Con rắn không chân nó đi
năm rừng, bảy rú,
Con gà không vú, nuôi
chin mười con.
Phải chi nhan sắc em c̣n,
Em vô chốn đó em bị đ̣n
cũng cam.
(Thành Công – G̣ Công Tây –
Tiền Giang)
Con quạ nó đậu nhánh gáo,
Nó kêu nam đáo, nữ pḥng,
Biểu với cô Hai đừng lấy
hai chồng,
Dao phay kia hai lưỡi nó
ḥng phanh thây.
(Lương Ḥa – Châu Thành – Trà
Vinh) trang 373
Con cuốc xa đôi, nó c̣n
than khóc,
Huống chi vợ chồng phân
tóc, ĺa tơ.
(Lương Ḥa – Châu Thành – Trà
Vinh)
Con cua ḱnh càng ḅ
ngang đám bí,
Nói với chị mày: giờ tí
tao qua.
(Thuận Thới – Trà Ôn – Vĩnh
Long)
Con chi rột rẹt sau hè,
Hay là con rắn mối tới ve
con chuột xù?
(Thuận Thới – Trà Ôn – Vĩnh
Long)
Con chim nó đậu nhành
tre,
Nó kêu chót chét nó què
một chân,
Em ơi, lết lại cho gần,
Anh hun một miếng, cái
thân anh què.
(Châu Háng – Thạnh Trị - Sóc
Trăng)
Con chó lội qua sông, ướt
lông con chó vẫy,
Em có chồng rồi, nóng nảy
làm chi.
(Châu Háng – Thạnh Trị - Sóc
Trăng)
Con cua anh không sợ, anh
sợ con c̣ng,
Dao phay anh không sợ,
chỉ sợ gái hai ḷng hại anh.
(Mộc Hóa – Long An)
trang 374
Con vượn bồng con lên non
hái trái,
Thấy con vượn trèo, anh
khắc khoải nhớ em.
(B́nh Ḥa Phước – Long Hồ -
Vĩnh Long)
Con chim nho nhỏ,
Cái lông nó đỏ,
Cái mỏ nó vàng,
Nó đậu trước cửa tam
quan,
Nó kêu nam tắc, nữ tế,
Nam quế, nữ châu,
Bớ chị Ba nhỏ ơi, xin chị
đừng rầu,
Vài ba hôm nữa, mâm trầu
tới đây.
(Vĩnh Thạnh – Châu Thành –
Kiên Giang)
Con chim nho nhỏ,
Cái lông nó đỏ,
Cái mỏ nó vàng,
Nó đậu nhành bàng,
Nó sang nhành trắc,
Găy cái rắc,
Nó xuống nhành mai,
Chim kêu vượn hú non
đoài,
Không ai ǵn giữ trong
ngoài cho anh.
(Thủ Thừa – Long An)
trang 375
Con chim nho nhỏ,
Đỏ mỏ xanh lông,
Đỏ mồng xanh kiểng,
Nó kêu xao xuyến những
tiếng lạ lùng,
Kêu sao, kêu lại cho quân
tử nghe cùng,
Phải duyên quân tử kết,
phải ḷng quân tử ưng.
(Thủ Thừa – Long An)
Con duyên bán mắc hon dù,
Hết duyên tiền chục, tiền
bù không ham.
(Trần Văn Thời – Cà Mau)
C̣n duyên con đỉa c̣n
đeo,
Hết duyên con đỉa nằm
queo bờ vùng.
(Đầm Dơi – Cà Mau)
Công hoài thai như biển,
Nghĩa dưỡng dục tơ sông,
Em nguyện ở vậy không
chồng,
Dưỡng cha nuôi mẹ, hết
ḷng làm con.
(Định Yên – An Biên – Kiên
Giang)
Công anh hoạn dưỡng cây
tùng,
Xanh tươi trên đọt mà gốc
sùng hổng hay.
(Tân Mĩ – Chợ Mới – An Giang)
Cơm ăn một chén sao no,
Kẻ về người ở sao cho
đành ḷng.
(Vĩnh B́nh Bắc – Vĩnh Thuận –
Kiên Giang) trang 376
Cơm ăn nửa bữa khó mời,
Phụ mẫu ngồi đó, trao lời
khó trao.
