Home T́m Ca Dao Diễn Đàn T́m Dân Ca Phổ Nhạc T́m Câu Đố T́m Chợ Quê Góp Ư Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
Cảm Nghĩ
 
Ẩm Thực
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Trang Chủ
 

 
 

 

 

 

Ca Dao Về Cơm
 
Ăn bớt cơm chim
 
Ăn bát cơm đầy nhớ ngày gian khổ
 
Ăn bát cơm dẻo nhớ nẻo đường đi
 
Ăn bát cơm nhớ công ơn cha mẹ
 
Ăn cơm ba chén lưng lưng (*)
Uống nước cầm chừng để dạ thương em
 
Ăn cơm chưa biết trở đầu đũa
C̣n dại, c̣n con nít  
Ăn cơm chúa múa tối ngày
 
Ăn cơm chùa ngọng miệng
 
Ăn cơm có canh như tu hành có bạn
 
Ăn cơm có canh tu hành có văi
 
Ăn cơm gà gáy, cất binh nửa ngày
Hành sự chậm chạp  
Ăn cơm hớt
 
Ăn cơm hớt thiên hạ
 
Ăn cơm hom ngủ giường ḥm
 
Ăn cơm không rau
Như đánh nhau không người gỡ
 
Ăn cơm không rau như đau không thuốc
 
Ăn cơm lừa thóc ăn cóc bỏ gan
 
Ăn cơm làm cỏ chăng bỏ đi đâu
 
Ăn cơm mới nói chuyện cũ
 
Ăn cơm nguội nằm nhà ngoài (nhà sau)
 
Ăn cơm nhà làm chuyện thiên hạ
 
Ăn cơm nhà nọ kháo cà nhà kia
 
Ăn cơm nhà thổi tù và hàng tổng
 
Ăn cơm nhà vác bài ngà cho quan
 
Ăn cơm nhà vác ngà voi
 
Ăn cơm Phật đốt râu thầy chùa
 
Ăn cơm Phật lật đật cả nmgày
Ăn cơm nhà bay thẳng tay mà ngủ
 
Ăn cơm sao đặng mà mời
Nước mắt lênh láng ră rời hạt cơm
Ḿnh ơi đừng đặng cá quên nơm
Đôi ta gá nghĩa danh thơm để đời
Cóc nghiến răng c̣n động đến ḷng trời
Sao ḿnh chẳng tưởng mấy lời em than
 
Ăn cơm tấm ấm ổ rơm
 
Ăn cơm Tàu ở nhà Tây lấy vợ Nhật
 
Ăn cơm trên nói hớt
 
Ăn cơm với cáy th́ ngáy o o…
Ăn cơm thịt ḅ th́ lo ngay ngáy  (A great fortune is a great slavery)
  
Ăn cơm với mắm phải ngắm về sau
 
Ăn cơm với rau phải ngắm sau ngắm trước
 
Ăn cơm với thịt ḅ th́ lo ngay ngáy
 
Ăn cướp cơm chim
 
Ăn hết cả phần cơm chó
 
Ăn mắm lắm cơm
 
Ăn mắm phải nhắm chén cơm
 
Ăn mày chính thực là ta
Đói cơm rách áo hóa ra ăn mày
 
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có bát cơm đầy, nhớ đến nhà nông
Đường đi cách bến cách sông
Muốn qua gịng nước, nhờ ông lái đ̣!
 
Ăn rá cơm ỉa rá cơm
 
Ăn trái nhớ kẻ trồng cây
Ăn cơm nhớ Thần Nông cày ruộng
 
Được một bữa cơm người mất mười bữa cơm nhà
 
Được mùa th́ chê cơm hẩm
Mất mùa th́ đẩn cơm thiu
đẩn: là ăn (phương ngữ Thừa Thiên, Huế)  
Được mùa th́ chê cơm hẩm mất mùa th́ lẩm cơm thiu
 
Đưa anh ra tới bờ hồ (Đông Hồ)
Em mua trái mít, em vồ trái thơm
Anh về nuôi cá thờn bơn
Trồng khoai, trồng sắn, thay cơm có ngày
 
Đầu nguồn trôi trái bọng boong
Cha thác mẹ c̣n, chịu cảnh mồ côi
Mồ côi khổ lắm con ơi !
Đói cơm ai biết, lỡ lời ai phân ?
 
Đến bữa dọn cơm người đi chẳng bực
Bằng kẻ ở nhà chực đợi
 
Đốt than nướng cá cho vàng
Lấy tiền mua rượu cho chàng uống chơị
Gặp khi có khách đến chơi
Mời cơm, mời rượu cho vui ḷng chàng.
 
Đồn rằng cà cuống thơm cay
Ăn cơm bát sứ rửa tay chậu đồng
 
Đồn rằng ngoài tỉnh Hưng Yên
Có cô con gái trái duyên lỡ chồng.
Trống cơm ai khéo vỗ nên vông
Một đàn con vịt lội sông đi t́m.
Rạng ngày mai con mắt lim dim
Chân đi thất thểu như chim tha mồị
 
Đêm qua mưa bụi gió bay
Gió rung cành trúc, gió lay cành bàng
Em với anh cùng tổng khác làng
Nào em có biết ngơ chàng là đâu
Một thương, hai nhớ, ba sầu
Cơm ăn chẳng được ăn trầu ngậm hơi
Thương chàng lắm lắm chàng ơi
Biết đâu thanh vắng mà ngồi thở than
Muốn than mà chẳng gặp chàng
Ḱa như đá đổ bên ngàn Hồ Tây
Đá đổ c̣n có khi đầy
Thương chàng biết thủa nào khuây hỡi chàng.
 
Đời vua Thánh Tổ, Thánh Tông
Cơm nguội đầy nồi trẻ chả buồn ăn.
 
Đời vua Vĩnh Tộ lên ngôi
Cơm nguội đầy nồi mà chẳng ai ăn
 
Đứa đi chẳng bực cho bằng đứa chực nồi cơm
 
Đừng chê bạn rỗi tanh hôi,
Có nhờ bạn rỗi mới rồi bữa cơm.
 
Đừng ham gạo trắng thơm tho
Lúa tŕ cùng với lúa co (1) chắc ḷng
(1) Lúa tŕ và lúa co có hạt gạo đỏ, được người lao động ưa thích, v́ khi nấu chín nở nhiều và ngon cơm  
 
Đa đa đậu nhánh cây đa
Chồng gần không lấy em lấy chồng xa
Một mai cha yếu mẹ già
Bát cơm ai đỡ, chén trà ai dâng?
 
Đă từng ăn bát cơm đầy
Đă từng nhịn đói bảy ngày không ăn
 
Đă từng ăn bát cơm đầy,
Đă từng nhịn đói cả ngày chẳng ăn.
 
Đă từng trên thẳm dưới sâu
Dưới chân đỉa cắn, trên đầu sương bay
Trông cho tháng tháng ngày ngày
Áo mẹ dầu vá mong đầy cơm con
 
Đăi cơm hầu nước
 
Đàn bà chẳng phải đàn bà
Thổi cơm cơm khét, muối cà cà chua
 
Đàn ông đều thích ăn quà
Ăn quà lại về nhà ăn cơm
Nhai cơm như thể nhai rơm
Cho nên cứ phải vừa cơm vừa quà
Ư nói đàn ông có vợ rồi vẫn c̣n đi lăng nhăng ở ngoài  
 
Đang khi lửa tắt cơm sôi
Lợn đói, con khóc, chồng đ̣i ṭm tem
Bây giờ lửa đă cháy rồi
Lợn no, con nín, ṭm tem th́ ṭm
 
Đánh nhau chia gạo chào nhau chia cơm
 
Đi bộ th́ khiếp (sợ) Hải Vân
Đi thuyền th́ khiếp (sợ) sóng thần Hang Giơị
Đời vua Vĩnh Tộ lên ngôi
Cơm nguội đầy nồi mà chẳng ai ăn
 
Đi chợ em hay ăn quà
Chồng yêu chồng bảo về nhà đỡ cơm
 
Ở nhà cơm hẩm, muối rang,
Bữa ăn có thiếp có chàng vẫn vui.
Con thơ nó khóc ngùi ngùi thảm chưa ?
Anh ra đi trống đánh cờ đưa,
Con thơ, vợ dại nói chưa hết lời.
 
… Có quan tổng đốc Hà Ninh (Câu 1)
Quan quân đắc chí b́nh tâm
Cửa Đông, cửa Bắc vẫn cầm vững binh
Chém cha cái lũ hôi tanh!
Phen này quét sạch sành sanh mới là
Nào ngờ thấu ư tại ta
Vẫn rằng thắng trạng, hóa mà thua cơ
Nội công phải những bao giờ
Thấy kho thuốc cháy, ngọn cờ ngả theo
Quan quân sợ chết thảy đều
Thằng Tây, bạch quỷ đánh liều trèo lên
Nào ai cơm áo dốc đền?
Nào ai cầm vững cho bền ba quân?
Nào ai c̣n chí kinh luân?
Nào ai nghĩ đến thánh quân trên đầu?
Một cơn gió thảm mưa sầu
Nấu nung gan sắt, dăi dầu ḷng son
Chữ trung c̣n chút con con
Quyết đem gửi cái tàn hồn gốc cây
Trời cao, biển rộng, đất dày
Núi Nùng, sông Nhị, chốn này làm ghi…
 
… Nhớ xưa liệt sĩ bốn người (Câu 2)
Pháp quân ḍ hỏi mấy lời thủy chung
Rằng: - Anh là kẻ có công
Và ơn Nhà nước cũng không bạc ǵ
Cớ sao mưu phản làm chi?
Những ai đồng đảng nói th́ tha ngay!
Nghe lời nghiến lợi cau mày
Mắng rằng: - Pháp tặc nói hay làm ǵ
Mấy ngh́n vạn ức mày th́ nhớ không?
Tao ăn một tháng mười đồng
Cũng là da thịt của trong toàn kỳ
Cơm thừa canh cặn ra chi
Hăy c̣n khéo nói, kể ǵ làm ơn
Dựa Nam nhân, giết Nam nhân
Một năm lương thuế toàn kỳ
Mấy ngh́n vạn ức mày th́ nhớ không?
Tao ăn một tháng mười đồng
Cũng là da thịt của trong toàn kỳ
Cơm thừa canh cặn ra chi
Hăy c̣n khéo nói, kể ǵ làm ơn
Dựa Nam nhân, giết Nam nhân
Một năm lương thuế toàn kỳ (C̣n Tiếp Câu
 
… Nhớ xưa liệt sĩ bốn người (Câu
Mấy ngh́n vạn ức mày th́ nhớ không?
Tao ăn một tháng mười đồng
Cũng là da thịt của trong toàn kỳ
Cơm thừa canh cặn ra chi
Hăy c̣n khéo nói, kể ǵ làm ơn
Dựa Nam nhân, giết Nam nhân
Gọi to một tiếng “Đồng bào!”
Hồn thiêng theo trận gió ào lên mây
Ôi thương thay! Ôi thương thay!
Kể sao cho xiết chết lây những người
Văn minh thật đă lạ đời
Đàn bà giết cả đến người hàng cơm
Thôi thôi trâu béo cỏ rơm
Trăm ngh́n phó một mũi gươm là rồi
Khen cho liệt sĩ bốn người
Một ḷng v́ nước muôn đời tiếng thơm…
 
Đói cơm c̣n hơn no rau
 
Đói cơm lạt mắm kèm hem
No cơm ấm áo lại t́m nọ kia
 
Đói cơm lạt mắm tèm hem,
No cơm mặn mắm lại thèm nọ tê.
 
Đói cơm rách áo mà gầy
No cơm ấm áo cũng tầy vợ anh
Kém ăm kém mặc mà xanh
No cơm ấm mặc vợ anh nào tầy
Đói cơm rách áo mà gầy
Có ăn có mặc nó bày ra đây
 
Đói ḷng ăn đọt chà là
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng
 
Đói ḷng ăn đọt chà là,
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.
 
Đói ḷng ăn bát cháu môn
Để cơm nuôi mẹ cho tṛn hiếu trung
 
Đói ḷng ăn hột chà là,
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.
 
Đói ḷng ăn trái ổi non,
Nhịn cơm nuôi mẹ cho tṛn nghĩa xưa.
 
Đói no một vợ một chồng
Một niêu cơm tấm, dầu ḷng ăn chơi
 
Đói th́ thèm thịt thèm xôi
Hễ no cơm tẻ th́ thôi mọi đường
 
Đom đóm bay ra trồng cà tra đỗ
Tua rua bằng mặt cất bát cơm chăm
 
Đông Đồ là Đông Đồ Đoài
Ăn cơm th́ ít, ăn khoai th́ nhiều.
 
Đông Thành là mẹ là cha
Đói cơm rách áo th́ ra Đông Thành
 
Đù cha cái đất xứ Đoài
Cơm ăn th́ ít, ngô khoai th́ nhiều
 
Ơn trời mưa nắng phải th́ (thời)
Nơi th́ bừa cạn nơi th́ (thời) cày sâu
Công ơn (Ra công) chẳng quản bao lâu
Ngày nay nước bạc, ngày sau cơm vàng
Ai ơi chớ bỏ ruộng hoang
Bao nhiêu tấc đất tấc vàng bấy nhiêu
 
Ấy ngày mồng tám tháng ba
Ăn cơm với cà đi hội Chùa Tây.
 
