Home Tìm Ca Dao Diễn Đàn Tìm Dân Ca Phổ Nhạc Tìm Câu Đố Tìm Chợ Quê Góp Ý Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
Cảm Nghĩ
 
Ẩm Thực
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Trang Chủ
 

 
 

 

 

 

   

Ca Dao Bạc Liêu

Hôn Nhân Gia Đình
 
Ai đi ai ở không cần
Từ đây sắp tới ai mần nấy ăn.
 
Anh mần được một cắc
Anh nhảy vô sòng tứ sắc
Em biết chắc anh thua rồi
Con thơ năm sáu đứa
Gạo mượn ăn từng nồi anh thấy không?
 
Áo anh vắt để trong phòng
Muốn vô lấy áo sợ lòng em nghi.
Vợ chồng như nước với phi
Mở ra đậy lại mất đi đằng nào.
 
Ai ơi muốn hưởng lộc trời
Trước thờ cha mẹ, sau thời vợ con.
 
Áo vá vai vợ ai không biết
Áo vá chằng chí quyết vợ anh.
 
Ăn cơm ngồi gốc cây cam
Lấy ai thì lấy về Nam em không về.
 
Ba năm bú mớm còn thơ
Kể công cha mẹ biết là ngần nao
Chữ rằng: “sinh ngã cù lao”
Bể sâu không ví trời cao sao bì.
 
Bảo cho những khách má hồng
Thà hầu quân tử chớ hầu thằng ngu.
 
Bậu về bậu giả đò điên
Chồng bậu nó phiền nó để bậu ra
Để bậu ra có tờ có cớ
Đề bậu rồi lại nhớ lại thương.
 
Bước ra cửa ngỏ thấy vợ lớn đánh vợ nhỏ
Cắn cỏ kêu trời, Trời đất ơi!
Xuất giá tòng phu, nhất phu mà lưỡng phụ ở đời được đâu.
 
Bước lên xe lửa mở cửa chín tầng
Mần thơ gửi vợ xin đừng nhớ thương.
 
Cây khô đâu dễ mọc chồi
Mẹ già đâu dễ sống đời với con.
 
Cha già ở túp lều tranh
Đói no không biết, rách lành không hay.
 
Cha già ở mái lều tranh
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.
 
Chàng ơi nhớ đợi thiếp về
Phòng không thiếp đợi não nề ai hay.
 
Cha mẹ để của bằng non
Không bằng để đức cho con ở đời.
 
Chị em thì thật là hiền
Chỉ vì đồng tiền mà mất lòng nhau.
 
Chị em như chuối nhiều tàu
Tấm lành che tấm rách đừng nói nhau nặng lời.
 
Chị kia ôm gối đi đâu
Tôi là phận gái làm dâu mới về
Bởi vì dốt nát chồng chê
Tôi về tôi học e, ê với người.
 
Chiếc cầu ao dài bao nhiêu nhịp
Em đi cho kịp kẻo mẹ trông chờ
Mẹ già nắng sớm chiều mưa
Muốn con khôn lớn cậy nhờ mai sau.
 
Chim khôn chọn cây mà đậu
Gái khôn chọn chồng nhậu mà nhờ
Mai sau chết bụi chết bờ khỏi chôn.
 
Chim quyên lạc nhảy vườn đào
Vợ chồng vắng mặt lẽ nào không thương.
 
Chim trời ai dễ đếm lông
Nuôi con ai dễ kể công hằng ngày.
 
Chiều chiều dắt vợ vô rừng
Bẻ roi đánh vợ biểu đừng theo trai.
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ người áo trắng khăn điều vắt vai
Vắt vai chạy dài xuống thử
Vợ anh đâu còn, anh ngủ với ai.
 
Chiều chiều ra đứng đầu thôn
Ngó về quê mẹ bồn chồn nhớ thương.
 
Chiều chiều ra đứng ngã ba
Trông về quê mẹ lệ sa đôi hàng.
 
Chồng người biết chữ như tiên
Chồng em dốt nát em có phiền hay không
Bớt ra lửa củi vài đồng
Mua giấy mua bút cho chồng học đi
Tục rằng ăn vóc học hay
Không hơn thì cũng bằng tài người ta
Dù mà tốt đẹp như hoa
I tờ không biết cũng là bỏ đi
 
Chồng em coi bộ tinh anh
Tưởng là chồng cũng học hành giỏi giang
Đêm nay gió hú ngoài làng
Thấy chồng điểm chỉ bẽ bàng lắm thay
Người thông đến chợ vô liền
Người dốt đến chợ nộp tiền mới vô
Chữ không có phấn có hồ
Mà sao khéo điểm khéo tô mặt người.
 
