Ca dao tục ngữ về danh lam thắng cảnh
Cát Chính (1) có cây
đa xanh
Có đường cái lớn chạy quanh trong làng
Cát Chính có giếng ŕa làng
Vừa trong vừa ngọt cả làng chắt chiu.
----------------
Cổ Đô (2) tốt đất cao
nền
Ai đi đến đó cũng quên ngày về.
---------
Cổ Đô thực chốn giang
hồ
Ai đi đến đất Cổ Đô cũng nh́n
Trên bờ gió thổi rung rinh
Dưới sông sóng đánh rập ŕnh thêm vui
Thuyền bè lên ngược xuống xuôi
Tiện đường buôn bán, tiện nơi đi về.
Cổ Loa là đất Đế Kinh
Trông ra lại thấy ṭa thành Tiên xây.
Chẳng thơm cũng thể
hoa nhài
Chẳng lịch cũng thể con người Thượng Kinh (3)
---------
Chẳng vui cũng thể
hội Thầy
Chẳng đẹp cũng thể Hồ Tây xứ Đoài.
Chẳng vui cũng thể
hội Thầy (4)
Chẳng trong cũng thể Hồ Tây xứ Đoài
Rửa chân đi hán, đi hài
Rửa chân đi đất chờ hoài rửa chân
---------
Chuồn chuồn bay thấp bay
cao
Bay ra ngoài Huế, bay vào Phú Yên.
---------
(1) Cát Chính: ở xă
Quảng Cát, huyện Quảng Xương, Thanh Hóa.
(2) Cổ Đô: tức xă Thiệu
Đô, huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa.
(3) Thượng Kinh: Có sách
viết, đất kinh đô ở trên hết mọi nơi khác trong nước, đây chỉ kinh đô
Thăng Long.
(4) Hội Thầy: tức hội
chùa Thầy. Chùa ở chân núi Sài Sơn, huyện Quốc Oai, Hà Tây, là nơi Từ Đạo
Hạnh tu hành. Trên núi có hang Thánh Hóa, tục truyền là chỗ Từ Đạo Hạnh
hóa thân. Chùa Thầy c̣n có tên Thiên Phúc Tự, là công tŕnh kiến trúc và
điêu khắc có giá trị thế kỷ XVII. Hội chùa Thầy tổ chức hằng năm vào ngày
mồng 7 tháng 3 âm lịch.
Ca dao tục ngữ về t́nh thương
Thương em anh cũng muốn
vô
Sợ truông Nhà Hồ, sợ phá
Tam Giang
Phá Tam Giang ngày nay đă
cạn
Truông Nhà Hồ nội tán cấm
nghiêm
Thương ai ai có giữ lờỉ
Chiếu chăn để đó ngậm
ngùi ngóng trông.
Chiếu kia nửa đắp nửa
mong
Chăn đơn nửa đắp nửa
pḥng đợi aị
Thương ai bằng nổi thương
con
Nhớ ai bằng nỗi gái son
nhớ chồng
Thương ai chẳng nói khi
đầu
Để cho thầy mẹ ăn trầu
người tạ
Thương ai cho bằng thương
chồng
Bởi chồng cờ bạc nên ḷng
chẳng thương
Thương ai em đứng em
trông
Nhớ ai mỏi mắt bên sông
đợi chờ.
Thương ai mặc áo nâu ṣng
Chít khăn mỏ quạ lạnh
lùng nắng mưa
Thương ai rồi lại nhớ ai
Mặt buồn rời rợi như
khoai mới trồng
Thương ai ra đứng đầu non
Nhớ ai ra đứng đầu ḥn đá
bia
Thương ai thương cả đường
đi
Ghét ai ghét cả tông ty
họ hàng
Thương ai ví (cho) bằng
thương chồng
V́ (Bởi ) chồng cờ bạc
nên ḷng chẳng thương
Thương ai ví bằng thương
con
Thương ai ví bằng gái son
nhớ chồng
Thương anh đáo để vô hồi
Tướng đi, tướng đứng,
tướng ngồi cũng thương
Thương anh bụng sát tận
da
Anh th́ không biết tưởng
rằng (là) đói cơm
Thương anh cắp nón xuống
đ̣
Sông sâu sào vắn khôn ḍ
tới nơi
Bây giờ kẻ ngậm người
ngùi
Kẻ buồn sông nước, người
phai má hồng.