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần
 
Ai ai cũng tưởng bậu hiền (*)
Cắn cơm không bể, cắn tiền bể hai
 
Ai về nhớ vải Định Ḥa
Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê
Nhớ dừa Quảng Hán, Lưu Khê
Nhớ cơm chợ Bản, thịt dê quán Lào
 
Anh ăn cơm cũng thấy nghẹn
Uống nước cũng thấy nghẹn
Nghe lời em bậu hẹn, ra băi đứng trông
Biển xanh bát ngát, nh́n không thấy người
Mênh mông sông nước xa vời
Biết rằng c̣n nhớ những lời thề xưa
Trông ai như cá trông mưa
Ngày đêm tưởng nhớ, như đ̣ đưa trông nồm
Bậu ơi! bậu có nhớ không?
Anh trông ngóng bậu, như rồng ngóng mưa.
 
Anh đồ ơi hỡi anh đồ
Có cơm ăn tấm trộn ngô th́ vào?
Cơm tấm c̣n đăi dưới ao
Ngô th́ chưa bẻ anh vào làm chi ?
 
Anh đi đồn thú ải quan
Cơm vua áo lính, cơ hàn mặc em
 
Anh đi bờ lở một ḿnh
Phất phơ chéo áo giống h́nh tṛ Ba
Tṛ Ba đi học trường xa
Cơm canh ai nấu mẹ già ai coi
 
Anh nghiêng tai dưới gió, để em kể công khó cho anh nghe
Từ thuở anh đau ban cua, lưỡi đắng, miệng trắng cơm hôi
Công em đỡ đứng bồng ngồi
Bây giờ anh ở bạc trời nào để anh.
 
Anh về Bồ Địch, Giếng Vuông,
No cơm, ấm chiếu luông tuồng bỏ em.
Bồ Địch, Giếng Vuông: Nơi sản xuất chiếu và mành trúc, mành tre nổi tiếng, thuộc huyện Phù Mỹ, B́nh Định  
Anh về Bồ Địch, Giếng Vuông,
No cơm ấm chiếu luông tuồng bỏ em
 
Anh về làm rể ăn cơm với cá
Em về làm dâu ăn rau má với rạm đồng
 
Anh về làm rể dưới Đăng
Ăn cơm bát bịt, tôm rằn kho tiêu
 
Anh về thưa với tía em
Má anh già yếu xin em về nấu cơm.
 
Anh xa em ăn cơm với cá
Em xa anh chan nước mắt thay canh
 
Bước lên ba bước lại ngừng
Tuổi em c̣n nhỏ chưa từng làm dâu
Làm dâu khó lắm ai ơi
Vui chẳng dám cười buồn chẳng dám than
(Làm dâu khó lắm anh ơi
Bát cơm đôi đũa cũng nhờ tiếng anh.)
 
Bao giờ cho đến tháng hai,
Bao giờ cho đến tháng năm,
Thổi nồi cơm nếp vừa nằm vừa ăn.
Bao giờ cho đến tháng mười,
Thổi nồi cơm nếp vừa cười vừa ăn.
Bao giờ đồng rộng thảnh thơi,
Nằm trâu thổi sáo vui đời Thuần Nghiêu.
 
Bao giờ cho đến tháng Mười
Thổi nồi cơm nếp vừa cười vừa ăn
 
Bao giờ cho đến tháng Năm
Thổi nồi cơm nếp vừa nằm vừa ăn (chơi)!
 
Bạc sao bạc chẳng vừa thôi
Để cho nước chảy hoa trôi lỡ làng
Tui sang chẳng thấy người sang,
Hẹn ba bốn hẹn ḷng càng xót xa.
Đoạn tràng phải bước chân ra
Gió xuân hiu hắt sương sa lạnh lùng.
Chăn đơn gối chiếc lạnh lùng,
Đôi hàng châu lệ, đôi hàng chứa chan.
Gặp chàng thiếp phải thở than,
Dưới khe nước chảy, trên ngàn thông reo,
Cơm ăn thất thểu ít nhiều…
 
Bạch đầu như tân
Tới già rồi vẫn chưa nên cơm cháo ǵ  
Bắc Kỳ vui nhất Hà Thành (Câu
Bên này Đốc Lư trông ra Bờ Hồ
Kể xem phố xá bây giờ
Phồn hoa đệ nhất kinh đô Bắc Kỳ
Văn minh đèn điện sáng ḷe
Thông thương kỹ nghệ mọi bề chấn hưng
Chỉ cánh áo ngắn khốn cùng
Làm lụng suốt tháng vẫn không đủ dùng
Bữa cơm, bữa cháo nhạt nhùng
Thôi đành nheo nhóc bọc đùm lấy nhau.
Tiếp theo   
Bắt cây cầu mười hai tấm ván
Lập cái quán chín mươi hai tầng
Cơm sôi gạo nhảy tưng bừng
Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh.
 
Bồng em đi dạo vườn cà
Cà non chấm mắm, cà già làm dưa (*)
Mần dưa ba bữa dưa chua
Chị kia xách đĩa lại mua ba đồng
Ba đồng mắc lắm chị ơi
Xin thêm trái nữ cho rồi bữa cơm
Có bản khác: Trái non bỏ mắm, trái già làm dưa.  
Bớt ăn bớt mặc ở ḿnh
Để mà lấy phúc hiển vinh lâu dài
Áo cơm có hạn th́ thôi
Của đời rồi lại trả đời về không
Sao bằng tích phúc lấy công
Nhân duyên thoát khỏi cái ṿng trần ai
 
Bởi thương nên ốm nên gầy
Cơm ăn chẳng đặng gầu đầy ba trăng.
 
Bởi thương nên ốm nên gầy,
Cơm ăn chẳng đặng gần đầy ba trăng.
Ngó lên sao mọc như giăng,
Thương em anh nghĩ mấy trăng cũng chờ.
 
Bữa ăn (cơm) có cá cùng canh
Anh (Cũng) chưa mát dạ bằng anh thấy nàng
 
Bữa cơm bữa cháo
 
Bữa cơm múc nước rửa râu
Hầu cơm, hầu rượu, hầu trầu, hầu tăm
Đêm đêm dắt cụ đi nằm
Than thân phận gái, ôm lưng lăo già
Ông ơi, ông buông tôi ra
Kẻo người trông thấy, người ta chê cười
Tục ăn trầu có ở hầu hết các nước Đông Nam Á; Xem: Trầu Cau Trong Ca Dao  
Ba bà mà giang chân ra
Một ông đứng giữa mà tra C. vào
ba ông đầu rau và nồi cơm  
Ba gian nhà khách
Chiếu sạch giường cao
Mời các thày vào
Muốn sao được thế
Mắm Nghệ ḷng gịn
Rượu ngon cơm trắng
Các thày dù chẳng sá vào
Hăy dừng chân lại em chào cái nao
Đêm qua em mới chiêm bao
Có năm ông Cử bước vào nhà em
Cau tươi bổ, trầu cay têm
Đựng trong đĩa sứ em đem kính mời
Năm thày tốt số hơn người
Khoa này tất đỗ, nhớ lời em đây.
 
Bát mồ hôi đổi lấy bát cơm
To work one's fingers to the bone  
Cả cơm lớn tiền
 
Bây giờ tui biết phận tui
Chỉ là cơm nguội pḥng khi đói ḷng
 
Biết nhau chi cho thiếp thương, chàng nhớ,
Hay chi hồi xưa thiếp chớ, chàng đừng..:
Điệu chung t́nh thảm lắm chàng ôi!
Về nhà cơm dọn, c̣n ngồi khoanh tay.
Không ăn th́ cha đánh, mẹ rầy,
Ăn th́ nước mắt nhỏ đầy bát cơm.
 
B́nh dân phạn điếm
Quán cơm b́nh dân  
Bơ khi xoán váy quai c̣ng
Cơm niêu nước lọ cho chồng đi thi
 
Buồn v́ một nỗi tháng Giêng
Con chim cái cú nằm nghiêng thở dài
Buồn v́ một nỗi tháng Hai
Đêm ngắn ngày dài thua thiệt người ta
Buồn v́ một nỗi tháng Ba
Mưa dầu nắng lửa người ta lừ đừ
Buồn v́ một nỗi tháng Tư
Con mắt lừ đừ cơm chẳng muốn ăn
Buồn v́ một nỗi tháng Năm
Chưa đặt ḿnh nằm gà đă gáy kêu
Bước sang tháng Sáu lại đều
Hiện tượng thiên nhiên thời tiết  
Cơm ăn áo mặc
 
Cơm ăn bữa vực bữa lưng
Rỗi đâu mà giận người dưng thêm gầy
 
Cơm ăn ba bữa th́ cho
Gạo mượn sét chén xách mo đi đ̣i
 
Cơm ăn ba bát không nài
Gạo mượn sét chén đ̣i ḥai không tha
 
Cơm ăn cơm đắp đầu gối
 
Cơm ăn chẳng đủ có lỗ tiền chôn
 
Cơm ăn chẳng hết th́ treo
Việc làm chẳng (không) hết th́ kêu láng giềng (xóm
 
Cơm ăn mỗi bửa mỗi niêu
Tội ǵ bắt ốc cho rêu bám L..
 
Cơm ăn mỗi bữa ba (mỗi) lưng
Hơi đâu mà giận người dưng thêm phiền
 
Cơm ăn mỗi bữa ba ḅ
Lấy chồng La Thượng chỉ lo đeo giành
Cơm ăn mỗi bữa một vơi
Bao giờ gánh đá cho rồi ông Đăng ?
 
Cơm ăn mỗi bữa một lưng
Bao giờ gánh đá ông Đăng cho rồi ?
 
Cơm ăn mỗi bữa nồi năm (*)
Ăn đói ăn khát mà cầm lấy hơi
Cơm ăn mỗi bữa nồi mười
Ăn đói ăn khát mà nuôi lấy chồng
Có bản khác: Không chồng ăn bữa nồi năm  
Cơm ăn một bát sao no
Kẻ về người ở, sao cho đành ḷng
 
Cơm ăn một bát sao no ()
Ruộng cấy một vụ sao cho đành ḷng.
Sâu cấy lúa, cạn gieo bông
Chẳng ươm được đỗ th́ trồng ngô khoai
 
Cơm ăn tiền lấy
 
Cơm ăn vào dạ chẳng sớm th́ trưa
Nón đội trên đầu, không mưa cũng nắng
 
Cơm đắp đầu gối
 
Cơm để rá cá để dĩa
 
Cơm đâu no bụng chó, ló đâu no bụng gà
Ló là lúa (Tiếng miền Trung)  
Cơm đâu no chó thóc đâu no gà
 
Cơm đen vận túng
 
Cơm ai nấy ăn việc ai nấy làm
 
Cơm bưng nước rót
 
Cơm bưng tận miệng
 
Cơm bạc đũa ngà
 
Cơm ba bát áo ba manh
 
Cơm ba bát chiếu ba manh
Đói chẳng xanh rét chẳng chết
 
Cơm cả rá cá cả nồi
 
Cơm cục chấm cơm rời
 
Cơm cá chả chim
 
Cơm cà là nhà có phúc
 
Cơm chẳng ăn gạo c̣n đấy
 
Cơm chẳng lành canh chẳng ngọt
Dù cho chín đụn mười con cũng ĺa
 
Cơm chờ canh đợi
 
Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh
 
Cơm cha áo mẹ chữ thầy ()
Nghĩ sao cho bơ những ngày ước ao
 
Cơm cha cơm mẹ đă từng
Con đi làm mướn kiếm lưng cơm người
Cơm người khổ lắm, mẹ ơi !
Chả như cơm mẹ vừa ngồi vừa ăn
 
Cơm cháo không ăn chẳng mạnh thầy
 
Cơm cháo lộn lạo
 
Cơm chiên ăn với cá ve
Anh về nốc biển mà nghe câu ḥ
 
Cơm chín tới cải ngồng non
Gái một con gà mái ổ
 
Cơm chín tới cải vồng non
Gái một con gà mái nhẹ
 
Cơm chín tới, cải ngồng non, gái một con, gà nhảy ổ
 
Cơm chín vần ra
 
Cơm có bữa chợ có chiều
 
Cơm c̣n dính kẻ răng
 
Cơm gà cá gỏi
 
Cơm ghe bè bạn
 
Cơm hầu nước dẫn (Nước tiếp)
 
Cơm hẩm ăn với cà kho
Chồng xấu vợ xấu những lo mà gầy
 
Cơm hẩm ăn với rau dưa
Quan họ làm khách em chưa bằng ḷng.
 
