Home T́m Ca Dao Diễn Đàn T́m Dân Ca Phổ Nhạc T́m Câu Đố T́m Chợ Quê Góp Ư Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
Cảm Nghĩ
 
Ẩm Thực
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Trang Chủ
 

 
 

 

 

 

 
Văn học dân gian Đồng bằng sông Cửu Long, Khoa ngữ văn đại học Cần Thơ, NXB Giáo Dục 1997
Đời sống t́nh cảm
 
 
Bớ người khăn trắng hồ dương,
Lại đây kết nghĩa t́nh thương cho rồi.
(Tân B́nh – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Bờ sông khúc lở, khúc bồi,
Kiếm nơi vắng vẻ trao lời với anh.
(Thường Thới Tiền – Hồng Ngự - Đồng Tháp)
Bởi đứt dây nên gỗ mới ch́m,
Bởi em ở bạc nên anh mới t́m nơi xa.
(Tân B́nh – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Bởi mưa nên lấm,
Bởi dậm nên dơ,
Có thương mới đợi mới chờ,
Không thương ai ở dật dờ chỉ dây.
(Nhơn Mĩ – Kế Sách – Sóc Trăng)                                       trang 349
Bụi cỏ le the, bụi tre lút chút,
Nghe em có chồng, anh giúp đôi bông.
(Nhơn Mĩ – Kế Sách – Sóc Trăng)
Bụi xương rồng vô cớ,
Bụi đất lở vô can,
Em đi đâu tăm tối giữa đàng,
Sương sa gió lạnh, trúng thương hàn, hại anh.
(Nhơn Mĩ – Kế Sách – Sóc Trăng)
Bùn xa bèo, bùn khô, bèo héo,
Lựu xa đào, lựu ngả, đào nghiêng,
Tiền cầm trên tay, rớt mất không phiền,
Chỉ phiền người nghĩa ham tiền, bỏ anh.
(Nhơn Ái – Châu Thành – Cần Thơ)
Buổi chợ đông, con cá hồng anh chê lạt,
Buổi chợ tàn, con tép bạc anh cũng mua.
(Tân B́nh – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Buồn t́nh chi hỡi buồn t́nh,
Không ai lẻ bạn cho ḿnh kết đôi.
(Nhơn Mĩ – Kế Sách – Sóc Trăng)
Buồn rầu, buồn rĩ, buồn nỉ, buồn non,
Buồn v́ một nỗi sớm con, muộn chồng.
(Châu Thành – Trà Vinh)                                            trang 350
Bữa ăn có cá cùng canh,
Cũng chưa mát dạ bằng anh thấy nàng.
(Nhơn Mĩ – Kế Sách – Sóc Trăng)
Bữa nay mười bốn, mai rằm,
Anh về chốn cũ, em nằm với ai?
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Bước lên trường án, vỗ ván cái rẩm,
Sen đầm c̣n ngủ, lính thú c̣n canh,
Bước lên xe lửa ành ành,
Anh không bỏ bậu, sao bậu đành bỏ anh.
(Mĩ Luông – Chợ Mới – An Giang)
Bước lên ba bước lại ngừng,
Thân em c̣n nhỏ, xin đừng nguyệt hoa.
(Phong Mĩ – Cao Lănh – Đồng Tháp)
Bước xuống cầu, cầu oằn, cầu oại,
Bước xuống tàu, tàu chạy, tàu nghiêng,
Em thương anh bóp bụng đừng phiền,
Đợi anh về xứ kiếm tiền cưới em.
(Thủ Thừa – Long An)                                    trang 351
Bước xuống ruộng sâu, mảng sầu tấc dạ,
Tay ôm bó mạ nước mắt hai hàng,
Ai làm lỡ chuyến đ̣ ngang,
Cho sông cạn nước, cho đôi đàng biệt li.
(Ngăi Tứ - Tam B́nh – Vĩnh Long)
Bước vô nhà ngói nhỏ,
Thấy đôi liễn đỏ,
Chữ thọ phết vàng,
Bước xuống cầu thang,
Thấy ông thợ mộc,
Đang chạm song loan,
Anh với em một tổng một làng,
Dầu không lấy đặng, cũng c̣n đàng xuống lên.