Chồng giận thì vợ làm lành
Miệng cười hớn hở hỏi anh giận gì
Thưa anh, anh giận em chi
Muốn cưới vợ bé, em thì cưới cho.
 
Chồng khôn vợ đặng đi giày
Vợ khôn chồng đặng có ngày làm quan.
 
Chồng làm thì vợ có công
Của chồng công vợ đừng mong của mình.
 
Chuột khôn cũng thể chuột nhà
Dầu khôn dầu dại cũng là chồng em.
 
Chuột nằm bồ lúa khoanh đuôi
Con dâu bà xã đuổi ruồi không bay.
 
Chưa quen đi lại cho quen
Tuy rằng cửa đóng mà then không cài.
 
Có chồng biết chữ là tiên
Có chồng dốt nát là duyên cno bò.
 
Có chồng hiền như ông tiên nho nhỏ
Ngó vô nhà đèn đỏ đèn xanh.
 
Có chồng mà lại lấy trai
Chết xuống âm phủ cưa hai nấu dầu.
 
Có chồng mà chẳng có con
Khác nào hoa nở trên non một mình.
 
Con chim đa đa đậu nhánh đa đa
Chồng gần sao em không lấy, em lấy chồng xa
Mai sau cha yếu mẹ già
Bát cơm đôi đũa bộ kỷ trà ai bưng.
 
Con mèo trèo lên cây táo
Mẹ chồng láu kháu đánh chửi nàng dâu
Bà ơi tui không sợ bà đâu
Hồi nào bà cưới bà xin tui về
Bây giờ bà nhúng bà trề
Sai con bà đuổi tui về xứ tui
Tui đòi cặp áo đôi hồng
Hai họ đừng hòng đưa tiễn qua sông.
Con không cha mẹ nào răn
Ngẫm như trái bưởi ai lăn nó tròn.
 
Con ơi ở lại với dì
Má đi mần mắm tháng ba má về
Má về có cá con ăn
Có khô con nướng có em con bồng.
 
Con tôi khát sữa mút tay
Ai cho bú giúp đôi ngày tôi mang ơn.
 
Công danh chi nữa mà chờ
Nấu cơm cho vợ đặng nhờ tấm thân.
 
Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi.
 
Da vàng cắt ruột máu rơi
Ruột đau chưa thấy bằng lời thiết tha.
 
Dang tay đánh thiếp sao đành
Tấm rách ai vá tấm lành ai may.
 
Dang tay dưới gió thiếp kể công khó cho chàng nghe
Từ hồi chàng đau ban cua lưỡi trắng
Cháo đậu xanh chàng còn chê đắng
Cháo trắng chàng còn chê hôi
Tiếc công thiếp dỗ đứng bồng ngồi
Bây giờ chàng ở bạc
Ông trời nào để chàng yên.
 
Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc
Gió nào độc bằng gió Gò Công
Thổi ngọn đông phong lạc vợ xa chồng
Đêm nằm nghĩ lại nước hồng tuôn rơi.
 
Đèn nào cao bằng đèn Sở thượng
Nghĩa nào trượng bằng nghĩa phu thê
Em xách gói theo anh thiên hạ cười chê
Để em trở về nuôi mẹ trọn bề hiếu trung.
 
Đêm nằm nghe vạc trở canh
Nghe cơn gió thổi tưởng anh quay về.
 
Đêm nằm gối gấm không êm
Gối lụa không mềm bằng gối tay em.
 
Đêm nằm nghĩ lại mà coi
Lấy chồng hay chữ như soi gương vàng.
 
Đói lòng ăn hột chà là
Để cơm nuôi mẹ mẹ già yếu răng.
 
Đốn cây ai nỡ dứt chồi
Đạo chồng nghĩa vợ giận rồi lại thương.
 
Đũa so le tại tre bó lỏng
Em có chồng rồi hư hỏng tại anh.
 
Em cầm trái cau vừa lau vừa róc
Em cầm lá trầu vừa rọc vừa têm
Để vợ chồng lời thuận nghĩa êm
Chồng kêu vợ dạ mới thật là con gái khôn.
 
Ghe bầu trở lái về đông
Con gái theo chồng bỏ mẹ ai nuôi
- Mẹ tôi đã có người nuôi
Tôi theo chú lái cho xuôi một bề.
 
