Home T́m Ca Dao Diễn Đàn T́m Dân Ca Phổ Nhạc T́m Câu Đố T́m Chợ Quê Góp Ư Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
Cảm Nghĩ
 
Ẩm Thực
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Trang Chủ
 

 
 

 

 

 

 
 
NGUYỄN BÁ THỜI
CÂU HÁT ĐỐI ĐÁP
PHẠM VĂN CƯỜNG XB. Chợ Lớn, 1959
 
 
Nữ Hát. Gặp phải lúc thanh phong minh nguyệt,
Chiếc thuyền con thả riết theo ḍng.
Liễu bồ chiếc bóng cô pḥng,
Vào hiu ra quạnh tấm ḷng thiết tha.
Nam Hát. Bâng khuâng bát ngát, nghe em hát hữu t́nh,
Nầy bớ em nó ôi!
Căn duyên tiền định,
Nữ Hát. Ruộng ai th́ nấy ' đắp bờ,
Duyên ai nấy gặp,
Nầy bớ anh nó ôi! Xin anh chớ khá mỏi chờ,
Em nguyền ở vậy phụng thờ mẹ cha.
Nam Hát. Đường dài tri mă lực ,
Chuông không đánh chuông kêu,
Này bớ em nó ôi! Nghe em than thở mấy điều,
Dạ anh luống những trăm chiều đau thương.
Nữ Hát. Trai trung hiếu lo chi thiếu vợ ,
Gái chính chuyên nào sợ ế chồng.
Này bớ anh nó ôi! Em lựa chọn người hữu nghĩa,
Sợi chỉ hồng em mới trao.
Nam Hát. Anh vốn thiệt là trai quân tử,
Có lẽ nào chẳng xử vẹn t́nh,
Bớ em ôi! Anh thề trọn chữ bố ḱnh,
Anh mà bội nghĩa thánh minh phạt hành.
Nữ Hát. Rắn có chơn (chân) rắn biết,
Ngọc ẩn đá ngọc hay.
Anh nó ôi! Ḷng anh muốn kết duyên hài,
Khá về thưa lại cậy mai đến nhà.
Nam Hát. Cũng v́ thấy em yểu điệu hường nhan,
Này bớ nàng ôi! Duyên chàng nợ thiếp tào khang hiệp
ḥa.
Nữ Hát. Nước trong leo lẻo ḷng em thắt thẻo trăm chiều,
Bớ anh nó ôi! Anh thương là thương vội, mai chiều
cách xa.
Nam Hát. Trên trời ánh trăng vằng vặc,
Em đừng buộc chặt tấm ḷng;
Em ôi! Gái tơ mà chịu cô pḥng uổng thay.
Nữ Hát. Vị tầm vô giá bửu nan đắc hữu t́nh lang;
Em nó ôi! Trời xuôi (xui) nên gặp giữa đàng,
Từ đây chắc phải đa mang khối t́nh.
Nam Hát. Thốn tâm hoài vọng thốn tâm sầu,
Này bớ em nó ôi! Lời anh trót hứa đến bạc đầu cũng
chẳng quên.
Nữ Hát. Nghe dế kêu trong bụi,
Nhớ em thầm tủi dạ này.
Bớ anh ôi! Tam canh thổn thức nào khuây,
Cũng v́ thương nhớ ốm gầy thân em.
Nam Hát. Chim trên nhành lăng líu,
Phận bồ liễu má đào.
Bớ em nó ôi! Chỉ điều này đă tay trao,
Anh đây nắm giữ trước sau một ḷng.
Nữ Hát. Trăm năm nhứt nguyện,
Cũng v́ trời khiến nợ duyên,
Bớ anh ôi! Nghe anh than thở ưu phiền,
Ai hoài tấc dạ thuyền quyên hẫn hờ.
Nam Hát. Ba sanh sẵn định,
Thỉ chung chẳng dám phai t́nh.
Bớ em ôi! Vui vầy sum hiệp bạn ḿnh,
Keo sơn khắng khít bố ḱnh từ đây.