(Tân B́nh – Phụng Hiệp – Cần
Thơ)
Của chua ai thấy cũng
thèm,
Em cho chị mượn chồng em
vài ngày,
Chồng em nào phải trâu
cày,
Mà cho chị mượn cả ngày
lẫn đêm.
(Nhơn Ái – Châu Thành – Cần
Thơ)
Cúc, mai trồng lộn một
bồn,
Hai đứa ḿnh chồng vợ, ai
đồn mặc ai.
(Hà Tiên – Kiên Giang)
Cục thủy tinh nằm trên
ḥn đá trắng,
Năm bảy bữa rày sao vắng
tiếng em?
(Núi Sập – Thoại Sơn – An
Giang)
Củi tre dễ nấu, chồng xấu
dễ xài,
Ham chi bóng sắc, nó đọa
đày tấm thân.
(Núi Sấp – Thoại Sơn – An
Giang)
Cũng v́ một tiếng anh
than,
Nên em bỏ hết gia cang ở
nhà.
(An B́nh – Hồng Ngự - Đồng
Tháp)
Cửa sang loan anh khoan
hăy mở,
Phụ mẫu em c̣n cẩn khóa
niêm phong.
(Vĩnh Ḥa – G̣ Quao – Kiên
Giang) trang 377
Dao phay kề cổ, máu đổ
không màng,
Chết thời chịu chết buông
nàng không buông.
(Thới Long – Ô Môn – Cần Thơ)
Dao vàng cắt ruột máu
rơi,
Ruột chưa đau mấy bằng
lời em than.
(TX Tân An – Long An)
Dạo chơi vườn cúc vườn
đào,
Hỏi thăm cô bạn có nơi nào
hay chưa?
(Thới Long – Ô Môn – Cần Thơ)
Dậm chân em kêu tức,
Vỗ ngực em kêu trời,
Gan em khô, ruột em héo,
cũng bởi lời anh than.
(Tháp Mười – Đồng Tháp)
Dầu ai gieo tiếng ngọc,
Dầu ai đọc lời vàng,
Bông sen hết nhụy bỗng
tàn,
Em đây giữ tiết như nàng
Nguyệt Nga.
(Đầm Dơi – Cà Mau)
Dầu cho bữa đói bữa no,
Thác thời một chỗ, số cho
trọn đời.
(Chợ Mới – An Giang)
Dế kêu dưới đống phân
rơm,
Nghe em có chốn, bưng
chén cơm anh khóc ṛng.
(Thới Long – Ô Môn – Cần Thơ)
trang 378
Dĩa (đĩa) bàn thang, tôm
càng dựng đứng,
Phụ mẫu em nghèo, chẳng
xứng sui gia.
(Long Hồ - Vĩnh Long)
Dĩa (đĩa) hạt châu đựng
bốn trái đào,
Dẫu cha mẹ giết, cũng
nhào theo anh.
(Tân Hiệp – Giá Rai – Bạc
Liêu)
Dĩa (đĩa) nghiêng múc
nước cho đầy,
Ḷng thương người nghĩa,
cha mẹ rầy cũng thương.
(Thường Phước – Hồng Ngự -
Đồng Tháp)
Ḍm lên trời, thấy trời
xanh thăm thẳm,
Ḍm xuống rạch, thấy con
cá chạch đỏ đuôi,
Nước chảy xuôi, con cá
buôi lội ngược,
Anh thương nàng, biết
được hay không?
(Đại Thành – Phụng Hiệp – Cần
Thơ)
Dốc ḷng trồng trúc ngay
hàng,
Ai dè trúc mọc lộn đàng
khó coi.
(Tân Châu – An Giang)
Đạo cang thường phải cá
tôm,
Đă mua mớ nọ, lại chồm mớ
kia.
(Tân Điền – G̣ Công Đông –
Tiền Giang)
Đạo cang thường khó lắm
bậu ơi,
Không như con bướm đậu
rồi lại bay.
(Kiếng Phước – G̣ Công Đông –
Tiền Giang) trang 379
Đau tương tư đắp chiếu
nằm liều,
Chờ em không đến bốn giờ
chiều anh tắt hơi.
(An Trạch – Giá Rai – Bạc
Liêu)
Đắng khổ qua, chua là
chanh giấy,
Ngọt thế mấy cũng tiếng
cam sành,
Thương em đừng dỗ đừng
dành,
Cây mai dong tới, cha mẹ
đành, em ưng.