Ghen chi ghen lạ ghen lùng
Mèo đi bắt chuột đụng mùng cũng ghen.
 
Gió đẩy gió đưa lược thưa uốn éo
Anh đưa em về dạy khéo dạy khôn.
 
Gió đưa bụi chuối sau hè
Anh mê vợ bé bỏ bè con thơ
Con thơ tay ẳm tay bồng
Tay nào xách nước tay nào vo cơm.
Gió đưa bụi chuối sau hè
Bụi môn trước cửa ai dè con hư.
 
Gió năm non thổi hoài thổi hủy
Mẹ có chồng chẳng nghĩ đến con
Chọn ra năm bảy món ngon
Cha ghẻ ăn hết thì con nhịn thèm.
 
Hai tay nâng đỡ đèn rồng
Đầu đội chữ hiếu tay bồng con thơ
Trách ai phân tóc rẽ tơ
Kẻ đi âm phủ người chờ dương gian.
 
Khó nghèo một vợ một chồng
Một miếng cơm tấm mà lòng thảnh thơi.
 
Khoai lang chấm muối ăn bùi
Lấy chồng thầy thuốc thơm mùi nhân sâm.
 
Khôn ngoan nhờ đức cha ông
Làm nên phải nhớ tổ tông phụng thờ
Đạo làm con chớ hững hờ
Phải đem chữ hiếu phụng thờ cho nghiêm.
 
Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ
Dầu hao thiếp rót, đèn mờ thiếp khêu.
 
Lạy trời cho cả gió nồm
Cho cha tôi chết tôi ôm gia tài.
 
Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
 
Lang thang một dãy sáu cô
Cưới cô chín giữa mích lòng năm cô
Phải chi tôi có lúa bồ
Tôi ra tôi cưới sáu cô một lần
Cô hai mua tảo bán tần
Cô ba xách nước dưỡng nuôi mẹ già
Cô tư dọn dẹp trong nhà
Cô năm phân nước pha trà
Cô sáu trải chiếu giăng mùng
Cô bảy là nghĩa tình chung với mình
Cô bảy phân hết sự tình
Trai năm thê bảy thiếp vợ của mình rất đông.
 
Lòng con thảo như giọt sương hạt lựu
Công mẫu từ như ngọn núi Thái Sơn
Có cha có mẹ vẫn hơn
Không cha không mẹ như đờn đứt dây.
 
Má ơi đừng đánh con đau
Để con bắt ốc hái rau má nhờ
Má ơi đừng đánh con hoài
Để con bắt ốc gọt xoài má ăn.
 
Má ơi đừng đánh con đau
Để con hát bội làm đào má coi.
 
Má ơi đừng gả con gần
Lỡ khi thằng rể chửi xằng má nghe.
 
Mặt trời ló mặt rạng đông ửng hồng
Ra vô chẳng thấy dạng chồng
Con thơ chiu chit đứa bồng trên tay
Má nay lệ ứa châu mày
Ru con thương nhớ mấy lời thuở xưa.
 
Mẹ cha từng trải cuộc đời
Sợ hư nên mới lắm lời dạy con
Phận con thừa thuận kính dâng
Việc lành đều phải mựa đừng lãng xao
Ngọc kia được sáng nhờ trau
Cá kia nhờ thấm muối vào khỏi ươn
La rầy là dấu yêu thương
Mựa đừng xao lãng mới nên con người.
 
Một bộ chén chung lớn sơn đỏ
Một bộ chén nhỏ sơn vàng
Đền ơn cha mẹ để cho nàng vu quy.
 
Một mai thiếp có xa chàng
Đôi bông thiếp trả cho chàng thiếp xin.
 
Ngẫm thay thân phận đàn bà
Chồng chung không thể ai chừa cho ai.
 
Nước ròng bỏ bãi xa cừ
Vợ hư anh để chớ nào từ mẹ cha .
 
Nuôi con nên vóc nên hình
Không nghe cha mẹ con khờ hư thân.
 
Phải chi em vác nổi súng đồng
Ra đi lính thế cho chồng đôi năm.
 
Ra đi anh nhớ vợ nhớ con
Ra về thì nhớ nước non trên rừng.
Ra đường người ta hỏi cha hay chồng
Nói ra đau đớn trong lòng
Mắt cái nợ tiền kiếp chứ không phài chồng tôi.
 
Rau răm đất cứng dễ bứng khó trồng
Dù thương cho lắm cũng chồng người ta.
 
Rủ nhau xuống bể mò cua
Vợ mang đòn gánh chồng mang quang giành
Củi than nhem nuốc với tình
Ghi lời vàng đá xin mình chớ quên.
 