(Ngăi Tứ - Tam B́nh – Vĩnh Long)
Bước xuống tàu, ruột bào, gan thắt,
Qua khỏi khúc sông này, anh Bắc, em Nam.
(Thới Long – Ô Môn – Cần Thơ)
Bước lên tấm sào, em giả mạo câu thơ,
Biểu anh có vợ đặng nhờ,
Tuổi em c̣n nhỏ, đừng chờ uổng công.
(Ḥa An – Cao Lănh – Đồng Tháp)
Bước lên tấm ván, em đọc vạn câu thơ,
Biểu anh cưới vợ đừng chờ,
Tuổi em c̣n nhỏ, để cha mẹ nhờ đôi năm.
(Tân B́nh – Phụng Hiệp – Cần Thơ)                                                 trang 352
Bước lên cầu ván mỏng, miếng ván cong ṿng,
Thấy em mê bạc, trong ḷng hết thương.
(Nhơn Nghĩa – Châu Thành – Cần Thơ)
Bước vô vườn ớt, hái trầu,
Hỏi thăm lê lựu, măng cầu chín chưa.
(Ḥa An – Cao Lănh – Đồng Tháp)
Bước vô buồng khoát tấm màn xanh,
Thấy chiếu, thấy gối, không thấy anh nằm,
Phải chi em hóa đặng con tằm,
Ban ngày ăn lá, tối về nằm với anh.
(Ḥa An – Cao Lănh – Đồng Tháp)
Bướm bay hoài, không đậu vườn hoa,
Hay là anh thấy mẹ cha em nghèo,
Dang tay với chẳng tới kèo,
Bổn phận em nghèo lấy chẳng đặng anh.
(Ḥa An – Cao Lănh – Đồng Tháp)
Bướm xa hoa, bướm dật, bướm dờ,
Anh đây xa bậu, đêm chờ ngày trông.
(Thạnh Đức – Long Hồ - Vĩnh Long)
Cá trê trắng nấu với rau cần,
Muốn về Kinh Xáng cho gần với em.
(Tân B́nh – Phụng Hiệp – Cần Thơ)                                                 trang 353
Cá rô ăn móng, dợn sóng dưới đ́a,
Khi thương, thương vội, khi ĺa, ĺa xa.
(Ḥa An – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Cá rô ăn móng, dợn sóng dưới đ́a,
Kẻ nơm, người xúc, biết v́a (về) tay ai?
(Ḥa An – Giá Rai – Bạc Liêu)
Cá bống đi tu,
Cá thu nó khóc,
Cá lóc nó rầu,
Cành đào lá liễu phất phơ,
Lấy ai thỉ lấy, đợi chờ uổng công.
(Mĩ Quưt – Tháp Mười – Đồng Tháp)
Cách nhau có một con sông,
Muốn sang với bậu mà không có đ̣.
(Tăng Ḥa – G̣ Công Tây – Tiền Giang)
Cái nón nhỏ nan, quai vàng chí ngực,
Em ham chi chỗ giàu cho cực tấm thân.
(Mĩ Quưt – Tháp Mười – Đồng Tháp)
Cam sành lột vỏ c̣n the,
Thấy em c̣n nhỏ anh ve để dành.
(Ba Tri – Bến Tre)                                          trang 354
Cảm thương chú lính nhỏ,
Đầu đội nón gỗ,
Trấn thủ xa nhà,
Vợ con không có, mẹ già ai trông.
(Ba Tri – Bến Tre)
Canh một nổi ngọn đèn loan,
Chờ người thục nữ thở than đôi lời. 
Canh hai nguyệt đổi sao dời,
Tính sao th́ tính trọn đời thủy chung. 
Canh ba cờ phất, trống rung,
Mặc cho ai thẳng, ai chùn mặc ai.
Canh tư hạc đậu cành mai,
Sương sa lác đác, biết ai mà tầm.
Canh năm không ngủ, không nằm,
Trông cho mau sáng đặng tầm người thương.