Nữ Hát. Thân em như thể chiếc thuyền trôi?
Linh đinh bể thắm giữa đời,
Bớ anh ôi! Trước sau anh đă hứa lời chớ quên.
Nam Hát. Trên trời san dăng tứ phía,
Thế nào nhơn nghĩa chẳng phai.
Bớ em ôi? Anh mà ḷng một dạ hai th́ là một ngọn dao
phay xử h́nh.
Nữ Hát. Thuận mái chèo,
Cớ sao anh có một ḿnh,
Anh nó ôi! Hỏi thăm quân tử gia đ́nh ở đâu.
Nam Hát. Qua ngă ba th́ đă đến nhà,
Từ đây đến đó c̣n xa,
Bớ em ôi! Chớ thi sum hiệp nhứt gia phỉ t́nh.
Nữ Hát. Thước kia sông bể dễ đo,
Tấm ḷng nhơn thế khó ḍ,
Bớ anh ôi! Sợ anh có vợ hẹn ḥ uổng công.
Nam Hát. Hôm nầy anh thề có đất trời,
Ai mà dối trá giả lời ,
Bớ em nó ôi! Anh đây chí quyết ở đời cùng em.
Nữ Hát. Bấy lâu cách trở,
Em thương nhớ chẳng cùng,
Bớ anh ôi! Ngày nầy hội. hiệp trùng phùng,
Trước sau vẹn vê chữ tùng trượng phu.
Nam Hát. Nguyệt c̣n khi tỏ khi lu,
Mấy hôm thổn thức ưu tư,
Bớ em bậu ôi! Gần nhau một thuở hơn tu mười đời.
Nữ Hát. Dầu cho biển cạn non ṃn ,
Thuyền quyên giữ tấm ḷng son,
Bớ anh ôi! Đến khi đầu bạc vẫn c̣n nhớ thương.
Nam Hát. Cánh chuồn liễu yếu,
Lắm kẻ ấp yêu.
E khi nắng sớm mưa chiều,
Đến hồi nhụy úa, chẳng nhiều kẻ thương.
Nữ Hát. Ai mà lạc lối thuyền t́nh,
Nào khi thề thết đinh ninh,
Bớ anh ôi! Theo ḍng nước chảy bỏ ḿnh quạnh hiu.
Nam Hát. Nghe em than ruột gan thắt thẻo,
Ḷng anh không bạc bẽo em sao khéo rầy rà.
Bớ bậu ôi? Anh nguyền trọn dạ đến già chẳng phai.
Nữ Hát. Thiên sanh nhơn hà nhơn vô lộc,
Địa sánh thảo hà thảo vô căn?
Bớ anh nó ôi! Đôi đứa ta đă bị sợi xích thằng buộc
nên.
Nam Hát.  Sống dương gian mà loan phụng lẻ đôi,
Bớ em ôi! Thà anh tự ải cho rồi c̣n hơn.
Nữ Hát. Anh đừng than lắm,
Tơ hồng chỉ thắm đă xong,
Bớ anh ôi? Hay là anh ngại hai ḷng xa anh.
Nam Hát. Thuyền xuôi mái mát,
Trai gái đă hiệp ḥa,
Bớ em ôi! Anh về thưa lại mẹ cha cưới nàng.
Nữ Hát. Mâm trầu hũ rượu, đâu đó đàng hoàng,
Cậy mai đến nói, phụ mẫu tàng là xong.
Nam Hát. Nước c̣n khi đục khi trong,
Nhưng anh thề chẳng hai ḷng,
Bớ em, liễu bồ nương bóng bá ṭng rất xuê.
Nữ Hát. Bạc t́nh nhiều kẻ , lẽ ấy thường lề ,
Bớ anh ôi! Đừng thấy nhan sắc mà mê,
Bỏ em hiu quạnh trăm bề nhớ thương.
Nam Hát. Bạc tiền như phấn thổ,
Nhơn nghĩa tợ thiên kim.
Bớ em ôi, chừng nào đá nổi rong ch́m,
Th́ đành rụng cải rơi kim với nàng.
Nữ Hát. Xin đừng tham ván bán thoàn,
Đă làm nên việc tào khang;
Bớ anh ôi! Quí anh hơn bạc hơn vàng,