Sao hôm mà đợi sao mai
Chồng mà xa vợ hỏi ai không buồn.
 
Tàu súp lê một em còn trông đợi
Tàu súp lê hai em còn đợi còn chờ
Tàu súp lê ba tàu ra biển
Hai tay em vịn song sắt nước mắt nhỏ dòng
Em kêu hỏi chú tài công
Lấy khăn lông em chặm
Đạo vợ chồng ngàn dặm em không quên.
 
Tay bưng dưa giá, cá chiên
Chồng thanh, vợ lịch mãi nhìn quên ăn.
 
Thấy anh hay chữ em hỏi thử đôi lời
Vua cha đạo trọng hay vợ chồng nặn hơn
- Quân thần cang, phụ tử cang, phụ thê cang
Tam cang đạo trọng (mà) đạo vợ chồng anh trọng hơn.
 
Thiếp than phận thiếp còn thơ
Lấy chồng xa xứ bơ vơ một mình.
 
Thiếu chi rau bậu ăn rau é
Thiếu chi chồng mà làm bé người ta.
 
Thò tay vuốt ngực chung tình
Nước sôi còn nguội huống chi mình giận tôi.
 
Thong ngôn phú lục, bạc chục em không thèm
Em chỉ muốn thằng chồng nhậu
Để nó mửa hèm em nuôi heo.
 
Thương chồng mang gói thẳng sông
Má kêu mặc má thương chồng con theo.
 
Thương chồng phải lụy vì chồng
Đắng cay phải chịu mặn nồng cũng cam.
 
Thương mẹ con cũng làm vui
Đi thưa về dạ cho vui vợ chồng.
- Thương con mẹ cũng dằn lòng
Miễn con an phận bên chồng mà thôi.
 
Tôm càng lột vỏ bỏ đuôi
Giã gạo cho trắng đặng nuôi mẹ già
Mẹ già ở tấm lều tranh
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.
 
Trăm năm ai nỡ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm sắc mài nên kim.
 
Trăm năm trăm tuổi, may rủi một chồng
Dù ai thêu phụng vẽ rồng mặc ai.
 
Trồng trầu thì phải khai mương
Làm trai hai vợ phải thương cho đồng.
 
Trồng trầu mà lộn dây tiêu
Con theo hát bội mẹ liều con hư.
 
Trời mưa bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng mẹ bỏ con thơ
Con thơ như nghé bơ vơ
Mẹ ơi mẹ hỡi bây giờ ở đâu?
 
Trồng tre ngã ngọn xuống mương
Hai dâu về tới má thương dâu nào
Dâu nào dâu nấy cũng thương
Dâu cũ tầm thường dâu mới má thương hơn.
 
Trời ơi! Sanh giặc làm chi
Cho chồng tôi phải ra đi chiến trường.
 
Vợ một cột chặt dây trầu
Vợ hai cột chặt nỗi sầu đa đoan
Vợ xấu là vợ của mình
Ngoài vành thúng rách trong đầy lúa thơm.
 
Ví dầu cá bống hai mang
Cá trê hai ngạnh tôm càng sấu râu
Sáu râu lột vỏ bỏ đuôi
Giã gạo cho trắng đặng nuôi mẹ già
Mẹ già ở túp lều tranh
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.
 
Ví dầu ngày tháng thoi đưa
Bao năm chinh chiến anh chưa thấy về
Điểm tô son phấn em thề đợi anh.
 
Vì chàng thiếp phải mò cua
Giá như thân thiếp thì mua một đồng.
 
Vịt nằm bờ mía rỉa lông
Cám cảnh thương chồng đi học đường xa
Xử sao gia đạo an hòa
Chồng kêu vợ dạ mới là gái ngoan.
 
4. CÁC MỐI QUAN HỆ KHÁC
 
Ai ơi gương bể khó hàn
Chỉ đứt khó nối người ngoan khó tìm.
 
Ai giàu thì mặc ai giàu
Còn ta ta dắt con trâu đi cày.
 
Ai mà phụ nghĩa quên công
Thì đeo trăm cánh hoa hồng chẳng thơm.
 
Ở hiền thời lại gặp lành
Những người nhân đức trời dành phúc cho.
Áo dài chẳng nệ quần thưa
Bảy mươi có của cũng vừa mười lăm.
 
Ba năm ở với người ngu
Không bằng một tháng giao du người tài.
 