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần
Thơ)
Đất láng nguyên tự nhiên
cỏ mọc,
Anh mảng lo nghèo, bạn
ngọc có đôi,
Đó có đôi th́ thôi bớ bậu
!
Lui tới làm ǵ cho lậu
tiếng ra.
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần
Thơ)
Đầu đường có trồng bụi
chuối,
Cuối đường có trồng cây
đa,
Ngă ba có cây tơ hồng,
Gái chưa chồng trong ḷng
hớn hở,
Trai chưa vợ ruột thắt tợ
trái chanh,
Ngó lên trời thấy mây
trắng trời xanh,
Thương ai cũng vậy thương
anh cho rồi.
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành –
Cần Thơ)
Đây trai thời đó cũng
trai,
Mặc t́nh nhi nữ đành ai
th́ đành.
(Tân Châu – An Giang)
trang 380
Đây đă chèo lơi chờ người
tri kỉ,
Gặp mặt chuyện tṛ cho
phỉ ước mơ.
(Tân Mĩ – Chợ Mới – An Giang)
Đèn ai leo lét trên lầu,
Giống đèn người nghĩa
đang sầu căn duyên.
(Trần Văn Thời – Cà Mau)
Đèn ai leo lét trên non,
Giống đèn bạn ngọc, ẵm
con trông chồng.
(Lương Ḥa – Châu Thành – Trà
Vinh)
Đèn hết dầu đèn tắt,
Nhang hết nhụy
nhang tàn,
Anh nương theo
chéo áo con bạn vàng,
Dầu sanh dầu
tử một ḿnh nàng mà thôi.
(Vĩnh Thuận – Kiên
Giang)
Đèn nào cao
bằng đèn Ba Gác,
Gái nào bạc
bằng gái Chợ Giồng,
Anh thương em
từ thuở mẹ bồng,
Bây giờ em
khôn lớn, em lấy chồng bỏ anh.
(Bến Lức – Long An)
Đèn nào cao bằng đèn ông
Chánh,
Bánh nào trắng bằng bánh
ḅ bông,
Chị hai ơi, sao chị vội
lấy chồng?
Đêm nằm nghĩ tới, nước
mắt hồng như tuôn.
(Thường Phước – Hồng Ngự -
Đồng Tháp) trang 381
Đèn Sài g̣n ngọn xanh
ngọn đỏ,
Đèn Mĩ tho ngọn tỏ ngọn
lu,
Anh về học lấy chữ nhu,
Chín trăng em đợi, mười
thu em chờ.
(Cái Mơn – Chợ Lách – Bến
Tre)
Đèn tọa đăng thắp để bàn
thờ,
Vặn lên nó tỏ, vặn xuống
nó mờ,
Thương em để dạ, đừng chờ
uổng công.
(Đức Ḥa – Long An)
Đèn tọa đăng thắp để bàn
thờ,
Hai đứa ḿnh chuyện văn,
tắt bao giờ chẳng hay.
(Định Yên – An Biên – Kiên
Giang)
Đèn treo trong sáo xanh
xanh,
Sầu ai, tui chết một
canh, ba bốn lần.
(Thới Long – Ô Môn – Cần Thơ)
Đêm khuya vạch vách trao
thơ,
Xin anh cưới vợ đừng chờ
uổng công !
(Ba Thê – Thoại Sơn – An
Giang)
Đêm khuya trăng lặn, gà
kêu,
Hai đứa ḿnh xa cách, bỏ
cặp gối thêu cho ai nằm?
Cặp gối thêu để lại cho
anh nằm,
Mai sau cưới vợ, anh nghĩ
thầm thương em.
(Tháp Mười – Đồng Tháp)
trang 382
Đêm khuya vắng vẻ, anh
thỏ thẻ hỏi nàng,
Cớ sao em rơi lụy, nước
mắt đầm gối loan?
(Ngăi Tứ - Tam B́nh – Vĩnh
Long)
Đêm khuya em ngồi dựa
hiên đ́nh,
Sương sa gió lạnh, không
thấy ḿnh văng lai.
(Đức Ḥa – Long An)
Đêm khuya nguyệt lặn sao
tàn,
Đồng hồ nhặt điểm, nhớ
nàng khôn nguôi.