Cơm hẩm cà thiu
 
Cơm hai bát, bát ăn bát để,
Nước hai b́nh, b́nh uống b́nh mang.
Anh đưa em về chốn Lại Giang ()
Lui chân trở lại, nước mắt tràn như mưa.
Lại Giang : Sông Lại ở B́nh Định.  
Cơm hàng cháo chợ
 
Cơm hàng cháo chợ ai lỡ th́ ăn
 
Cơm hút nhút chua
 
Cơm kề miệng chẳng ăn
 
Cơm kể ngày cày kể buổi
 
Cơm khô là cơm thảo
Cơm nhăo là cơm hà tiện
 
Cơm không ăn gạo c̣n đó
 
Cơm lạnh canh nguội
 
Cơm là gạo áo là tiền
 
Cơm lành (Cơm dẻo) canh ngọt
 
Cơm lành canh ngọt
 
Cơm mô vừa miệng
Có ló mô cho vừa miệng gà
 
Cơm mùa treo chái chùa cũng chín
 
Cơm nắm ăn với muối vừng
Lấy chồng Hà Thiết xin đừng chê đen
Một năm ba cái lụt liền
Lấy ǵ làm thú giải phiền chàng ơi!
 
Cơm nắm cơm vắt
 
Cơm nắm muối vừng
 
Cơm nặng áo dày
 
Cơm này là ngọc là châu
Không bóc mía tím biết đâu cơm vàng.
Cơm này là nghĩa đá vàng
Chồng em vẫn đợi mấy chàng bưng mâm.
 
Cơm này nửa sống nửa khê
Vợ đơm chồng nếm chẳng chê cơm này
 
Cơm nem đă trải tay tranh đă từng
 
Cơm nguội chan canh
 
Cơm nhà ăn ngon, con nhà dễ khiến
Ba bà bốn truyện kháo chuyện nàng dâu
 
Cơm nhà Chúa múa tối ngày
 
Cơm nhà L..vợ
 
Cơm nhà ngà voi công toi roi bổ
 
Cơm nhà quà vợ
 
Cơm nhà việc người
 
Cơm nhà, cháo chợ, lồn vợ nước sông
Có bản khác: Cơm nhà, áo vợ (hay cá chợ) …..  
Cơm niêu nước lọ
 
Cơm no áo ấm
 
Cơm no ḅ cỡi
 
Cơm no c̣ đói (*)
 
Cơm no rượu say
 
Cơm ráo cháo dừ (cháo nhừ)
 
Cơm sôi bớt lửa chồng giận bớt lời
 
Cơm sôi cả lửa th́ khê
Việc làm hay hỏng là lề thế gian
 
Cơm sôi chắt nước bớ ḿnh
Đừng cho cơm nhảo má rầy đến anh.
 
Cơm sôi th́ đẩy lửa vào
Chồng giận th́ đánh tay đao với chồng
 
Cơm sung cháo dền
 
Cơm sung cháo rền
 
Cơm tẻ là mẹ ruột
 
Cơm tẻ mẹ ruột
 
Cơm tẻ ngày hai
 
Cơm tẻ no xôi ṿ chẳng thiết
Muốn thân thiết phải thiệt đến ta
Nhà giầu yêu kẻ thật thà
Nhà qua yêu kẻ vào ra nịnh thần
 
Cơm thầy cơm cô
 
Cơm thừa canh cặn
 
Cơm thừa gạo thiếu
 
Cơm th́ chia hai rau th́ tháo khoán
 
Cơm trắng ăn với chả chim
Chồng đẹp vợ đẹp những nh́n mà no
Cơm hẩm ăn với cà kho
Chồng xấu vợ xấu, những lo mà gầy
 
Cơm trắng cá béo
 
Cơm trắng cá tươi
 
Cơm trời nước giếng
 
Cơm treo mèo nhịn đói
 
Cơm Văn Giáp Táp Cầu Rền
 
Cơm với cá như má với con
 
Cơm và cháo húp
 
Cơm vào dạ như vạ vào ḿnh
 
Cơm vào miệng c̣n rơi
 
Cơm vua áo chúa
 
Cơm vua nợ dân
 
Cơm xứ Đông cốm Bồng Hải
 
Cậu lậu quả cà
Tháng ba cậu chết
Thổi nồi cơm nếp
Đưa cậu ra đồng
Đánh ba tiếng cồng
Cậu ơi là cậu !
 
Cậu lậu quả cà ()
Cậu già cậu chết
Thổi nồi cơm nếp
Đem ra ngoài đông
Đánh ba tiếng cồng
Cậu ơi là cậu
 
Cắn cơm không bể
 
Cốc cốc lai rai
Thịt gà xé hai
Thầy làm miếng một
Cơm mà sốt sốt
Thầy mần tám lưng
Con mắt trừng trừng
Thầy vơ cả đĩa
 
Cá mè cá nục cá hom
Cá soan cá chép cá cam cá nhồng
Cá tửu đỏ dạ cá hồng
Cá bống cá bẹ lông rồng cá heo
Cá hẹ bóng múi cá keo
Cá hanh cá liệt cá cheo cá xà
Bống thệ tai tượng cá tra
Cá ngô cá đối bạc má cá ḱm
Cá trê cá lóc cá chim
Thờn bơn cá ngựa cá ch́nh cá cơm
Cá lan cá úc cá ngom
Cá d́a thu ảo cơm than cá đ̣
Cá chẻm nục chuối cá rô
Cá ngân cá sặc cá hồ cá khoai
Cá mối thác lác cá ṃi
Cá chảy cá gáy cá voi thù đù
Cá dĩa cá nóc cá thu
Cá chuồn cá xú lia thia rô hồng
Cá heo cá nạnh ḷng tong
Cá linh cá tiểu cá ong cá phèn
Cá ḱnh cá tranh bống kèn
Cá mai cá sấu cá cạn cá chày (C̣n tiếp)
Xem tiếp   
Cá phi cá hổ cá chai
Cá trâu cá diếc cá mai cá ṣng
Lưỡi trâu cá trích lóc bông
Cá rua cá móc cá sơn cá trầu
Cá ho cá khế mối dầu
Cá chóp cơm bạc bă trâu cá ngừ
Cá song cá dạ cũng dư
Thắp đèn đi bắt về chừ mấy thứ tôm
Tôm hùm tôm bạc tôm càng
Tôm tít tôm sú tôm rằn tôm te
Tiếp theo   
Cá rô Bầu Nón kho với nước tương Nam Đàn
Gạo tháng mười cơm mới, đánh tràn không biết no
 
Cách nhau có một bức tường
Muốn ăn cơm nếp chấm đường sang đây
 
Cái áo tứ thân cái quần năm lá
Em hỏi anh rằng ai vá cho anh?
Một ngày hai bữa cơm canh
Lấy ai lo liệu cho anh một đờị
Thủy chung có bấy nhiêu lời
Anh về lo liệu lấy người làm ăn
Mỗi tháng có nửa tuần trăng
Mong cho đấy ở cho bằng ḷng đây
Chàng về giục gió khuyên mây
Chín lần mây đậu chửa tầy đôi tạ
 
Cái bống đi chợ Cầu Cần
Thấy ba ông bụt cởi trần nấu cơm
Ông th́ xới xới đơm đơm
Ông th́ ứ hự, nồi cơm không c̣n (*)
 
Cái bống là cái bống bang
Ăn cơm bằng sàng, bốc muối bằng vung.
Mẹ giận mẹ vứt (đẩy) xnống sông,
Bơi ra cửa (Con ra đường) biển lấy chồng lái buôn.
Khát nước th́ uống nước nguồn,
Lạc đường th́ bảo lái buôn đưa về.
 
Cái bống là cái bống b́nh
Thổi cơm nấu nước một ḿnh mà thôi
Rạng ngày có khách đến chơi,
Cơm ăn rượu uống cho vui ḷng chồng.
Rạng ngày ăn uống vừa xong,
Tay nhấc mâm đồng, tay trải chiếu hoạ
Nhịn miệng đăi khách đàng xa,
Ấy là của gởi chồng ta ăn đàng.
 
Cái bống là cái bống b́nh ()
Thổi cơm nấu nước một ḿnh mà thôi
Trong nhà cho chí ng̣ai sân
Mọi việc thu xếp đặt lần mới thôi
Rạng ngày có khách đến chơi,
Cơm ăn rượu uống cho vui ḷng chồng.
Rạng ngày ăn uống vừa xong,
Tay nhấc mâm đồng, tay trải chiếu hoạ
Nhịn miệng đăi khách đàng xa,
Ấy là của gởi chồng ta ăn đàng.
 
Cái c̣ là cái c̣ kỳ
Ăn cơm nhà d́, uống nước nhà cô
Đêm nằm th́ ngáy o o
Chưa đi đến chợ đă lo ăn quà
Hàng bánh hàng bún bầy ra
Củ từ khoai sọ, đến bà cháo kê
Ăn rồi cắp đít ra về
Thấy hàng chả chó, lại lê chân vào
Chả nầy bà bán ra sao
Ba đồng một gắp, th́ nào tôi mua!
Nói dối rằng mua cho chồng
Về đến quăng đồng, ngả nón ra ăn
Ăn rồi đau quặn đau quăn
Chạy về cho kịp, nằm lăn cả ngày
Đem tiền đi bói ông thầy
Bói ra quẻ nầy: những chả cùng nem
Ông thầy (Thầy bói) nói dối đă quen
Nào ai ăn chả ăn nem bao giờ!
 
Cái hèo là cần câu cơm
 
Cái kiến mà kiện củ khoai
Mày chê tao khó, lấy ai cho giầu
Nhà tao chín đụn mười trâu
Lại thêm ao cá, bắc cầu rửa chân
Cầu nầy là cầu ái ân
Một trăm con gái rửa chân cầu nầy
Có rửa th́ rửa chân tay
Chớ rửa lông mày chết cá ao anh
Nhà anh có một cây chanh
Nó chửa ra nhành nó đă ra hoa
Nhà anh có một mụ già
Thổi cơm không chín, quét nhà chẳng nên
Ăn cỗ kh́ đ̣i ngồi trên
Mâm son bát sứ đem lên hầu bà
 
Cái quạt mười tám cái nan
Ở giữa phết giấy hai nan hai đầu
Quạt này anh để che đầu,
Đêm đêm đi ngủ chung nhau quạt này
Ước ǵ chung mẹ chung thầy,
Để em giữ cái quạt này làm thân!
Rồi ta chung gối chung chăn,
Chung quần chung áo chung khăn đội đầụ
Nằm thời chung cái giường tàu,
Dậy thời chung cả hộp trầu ống vôị
Ăn cơm chung cả một nồi,
Gội đầu chung cả dầu hồi nước hoạ
Chải dầu chung cả lược ngà,
Soi gương chung cả ngành hoa giắt đầụ
 
Cha mẹ sanh ra tuổi đà nên tám,
Ở cùng người chẳng dám than van.
Cơm ngày ba bữa nhộn nhàng,
Biết bao giờ được lai hoàn cựu đô?
 
Cha mẹ sanh thành tạo hóa
Nhai cơm lừa cá nhai cá lừ cơm
Ơn chưa đền, nghĩa chưa trả
Biểu thương anh sao đành
 
Canh ngọt chê đắng cơm trắng chê hôi
 
Cây mắm c̣ quăm, Cây xú c̣ que
Thắt lưng cho chặt mà theo anh về
Ăn cơm với cá ṃi he
Lấy chồng Cẩm Phả đun xe suốt đời
Người đàn bà Cẩm Phả thường phải giúp chồng đẩ xe than đá ở mỏ than  
Cây rau má trách cây rau thơm:
Trách chàng quân tử ăn cơm chẳng chào
Ăn cơm đóng cửa chẳng chào
Ăn cơm trả gạo th́ vào mà ăn
 
Chẳng nên cơm cháo ǵ đâu
Trở về đất (cuốc) băi trồng dâu nuôi tằm
Ai ơi, Trời chẳng trao quyền
Túi thơ đủng đỉnh dạo miền thú quê
 
Chẳng nên cơm cháo ǵ đâu ()
Trở về đất băi trồng dâu nuôi tằm
Giang sơn phó mặc hàng mâm
Sấm chớp ́ ầm phó mặc Thiên Lôi
 
Chẳng nên cơm cháo ǵ đâu (
Thôi về cuốc băi trồng dâu chăn tằm
Trồng dâu cho biết trồng dâu
Thứ dâu ăn quả thứ dâu nuôi tằm
Một nong tằm là năm nong kén
Một nong kén là chín nén tơ
Anh thương em năm đợi tháng chờ.
 
Chẳng thà lăn xuống giếng cái chũm
Chết ngủm rồi đời
Sống chi đây chịu chữ mồ côi
Loan xa phụng cách, biết đứng ngồi với ai?
Chẳng tham cái bút cái nghiên
Chẳng tham ruộng cả ao liền ǵ đâu!
Phải duyên, phải lứa cùng nhau
Dầu mà áo vải, cơm rau cũng màng.
 
Chẳng tham cái bút cái nghiên
Chẳng tham ruộng cả ao liền ǵ đâu!
Phải duyên, phải lứa cùng nhau
Dầu mà áo vải, cơm rau cũng màng.
 
Chết cha ăn cơm với cá
Chết mẹ liếm lá đầu đường
 
Chị Liễu Kim Huê con nhà danh giá
Đi xuống hang đá gặp người t́nh
Anh Tiết Nhơn Quư câu nhân câu đạo
Bắn nhạn đổi gạo nuôi thân
Anh thương em thắm thiết mười phần
Cháo cơm anh không tưởng, tưởng người nghĩa nhân.
 