(Vĩnh Ḥa Hiệp – Châu Thành – Kiên Giang)
Cát bay vàng cũng ra vàng,
Công anh lận đận với nàng bấy lấu,
Nh́n nàng lụy nhỏ thảm sầu,
Tại ba với má cột rầu cho ta.
(Ngăi Tứ - Tam B́nh  – Vĩnh Long)                                      trang 355
Căn duyên này phá cho rồi,
Ông tơ biểu buộc, ông trời biểu không,
Phảo gặp ông tơ hỏi sơ cho biết,
Gặp bà nguyệt hỏi thiệt cho rành,
V́ đâu hoa nọ ĺa cành,
Nợ duyên sớm dứt, cho đành dạ em.
(Vĩnh Lạc – G̣ Quao – Kiên Giang)
Căn nợ đâu thấu tới bên Tàu,
Hay là bậu thấy chệt giàu, bậu ham.
(Thường Thới – Mỏ Cày – Bến Tre)
Cầm buồng chạy thẳng hướng Nam,
Làm thơ nhắn lại: em khoan lấy chồng.
(B́nh Minh – Tam B́nh – Vĩnh Long)
Cầm gươm cặm bốn phía thành,
Thành hư, gươm găy mới đành xa em.
(Vĩnh Phong – Châu Thành – Tiền Giang)
Câu tôm không đủ kho khô,
Tiền đâu mà lấy mấy cô răng vàng.
(Thủ Thừa – Long An)                                    trang 356
Cầu nào cao bằng cầu danh vọng,
Nghĩa nào trọng bằng nghĩa chồng con?
V́ đâu nước chảy đá ṃn,
Xa nhau ngh́n dặm, ḷng c̣n nhớ thương.
(TX Vĩnh Long – Vĩnh Long)
Cầu tre lắt lẻo, anh thắt thẻo ruột gan,
Sợ em đi chửa quen đàng,
Rủi em có mệnh hệ, lỡ làng duyên anh.
(TP Cần Thơ – Cần Thơ)
Cầu cao, ván yếu, gió rung,
Em đi không được cậy cùng có anh.
(Thuận Thới – Trà Ôn – Trà Vinh)
Cầu cao ván yếu,
Con ngựa nhỏ xíu,
Nó chạy tứ linh,
Em đi đâu tăm tối một ḿnh,
Hay là em có tư t́nh với ai?
(Nam Thái Sơn – Hà Tiên – Kiên Giang)
Cất tiếng than, hai hàng lụy nhỏ,
Anh nói thương em rồi, lại bỏ em đây.
(B́nh Thành – Mỏ Cày – Bến Tre)                                       trang 357
Cầu Cái Răng ba nhịp,
Anh đi không kịp nhắn lại cùng nàng,
Cái điệu tào khang sao nàng vội dứt?
Đêm nằm thao thức, hóa bức thơ rơi,
Bấy lâu em mang tiếng chịu lời,
Bây giờ anh hỏi thiệt: em đổi dời về đâu?
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Cây đa tróc gốc, cái miễu (miếu) chổng khu (mông),
Gặp mặt em đây, anh giỡn lu bù,
Chừng nào chồng cũ em hay được, th́ ở tù anh cũng ưng.
(Tân B́nh – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Cây hồng mọc dựa mé sông,
Không ai tưới nước mà hồng tốt tươi.
(Phong Mĩ – Cao Lănh – Đồng Tháp)
Cây cẩm lai tiện ghế chân quỳ,
Vợ anh c̣n đó, cớ ǵ anh thương em.
(Trần Văn Thời – Cà Mau)
Cây ngô nghe sấm nứt chồi,
Đạo chồng nghĩa vợ, giận rồi lại thương.
(Châu Hưng – Thạnh Trị - Sóc Trăng)
Cây oằn v́ bởi trái sai,
Vợ chồng thương ít, gái trai thương nhiều.
(Vĩnh Lợi – Thạnh Trị - Sóc Trăng)
Cây oằn v́ ngọn gió nam,
Em xa anh v́ bởi phụ mẫu anh ham chỗ giàu.
