khóa rồi.
------------------
Anh thương em từ thuở trồng cau
Cau lên chín lóng, ruộng đau chín từng.
------------------
Anh thương em trong chừng một tháng
Nước mắt lai láng hai mươi tám đêm ngày
Khi nào cho gió thổi rung cây
Mây bay về vùng Sơn Liệu, đó với đây ta kết nguyền.
|
|