Chọc bát cơm đơm bát cháo
 
Chồng gần em không lấy
Lại lấy chồng xa
Nữa mai cha yếu mẹ già
Bát cơm, đĩa cá,chén trà ai dâng?
 
Chồng giận th́ vợ bớt lời ()
Cơm sôi nhỏ lửa một đời không khê
A soft answer turns away wrath  
Chồng giận th́ vợ làm lành
Miệng cười chúm chím: thưa anh giận ǵ ?
Chồng giận th́ vợ bớt lời
Cơm sôi nhỏ lửa một đời không khê
A soft answer turns away wrath  
Chồng như giỏ, vợ như hom
Đá vàng chung dạ, cháo cơm chung ḷng
 
Cha chết sớm ăn cơm với cá
Mẹ chết sớm lót lá mà nằm
 
Con gái ở trại hàng Hoa
Ăn cơm nửa bữa ngủ nhà nửa đêm.
 
Dễ như cơm sườn
 
Dọn cơm chống đũa mà nh́n
Măng sầu người nghĩa thất t́nh quên ăn
 
Dọn cơm chống đũa ngồi nh́n,
Mảng sầu người nghĩa, thất t́nh quên ăn.
 
Chán như cơm nếp nát
 
Chàng đi nhớ cháo làng Ghề
Nhớ cơm phố Mía, nhớ chè Đông Viên
 
Chàng ơi giận thiếp (phụ thiếp) mà chi
Thiếp như cơm nguội đợi (đỡ) khi đói ḷng
Chàng vong thiếp có bụng mừng
Liều như nắm hạt, văi giữa rừng chima(n
Có bản khác: Xin đừng phụ thiếp làm chi  
Chàng ơi trời đă rạng đông
Chàng dậy ra đồng, thiếp dậy nấu cơm
 
Chàng vông mà đậm lúa lép
Rựa lụt mà cắt dép da
Trai tơ mà lấy vợ già
Nhai cơm mà sú thưa:"bà nuốt đi"!
Chàng: đồ nghề thợ mộc; chàng vông: chàng bằng gỗ vông, nhe..  
Chén cơm đôi đũa nằm ngang,
Thiếp thấy mặt chàng đói cũng thành no.
 
Chén cơm bát nước
 
Chén cơm manh áo
 
Chiều chiều con quạ lợp nhà
Con cu chẻ lạt, con gà đưa tranh (dựng phên)
Chèo bẽo nấu cơm nấu canh
Ch́a vôi đi chợ mua hành về nêm
 
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều (
Nhớ nồi cơm nguội, nhớ siêu nước chè
Nhớ hồi thượng mă, lên xe,
Nhớ bát nước chè, nhớ tộ đường non.
 
Chiều chiều mây phủ Sơn Trà,
Ḷng ta thương bạn nước mắt và lộn cơm.
 
Chia cơm sẻ áo
 
Chim đa đa đậu nhánh đa đa
Chồng gần không lấy, lấy chồng xa
Một mai cha yếu mẹ già
Chén cơm, đôi đũa, tách trà ai dâng ?
Có bản khác: Chén cơm ai xới, bộ kỷ trà ai dâng; Xem Sự Tích Chim Đa Đa Sự Tích Chim Đa Đa  
Chim sâu lót ổ thềm đ́a
Em ơi ch́a hư ống khóa liệt
Cho hai đứa ḿnh tư biệt ba bốn tháng nay
Cơm ăn chẳng đặng mà áo gài hở bâu.
 
Chim uyên chim én chim phụng chim nhàn
Bốn con tùng tam tụ ngũ (*)
Đậu mai mai rủ, đậu liễu liễu tàn
Từ ngày anh với em xa cách đôi đàng
Cơm ăn chẳng đặng bạn vàng biết chăng ?
tụ tập lại với nhau  
Chó gầy hổ mặt người nuôi (câu )
Tôi gầy, hổ mặt chúa tôi chăng là
Chúa tôi mang tiếng chúa nhà
Mướn được thằng ở khéo là đắng cay
Mở mắt chúa gọi đi cày
Phát bờ cuốc góc nửa ngày chưa tha
Bờ lớn th́ phải cuốc ra
Bờ bé đắp lại cho bà con chơi
Việc làm khắp chốn cùng noiGiực đi cắt cỏ vai tôi đă ṃn
Đi th́ lội suối trèo non
Cắt được gánh cỏ đă ṃn đôi vai
Về nhà gặt đỗ cào khoai
Xay thóc giă gạo canh hai chưa nằm
Gà kia mày gáy chiêu đăm
Để chúa tao năm tao nghỉ chút nao
Bờ chuôm cho chí bờ ao
Mướn được thằng ở lẽ nào để chơi
Chúa ăn rồi chúa lại ngồi
Bắt thằng con ở dọn nồi dọn niêu
Ngày trước th́ c̣n yêu yêu
Về sau chửi mắng ra điều tốn cơm
Trước kia c̣n để cho đơm (C̣n tiếp)
Xem tiếp câu   
Có đỏ mà chẳng có thơm
Như hoa dâm bụt nên cơm cháo ǵ?
 
Có cơm ăn cơm có cháo ăn cháo
 
Có cơm có tiền
 
Có cơm th́ vạn người hầu
Có bấc, có dầu th́ vạn người khêu
 
Có cá đổ vạ cho cơm
 
Có cá vạ cơm
 
Cô kia mà hát ghẹo ai
Cái mồm méo xệch như quai chèo đ̣
Tới đây anh nắn lại cho
Ngày mai chèo đ̣ ăn hạt cơm thiu
 
Cô kia nước lọ cơm niêu
Chồng con chẳng có nằm liều nuôi thân
- Chồng con là cái nợ nần
Chẳng thà ở vậy nuôi thân béo mầm !
 
Có phước lấy được vợ già
Sạch cửa sạch nhà, lại ngọt cơm canh
Vô phước lấy phải trẻ ranh,
Nó ăn nó phá tan tành nó đi
 
Cô Thỉ cô Thi
Cô đang đương th́, cô kẹo với ai ?
Cô tú kẽo kẹt cô cai
Vợ chồng thuyền chài kẽo kẹt dưới sông
Mâm cốm kẹo với mâm hồng
Bát bịt, mâm đồng kẽo kẹt một nơi
Mâm thịt kẹo với mâm xôi
Thịt bùi xôi dẻo kẹo nơi bà già
Cùi dừa kẹo với bánh đa
Cái đĩa thịt gà kẹo với lá chanh
Nồi cơm kẹo với nồi canh
Quả bí trên cành kẹo với tôm he
Bánh rán kẹo với nước chè
Cô kia c̣ kè kẹo với ai đây ?
Bà cốt kẹo với ông thầy
Con chim loan phượng kẹo cây ngô đồng
 
Có thóc th́ róc ra gạo có gạo th́ nạo ra cơm
 
Con đa đa đậu nhánh đa đa
Anh biểu em đừng lấy chồng xa
Ở nhà cha yếu mẹ già
Bát cơm ai đỡ, tách trà ai dâng?
 
Con ơi chớ lấy vợ giàu
Cơm ăn chê hẩm, cá canh (kho) bầu chê tanh
 
Con cá đối nằm trên cối đá ()
Chim đa đa đậu nhánh đa đa
Chồng gần không lấy, bậu lấy chồng xa
Mai sau cha yếu mẹ già
Chén cơm đôi đũa bộ kỷ trà ai dưng?
Xem Sự Tích Chim Đa Đa Sự Tích Chim Đa Đa  
Con cá đối nằm trong cối đá ()
Sợi chỉ xanh, sợi chỉ đỏ, bỏ lộn sợi chỉ vàng
Chim en chim én, chim nhạn chim nhàn
Ba bốn con ṭng tam tụ ngũ
Đậu mai mai rũ, đậu liễu liễu tàn
Từ ngày anh xa cách con bạn vàng
Cơm ăn chẳng đặng, như Phụng Hoàng bị tên
 
Con chim sáo sậu
Ăn cơm nhà cậu
Uống nước nhà cô
Đánh vỡ bát Ngô
Bà cô phải đền
Bát Ngô là bát làm bên Tầu  
Con gái mới về nhà chồng
Thổi cơm nồi đồng nửa sống nửa khê
 
C̣n mẹ ăn cơm với cá
Chết mẹ liếm lá đầu đường
 
C̣n tiền c̣n bạc c̣n đệ tử
Hết cơm hết gạo hết ông tôi
 
Con tôi buồn ngủ buồn nghê
Buồn ăn cơm nếp cháo kê thịt gà
Nhà c̣n có một quả cà
Làm sao đủ miếng cơm và cho con
Con tôi khóc héo khóc hon
Khóc đ̣i quả thị méo trôn đầu mùa
Con thèm phẩm oản trên chùa
Thèm quả chuối ngự tiến vua của làng
Con thèm gạo cốm Làng Ngang
Con thèm ăn quả dưa gang Làng Quài
Con thèm cá mát canh khoai
Con thèm xơ mít, thèm tai quả hồng
Con thèm đuôi cá vây bông
Thèm râu tôm rảo, thèm ḷng bí đao
Làng Ngang xă Thụy Dương, huyện Thái Thụy, Thái B́nh; Chợ Quài, Xă Thái Hà, Thái Thụy; Tôm rảo tôm nhiều thịt làm mắm tôm chua  
Công anh làm rể đă lâu
Chỉ ăn cơm hớt với đầu cá rô
Bao giờ anh lấy được cô
Cơm hớt phần chó, đầu rô phần mèo
 
Công th́ thưởng tội th́ trừng
Đặng không mừng, mất không lo
Ăn chưa no, lo chưa tới
Ăn cơm mới, nói chuyện cũ
 
Cúng đất cất rơm, quảy cơm luôn thể
 
Dâng cơm vùa nước
 
Dáng chú mầy coi cũng xinh
Cơm ngày ba bữa c̣n ŕnh cơm em
 
Em tôi buồn ngủ lại buồn nghê
Buồn ăn cơm nếp, cháo kê, thịt gà
Buồn ăn bánh đúc, bánh đa
Buồn ăn khoai nướng cùng là ngô rang!
 
Em là con gái nhà giàu ()
Cơm cha, áo mẹ, chạy tài đi chơi
Gia Lâm, Phú Thị chàng ơi
Đ́nh Dù là chốn ăn chơi ra vào
Lạc Đạo cho tới Xuân Đào
Trong ba ga ấy em vào cả ba.
 
Em nay đi cấy đồng sâu
Dưới chân đỉa cắn, trên đầu nắng chang
Chàng ơi! có thấu chăng chàng
Một bát cơm vàng biết mấy công lênh
 
Em phân rằng phải,
Anh bảo rằng trái,
Thiệt khó than thở,
Cũng khó phân trần.
Tóc không ṿ mà rối,
Ruột không dần mà đau.
Chầu rày, em đă xa anh
Trăm hoa cũng héo, mười nhành cũng khô,
Biết ai tâm sự bây giờ,
Cơm ăn không đặng, chỉ nước hồ dưỡng thân.
Dang tay anh dứt Châu Trần.
Ai xa có biết, ai gần có hay.
 
Gặp cơm Ba Thắc thơm ngon
Chan nước mắm Ḥn ăn chẳng muốn thôi
 
Gặp nhau đây gói muối đùm cơm
Thương nhau v́ bởi quê hương một nhà
 
Gỗ cẩm lai cậy cứng Gỗ huỳnh đàn cậy thơm
Rác nọ chê rơm, Như cá cơm ghét cá rói
 
Gà lạc bầy gà kêu lạc tiếng
Phụng ĺa loan phụng lại biếng bay
Xa em từ mấy bữa rày
Cơm ăn không đặng, áo gài hở bâu
 
Gái lỡ thời bời rời như cơm nguội
 
Gái một con cải ngồng non cơm chín tới
 
Giỏ cơm bầu nước
 
Giữ danh giữ giá
Mèo lành chẳng ở mả
Ả lành chẳng ở hàng cơm
 
Giá áo túi cơm
 
Giàu ăn cơm ba bữa
 
Giàu ăn cơm một ngày ba bữa
Khó đổ lửa ba lần
 
Giàu lo bạc khó lo cơm
 
Giàu như anh sáng cơm chiều cá,
Nghèo như em sáng rổ rau má, chiều tră cua đồng.
 
Giàu như người ta ăn cơm với cá
Khó như em ăn rau má rạm đồng.
Dù cho chờ đợi mấy đông
Đói no cũng chịu mặn nồng cũng cam.
 