(Thanh B́nh – Giá Rai – Bạc
Liêu)
Đêm khuya, tôi lén mẹ
bước vô pḥng,
Thấy nàng c̣n ngủ, tôi ôm
ḷng trở ra.
(Thủ Thừa – Long An)
Đêm khuya trăng lặn, dầu
hao,
Anh ở chỗ nào, nói lại em
hay.
(An B́nh – Hồng Ngự - Đồng
Tháp)
Đêm khuya nước mắt ṛng
ṛng,
V́ tôi nhớ chữ loan pḥng
c̣n xa.
Làm sao hiệp mặt đôi ta,
Đặng tôi báo hiếu mẹ cha
hai ḿnh.
(Ḥa Hiệp – Châu Thành – Kiên
Giang)
Đêm nằm tàu chuối có đôi,
C̣n hơn chiếu miếng lẻ
loi một ḿnh.
(Thuận Thới – Trà Ôn – Vĩnh
Long) trang
383
Đêm nằm lưng chẳng bên
giường,
Trông cho trời sáng ra
đường gặp anh.
(Đầm Dơi – Cà Mau)
Đêm năm canh, ngày sáu
khắc rơ ràng,
Huệ không sương phải héo,
anh mảng sầu nàng anh phải hư.
(Tân Châu – An Giang)
Đêm nằm tơ tưởng, tưởng
tơ,
Chiêm bao thấy bậu, dậy
rờ chiếu không.
(Ba Tri – Bến Tre)
Đêm nằm than thở, thở
than,
Gối ơi hỡi gối, bạn lan
đâu rồi?
(Châu Thành – Cần Thơ)
Đêm nằm nhớ tới người
thương,
Tay vỗ thành giường, chép
miệng thở than.
(Thanh Đức – Long Hồ - Vĩnh
Long)
Đêm nằm mà gác tay qua,
Giường không chiếu lạnh,
lụy sa hai hàng.
(Đại Thành – Phụng Hiệp – Cần
Thơ)
Đêm qua xuống bói ông
thầy,
Sáng nay xuống đám ruộng
này gặp em.
(Ḥa Thuận – Châu Thành – Trà
Vinh)
Đêm qua mây kéo đen đầm,
Thấy hai người ấy th́
thầm với nhau.
Tưởng rằng tính chuyện
trầu cau,
Ai ngờ vụng trộm với nhau
bao giờ.
(Kiếng Phước – G̣ Công Đông –
Tiền Giang)
Đêm qua chợ sáng trăng
rằm,
Em đi ngang cửa, anh nằm
không yên,
Thương em chẳng phải v́
tiền,
Thấy em lịch sự có duyên,
dịu dàng,
Thấy em anh những mơ
màng,
Tưởng rằng đây đó, phượng
hoàng kết đôi,
Thấy em chưa kịp ngỏ lời,
Ai ngờ em đă vội dời gót
loan.
(An Ḥa – Giá Rai – Bạc Liêu)
Đêm qua mở cửa chờ ai?
Đêm nay cửa đóng then cài
khăng khăng.
(Nhơn Nghĩa – Châu Thành –
Cần Thơ)
Đến đây dầu đói giả no,
Dầu khôn giả dại đặng ḍ
ư em.
(TP Cần Thơ)
Đi đâu bỏ nhện giăng
mùng,
Bỏ đôi chiếu lạnh, bỏ
pḥng quạnh hiu.
(Long Đức – TX Trà Vinh)
Đi đâu mà bỏ mẹ già,
Gối nghiêng ai sửa, chén
trà ai dâng?
(Thủ Thừa – Long An )
trang 385
Đi ngang cầu sắt,
Nắm tay cho chắc,
Miệng hỏi gắt chung t́nh,
Ưng không ưng th́ nói,
chứ đừng cười đẩy đưa.
(Tân Châu – An Giang)
Đi ngang nhà bạn,
Nghe cha mẹ bạn bàn soạn
gả bạn lấy chồng,
Tứ bề cửa đóng loan
pḥng,
Làm sao vô đặng, hỏi nàng
ưng không?
(Long Đức – TX Trà Vinh)
Đi ngang nhà nhỏ,
Lóng tai nghe rơ,
Phụ mẫu đánh nàng,
Tứ bề cửa đóng pḥng
loan,
Làm sao vô đặng, đỡ nàng
đ̣n roi?