(B́nh Sơn – G̣ Công Tây – Tiền Giang)                 trang 358
Cây trên rừng hóa kiểng,
Cá dưới biển hóa long,
Anh đi lục tỉnh giáp ṿng,
Tới đây trời định đem ḷng thương em.
(Đại Thành – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Cây tre lóng cụt lóng dài,
Anh lấy em v́ bởi ông mai lắm lời.
(Châu Hưng – Thạnh Trị - Sóc Trăng)
Cha tôi già, mẹ tôi yếu,
Em tôi c̣n nhỏ xíu dại khờ,
Cậy anh vô làm rể thử cha mẹ nhờ đôi năm.
(Đa Lộc – Châu Thành – Trà Vinh)
Cha mẹ đánh tui, chạy giáp ṿng thành,
Biểu tui xa người nghĩa, dạ không đành, ai ơi.
(Vĩnh Thuận – Kiên Giang)
Cha mẹ già lẫn lộn em ơi,
Thương thời đừng chấp, chấp thời đừng thương.
(Tân Mĩ – Chợ Mới – An Giang)
Chàng về để áo lại đây,
Pḥng khi thiếp nhớ, cầm tay đỡ buồn.
(An B́nh – Long Hồ - Vĩnh Long)                                        trang 359
Chàng đi th́ thiếp xin đưa,
Cầu cho trời nắng, đừng mưa, trơn đường.
(Kế Sách – Sóc Trăng)
Chẳng nên t́nh nghĩa trước sau,
Có con ta gả cho nhau, thiệt ǵ.
(Thường Thới Tiền – Hồng Ngự - Đồng Tháp)
Chẳng ưng th́ nói buổi đầu,
Để chi dan díu nửa chầu lại thôi.
(Vĩnh Phong – Châu Thành – Kiên Giang)
Chẳng xứng đôi th́ thôi, bớ bậu,
Lên xuống chi thường cho lậu tiếng ra.
(Cái Mơn – Chợ Lách – Bến Tre)
Chẻ tre lựa lóng đan sàng,
Chờ ba năm nữa cho nàng lớn khôn.
(Ba Thê – Thoại Sơn – An Giang)
Chẻ tre đươn bội trồng hành,
Hai đứa ḿnh đành, phụ mẫu không đành,
Giả như gáo nước tưới lửa thành sao đang.
(Lương Ḥa – Châu Thành – Trà Vinh)
Chén rượu lưu li, chân quỳ tay rót,
Cha mẹ uống rồi, dời gót theo anh.
(Mĩ Luông – Chợ Mới – An Giang)                                      trang 360
Chén cơm đôi đũa gác ngang,
Được thấy mặt chàng đói mấy cũng no.
(Ḥa An – Cao Lănh – Đồng Tháp)
Chèo ghe mái nổi, mái ch́m,
Ḷng anh thương bậu nên t́m tới đây,
Tới đây lạ xứ, lạ làng,
Ai ai cũng lạ, chỉ ḿnh nàng anh quen.
(Đầm Dơi – Cà Mau)
Chèo mau để thiếp gặp chàng,
Hai ta hiệp lại cho thành một đôi.
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần Thơ)
Chết tôi, tôi chịu, chớ đừng bận bịu bớ điệu chung t́nh,
Con nhạn bay cao khó bắn, con cá ở ao quỳnh khó câu.
(Phú Thạnh – G̣ Công Tây – Tiền Giang)
Chỉ tơ đứt mối th́nh ĺnh,
V́ nghèo nên phải xa ḿnh, sang phương.
(Tân Mĩ – Chợ Mới – An Giang)
Chỉ tơ tàu nhuộm màu cánh kiến,
Đôi ta xui khiến v́ bởi ông tơ,
Anh thương em, nay đợi mai chờ,
Không thương, ai ở dật dờ chi đây.
(Thường Phước – Hồng Ngự - Đồng Tháp)              trang 361
Chỉ xanh, chỉ đỏ, xỏ với chỉ vàng,
Chim én, chim phượng, chim hoàng,
Ba bốn con tùng tam tụ ngũ,
Đậu mai, mai rũ, đậu liễu, liễu tàn,
Từ khi anh xa cách bạn vàng,
Tâm can rũ rượi như phượng hoàng bị tên.