Giàu th́ thịt cá bẽ bàng
Nghèo th́ cơm mắm lại càng thấm lâu
 
Giàu th́ thịt cá cơm canh
Khó th́ rau muối cúng anh tôi đi lấy chồng
Hỡi anh xấu số, chồng cũ tôi ơi
Có khôn thiêng về hưởng đĩa xôi nhang đèn
Anh đà hết kiếp, xin chớ ghen
Để cho người khác cầm quyền thê nhi
Miệng em khóc, tay bưng cái thần v́
Tay em gạt nước mắt tay th́ thắp nhang
Bởi v́ đâu gây nỗi xót xa muôn vàn
Em cầm ḷng chẳng được nên sang ngang từ rày
 
Giúp đũa không ai giúp cơm
 
Giúp lời không ai giúp của
Giúp đũa không ai giúp cơm
 
G̣ Bồi có nước mắm cơm
Ai đi cũng nhớ cá tôm G̣ Bồi
 
Góp gạo thổi cơm
 
Học chọc bát cơm đơm chẳng kịp
 
Học tṛ đi học đă về
Cơm canh chưa nấu lại trề môi ra
 
Học tṛ đi ṃ cơm nguội
Lỡ trượt vỏ dưa, té cái đụi, la trời
 
Hồi nhỏ tôi ở với cậu với mợ ()
Mợ cho ăn cơm nguội
Uống nước lạnh, ngủ nhà ngoài
Đêm khuya đau bụng tôi lần tôi vô
Mợ nghe sục sạt, mợ hỏi: đứa mô ?
Thưa rằng, đau bụng con vô kiếm gừng
Dang tay mợ rút mối dây lưng
Độc thời con giải độc, chớ kiếm gừng làm chi ?
thông thường kẻ thấp cổ bé miệng, ưa trêu ghẹo bề trên, như câu hát của thân phận đi ở mướn sau đây:  
Hay chi chọc gái có chồng
Cơm chan nước lă mặn nống vào đâu
Có bản khác: Làm trai ghẹo gái có chồng  
Hột cơm c̣n dính kẽ răng
 
Hỡi anh áo trắng quần là ()
Ước ǵ sum họp một nhà anh ơi!
Ước ǵ cơm chung một nồi
Canh chung một bát cùng ngồi một mâm.
Ước ǵ chung chiếu chung chăn
Chung đũa ta cầm, chung áo chung dạ
Chung lâu lại đẻ con ra
Dù trai dù gái đều là con chung.
Sáng th́ ta gửi nhà ông
Tối về ta đón con chung ta về.
 
Hai nách những lông xồm xồm,
Chống yêu chồng bảo mối tơ hồng trời cho.
Đêm ngủ th́ ngáy o o,
Chồng yêu chồng bảo lái đ̣ cầm canh.
Ăn vụng bụng to tày thùng,
Chồng yêu chồng bảo cái giành đựng cơm.
Xem: Anh Chồng Dẽ Tính  
Ḥ ơ Bậu với qua gá nghĩa chung t́nh
Dầu ăn cơm quán... (ờ)
Ḥ ơ... Dầu ăn cơm quán, ngủ đ́nh cũng cam
 
Ḥ ơ Buồn thay số kiếp con người
Cơm ăn không đủ... (ờ)
Ḥ ơ... Chớ cơm ăn không đủ nụ cười ốm nhom
 
Ḥ ơ Cho anh gặt lúa cho nàng đem cơm
Ḥ ơ... Uổng công anh se nhợ uốn cần
Uốn xong con cá... (ờ)
Ḥ ơ... Uốn xong con cá nó lần ra khơi
 
Ḥ ơ Trời mưa cho lúa chín vàng
Cho anh gặt lúa... (ờ)
Ḥ ơ... Cho anh gặt lúa cho nàng đem cơm
 
Ḥ ơ... (chớ) Bậu với qua gá nghĩa chung t́nh
Dầu ăn cơm quán... (ờ)
Ḥ ơ... (chớ) Dầu ăn cơm quán, ngủ đ́nh cũng cam
 
Ḥ ơ... (chớ) Buồn thay số kiếp con người
Cơm ăn không đủ... (ờ)
Ḥ ơ... (chớ) Chớ cơm ăn không đủ nụ cười ốm nhom
 
Ḥ ơ... (chớ) Trời mưa cho lúa chín vàng
Cho anh gặt lúa... (ờ)
Ḥ ơ... (chớ) Cho anh gặt lúa cho nàng đem cơm
 
Hoa thơm xuống đất cũng thơm
Em gịn, rách áo, đói cơm cũng gịn.
 
Hôi cơm tanh cá
 
Hôm nay có đám giỗ gần
Trong bụng bần thần, chẳng muốn nấu cơm
 
Không ăn th́ ốm th́ gầy
Ăn th́ nước mắt chan đầy chén cơm
 
Kể từ ngày anh đau bệnh ban cua lưỡi
Trắng miệng đắng cơm hôi
Em đến đây đỡ đứng bơng ngồi
Sao giờ anh ở bạc
Duyên nợ đổi dời không vui
 
Kéo cưa lừa xẻ
Ông thợ nào khoẻ
Về ăn cơm trưa
Ông thợ nào thua
Về nhà bú mẹ
Kéo cưa lừa xẻ
 
Kéo cưa lừa xẻ ()
Thợ khoẻ ăn cơm vua
Thợ thua cơm làng
Thợ nào dẻo dang
Về nhà bú ti…'
 
Khăn xanh khăn đượm mồ hôi
Túi xanh túi đượm lấy đôi miếng trầu
Lược xanh th́ lược chải đầu
Gương sáng lầu lầu sáng cả mọi nơị
Nào khi đi ngược về xuôi
Cơm đứng cơm ngồi than thở cùng nhaụ
Ăn trầu lại nhớ tới cau
Gương soi phấn đánh cùng nhau đă từng.
Anh đừng e ngại ngập ngừng
Đă thiệt th́ đừng đă thảm th́ thôị
Của chồng ăn một trả đôi
Ăn hai trả bốn ḿnh tôi chẳng chầy
Ra đi em hỏi ông thầy
Cái sự lộn chồng thật khó lắm thay
Ai đem dây buộc thế này
Khá th́ ba tháng chầy th́ một năm.
Tục ăn trầu có ở hầu hết các nước Đông Nam Á; Xem: Trầu Cau Trong Ca Dao  
Khó nghèo một vợ một chồng
Một miếng cơm tấm mà ḷng thảnh thơị
 
Không hột cơm trong bụng
 
Kiểng xa bồn th́ kiểng không xanh
Anh sầu người nghĩa cơm canh bỏ liều
 
Lưng cơm bát nước
 
Lạy trời mưa xuống
Lấy nước tôi uống
Lấy ruộng tôi cày
Lấy đầy bát cơm
Lấy rơm đun bếp
Cho tôi đi cày
 
Lấy chồng làm lẽ khỏi lo
Cơm nguội đầy rá, dưa kho đầy nồi
 
Lấy chồng thợ mộc sướng sao
Mạt cưa rấm bếp, vỏ (Phoi) bào nấu cơm
Vỏ (Phoi) bào c̣n nỏ hơn rơm
Mạt cưa rấm bếp c̣n thơm hơi trầm
 
Lỗ mũi em mười tám (th́ tám) gánh lông
Chồng yêu chồng bảo tơ hồng trời cho
Đêm nằm th́ ngáy o o
Chồng yêu chồng bảo ngáy cho vui nha
Đi chợ th́ hay ăn quà
Chồng yêu chồng bảo về nhà đỡ cơm
Trên đầu những rác cùng rơm
Chồng yêu chồng bảo hoa thơm trên đầu
Xem giải Thích tại: Anh Chồng Dẽ Tính  
Lụt nguồn trôi trái ḷn bon
Cha thác mẹ c̣n chịu chữ mồ côi.
Mồ côi tội lắm ai ơi,
Đói cơm không ai biết, lở lời không ai phân.
 
Làm trai như chàng mới đáng nên trai
Ăn cơm với vợ c̣n nài vét niêu.
 
Làm đồng (Cày đồng) đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi, bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hột, đắng cay muôn phần
 
Làm dâu khó lắm em ơi
Cho ăn cơm sống chồng thôi cũng vừa
 
Làm mọi không cơm
 
Làm ruộng ăn cơm nằm
Chăn tằm ăn cơm đứng
 
Làm ruộng cơm nằm chăn tằm cơm đứng
 
Làm trai cho đáng nên trai
Ăn cơm với vợ lại đ̣i (nài) vét niêu
Con vợ nó cũng biết điều
Thắt lưng con cón cạy niêu với chồng (*)
Có bản khác: Xăn tay áp tới, cạy niêu cùng chồng  
Làm trai cho đáng nên trai ()
Ăn cơm với vợ lại nài vét niêu
Con vợ nó cũng biết điều
 
Làm trai cho đáng nên trai (
Vót đũa cho dài ăn vụng cơm con
 
Láo nháo như cháo với cơm
 
Lao xao gà gáy rạng ngày
Vai vác cái cày, tay dắt con trâu.
Bước chân xuống cánh đồng sâu
Mắt nhắm mắt mở đuổi trâu đi cày
Ai ơi! bưng bát cơm đầy
Nhớ công hôm sớm cấy cày cho chăng?
 
Liệu cơm gắp mắm
 
Liệu cơm gắp mắm liệu con gả chồng
 
Liệu cơm mà gắp mắm ra
Liệu cửa liệu nhà em lấy chồng đị
Nữa mai quá lứa lỡ th́
Cao th́ chẳng tới thấp th́ chẳng thông.
 
Mảng vui cơm tấm ổ rơm
Tuy rằng cũ kỹ mà thơm sạch ḷng
Hơn ai cơm tấm lầu hồng
Vào luồn ra cúi trong ṿng lợi danh
 
Măng chua nấu cá ngạnh nguồn
Cơm ngon canh ngọt c̣n buồn nỗi chỉ
 
Mấy đời cơm nguội lên hơi
Cái thân làm bé thảnh thơi bao giờ.
 
Muốn ăn đi xuống muốn uống đi lên
Quán Ngỗng G̣ Chim Cầu Chàm Đập Đá
Vũng Nồm nhiều cá, Vũng Bấc nhiều tôm
Chợ chiều bán cơm, chơ mai bán gạo
 
Muốn ăn bánh ít nhân mè,
Lấy chồng Ḥa Đại ( đạp mè đen chân.
Muốn ăn bánh ít nhân tôm
Lấy chồng Ḥa Đại ăn cơm ghế ḿ.
Ḥa Đại : Thuộc huyện Phù Cát, B́nh Định.  
Mặt trời đă hé rạng đông
Chàng ơi! trở dậy ra đồng kẻo trưạ
Chàng ơi! trở dậy ra đồng kẻo trưạ
Cơm ăn bao quản muối dưa
Việc làm bao quản nắng mưa dăi dầụ
Ngày đêm ta phải lo âu
Chăm sao cho được hoa màu tốt tươị
 
Mặt trời lặn xuống bờ ao
Có con c̣ mẹ bay vào bay ra
C̣ con đi học đường xa
Thẩn thơ chỗ nọ la cà chỗ kia
Tối rồi (Đi đâu) mà chẳng chịu về
Cơm canh mẹ đợi c̣n ǵ là ngon
 
Mẹ em tham bạc tham vàng
Ép em vào chốn cơm rang gạo nồị
Ra đường em chẳng được tươi
Nghĩ đến thân phận, nước mắt rơi hàng hàng.
 
Mẹ em tham lợn béo mùi (ngời)
Để anh chểnh mảng như nồi cơm raụ
Vắt tay mà (nằm) nghĩ trước sau
Thịt lợn chóng chán, canh rau mát ḷng.
 
Mồ côi cha ăn cơm với cá
 
Mồ côi tội lắm bớ trời
Đói cơm ai đỡ, lỡ lời ai bênh.
 
Một đồng mua một múi chanh
Cơm no nước đoạn để dành rửa tay
 
Một bữa cơm cha bằng ba bữa cơm rể
 
Một bát cơm rang
Bằng sàng cơm thổi
 
Một bát cơm rang bằng một sàng cơm thổi
 
Một lượt tát, một bát cơm
 
Một ngày hai bữa cơm đèn
Lấy ǵ má phấn răng đen hỡi chàng!
Một ngày ba bận trèo cồn
C̣n ǵ là đẹp là gịn hỡi anh?
Một ngày ba dạo qua đèo,
V́ đâu vú xếch lưng eo hoiỡ chàng?
 
Một nuộc lạt là một bát cơm
 
Một thương hai nhớ ba sầu
Cơm ăn chẳng được, ăn trầu cầm hơi
Thương chàng lắm lắm chàng ơi
T́m nơi (Biết đâu) thanh vắng mà ngồi thở than!
Tục ăn trầu có ở hầu hết các nước Đông Nam Á; Xem: Trầu Cau Trong Ca Dao  
Một thương, hai nhớ, ba sầu,
Cơm ăn chẳng đặng, ăn trầu ngậm hơi.
Thương chàng lắm lắm chàng ơi ?
Biết nơi đâu thanh vắng mà ngồi thở than
 
Mớm cơm mớm cháo mặc áo xỏ tay
 
Mày ăn cơm hay ăn khoai
Một bài thơ ấy ngâm hai ba lần
 
May mảy mày may
Cơm vuằ chín tới thấy ngay bà về
 
Mèo lành chẳng ở mả
Ả lành chẳng ở hàng cơm
 
Mèo lành không ở mả
Gái lành không chung chạ hàng cơm.
Có bản khác: Ả lành không ở hàng cơm.  
Miếng cơm manh áo
 
Miếng trầu giải phá cơn sầu
Ăn cơm chẳng đặng, ăn trầu giải khuây
Tục ăn trầu có ở hầu hết các nước Đông Nam Á; Xem: Trầu Cau Trong Ca Dao  
Ḿnh gầy là thầy cơm
 
Ḿnh xanh tay đỏ bút ch́
Cơm lương với muối sống th́ là may
Người đời khác thể phù du
Sớm c̣n tối mất công phu lỡ làng
 
Muốn ăn cơm ngon bắt con nhà đi mót
 
Muốn ăn cơm ngon lấy người đi mót Muốn ăn canh n
 
Muốn ăn cơm tám canh cần
Th́ về Tŕnh Tiết chăn tằm với anh.
 