Anh đừng búng rỷ phụ phàng nghĩa nhau.
Nam Hát. Vẹn t́nh sau trước một bước không rời,
Mặc dầu vật đổi sao dời,
Bớ em ôi! Th́ anh cũng nguyện trọn đời mà thôi.
Nữ Hát. Trách ai ở bạc như vôi,
Để em trông đứng trông ngồi.
Bớ anh ôi! Chữ t́nh theo ngọn nước trôi,
Thảm em hiu quạnh cút côi cô pḥng.
Nam Hát. Nh́n trăng, trăng tỏ ,
Hóng gió, gió thanh,
Trượng phu giữ một ḷng thành,
Bớ em ôi! Thương .em như một cành hoa tươi.
Nữ Hát. Tấm ḷng tráo chác ruột nát gan bầm,
Ai mà phụ chữ t́nh thâm;
Bớ anh ô! Để em luống những khóc thầm,
Lệ tuôn lă chă ướt đầm hai vai.
Nam Hát. Em ôi bớt thảm, em khá giảm chữ sầu,
Ai đâu có dạ cơ cầu;
Bớ bậu ôi! Xin đừng thao thức canh thâu,
Dầu sao cũng giữ trọn câu chung t́nh.
Nữ Hát. Em cũng có mẹ cha,
Xin anh đến nhà thưa lại;
Bớ anh ôi! Riêng t́nh ân ái nhơn ngăi chẳng phai,
Song hiềm trắc trở duyên hài, phải cho có mối mai lễ
trầu.
Nam Hát. Bấy lâu anh kén chọn tóc tơ,
Bớ em ôi! Ngày nầy vừa lứa chẳng chờ,
Trai tài gái sắc nương nhờ với nhau.
Nữ Hát. Huỳnh kim vạn lượng vị vi quí,
Đắc nhơn nhứt ngữ thắng thiên kim.
Bớ anh ôi! Hữu t́nh lang thật khó t́m,
Hôm nầy trời định trọn niềm ân ái.
Nam Hát. Gia bần tri hiếu tử,
Quốc loạn thức trung thần.
Bớ em ôi! Xứng đôi vừa lứa muôn phần,
Cơn này mới rơ nghĩa nhân vẹn bề.
Nữ Hát. Đinh San thuở nọ, làm khó Lê Huê ,
Ra đi mà chẳng thấy về,
Bớ anh ôi! Bạc t́nh đem thói nỡ chê nghèo hèn.
Nam Hát. Ngày xưa Trang Tử ư thử vợ nhà,
Thấy trai xinh sao lại đắm sa?
Bớ em ôi? Bởi ai trước chẳng thiệt thà,
Nên mới đoạn nghĩa thiết tha nỗi ǵ.
Nữ Hát. Nam đáo nữ pḥng nam tắc tử,
Nữ đảo nam pḥng tắc dâm.
Bớ anh ôi! Thương anh nên lên xuống viếng thăm,
Miệng người nhạo báng kim châm dạ này.
Nữ Hát. Nhơn tham tài tắc tử,
Điểu tham thực tắc vong.
Bớ em ôi! Yêu nhau đừng có ngại ḷng,
Thế gian đàm tiếu cũng không hại ǵ.
Nữ Hát. Ra vào ṿ vơ, ngọn cỏ phất phơ,
Nhớ anh nầy đợi mai chờ;
Bớ quân tử ôi! Đôi ta duyên nợ hẫng (hững) hờ.
Trách thay Nguyệt lăo xe tơ lạc đường.
Nam Hát. Hoa sầu héo nhụy, giọt lụy chan ḥa;
Bớ em nó ôi! Căn phần trời định đôi ta,
Em đừng than thở xót xa tấm ḷng.
Nữ Hát. Sống làm chi loan phụng lẻ đôi...
Dứt xong trần thế cho rồi,
Bớ anh ôi! Nhứt gia chẳng đặng trọn đời đi tu.
Nam Hát. Một ngày cũng nghĩa tào khang,
Bớ em ôi! Trăm năm trọn giữ đá vàng cùng nhau.
Nữ Hát. Ḷng em bát ngát, như muối xát gan;