(Vĩnh Lạc- G̣ Quao – Kiên Giang)
Chí quyết lên non tầm con chim lạ,
Chớ chốn thị thiềng chim chạ thiếu chi.
(An Trạch – Giá Rai – Bạc Liêu)
Chiếc chiếu treo là ngăi, Panerai Replica Watches
Chiếc chiếu trải là t́nh,
Thiên minh minh, địa cũng minh minh,
Họ xa kệ họ, hai đứa ḿnh đừng xa.
(Ba Thê – Thoại Sơn – An Giang)
Chiếc tàu Nam Vang chạy ngang cồn cát,
Chiếc xuồng câu tôm đậu sát đống chà,
Anh thấy em có một mẹ già,
Muốn vô phụng dưỡng biết là đặng không.
(Ngăi Tứ - Tam B́nh – Vĩnh Long)                                       trang 362
Chiếc tàu số một chạy ngang Vàm Cống,
Chiếc tàu số hai chạy xuống Cần Thơ,
Tuổi ba mươi ở vậy em chờ,
Lỡ duyên chịu lỡ, đóng cửa pḥng đợi anh.
(Mĩ Quư – Tháp Mười – Đồng Tháp)
Chiếu bông mà trải góc đền,
Muốn vô làm bé, biết có bền hay không.
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần Thơ)
Chiều nay tôi lên ông tham biện,
Tôi kiện căn, kiện nợ, kiện vợ, kiện chồng,
Tôi kiện ông tơ hồng, tôi kiện bà nguyệt lăo,
Se dây rồi sao tháo lộn trở ra.
(TP Cần Thơ – Cần Thơ)
Chiều chiều vịt lội ao sen,
T́nh cờ tôi gặp người quen tôi chào.
Chào cô trước mũi tiên phuông (phong),
Chào cô sau lái mặt vuông chữ điền.
Người nào là vợ anh Vân Tiên,
Nói cho tôi biết, tôi chào liền chị dâu.
Người nào là người nghĩa tôi đâu,
Nói cho tôi biết, để gởi câu ân t́nh.
(Thường Phước Tiền – Hồng Ngự - Đồng Tháp)
Chiều chiều ra cửa ngó xuôi,
Ngó không thấy mẹ, ngùi ngùi nhớ thương.
(Ngăi Tứ - Tam B́nh – Vĩnh Long)                                       trang 363
Chiều chiều ra đứng cổng làng,
Nghe trống băi tràng, em chạy đón anh.
(Đầm Dơi – Cà Mau)
Chiều nay em xách cái lưỡi hái,
Đi ra sông cái, em tự ải (tự vẫn) cho rồi,
Sống làm chi mà biệt li quân tử,
Thác cho rồi, đặng chữ thủy chung.
(Vĩnh An – Châu Thành – Kiên Giang)
Chiều chiều con nước lên cao,
Thuyền anh cặp bến, cắm sào thăm em.
(Kế Thành – Kế Sách – Sóc Trăng)
Chiều chiều gọt mướp nấu canh,
Chạy vô trong bếp thấy anh trèo giàn,
Thôi thôi, thiếp chẳng ưng chàng,
Chàng hay ăn vụng, kiếm đàng chàng đi.
(Phong Mĩ – Cao Lănh – Đồng Tháp)
Chiều nay cắt cổ gà vàng,
Đừng cho nó gáy, hai đàng biệt li.
(Phong Mĩ – Cao Lănh – Đồng Tháp)
Chiều chiểu dẫn vợ ra rừng,
Bẻ roi đánh vợ, biểu đừng có ghen.
Ghen sao ghen lạ ghen lùng,
Cá rộn trong thùng cục kịch cũng ghen.
(Thủ Thừa – Long An)                                    trang 364
Chiều chiều ra ngó ngoài trời,
Thấy chim về tổ, bời bời ruột đau.
(Vĩnh Thạnh – Châu Thành – Kiên Giang)
Chiều chiều xống bến ba lần,
Trông em không thấy, thấy bần xơ rơ.