Muốn ăn cơm trắng cá chim
Th́ lề thụt bễ đi rèn với anh.
 
Muốn ăn cơm trắng cá kho
Trốn cha, trốn mẹ xuống đ̣ cùng (thăm) anh
 
Muốn ăn cơm trắng cá mè
Muốn đội nón tốt th́ về làng Chuông.
 
Muốn ăn cơm trắng cá ngần
Th́ về làng Bưởi cầm cân buôn đồng.
 
Muốn ăn cơm trắng cá rô
Th́ lên làng Quỷnh quấy bồ cho anh.
 
Muốn ăn cơm trắng cá thèn
Th́ về Đa Bút đi rèn với anh
Một ngày ba bữa cơm canh
Tối về quạt mát cho anh ngồi rèn
 
Muốn ăn cơm trắng cá thu
Lấy chồng xóm Bể làm du Gấm Mè.
 
Muốn ăn cơm trắng cá trôi
Th́ về Mẫn Xá dệt sồi với anh.
 
Muốn ăn cơm trắng cá trôi ()
Th́ về làng Bưởi đánh nồi với anh.
 
Muốn ăn cơm trắng canh cần
Th́ về Đồng Lăng đan giần với anh
 
Muốn ăn cơm trắng nước trong
Em lên phố Cát Đại Đồng cùng anh.
 
Muốn ăn măng trúc măng giang
Măng tre, măng nứa, cơm lam th́ chèo
Ngược xuôi lên thác xuống đèo
Chim kêu bên nọ, vượn trèo bên kia
 
Muốn ăn măng trúc măng giang ()
Măng tre, măng nứa, chè bàng, cơm lam.
Muốn ăn th́ phải lên ngàn,
Trèo non lặn suối, muôn vàn công lao!
 
Muốn ăn th́ phải bôn ba
Muốn ăn th́ thổi cơm nhà mà ăn!
 
Muốn đánh th́ đẻ con ra
Muốn ăn th́ thổi cơm nhà mà ăn
 
Muốn cho có thiếp có chàng
Ba sáu mười tám cơm hàng có canh.
 
Muốn rằng oản bụt cho thơm
C̣n như cơm nếp th́ nươm trong nhà!
 
Muốn trắng th́ gắng lấy cơm
 
Muỗi nào chui lọt mùng quây
Mối nào xông được mỏ chày kim cương
Chúng em bé nhỏ chưa tường
Vốn anh khi trước cũng phường ải Lao
Ải Lao ta tập đă lâu
Tốn cơm, tốn áo, tốn dầu mẹ cha.
Ở gần hay là ở xa
Cách phủ, cách huyện hay là cách sông
Xa xôi cách mấy quăng đồng
Để anh bỏ việc, bỏ công đi t́m.
 
Muôn vàng nhớ lấy sông Đoài
Cơm gạo th́ ít Ngô khoai th́ nhiều!
 
Năm cơm bảy cháo
 
Nước lọ cơm niêu
 
Nằm thời lấy đất làm giương,
Lấy trời làm chiếu, lấy sương làm màn.
Xâu làng bắt xuống, gọi lên,
Trầy da, tróc thịt cái tên vẫn hoài.
Ăn th́ những củ cùng khoai
Bữa mô kiếm được th́ vài miếng cơm
 
Nồi đồng thổi gạo tám xoan
Mở ra cơm trắng thơm vang cả nhà.
 
Nực cười cơm cháy quạ tha
Anh cầm duyên em lại, cho già rụng răng
 
Nem chả Ḥa Vang
Bánh Tổ Hội An
Khoai lang Trà Kiệu
Thơm (Cơm) rượu Tam Kỳ…
 
Nên cơm nên cháo
 
Ngày th́ cơm trắng cá tươi
Canh khuya đêm vắng ai người t́nh chung ?
 
Ngày xưa nô lệ có cơm
Ngày nay độc lập, xương sườn ḷi ra
Ngày xưa nô lệ trong nhà
Ngày nay độc lập, đi ra chiến trường!
 
Người gầy thầy cơm
 
Người hiền tại mạo trắng gạo tại cơm
 
Người sống về cơm cá sống về nước
 
Người ta v́ nước xông pha
Chồng tôi ở nhà v́ một bát cơm!
 
Ngược lên băi phú th́ xa
Xuôi về băi mộc trồng cà lấy dưạ
Đăi chàng một bữa cơm trưa
Liệu chàng có đợi có chờ được chăng?
Cơm em c̣n thiếu một bát canh măng
Em lên Cao Bằng đắp nấm trồng trẹ
Hết củi em đi buôn bè
Ba năm được củi đem về thổi cơm.
Hết mắm em c̣n đi đơm
Ba năm mắm ngấu, thổi cơm đăi chàng.
Dù chàng trăm giận ngh́n hờn
Th́ chàng cũng phải xơi cơm bữa này
 
Ngậm cơm vỗ bụng
 
Ngọc sa xuống giếng ngọc biến thủy tinh
Anh với em kết nghĩa chung t́nh
Dầu ăn cơm quán ngủ đ́nh cũng ưng.
 
Ngồi buồn nghĩ càng thấm
Hột cơm tấm cắn làm hai
Rau lang đỡ bữa liễu với mai đừng ĺa
Em với anh như khóa với ch́a
Đừng để cho ống liệt, khóa với ch́a ĺa nhau
 
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm bún, lưỡi lừa cá xương
 
Ngán như cơm nếp
 
Ngán như cơm nếp nát
 
Ngày nào em bé cỏn con
Bây giờ em đă lớn khôn thế này
Cơm cha, áo mẹ, công thầy
Nghĩ sao cho bơ những ngày ước ao
 
Ngày ngày ăn bát cơm rang
Ăn con tép mại dạ càng long đong.
Chim sầu cất cánh bay rông
Em nhớ nhân ngăi dốc ḷng ra đị
Chàng đừng trách em ăn ở bất ngh́
Cha cầm mẹ giữ chẳng đi được nàọ
Chàng đi vực thẳm non cao
Em mong t́m vào đến núi Tản Viên.
Bao giờ lở núi Tản Viên
Cạn sông Tô Lịch thiếp mới quên lời chàng.
 
Ngày ngày hai bửa cơm đèn
C̣n ǵ má phấn răng đen hỡi chàng
 
Nghe vẻ nghe ve, Nghe vè bài tới,
Cơm chưa kịp bới, Trầu chưa kịp têm,
Tôi đánh một đêm, Thua ba tiền rưỡi,
Về nhà chồng chửi, Thằng móc thằng quăn,
Đánh sao không ăn, Mà thua lắm bấy,
Tôi lấy tiền cấy, Cho đủ mười ngày,
 
Nghèo đến nỗi có giường không chiếu
Lo nồi cơm sớm lại thiếu nồi cơm chiều
 
Ngó lên trời, trời cao lồng rộng,
Ngó xuống biển, biển rộng chơi vơi,
Rạng ngày mai mỗi đứa mỗi nơi,
Bưng chén cơm lên để xuống, không vơi hạt nào.
Đêm nằm mộng mị chiêm bao
Tiếc vườn hồng én liệng, để vườn đào quạnh hiu.
 
Ngon cơm ngọt canh
 
Như cơm bữa
 
Nhường cơm nhường áo không ai nhường chồng
 
Nhường cơm sẻ áo
 
Nhả cơm vẫy tóc
 
Nhất ngon là đầu cá gáy
Nh́ ngon là cơm cháy nồi gang.
 
Nhất ngon là đầu cá gáy ()
Nhất thơm là cháy cơm nếp
 
Nhớ ai cơm chẳng buồn ăn
Cả ngày than thở, lăng xăng nhớ hoài
 
Nhớ ai cơm chẳng buồn nhai
Chống đũa thở dài hết chín lần xơi
Tôi xin bát nữa là mười
Đối phúc cùng trời có sống được chăng ?
 
Nhớ ai cơm chẳng muốn nhai
Mười tám bát lật, được hai miếng và
Em c̣n sợ mẹ, nhái cha
Mười tám bát lật, miếng và chẳng thông
 
Nhớ ai nhớ măi thế nầy ()
Nhớ đêm không ngủ nhớ ngày quên ăn.
Nhớ ai cơm chẳng buồn ăn
Hồ bưng lấy bát lại dằn xuống mâm.
 
Những người đói rách rạc rài
Bởi phụ của trời làm chẳng nên cho
Đói cơm hơn kẻ no rau
Nghèo mà quân tử hơn giàu tiểu nhân
 
Nhà ai ấy ở cơm ai nấy ăn
 
Nhà ai chồng quỉ vợ ma
Hễ ông ăn chả th́ bà ăn nem
Đói cơm khát nước tèm lem
No cơm ấm áo lại thèm nọ kia
 
Nhà anh có một cây chanh,
Nó chửa ra cành, nó đă ra hoa
Nhà anh có một mụ già
Thổi cơm chẳng chín quét nhà chẳng nên
Ăn cỗ th́ đ̣i ngồi trên
Mâm son, bát sứ đem lên hầu bà
Ăn rồi bà chết giữa nhà
Gọi con gọi cháu dắt bà đi chôn
Có chôn th́ chôn cho sâu
Để hai con mắt coi trâu coi ḅ
Có chôn th́ chôn cho xa
Đừng chồn gần nhà bà nhát trẻ con
 
Nhà em ở cạnh cầu ao
Chàng đi xuôi ngược, chàng vào nghỉ chân
Chàng ngồi chàng nghỉ ngoài sân
Cơm th́ nhỡ bửa, canh cần nấu suông
Rau cải chưa rắc, rau muống chưa leo
Cơm em mới có lưng niêu
Lửa em tắt mất từ chiều hôm qua
Ngược lên băi Phú th́ xa
Xuôi về băi Mộc trồng cà lấy dưa
Đăi chàng một bữa cơm trưa
Liệu chàng có đợi có chờ được chăng
Cơm em c̣n thiếu một bát canh măng
Em lên Cao Bằng đắp nấm trồng tre
Hết củi em đi buôn bè
Ba năm được củi đem về thổi cơm
Hết mắm em c̣n đi đơm
Ba năm mắm ngấu, thổi cơm đăi chàng
Dầu chàng trăm giận ngh́n hờn
Th́ chàng cũng phải xơi cơm bữa này
 
Nhà sạch th́ mát bát sạch th́ ngon (ngon cơm)
 
Nhai cơm không vỡ đ̣i rớ việc quan
 
Nhai cơm không vỡ cắn miểng sành vỡ đôi
 
Nhân hiền tại mạo
Có trắng gạo mới ngon cơm
A good face is a letter of recommendation Người hiền lành hiện lên trên nét mặt  
No ăn (cơm) ấm cật dậm dật mọi nơi
 
No cơm ấm áo
 
No cơm ấm cật
 
No cơm ấm cật dậm dật khắp nơi
Quần áo tả tơi Mọi nơi chẳng dật
 
No cơm ấm cật dậm dật mọi nơi
Quần áo tả tơi mọi nơi chẳng dật.
 