(Cái Mơn – Chợ Lách – Bến
Tre)
Điểm nằm chót vót chon
von,
Hai đứa ta thác ra th́
mất, chớ sống cũng c̣n gặp nhau.
(An Ḥa – Giá Rai – Bạc Liêu)
Đó chê đây, đây cũng lịch
sự,
Đó ăn mâm vàng đây ngự
ṭa sen.
(Long Điền – Chợ Mới – An
Giang) trang
386
Đó có đôi, ngồi ăn một
ngựa,
Đây một ḿnh, biết dựa
vào ai?
(Ngăi Tứ - Tam B́nh – Vĩnh
Long)
Đó đủ đôi ăn rồi lại ngủ,
Đây một ḿnh, thức đủ năm
canh.
(Đa Lộc – Châu Thành – Trà
Vinh)
Đó than đó thở, sao không
mắc cỡ c̣n lại phân trần?
Đó chê đây duyên nợ không
gần,
Đó kiếm nơi chốn khác,
sao c̣n lần tới đây?
(Ngăi Tứ - Tam B́nh – Vĩnh
Long)
Đó thương đây đừng cho ai
biết,
Rủi mai xa rồi, danh tiết
c̣n thơm.
(An Trạch – Giá Rai – Bạc
Liêu)
Đó phụ đây, đây chẳng có
lo,
Cây cầu găy c̣n đ̣, biển
cạn c̣n sông.
(An Lạc Tây – Kế Sách – Sóc
Trăng)
Đó vàng đây cũng kim
ngân,
Đó chẳng mười phần, đây
chín c̣m dư.
(Hà Tiên – Kiên Giang)
Đói ḷng ăn nửa quả sim,
Uống lưng bát nước, đi
t́m người thương.
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần
Thơ) trang
387
Đóm ḅ miệng chén sáng
trưng,
Thấy anh người nghĩa,
ḷng ưng dạ đành.
(Hồng ngự - Đồng tháp)
Đôi ta như rắn liu điu,
Nước chảy mặc nước ta d́u
lấy nhau.
(Giai Xuân – TP Cần Thơ)
Đôi ta mới gặp hôm nay,
Cho hun một cái, em hai
đừng phiền !
Có hun th́ hun
cho liền,
Đừng có làm
lộ, láng giềng họ hay.
(Ḥa Thuận – Châu
Thành – Trà Vinh)
Đôi ta như cá
ở đ́a,
Ngày ăn tản
lạc, tối v́a ngủ đông.
(Ngăi Tứ - Tam
B́nh – Vĩnh Long)
Đôi ta là
nghĩa tào khang,
Xuống khe bắt
ốc, lên ngàn hái rau.
(An Trạch – Giá Rai – Bạc
Liêu)
Đôi ta như cá thờn bơn,
Ở trên mặt nước, chờ cơn
mưa rào.
(Thạnh Trị - Sóc Trăng)
Đôi ta như đũa trong kho,
Không tề, không tiện,
không so cũng bằng.
(Thủ Thừa – Long An)
trang 388
Đốn cây, ai nỡ đứt chồi,
Đạo chồng nghĩa vợ, giận
rồi lại thương.
(Ngăi Tứ - Tam B́nh – Vĩnh
Long)
Đốt nhang lên miếu cầu
chồng,
Nghe ông thần nói: đàn
ông hết rồi !
(Trường Thành – Châu Thành –
Cần Thơ)
Đợi lịnh song thân anh
đành phải vậy,
Em quyết một lời, anh cậy
mai dong.
(Kế Sách – Sóc Trăng)
Đờn c̣ lên trọc kêu vang,
Anh c̣n thương bậu, bậu
khoan có chồng,
Muốn cho nhân ngăi đạo
đồng,
Tôi đây thương bậu như
chồng bậu thương.
(Kế Sách – Sóc Trăng)
Chiều nay anh phải hồi
hương,
Xin bậu ở lại đừng thương
nơi nào.
(Ḥa Thuận – Châu Thành – Trà
Vinh)
Đờn độc huyền ḥa với đờn
tranh,
Em có chồng, phụ nghĩa
anh, anh buồn.
(Cái Mơn – Chợ Lách – Bến
Tre)
Đờn tranh nhỏ sợi kêu
thanh,
Anh bỏ em cưới vợ sao
đành,
Em than một tiếng chim
trên cành cũng rơi.