(TP Cần Thơ – Cần Thơ)
Chim quyên xuống đất ăn trùn,
Anh hùng lỡ vận lên rừng đốn than.
Em nhớ thương anh, ḷng dạ chứa chan,
Thà rằng anh ở lại, cơ hàn có nhau.
(Ba Tri – Bến Tre)
Chim bay về tổ có đôi,
Nghĩ ḿnh duyên phận lẻ loi mà buồn.
(Thị xă Bạc Liêu – Bạc Liêu)
Chim quyên húp mật bông quỳ,
Ba năm c̣n đợi sá ǵ một năm.
(Đức Ḥa – Long An)
Chim lạc bầy, tầm cây, tầm cội,
Vợ xa chồng, lặn lội t́m nhau.
(Định Yên – An Biên – Kiên Giang)                                                trang 365
Chim khôn chọn ổ, lựa chỗ nhiều cành,
Gái khôn chọn lựa chỗ trai lành gởi thân.
(Kiến Phước – G̣ Công Đông – Tiền Giang)
Chim quyên xuống đất tha mồi,
Thấy em đau khổ đứng ngồi không yên.
(Thủ Thừa – Long An)
Chim chuyền nhành ớt líu lo,
Mảng sầu con bạn ốm o gầy ṃn.
(Tà Niêng – Châu Thành – Kiên Giang)
Chim quyên đậu lái ghe bầu,
Miệng kêu bớ Bảy, xuống lầu trao thơ.
(Tân Châu – An Giang)
Chim khôn mắc phải lưới bồng,
Ai mà gỡ đặng đền công lạng vàng.
Đền vàng anh chẳng lấy vàng,
Ḷng anh quyết chí lấy nàng mới thôi.
(Thạnh Nhựt – G̣ Công Tây – Tiền Giang)
Chim chuyền bụi ớt, rớt xuống bụi cà,
Hồi nào gắn bó với ta,
Bây giờ bội nghĩa đi ra lấy chồng.
(Thanh B́nh – Giá Rai – Bạc Liêu)                                      trang 366
Chim ch́a vôi bay ngang đám thuốc,
Con cá bă trầu lội tuốt vô bưng,
Đêm nằm luống những chiêm bao,
Em Nam, anh Bắc, biết thuở nào chung đôi.
(Thuận Thới – Trà Ôn – Vĩnh Long)
Chịu oan một tiếng có chồng,
Vắng vẻ loan pḥng, có cũng như không.
(Tăng Ḥa – G̣ Công Đông – Tiền Giang)
Chọn nơi sang cả, tía má gả em nhờ,
Anh đây nghèo khổ, biết chờ đặng không.
(Vĩnh Thạnh – Châu Thành – Kiên Giang)
Chồng giận th́ vợ bớt lời,
Cơm sôi bớt lửa bao đời nào khê.
(Long Tuyền – TP Cần Thơ)
Chồng em với em là t́nh,
Anh đây là nghĩa, hỏi ḿnh thương ai?
Một ḿnh em đứng giữa hai,
Bên t́nh, bên nghĩa, em thương hết, chứ bỏ ai, bớ ḿnh.
(Đại Thành – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Chờ cho đến măn kiếp chờ,
Chờ cho rau muống vượt bờ trổ bông,
Rau muống trổ bông mặc ḷng nó trổ,
Ai bảo anh chờ, anh kể công ơn.
(Cái Mơn – Chợ Lách – Bến Tre)                                         trang 367
Chớ phải căn duyên th́ cái nhà rách, bộ vạt sập, nước ngập, anh cũng chờ,
Không phải căn duyên th́ nhà ngói đỏ, bộ ngựa gơ dài, anh cũng không ham.
(Cái Mơn – Chợ Lách – Bến Tre)
- Chợ B́nh Thủy bán bánh bao chỉ,
Chợ Sài G̣n bán bánh bích quy.
Anh đứng làm trai sao không biết nghĩ suy,
Vợ anh c̣n, con anh sẵn, nghĩa lí ǵ anh thương em?