Thương anh cốt ră xương
ṃn
Thương anh đến thác cũng
c̣n thương anh
Thương anh chẳng biết để
đâu
Để vào khúc gỗ hai đầu
sơn son
Thương anh chẳng biết mần
răng
Cứ lơ lơ lửng lửng như
sao băng giữa trời
Thương anh dầu dải nắng
mưa
Hết khơi ruộng thấp, cày
bừa ruộng cao
Thương anh da diết diết
da
Áo em hai vạt trải ra anh
nằm
Ca dao tục ngữ về từ Hai
Hai đấm
cũng bằng một đá
Hai đứa
ḿnh đứng cũng bằng vai
Người
ngoài không biết tưởng hai vợ chồng
Hai đứa
ḿnh đành, phụ mẫu cũng đành
Phụ mẫu
đâu nỡ dứt duyên lành của con!
Hai đứa
ḿnh giống như cây cau
Anh bẹ, em
bẹ nương nhau sống đời
Anh đừng
thấy khó đối dời
Tiền tài
phấn thổ, nhân ngăi đời thiên kim
Hai đứa
ḿnh ḥa phụ mẫu không ḥa
Như tô
nước lạnh pha trà sao ra ?
Hai đứa
ḿnh mà đặng gần kề
Trăm năm
một dạ nguyền thề không xa
Nh́n chàng
ḍng lệ nhỏ sa
Xa ḿnh
cũng bởi mẹ cha la rầy
V́ ai xui
khiến nỗi nầy trời ơi
Hai (Đôi)
tay cầm hai (đôi) quả hồng
Quả chát
phần chồng, quả ngọt phần trai
Đêm nằm
vuốt bụng thở dài
Thương
chồng th́ ít thương trai th́ nhiều
Hai bàn
tay trắng
Hai bên
bên liễu bên đào
Mặc t́nh ư
bạn, thương bên nào th́ thương
Hai bên
nhắm những cân phân
Ḷng anh
muốn cỡi một lần cả hai
Hai bên
vai vác
Hai hàng
nước mắt nhỏ xuống sân đông
Thương
người bạn cũ, người không thấy người
Hai mươi
giấc tốt Hăm mốt nửa đêm.
Hai mươi
mốt Lê Lai Hai mươi hai Lê Lợi
Hai mắt đổ
dồn lại một
Hai mắt
dồn một
Hai mặt
một lời
Hai má có
hai đồng tiền
Càng nom
càng đẹp, càng nh́n càng ưa
Hai má
nàng trắng phau phau
Răng đen
nhưng nhức như màu hạt dưạ
Hỏi nàng
đă có chồng chưa
Hay nàng
chưa có th́ vừa đôi tả
Hai mươi
hai mốt chẳng chầy
Của cao
bằng núi không tày sớm con.
Của cao
bằng núi bằng non
Không bằng
sớm vợ sớm con lúc này
Hai năm rơ
mười
Hai nách
cô thơm như ổ chuột chù
Mắt th́
gián nhắm lại gù lưng tôm
Hai sương
một nắng
Hai ta ăn
một quả cau
Dối thầy,
dối mẹ ăn sau bóng đèn
Hai ta ăn
một quả hồng
Giấu cha,
giấu mẹ, giấu chồng mà ăn
Hai ta
đang nhớ đang thương
Ai về phân
quế rẽ hương cho đanh
Ca dao tục ngữ về năm
Năm đợi tháng chờ
Năm ăn năm thua
Năm điều ba chuyện
Năm bữa nửa tháng
Năm bà ba chuyện
Năm ba hột
Năm bè bảy mối
Năm cũ chưa qua năm mới
đă đến
Năm cơm bảy cháo
Năm canh ngủ lấy hai
canh
Ba canh thao thức, nhớ
bạn lành khổ chưa ?
Năm canh th́ ngủ lấy ba
Hai canh coi sóc cửa
nhà làm ăn
Năm canh trằn trọc xốn
xang
Lăn qua lộn lại nghĩa
vàng không nguôi
Năm canh chỉ ngủ có ba
Hai canh lo lắng để mà
làm ăn
Năm canh thở vắn than
dài
Gieo ḿnh xuống sạp lại
ngồi lên muị
Nh́n sông chỉ thấy sông
dài
Nh́n non non ngất, trông
người mù tăm.
Năm con ngựa bạch sang
sông
Năm gian nhà ngói đèn
trong đèn ngoàị
Đèn yêu ai mà đèn chẳng
tắt
Ta yêu ḿnh nước mắt nhỏ
rạ
Năm chắp ba nối
Năm chờ tháng đợi
Năm cha bảy chú
Năm cha bảy mẹ
Năm cha ba mẹ
Năm châu bốn biển
Năm châu họp chợ
Năm con ngựa bạch sang
sông
|