(Mỏ Cày – Bến Tre)
trang 389
Đờn tranh dây xế dây
xang,
Anh c̣n thương bậu, bậu
khoan lấy chồng.
(Tháp Mười – Đồng Tháp)
Đu đủ tía, dền dền cũng
tía,
Ngọn lang giâm, ngọn mía
cũng giâm,
Em kiếm nơi khuất phục em
nằm,
Đặng anh lui lại phân
trần thiệt hơn.
(Hà Tiên – Kiên Giang)
Đũa bếp có đôi, ch́a vôi
lẻ bạn,
Anh nỡ ḷng nào đành đoạn
bỏ em?
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần
Thơ)
Đũa mun một chiếc khó
cầm,
Nằm đêm nghĩ lại thương
thầm bạn xưa.
(An Ḥa – Giá Rai – Bạc Liêu)
Đũa mun một chiếc khó
cầm,
Duyên đây không kết, mai
mốt tầm không ra.
(Ba Trinh – Kế Sách – Sóc
Trăng)
Đũa mun một chiếc khó
cầm,
Thương nhau phải tính, âm
thầm sao nên?
(Trà Ôn – Vĩnh Long)
Đũa mun bịt bạc anh chê,
Đũa tre lau cạnh anh mê
nỗi ǵ?
(Đầm Dơi – Cà Mau)
trang 390
Đũa so le, tại anh bó
lỏng,
Đây em đợi chờ, hư hỏng
tại anh.
(Long Điền – Chợ Mới – An
Giang)
Đùng đùng người chạy qua
truông,
Mải mê nhan sắc, buông
tuồng bỏ em.
(Đức Ḥa – Long An)
Đứng giữa trời chẳng dám
nói gian,
Dẫu nghèo cũng đợi dẫu
sang cũng chờ.
(Vĩnh Lợi – Thanh Trị - Sóc
Trăng)
Đừng cho trai dựa gái kề,
Để cho bạn cũ trở về ngày
xưa.
(B́nh Ḥa Phước – Long Hồ -
Vĩnh Long)
Đừng ham nhà ngói cao
nền,
Lăn thân vô đó, biết bền hay
không?
(Vĩnh Xuân – Trà Ôn – Vĩnh Long)
Đừng nên ham phú phụ hèn,
Đừng như châu chấu thấy
đèn nhảy vô.
(TP Cần Thơ)
Đừng thấy anh nghèo mà
phụ,
Đừng thấy anh khó mà
vong,
Nước lớn c̣n có khi ṛng,
Làm người ai khỏi mắc
ṿng gian nan.
(Tân Hiệp – Giá Rai – Bạc
Liêu) trang 391
Đứt tay một chút chẳng
đau,
Xa nhau một chút như dao
cắt ḷng.
(G̣ Công Tây – Tiền Giang)
Đứt dây nên ghe mới ch́m,
Bởi anh ở bạc, em mới t́m
người xa.
(An Mĩ – Kế Sách – Sóc Trăng)
Đường dài ngựa chạy biệt
tăm,
Phải duyên chồng vợ ngàn
năm cũng chờ.
(Thường Thới Hậu – Hồng Ngự -
Đồng Tháp)
Đường dài ngựa chạy, cát
bay,
Ngăi nhân thăm thắm một
ngày một xa.
(TX Tân An – Long An)
Đường đi cát nhỏ, cỏ ṃn,
Thác đi mới hết, sống c̣n
thân anh.
(Vĩnh Thạnh – Châu Thành –
Kiên Giang)
Đường đi nho nhỏ,
Bờ cỏ xanh xanh,
Không duyên không nợ,
không t́nh,
Đồng không mông quạnh sao
ḿnh gặp ta?
(Tân Mĩ – Chợ Mới – An Giang)
Đường đi cát nhỏ cỏ ṃn,
Mấy lời anh nói, em c̣n
ghi xương,
Liệu bề thương được th́
thương,
Đừng gầy rồi bỏ, thế
thường cười chê.
Một ngày cũng nghĩa phu
thê,
Trăm năm ghi tạc lời thề
cùng nhau,
Đứt tay một chút c̣n đau,
Huống chi nhân ngăi, ĺa
xa sao đành?
(B́nh Khánh – Mỏ Cày – Bến
Tre)
Đường đi khúc khuỷu quanh
co,
Thương em anh lội, anh ḅ
cũng vô.