- Vợ anh c̣n, con anh sẵn, thủng thẳng anh nuôi,
Miễn sao em xuôi dạ, yên ḷng,
Đừng cho hai chữ bá ṭng ĺa xa.
(Ngăi Tứ - Tam B́nh – Vĩnh Long)
Chợ chiều nhiều khế, ế chanh,
Nhiều con gái lạ nên anh chàng ràng.
(Đức Huệ - Long An)
Chợ Sài G̣n chà gạo lức,
Chợ Bến Lức chà gạo vàng,
Chợ Sóc Trăng chà gạo lộn trấu càng.
Anh thương em là thương lời ăn tiếng nói dịu dàng,
Chớ không phải thấy em bịt răng vàng mà thương.
(Ba Thê – Thoại Sơn – An Giang)                                         trang 368
Chợ Sài G̣n bán đá,
Chợ Rạch Giá bán xi măng,
Gặp nhau đây mới biết rằng c̣n,
Năm th́n băo lụt, khóc ṃn con ngươi.
(TX Vĩnh Long – Vĩnh Long)
Chợ Sài G̣n c̣n đương buôn bán,
Chợ Vĩnh Long lập quán cầu hiền,
Gặp ông tơ, lột nón xá liền,
Biểu chỉ giùm chỗ khác, chỗ có chồng rồi sao ổng lại xe.
(Thị xă Vĩnh Long – Vĩnh Long)
Chú lái ơi, chú đừng có lụy,
Măn con trăng này, tôi gả chị tôi cho.
(Thường Thới Tiền – Hồng Ngự - Đồng Tháp)
Chuối non giú ép chát ngầm,
Trai tơ đ̣i vợ, khóc thầm ban đêm.
Khóc rồi mẹ lại đánh thêm,
Vợ đâu tao cưới nửa đêm cho mày.
(Gái Rai – Bạc Liêu)
Chuối non chín bẹ, chuối mẹ chín tàu,
Chê đây, lấy đó có giàu hơn anh?
(Vĩnh Lợi – Thạnh Trị - Sóc Trăng)
Chung chăn, chung gối, chung mền,
Mà sao ai nỡ sớm quên lời thề.
(Vàm Láng – G̣ Công Tây – Tiền Giang)                trang 369
Chuông già tiền điếu chuông kêu,
Anh già lời nói em xiêu tấm ḷng.
(Tân Hiệp – Giá Rai – Bạc Liêu)
Chuông trên lầu kêu sáu khắc,
Trống ngoài bắc vội đổ tam canh,
Lịch sự chi mà năm bảy người giành,
Giả như con cá chợ, ai giành lấy mua.
(Mĩ Tú – Tháp Mười – Đồng Tháp)
Chuồn chuồn đậu ngọn cây gừng,
Em đà có chốn, anh đừng tới lui.
(Phú Thạnh – G̣ Công Tây – Tiền Giang)
Chuột đi rúc rích trong rương,
Anh đi cho khéo, kẻo đụng giường má hay.
Má hay má hỏi đi đâu,
Con đi bắt chuột cho mèo con ăn.
(B́nh Ḥa Phước – Long Hồ - Vĩnh Long)
Chuột kêu rúc rích trong ṿ,
Ḷng em có muốn th́ ḅ qua đây.
(Thủ Thừa – Long An)
Chuyện chi anh bắt em thề,
Cầm dao lá liễu dựa kề tóc mai.
(An B́nh – Hồng Ngự - Đồng Tháp)                                                 trang 370
Chuyến này anh hỏi thiệt em Ba,
C̣n thương như cũ hay là hết thương.
(Vĩnh Thạnh – Châu Thành – Kiên Giang)
Chữ rằng họa phước vô môn,
Sang giàu dễ kiếm, người khôn khó t́m.
(Vàm Láng – G̣ Công Đông – Tiền Giang)
Chữ rằng bằng hữu chi giao,
Tôi đây ḿnh đó, biết làm sao đặng ḷng.
(Trần Văn Thời – Cà Mau)
Chưa chi đồn quất, đồn quanh,
Đồn em là vợ, đồn anh là chồng.
(Ba Tri – Bến Tre)