Bớ anh ôi!
Nh́n anh giọt lệ hai hàng,
Đêm nằm thổn thức tấm ḷng vàng héo hon.
Nam Hát. Ngày sáu khắc tư tư thiết thiết,
Đêm năm canh dạ héo gan khô.
Bớ em ôi! Loan pḥng hiu quạnh đơn cô,
Làm sao cho đặng chung vô giao đầu.
Nữ Hát. Mẹ cha an giấc,
Dừng cho động đất mà mẹ cha hay.
Bớ anh ôi! Lén nhau yêu ấp đêm nầy,
Giữ sao cho nhẹm việc này xấu thay.
Nam Hát. Miệng đời mặc kệ họ chê bai,
Bớ em ôi! Keo sơn đà gắn chặt dạ đây,
Rủi mà em bậu có thai anh nh́n.
Nữ Hát. Sương sa ngọn cỏ sầu bi,
Thân em nào có quản chi.
Bớ anh ôi! Dầu cho danh đục sá ǵ,
Em nguyền một dạ trọn gh́ cùng anh.
Nam Hát. Khoanh tay ngồi dựa cửa em ngó mong,
Bớ em ôi! Nh́n em ṿ vơ cô pḥng,
Nhớ em luống những đôi tṛng lụy tuôn.
Nữ Hát. Nghe anh phân nước mắt em nhỏ dầm,
Bớ anh ôi!
Nầy mà xa cách biết có tầm đặng không.
Nam Hát. Nam nhi quân tử,
Hỏi thử ư nàng:
Bớ em ôi!
Hôm nầy nên nghĩa tào khang,
Vậy chớ đến sau c̣n giữ tấm ḷng vàng hay không.
Nữ Hát. Thuyền quyên thục nữ,
Quyết chữ cang thường.
Đă rằng nên cuộc tào khương,
Bớ anh ôi! Thương nhau th́ phải trọn thương đến
cùng.
Nam Hát. Em ôi, em đừng nghi ngại thiệt hơn,
Anh đây son sắt chẳng sờn, cùng nhau vui một chữ
dươn,
Bớ em ôi!
Vợ chồng nhơn đạo keo sơn ai bằng.
Nữ Hát. Mái chè o khi khoan khi nhặt,
Ngó lên trời vằng vặc ánh trăng.
Bớ anh nó ôi!
Hôm nầy vầy nghĩa xích thằng,
Chữ t́nh luyến ái bởi căn duyên trời.
Nam Hát. Nước một nguồn khi trong khi đục,
Làm con người hết nhục đến vinh.
Đôi ta nên nghĩa bố kinh;
Bớ em ôi?
Thề rằng dầu có tử sinh,
Vợ chồng ta quyết giữ chữ t́nh vẹn hai.
Nữ Hát. Đêm khuya nguyệt xế trăng thanh,
Mấy lời căn dặn đành rành,
Bớ anh ôi! Anh về vài bữa, em luống những tâm can
đứng ngồi.
Nam Hát. Gặp em đây anh than thở đă phỉ t́nh,
Bớ bậu ôi!
Lời vàng kư giữ đinh ninh,
Xin đừng xao lăng, đôi đứa ḿnh xa nhau.
Nữ Hát. Căn duyên mỏng mảnh đă rồi,
Căn phần chẳng đặng th́ thôi.
Bớ anh ôi!
Em liều (như) ngọn nước chảy trôi,
Gan vàng đau xót vô hồi xốn xang.
Nam Hát. Ḷng tôi nào phụ nghĩa nàng,
Em đừng sầu thảm đa mang.
Bậu ô!
Thấy em giọt lệ chảy tràn,
Khiến anh đau xót phế cang tấc ḷng.
Nữ Hát. Chim uyên thỏ thẻ ,
Canh khuya vắng vẻ cô pḥng.
Em nguyền ghi tạc có non sông,
Bớ anh ôi!
Thương ai mà đêm đợi ngày trông,
Liễu bồ thổn thức, lâm ṿng ưu tư.
Nam Hát. Nhỏ lệ tràn tâm can say tỉnh,
Nào ai phờ phỉnh, cũng chẳng gạt ḿnh.