(Sa Đéc – Đồng Tháp)
Đường đi chân trợt ḅ
śnh,
Trợt ba bốn cái, chẳng
thấy ḿnh đỡ tui,
Em đừng nói ngược nói
xuôi,
Mới trợt một cái, có tui
đỡ liền.
(Thanh Đức – Long Hồ - Vĩnh
Long)
Đường đi lên quanh quanh
quéo quéo,
Đường đi xuống quẹo quẹo
cong cong,
Hai đứa ḿnh sắp thành vợ
thành chồng,
Ai bày mưu sắp kế cho dây
tơ hồng đứt ngang?
(Vĩnh Xuân – Trà Ôn – Vĩnh
Long)
Đường mương nước chảy,
con cá nhảy, con tôm nhào,
Hai đứa ḿnh kết nghĩa,
cha mẹ nào không thương?
(Kế Sách – Sóc Trăng)
Đường rầy nghiêng, xe lửa
cũng nghiêng,
Gặp nhau đây trên thủy
dưới thuyền,
Trao lời chưa dứt, nước
mắt liền vôi sa.
(Thanh B́nh – Giá Rai – Bạc
Liêu) trang 393
Đường trưa qua một cánh
đồng,
Em đi mua rượu cho chồng
em đây,
Chồng em mang
tiếng mang tai,
Tiếng tai em
chịu, hơn ai không chồng.
(Phú Thạnh – G̣
Công Tây – Tiền Giang)
Đường trường
nước chảy như reo,
Thương em
chẳng nệ chống chèo ngược xuôi.
(Vĩnh Lợi – Thạnh
Trị - Sóc Trăng)
Đường xa ba
bữa, xe lửa chạy cũng thấy gần,
Anh muốn ăn
rau đắng trộn với rau cần,
Anh muốn gần
xứ sở đặng gần với em.
(Cái Mơn – Chợ
Lách – Bến Tre)
Em sao ḷng
lại đổi ḷng,
Nhiều tay tham
bưởi bỏ ḅng lắm anh.
(Long Kiến – Chợ Mới – An
Giang)
Em bán giống chi mà đi
chiếc xuồng nho nhỏ,
Sóng dập gió vùi lao khổ
anh thương.
(Long Đức – TX Tra Vinh)
Em bước vô mùng con mắt
ngó quanh,
Nghiêng ḿnh nằm xuống tử
sanh nhờ trời.
(B́nh Sơn – G̣ Công Tây –
Tiền Giang)
Em có chồng trước mắc
ṿng lao khổ,
Anh có vợ sau đặng chỗ
thảnh thơi,
Ngày sau em đừng than đất
than trời,
Trước kia anh có nói mấy
lời với em.
(Cái Răng – Châu Thành – Cần
Thơ) trang 394
Em đương rút nếp nấu xôi,
Nghe anh hỏi vợ, thúng
trôi nếp ch́m.
(Đứa Huệ - Long An)
Em gặp anh sao không hỏi
không chào,
Hay là em có nơi nảo hơn
anh?
(Thới Long – Ô Môn – Cần Thơ)
Em ham cây cả bóng cao,
Nên quyết chun (chui) vào
đỡ gió che mưa.
(Trần Văn Thời – Cà Mau)
Em kiếm nơi sang cả, tía
má gả em nhờ,
Chứ đừng ở vậy đợi chờ
chi anh.
(B́nh Minh – Tam B́nh – Vĩnh
Long)
Em là con cá hóa long,
Chín tầng mây phủ nằm
trong da trời,
Anh là quân tử lỡ thời,
Nằm trong da trời úp cá
hóa long.
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành –
Cần Thơ)
Em ngồi trước mũi ghe lê,
Gió đưa song dập, anh
ngồi kề một bên.
(Long Điền – Chợ Mới – An
Giang) trang
395
Em nhớ ngày nào nh́n ao
cá lội,
Anh chỉ anh thề không lỗi
nghĩa cao sơn,
Bây giờ anh đă giàu sang,
Anh quên lời hứa ban đầu
cùng em.
(Núi Sập – Thoại Sơn – An
Giang)
Em như quả xoài trên cây,
Gió đông, gió tây, gió
nam, gió bắc,
Chẳng biết phương nào cho
đắc với em.
(Thuận Thới - Trà Ôn – Vĩnh
Long)