No cơm ấm cật dậm dật suốt ngày
 
No cơm ấm cật rậm rật mọi nơi
 
No cơm dửng hồng mao
 
No cơm lành áo
 
No cơm rửng mỡ
 
No cơm tấm ấm ổ rơm
 
No chê cơm nguội
Đói đánh cả cơm thiụ
 
No chê cơm tẻ đói nhá cơm thiu
 
No ḷng chặt dạ (câu )
Là con cá cơm
Không ướp mà thơm
Là con cá ngát
Bay cao bay thấp
Là con cá chim
Hụt cẳng chết ch́m
Là con cá đuối
Lâu năm nhiều tuổi
Là cá bạc đầu
Đủ chữ xứng câu
Là con cá đối
Nở mai tàn tối
Là cá vá hai
Trắng muốt lại dài
Là cá út thịt
Dài lưng hẹp kích
Là cá ḷng tong
Ốm yếu h́nh dong là con cá nhái
Đúng lời van vái
Là con cá linh
(C̣n tiếp)
Xem tiếp   
No ḷng phỉ dạ là con cá cơm,
Không ướp mà thơm là con cá ngát.
Liệng bay thấp thoáng là con cá chim,
Hụt cẳng chết ch́m là con cá đuối,
Lớn năm nhiều tuổi là cá bạc đầu,
Đủ chữ xứng câu là con cá đối,
Nở mai tàn tối là cá vá hai,
Trắng muốt bẹo da là cá út thịt,
Dài lưng hẹp kích là cá ḷng tong,
ốm yếu h́nh dong là con cá nhái,
 
No xôi thôi cơm
 
Ông Giẳng ông Giăng ()
Xuống chơi với tôi
Có bầu có bạn
Có bát cơm xôi
Có nồi cơm nếp
Có ệp bánh chưng
Có lưng hũ rượu
Có chiếu đánh đu
Bồ cu vẩy chài (*)
Bắt trai bỏ giỏ
Cái đỏ bế em (*)
Đi xem đánh cá
Cái rá vo gạo
Cái gáo múc nước
Cái lược chải đầu
Có trâu cày ruộng
Có muống thả ao
Có sao trên trời
Cái đỏ tiếng gọi đứa con gái; Có bản khác: Thằng cu xí xoài  
Ông Tiển ông Tiên (câu )
Ông có đồng tiền
Ông giắt mang tai
Ông cài mang khố
Ông ra chợ phố
Ông mua miếng trầu
Ông nhai tóp tép (nhóp nhép)
Ông mua con tép
Về ông ăn cơm
Ông mua mớ rơm
Để về ông thổi
Ông mua cái chổi
Để ông quét nhà
Ông mua con gà
Về nó nhặt thóc
Ông mua con cóc
Ông thagẩm giường
Ông mua nén hương
Về thờ ông Bụt
Ông mua cái bút
Ông viết ông chơi
Ông mua con dơi (C̣n tiếp)
Xem tiếp câu   
Nuộc lạt bát cơm
 
Nuôi con không phép kể tiền cơm
 
Nuôi con trẻ như vần cơm chín
 
Nuôi lợn ăn cơm nằm Nuôi tằm ăn cơm đứng
 
O này có tính dở người
Nấu cơm ra cháo, nấu khoai ra bùn
 
Oán tao mầy oán cho đời
Đất vua tao ở, cơm trời tao ăn
 
Quân tử là quân tử Tàu
Ăn cơm th́ ít, ăn rau th́ nhiều
 
Phản chủ đầu trâu
Ăn cơm nhà Phật, Đốt trâu nhà chùa
 
Phản chủ đầu trâu Ăn cơm nhà Phật
Đốt trâu nhà chùa
 
Phận già cơm hẩm rau dưa
Già quen việc nặng, già ưa nâu (*) ṣng
 
Quả báo ăn cháo găy răng
Ăn cơm găy đũa, xỉa răng găy chày
 
Quảng Nam nổi tiếng bọng boong
Chà viên B́nh Định vừa ngon vừa lành
Chín mùi da vẫn c̣n xanh
Mùi thơm cơm nếp vị thanh đường phèn
 
Quảng Nam nổi tiếng ḷn bon
Chà viên B́nh Định vừa ngon, vừa lành (
Chín muồi da vẫn tươi xanh,
Mùi thơm cơm nếp, vị thanh đường phèn.
Ḷn bon: Một đặc sản của rừng Hội Khách (huyện Đại Lộc) xưa được gọi là "nam trân" để tiến vua. Trái ḷn bon h́nh tṛn, vỏ màu vàng, cùi có nhiều múi, khi chín có vị ngọt thanh. Xin lưu ư dây là loại ḷn bon mọc tự nhiên ở trên núi, c̣n ḷn bon trồng ở vườn th́ không thể nào có được hương vị thơm ngon ấy. Chà viên: (hay trà viên) một thứ đặc sản Ở vùng B́nh Khê, không nơi nào có được. Trái chà viên to bằng ngón tay cái, h́nh bầu dục, màu xanh trong như ngọc, đặc biệt khi chín vẫn xanh, cùi thơm mùi nếp hương và ngọt. Quan niệm dân gian cho loại trái này rất bổ và lành. Hạt có chứa nhiều dầu.  
Quảng Nam nổi tiếng ḷn bon (
Chà Viên B́nh Định vừa ngon, vừa lành (
Chín muồi da vẫn tươi xanh,
Mùi thơm cơm nếp, vị thanh đường phèn.
Ḷn bon : Một đặc sản của rừng Hội Khách (huyện Đại Lộc) xưa được gọi là "nam trân" để tiến vua. Trái ḷn bon h́nh tṛn, vỏ màu vàng, củi có nhiều múi, khi chín có vị ngọt thanh. Xin lưu ư đây là loại ḷn bon mọc tự nhiên Ở trên núi, c̣n ḷn bon trồng Ở vườn th́ không thể nào có được hương vị thơm ngon ấy. Chà Viên : (hay trà viên) một thứ đặc sản Ở vùng trái này rất bổ và lành. Hạt có chứa nhiều dầu.B́nh Khê, không nơi nào có được. Trái chà viên to bằng ngón tay cái, h́nh bầu dục, màu xanh trong như ngọc, đặc biệt khi chín vẫn xanh, chỉ thơm mùi nếp hương và ngọt. Quan niệm dân gian cho loại  
Ru con giữa buổi chiều đông
Để mẹ tát nước giữa đồng đêm nay
Cầu giai mẹ đổ luôn tay
Cho lành manh áo cho đầy cơm con
Cho ḷng mẹ đỡ h'eo hon
Cho gương mặt trẻ đẹp tṛn như gương
Quản ǵ một nắng hai sương
Quản ǵ gió bụi trên đường con ơi
Ru con mẹ hát mấy lời
Ngủ đi cho mẹ c̣n rời gối tay
 
Rạng ngày vác cuốc ra đồng
Tay cầm nồi lửa, tay ḍng thừng trâu
Ruộng đầm nước cả bùn sâu
Suốt ngày cùng với con trâu cày bừa
Việc làm chẳng quản nắng mưa
Cơm ăn đắp đổi muối dưa tháng ngày
Ai ơi, bưng bát cơm đầy
Biết công kẻ cấy người cày mới nao
 
Rủ nhau lên núi hái chè (
Hái dăm ba mớ xuống khe ta ngồi
Ta ngồi cho ráo mồ hôi
Xuống sông tắm mát thảnh thơi ta về.
Ta về thăm quán thăm quê
Thăm chợ Bồ Đề, thăm giếng Ô Long
Bồ Đề họp chợ mồng mười
Trên đánh cờ người, dưới thổi cơm thi
Ba bốn năm nay anh dở việc ǵ
Để em bắt chạch, thổi cơm thi một ḿnh.
 
Rừng thư biển thánh khôn ḍ
Nhỏ mà không học, lớn ṃ sao ra
Sẵn sàng áo mẹ cơm cha
Có văn, có sách mới ra con người
 
Rau Lĩnh Nam nấu suông mà ngọt
Bưng bát cơm đơm một muốn hai
Trưa nay vừa bức vừa oi
Hái nhanh cho kịp gửi nơi trận tiền
Cà muối xổi, rau dền, cải trắng
Tuy đơn sơ nhưng thắm t́nh dân
Sớm chiều em tưới em chăm
Cho rau mượt lá, anh ăn mát ḷng
Anh giữ súng pḥng không vững chắc
Em trồng rau xanh ngắt trên đồng
Rau tiếp luống, đạn lên ṇng
Giặc nào thoát khỏi trong ṿng tay ta.
 
Sạch nhà th́ mát sạch chén bát ngon cơm
 
Sống về mổ mả không sống về cả bát cơm
 
Sớm mai em xuống Quán Cơm, thấy ḥn Núi Hó
Chiều về Đồng Có, nh́n ngọn Núi Tṛn
Về nhà than với chồng con
Ra đi gan nát dạ ṃn v́ đâu
 
Sợ bát cơm đầy không sợ thầy lớn tiếng
 
So c̣ bẻ măng
Liệu cơm gắp mắm  
Tưởng sự t́nh bạc này hai sấp
Chẳng ai ngờ nói lại sấp ba
Bây giờ quan tướng thua ra
Áo quần cố hết trở ra về trần
Về giữa sân vạch quần bắt rận
Vợ ở nhà giận chẳng nấu cơm
Bây giờ tướng chũi ổ rơm
Chẳng dám hạch nước, hạch cơm, hạch trầu
 
Tốt duyên lấy được vợ già
Vừa sạch cửa nhà vừa dẻo cơm canh
Hoài hơi mà lấy trẻ ranh
Ăn vụng xó bếp, ỉa quanh đầu nhà
 
Từ khi anh cách bạn vàng
Cơm ăn chẳng đặng như chim phượng hoàng bi.tên
 
Tài trai đâu đáng tài trai
Tổ tôm xóc đĩa, dông dài cả đêm!
Canh trước tướng hăy c̣n tiền
Canh sau thua hết, ngồi bên lọ hồCái ngoảnh đi tḥ
Cái ngoảnh lại ra bộ chén say
C̣n tiền đánh cái cũng hay
Hết tiền đi ngủ, cũng hay giật ḿnh
Tưởng sự t́nh, bạc nầy hai sấp
Chẳng ai ngờ, nó lại sấp ba
Bây giờ quan tướng thua đẤo quần bán hết, trở ra v
Về giữa sân, vạch quần ra bắt rận,
Ở trong nhà vợ giận, chẳng nấu cơm
Bực ḿnh, tướng chúi ổ rơm
Chẳng dám hạch nước, hạch cơm, hạch trầu
Vợ thương chồng ra mầu rét mướt
Đem tiền đi để chuộc áo về
Từ nay tướng mới xin thề
C̣n đi đánh bác, chẳng về chi đây
 
Tam Tự Kinh là ŕnh cơm nguội
 
Thằng Cuội ngồi gốc cây đa ()
Ăn cơm với cá, ăn cà với dưa
Xem:  
Từ ngày em về nhà này
Tưởng ngày một khá hóa ngày một hư.
Đi chợ ăn những quà trừ
Đi tắm mất váy khư khư chạy về.
Nấu cơm trên sống dưới khê
Đủ cả tứ bề như thể cháo hoa.
Bữa ăn nồi bảy nồi ba
Quanh năm ngày tháng chẳng ra đồng nào.
Rửa bát ngủ gật cầu ao
Ngủ trưa chồng gọi kêu sao nhức đầu.
Ăn nói cảu nhảu càu nhàu
Sai em rinh nước đổ vào tàu khoai.
Việc ăn em chẳng kém ai
Hễ mó đến gánh th́ vai sứt hờ.
Việc làm chểnh mảng thờ ơ
Lại thêm một chút làm thơ với chồng.
 
Từ ngày gặp gỡ giữa đường
Những lời bạn nói nhớ thương vô chừng.
Tưởng là thành cơm thành cháo, tôi bỏ bụng mừng
Hay đâu cá bể chim rừng vội bay!
 
Từ ngày qua với em xa cách đôi đàng
Cơm ăn chẳng đặng, con bạn vàng biết chăng?
 
Từ ngày Tự Đức lên ngôi
Cơm chẳng đầy nồi, trẻ khóc như ri
Bao giờ Tự Đức chết đi
Thiên hạ b́nh th́, lại dễ làm ăn
 
Từ ngày Tự Đức lên ngôi,
Cơm chẳng đầy nồi, trẻ khóc như ri.
Bao giờ Tự Đức chết đi,
Thiên hạ b́nh th́ () mới dễ làm ăn.
B́nh th́: thời b́nh; Th́ là là húy của Vua Tự Đức (Nguyễn Phúc Th́) .  
Từ ngày thất thủ kinh đô
Tây qua giăng dây thép, họa địa đồ nước Nam
Lên dinh tớ ở Toà Khâm
Chén cơm âm phủ áo dầm mồ hôi
Ngày Âm Hồn ở Huế: Tục Tế Âm Hồn ở Hue  
Tai nghe có đám giỗ gần
Trong bụng bần thần, chẳng muốn ăn cơm
 
Thương anh bụng sát tận da
Anh th́ không biết tưởng rằng (là) đói cơm
 
Thương anh th́ có thương anh
Có bát cơm nguội trót chan canh mất rồi
Nuốt đi th́ nóng anh ơi!
Nhả ra th́ sợ tội trời ai mang
- Tội trời đă có người mang
Tội đâu đến thiếp đến chàng mà lọ
 
Thương anh trong bụng đói kêu
Cơm trưa đang đợi bóng nửa chiều mới ăn.
 