Cùng nhau gây nghĩa bố kinh,
Bớ em ôi!
Lâu nầy ôm ấp chữ t́nh,
Dầu cho vạn tử nhứt sinh cũng chẳng dời.
Nữ Hát. Dầu cho lỡ dở cang thường,
Đầu trông cuối đợi sông Tương,
Bớ anh ôi!
Ngàn dâu xanh ngắt chẳng tường,
Tấm thân bồ liễu cũng tầm đường t́m anh? (l)
Nam Hát. Đă đành phận bạc duyên phần,
Ngân giang chia rẽ, ai kẻ Bắc Nam, Chức Ngưu đau
xót đành cam,
Thục nữ ôi!
Số định trời vậy biết làm sao xong,
Nữ Hát. Một mai anh thác,
Huê trôi bèo dạt cái phận nầy!
Bớ anh ôi?
Dẫu cho cuộc thế vần xoay,
Non ṃn biển cạn dạ này chẳng phai.
Nam Hát. Dầu ai tráo chác,
Ngọc nát vàng tan.
(1) Câu này diễn từ ư của điển tích Cổ thi: Chàng ờ đầu sông Tương, thiếp ở
cuối sông Tương. Cùng uống nước sông Tương, thương nhau mà không
gặp được nhau.
Ḿnh ôi?
Ḿnh đành phụ ngăi tào khang,
Nỡ vui duyên mới phụ phàng t́nh xưa.
Nữ Hát. Đâu nào phai lạt,
Để cho phấn lạt hương phai.
Em ôi? Anh không phụ chữ duyên hài,
Thỉ chung như nhứt nào ai đổi ḷng.
Nam Hát. Thà đừng cho gặp gỡ cái buổi đầu,
Bớ minh ôi!
Lỡ cùng nhau yêu ấp bấy lâu,
Nầy mà phân cách chữ sầu anh mang.
Nữ Hát. Tấm thân bèo dạt,
Xiêu theo ngọn trường giang,
Bấy lâu nầy giữ ngọc ǵn vàng.
Em trọn ḷng thờ chữ tào khang,
Bớ ḿnh ôi!
Nầy ai xui khiến đôi đàng biệt ly.
Nam Hát. Nghe con chim kêu lảnh lót,
Nhớ khi bùi ngọt chia nhau.
Nào khi giao mặt giao' đầu,
Vợ chồng nguyện giữ một câu,
Nầy ai đành để giọt sầu đeo mang.
Nữ Hát. Gắng công nối sợi chỉ mành ,
Duyên kia chẳng có đặng thành,
Bớ ḿnh ôi!
Cũng đành liều kiếp mây xanh,
C̣n chi hi vọng gần anh mà pḥng.
Nam Hát. Nhạn kêu sương biển Bắc,
Én khóc bạn trời Nam.
Chữ sầu em mang nặng chẳng kham,
Duyên may nợ rủi đành cam,
Bớ em ôi!
Tại trời khiến vậy biết làm sao đây.
Nữ Hát. Lén mẹ cha, vào ra pḥng nội,
Bớ ḿnh ôi!
Anh xích lại gần tỏ nỗi thiệt hư.
Nam Hát. Chốn pḥng tư, ḷng anh như dao cắt,
Bớ ḿnh ôi! Nhớ đến ḿnh ruột thắt đ̣i cơn.
Nữ Hát. Chiếc thuyền con, bị ngọn sóng dồn,
Bớ anh nó ôi!
Anh đừng vội vă bôn chôn làm ǵ.
Nam Hát. Ba năm nầy anh thương bóng nhớ h́nh,
Em bậu nó ôi! Bắt tay cho thoả chữ t́nh bấy lâu.
Nữ Hát. Tḥ tay sửa nhánh mai oằn,
Cớ nào duyên nợ chẳng nên căn,
Bớ ḿnh ôi!
Hay là tại chữ xích thằng chẳng nên.
Nam Hát. Giă quí nương, lên đường kẻo trễ,
Bớ ḿnh ôi!
Anh đi vài bữa anh về,
Em đừng nhỏ lụy dầm dề , khiến anh đau đớn trăm bề
anh thương.
Nữ Hát. Duyên t́nh nhau rất nên thâm thúy,
Anh xa em nghĩ lại mà thương,
Bớ em ôi! Cắn răng từ giă lên đường,
Hồng nhan ở lại dặm trường anh dời chơn.
Nữ Hát. Trách ai làm chia rẽ phụng loan,
Bớ anh ôi?
Đêm đông lạnh lẽo đa mang choữt́nh.
Nam Hát. Thuyền buôn tách dặm xa khơi,
Em có chồng chứng có Phật trời,
Bớ ḿnh ôi!
Thề xưa anh chẳng nhớ lời th́ thôi.
Nữ Hát. Chẳng lạ chi mà pḥng nghi ngại ,
Bớ ḿnh ôi!
Đạo vợ chồng trọn ngăi th́ thôi.
Nam Hát. Duyên kim cải anh ghi tạc dạ,
Nghĩa tào khang, anh nguyện giữ một ḷng.
Em ôi!
Anh thề chứng có non sông,
Chẳng nên chồng vợ, cửa không tu hành.
Nữ Hát. Vợ ở Giang Đông, c̣n chồng nơi Tây Thục,
Đoạn trường từ khúc, nhiều lúc đắng cay.
Bớ anh nó ôi!
Đôi ta chẳng đặng duyên hài,
Cùng nguyền bỏ một kiếp này mà thôi.
Nam Hát. Chồng Đường Ban, Hàn Giang quê vợ,
Đến cầu mắc cỡ bợ ngợ lắm thay,
Bớ em nó ôi!
Tấm ḷng ai có lợt phai,
Bởi chơn chưa trọn ngăi duyên hài lôi thôi.
Nam Hát. T́nh bậu phát thề ǵn trọn đạo,
Nghĩa hồng hoa khá giữ vẹn niềm.
Bớ ḿnh ô!
Ráng sao khắng khít như nêm,
Chớ đừng rời ră càng thêm nỗi buồn.
Nữ Hát. Đêm nằm thổn thức,
Căm tức bạn vàng.
Bớ ai ôi?
Làm chi phân rẽ đôi đàng,
Đêm ngày luống những lụy tràn thâm bâu.
Nam Hát. Em đừng than thở,
Dạ anh bối rối như tơ.
Bớ bậu ôi?
Ráng mà đợi mà chờ,
Căn duyên tiền định bao giờ bỏ nhau.
Nữ Hát. Bấy lâu nầy trông hoài tin nhạn,
Thuyền quyên lụy ngọc tuôn tràn.
Này bớ anh ôi!
Sao không thương chút phận hồng nhan mỏng manh.
Nam Hát. Duyên kim cải không phải th́ thôi:
Bớ em nó ôi!
Cũng đành một thác cho rồi,
T́nh duyên không đặng hiệp đôi đau ḷng.
Nữ Hát. Đêm ngày than thở, kêu bớ ông trời,
Đôi ta đang nguyện trọn đời,
Anh ôi! Trách ai gây cuộc đổi dời hôm nầy.
Nam Hát. Ḷng anh quyết chữ lâu dài,
Bớ em bậu ôi!
Trước sau nắm giữ chớ phai tấc ḷng.
Nữ Hát. C̣n chi đâu nữa mà trông,
Đôi ta không nên cuộc vợ chồng,
Bớ anh ôi!
Giă anh ở lại, yên ḷng chớ có đợi trông.
Nam Hát. Ai đành phân rẽ chỉ hồng...
Bớ bậu nó ôi!
Ra vào ṿ vơ pḥng không,
Nhớ thương luống những mỏi trông bạn vàng.

 

 
Xem Tiếp: Cadaonamkyluctinhhatdoidap2.htm

 

Sưu Tầm Tài Liệu và Web Design

  Hà Phương Hoài

Kỹ Thuật Truy Tầm

Hoàng Vân

Sưu tầm Nhạc Dân Ca

Julia Nguyễn
Xin vui ḷng liên lạc với  haphuonghoai@gmail.com về tất cả những ǵ liên quan đến trang web nầy
Copyright © 2003 Trang Ca Dao và Tục Ngữ
Last modified: 03/24/16