Thương con đ̣i th́ thương bằng cơm
Con đ̣i: Con ở  
Thương nhau nhớ nhớ sầu sầu
Cơm ăn nỏ được, lấy trầu ngậm hơi
Tục ăn trầu có ở hầu hết các nước Đông Nam Á; Xem: Trầu Cau Trong Ca Dao  
Thả đỉa ba ba
Chớ bắt đàn bà
Phải tội đàn ông
Cơm trắng như bông
Gạo tiền như nước
Đổ mắm đổ muối
Đổ chuối hạt tiêu
Đổ niêu cứt gà
Đổ và nhà nào
Nhà ấy phải chịu
Xem thêm: Trọ Chơi Dân Gian  
Thầy săi thầy sai
Nồi hai cơm nếp
Thầy ngồi đánh hết
Đạo tràng ngồi trông
Tín chủ ngồi đồng
Xin thầy miếng cháy
 
Thế gian một vợ một chồng ()
Một niêu cơm tấm dầu ḷng ăn chơị
 
Thịt thăn cơm ré
 
Tháng Ba cơm gói ra ḥn
Muốn ăn trứng nhạn phải ḷn hang Mai
Trăm t́nh ai dễ hơn ai
Muốn ăn trứng nhạn, hang mai phải ḷn
 
Tháng giêng lúa mới chia vè
Tháng tư lúa đă đỏ hoe đầy đồng.
Chị em đi sắp gánh gồng
Đ̣n càn tay hái ta cùng ra đị
Khó nghèo cấy mướn gặt thuê
Lấy công đổi của chớ hề luy aị
Tháng hai cho chí tháng mười
Năm mười hai tháng em ngồi em suy
Vụ chiêm em cấy lúa đi
Vụ mùa lúa ré, sớm th́ ba giăng.
Thú quê rau cá đă từng
Gạo thơm cơm trắng chi bằng tám xoan.
Việc nhà em liệu lo toan
Khuyên chàng học tập cho ngoan kẻo mà.
Tháng sáu em cấy anh bừa
Tháng mười em gặt anh đưa cơm chiềụ
 
Tháng năm (Giêng) đau máu
Tháng sáu đau chưn (lưng)
Tháng tám ngồi dưng
Ăn cơm giả bữa
Cơm ăn cơm dỡ
Mẹ ngỡ đi đâu
Tắm táp gội đầu
Đi xem voi ỉa
 
Tháng năm cho chí tháng mười
Năm mười hai tháng em ngồi em suy:
Vụ chiêm em cấy lúa đi
Vụ mùa, lúa dé, sớm th́ ba trăng,
Thú quê, rau cá đă từng
Gạo ngon, cơm trắng chi bằng tám xoan
Việc nhà em liệu lo toan
Khuyên chàng học tạp cho ngoan kẻo mà
 
Thừa mạ th́ bán chớ có lấy rậm ăn cơm
 
Thà chịu đói no rau cháo
Lấy chồng nghèo giă gạo nấu cơm
 
Thà rằng ăn bát cơm rau
C̣n hơn cá thịt nói nhau nặng lời
 
Tham cơm nguội cá kho bỏ cơm vua áo chúa
 
Tham giầu em lấy thằng bé tí t́ ti (hoặc)
Làng trên xóm dưới thiếu ǵ trai tơ,
Em phải đem thân cho nó giày ṿ,
Đêm đông tháng giá nó nằm co trong ḷng,
Cũng mang danh là gái có chồng
Mười đông ấp cạnh giường không cả mười,
Em nói ra đây sợ chúng chị em cười,
Má hồng bỏ quá thiệt đời xuân xanh!
Em cũng liều cho thằng bé trẻ ranh,
Sờ mó qua quưt năm canh cho đỡ buồn,
Em buồn, em lại nhấc thằng bé lên hôn.
Nó c̣n bé dại, chả nên cơm cháo ǵ!
Nó ngủ nó ngáy kh́ kh́
Một giấc đến sáng, c̣n ǵ là xuân!
Hỡi chị em ơi hoa nở mấy lần.
Có bản: Mẹ em tham giầu gả em cho thằng bé tí t́ ti  
Tham giàu em lấy thằng bé tỉ ti
Làng trên trại dưới thiếu ǵ trai tơ
Em đem thân cho thằng bé nó dày ṿ
Mùa đông tháng giá nó nằm co trong ḷng
Cũng đa mang là gái có chồng
Chín đêm trực tiết, nằm không cả mười
Nói ra sợ chị em cười
Má hồng bỏ quá thiệt đời xuân xanh
Em cũng liều ḿnh v́ thằng bé trẻ ranh
Đêm nằm rờ mó quẩn quanh cho đỡ buồn
Buồn ḿnh em lại bế thằng bé nó lên
Nó c̣n bé mọn chẳng nên cơm cháo ǵ
Nó ngủ nó ngáy t́ t́
Một giấc đến sáng c̣n ǵ là xuân
Chi em ơi hoa nở được mấy lần
 
Thân anh khó nhọc trăm phần
Sáng đi ruộng lúa, tối nằm ruộng dưa
Vội đi quên cả cơm trưa
Vội về quên cả trời mưa ướt đầu
 
Thành thị chỗ nào cũng xí xô xí xào khách trú
Em ăn cơm bảy phủ, dạo đủ khắp nơi
Bán buôn một vốn ba bốn tiền lời
Chê anh dân ruộng, chơn mốc cời quanh năm
Khách trú: Người hoa  
Tiếc nồi cơm trắng để ôi
Tiếc con người lịch mà soi gương mờ.
 
Thênh thênh chiếc bánh giữa ḍng,
Thương thân góa bụa pḥng không lỡ th́.
Gió đưa cây trúc ngă qú,
Ba năm chực tiết c̣n ǵ là xuân.
Giàu th́ thịt cá cơm canh,
Khó th́ lưng rau đĩa muối cúng anh tôi đi lấy chồng.
Hỡi anh chồng cũ tôi ơi!
Anh có khôn th́ xin anh trở dậy ăn xôi nghe kèn.
Thôi anh đă về nghiệp ấy xin anh đừng ghen,
Để cho người khác cầm quyền thê nhi.
Miệng em khóc tay em bế ẳm ông thần v́,
Tay em gạt nước mắt tay em thắp nén nhang,
Bởi v́ đâu mà nên nỗi xót xa muôn vàn.
 
Thóc đâu no gà cơm đâu no chó
 
Thú quê rau cá đă từng
Gạo thơm cơm trắng chi bằng tám xoan
Việc nhà em liệu lo toan
Khuyên chàng học tập cho ngoan kẻo mà
 
Tiếc nồi cơm trắng hở hơi
Tiếc duyên em gịn giă đụng nơi bơ thờ
 
Tiếng đồn con gái Phú Trung
Nấu cơm không chín mở vung xem hoài
Tiếng đồn con gái Phú Tài
Nấu cơm không chín đốt hoài cơm khê
 
T́m duyên mà chẳng thấy duyên
Một niêu cơm tám chín tiền cá rô
 
Tôi đà biết tính chồng tôi
Cơm no th́ nước, nước thôi th́ trầu
Tục ăn trầu có ở hầu hết các nước Đông Nam Á; Xem: Trầu Cau Trong Ca Dao  
Trăm hột cơm tránh sao được một vài hột rơi
 
Trống cơm khéo vỗ nên vông
Một bầy con ít lội sông đi t́m
Thương ai con mắt lim dim
Một bầy con nhện đi t́m giăng tơ
Thương ai duyên nợ tang bồng
 
Trời đất hương hoa người ta cơm rượu
 
Trời mưa cho lúa chín vàng
Cho anh đi gặt, cho nàng đem cơm
Đem thời bát sứ mâm son
Chớ đem mâm gỗ anh hờn không ăn
 
Trời sinh ra ông tướng tài
Cờ bạc xóc đĩa dông dài cả đêm
Canh trước tướng hăy c̣n tiền
Canh sau thua hết ngồi bên lọ hồ)
Cái quay đi tḥ tay móc lọ
Cái ngoảnh lại giả bộ chín say
C̣n tiền đánh cái cũng hay
Hết tiền đi ngủ lại hay giật ḿnh
Tưởng sự t́nh bạc nầy hai sấp
Chẳng ai ngờ nó lạ sấp ba
Báy giờ quan tướng thua ra
Áo quần cố hết trở ra ḿnh trần
Về đến sân vạch quần bắt rận
Vợ trong nhà tức giận không cơm
Tướng vào tướng ngự ổ rơm
Thấy con kẹt cửa dọn cơm tướng mừng
Khi tướng đi cơm gà cá gỏi
Khi tướng về cơm thổi với khoai (*)
Tướng ngồi chép miệng thở dài
Bụng đói cật rét đánh hai bát liền
Ăn xong vợ nó nghiền nó chửi
Thừ cơm mà cho lăo hủi nó ăn (C̣n tiếp)
Lọ hồ là lọ đựng tiều xâu; (Thổi là nấu)  
Trời sinh ra ông tướng tài (Câu )
Thừa quần thừa áo thừa khăn
Làm tao đi chuộc mấy lần mấy phen
Chẳng thà tao có đồng tiền
Tao vất xuống giếng tao liền thấy tăm
- Bạc thời canh đỏ canh đen
Nào ai có dại mang tiền vất đi
Ngày mai bu mầy thử đi
Xem bạc Tướng đánh vậy th́ làm sao
Mở canh xóc đĩa được bao tiền đầy
Vợ tướng mới đội về ngay
Miệng cười hớn hở như cây sanh tiền
Về nhà đem ra đếm liền
Gọi con lấy lơi xỏ tiền cho tao
Th́ thào mà cất tiền vào
Để ai bán ruộng cho tao tậu dần
……
Gà đâu con nhốt vào bu
Bố có uống rượu th́ mua mấy đồng
……
Bấy giờ Tướng chúi ổ rơm
Chẳng dám hạch nước hạch cơm hạch trầu (C̣n tiếp
Xem tiếp câu   
Trai ở trại gái ở hàng cơm
 
Trái bồ ḥn trong tṛn ngoài méo,
Trái sầu đâu (sầu đông) trong héo ngoài tươi.
Anh ngồi trường học,Nghĩ tới chuyện nhà,
Mẹ anh th́ già, Con anh th́ dại,
Vợ lại nghén thai.
Mai kia nhụy nở, khai hoa
Miếng cơm, bát nước, biết ai cậy nhờ.
 
Trai tân lấy gái nạ ḍng,
Cơm chan nước lạnh, mặn nồng ǵ đâu ?
 
Xay lúa Đồng Nai
Cơm gạo về ngài tấm cám về tôi
 
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.
Nụ tầm xuân nở ra cánh biếc,
Em đă có chồng, anh tiếc em thay
Thoạt vào anh nắm cổ tay,
Sao trước em trắng mà rày em đen?
Hay là lấy phải chồng hèn,
Cơm sống canh mặn nó đen mắt người.
- Ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh không hỏi từ ngày c̣n không?
Bây giờ em đă có chồng,
Như chim vào lồng như cá cắn câu.
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ,
Chim vào lồng biết thuở nào ra?
 
Trung Màu chuột nhắt xáo dưa
Kỳ Lân nấu cháo cả cua lẫn càng
Đổng Viên mặc ục khoai lang
Phù Đổng cơm tấm giần sàng khỏe ghê
Đổng Xuyên mỗi người mỗi nghề
Lớn th́ đánh xiếc, bé th́ ṃ tôm
Phù Dực đi bán vải non
Chửa đi đến chợ mía don đầy lồng
Tấm gốc, tấm ngọn phần chồng
C̣n bao tấm giữa để vào ḷng mà ăn.
Công Đ́nh cưa xẻ đă quen
Tế Xuyên bắt rẽ lấy tiền mua nhiêu…
Nhân Lễ th́ đúc lưỡi cày
To Khê Viên Ngoại th́ hay hàn nồi
Xa Long lắm chuối ḿnh ơi
Phù Ninh dệt vải người người thâu đêm.
 
Túi cơm giá áo
 
Vốn tôi có máu đau hàm
Cơm ăn th́ đỡ việc làm th́ đau
 
Vợ anh như bát cơm xôi
Anh c̣n chẳng chuộng nữa tôi cơm hàng
Vợ anh tay bạc tay vàng
Anh c̣n chẳng chuộng nữa nàng tay không.
 
Vợ anh như ngọc như ngà
Anh c̣n chẳng chuộng nữa là thân tôi
Vợ anh như thể đĩa xôi
Anh c̣n phụ bạc, nữa tôi cơm đùm.
 
Vái ông Tơ một chầu bánh tráng
Vái bà Nguyệt một tán đường đinh
Đôi ta gá nghĩa chung t́nh
Dầu ăn cơm quán ngủ đ́nh cũng ưng
Ông Tơ hay Nguyệt Lăo xem chi tiết: Nguyệt Lăo  
Vái ông tơ năm ba chầu hát
Vái bà nguyệt năm bảy cuốn kinh.
Cho đó với đây có nghĩa chung t́nh,
Dầu ăn cơm quán ngủ đ́nh cũng ưng.
Ông Tơ hay Nguyệt Lăo xem chi tiết: Nguyệt Lăo  
Ví dầu cầu ván đóng đinh ()
Cầu tre lắc lẻo ghập ghềnh khó đi
Khó đi mượn chén ăn cơm
Mượn ly uống rượu, mượn đờn kéo chơi
Kéo chơi ba tiếng đờn c̣
Đứt dây đứt nhợ quên ḥ sự sang
Ví dầu thiếp chẳng yêu chàng
Xin đưa thiếp xuống đ̣ ngang thiếp về
 
Vô duyên lấy phải vợ già
Ăn cơm phải đút : Xin bà nuốt nhanh !
Vô phúc lấy phải trẻ ranh,
Vừa chơi, vừa phá tung hoành tứ tung
 
Yêu anh hay chẳng yêu anh ?
Bát cơm em trót chan canh mất rồi
Nuốt vào đắng lắm anh ơi
Nhả ra th́ sợ tội trời ai mang ?
 
 
 

 

Sưu Tầm Tài Liệu và Web Design

  Hà Phương Hoài

Kỹ Thuật Truy Tầm

Hoàng Vân

Sưu tầm Nhạc Dân Ca

Julia Nguyễn
Xin vui ḷng liên lạc với  haphuonghoai@gmail.com về tất cả những ǵ liên quan đến trang web nầy
Copyright © 2003 Trang Ca Dao và Tục Ngữ
Last modified: 03/24/16