Bạn bè là nghĩa tương thân
Khó khăn thuận lợi ân cần có nhau
Bạn bè là nghĩa trước sau
Tuổi thơ cho đến bạc đầu không phai.
 
Bậu về nhắn với ông câu
Cá ăn thời giật để lâu hết mồi.
 
Bên đây thu thuế nặng nề
Bồng con dắt vợ mới dìa bên sông.
 
Cái cò cái vạc cái nông
Sao mầy giậm lúa nhà ông hỡi cò
Không không tôi đừng bên bờ
Mẹ con nhà nó đổ thừa cho tôi.
 
Cây cao ngã bóng qua rào
Xin cho thấy mặt khỏi chào cũng vui.
 
Có duyên lấy được chồng già
Ăn xôi bỏ cháy, ăn gà bỏ xương.
 
Có tiền mua sắm để coi
Có của cho mượn đi đòi mất công.
 
Chúa ăn cá bống cá thiều
Phận tôi hạt muối để chiều khô khan
Cháu mặc áo lác áo đan
Thân tôi miếng giẻ vá ngang vá chằng.
 
Còn nhà còn nước còn non
Còn anh bán rượu thì còn say sưa
Có ai lên võng đừng đưa
Đưa con đừng hát thì chừa rượu ra.
 
Cơm cha cơm nẹ đã từng
Con đi làm mướn kiếm lưng cơm người
Cơm người khổ lắm ai ơi
Chả như cơm mẹ vừa ngồi vừa ăn.
 
Chén vàng anh khảm xà cừ
Để lâu không uống cũng như chén sành.
 
Chê tôm lại phải ăn tôm
Chê rau muống héo lại ôm dưa già.
 
Chẳng thiêng ai gọi là thần
Lối ngang đường tắt chẳng gần ai đi.
 
Chị kia bới tóc đuôi gà
Nắm đuôi chị lại hỏi nhà chị đâu
Nhà tôi ở dưới đám dâu
ở bên đám đậu đầu cầu ngó qua
ngó qua đám bắp trổ hoa
Đám dưa trổ nụ, đám cà trổ bông.
 
Chiều chiều bắt két nhổ lông
Két kêu bớ chị sao mày bất nhơn.
 
Chiều chiều mượn ngựa đi chơi
Mượn ba chú lính đưa cô tôi về
Đưa về tới chợ Tầm Vu
Mua một cây dù che nắng che mưa.
 
Chuột chê lúa lép không ăn
Vịt chê nhà dột ra nằm bờ ao.
 
Chữ rằng họa phúc vô đơn
Tìm giàu thì dễ tìm khôn khó tìm.
 
Đắng cay cũng thể ruột rà
Ngọt ngào cho lắm cũng là người dưng.
 
Đấng trượng phu đừng thù mới đáng
Đấng anh hùng đừng oán mới hay.
 
Đi qua đi lại hàng dừa
Lấy ai có chửa đổ thừa cho tôi.
 
Đố ai đốt cháy ao bèo
Để tôi gánh gạch Đông Triều về xây.
 
Đố ai đếm hết sao trời
Đố ai biết được tình đời cạn sâu.
 
Đố ai lặn xuống vực sâu
Mà đo miệng cá uốn câu cho vừa.
 
Đời ở đợ ít no nhiều đói
Thiếu bạc tiền dư giả đòn roi.
 
Gánh nghèo lên đổ trên non
Cong lưng chạy xuống nghèo còn chạy theo.
 
Gáo vàng mà múc giếng Tây
Không ngoan cho lắm tớ thầy người ta.
 
Giàu sang lắm bạn nhiều bè
Đến khi hoạn nạn chẳng hề thấy ai.
 
Giàu nghèo ta chẳng có lo
Cầu gãy còn đò, giếng cạn còn sông.
 
Giàu thì nói một khôn mười
Khó thì nói chẳng được lời nào khôn.
 
Gió đẩy gió đưa cho vừa lòng bạn
Song Ngân Hà chỗ cạn chỗ sâu.
 
Gió đưa cây bắp về chiều
Rồi đây cái ảng gia siêu tan tành
Bốn mùa mặt nước long lanh
Nhật nguyệt càng tỏ và vinh quang càng gần.
 
Gió đưa ông Đội về dinh
Bà Đội tang tình xách nón chạy theo.
 
Hà tiện để tiền cho vay
Đến khi xuống vực khoanh tay ngồi buồn.
 
Hoa thơm ai chẳng nâng niu
Người khôn ai chẳng kính yêu mọi bề.
 
Hoa thơm thơm lạ thơm lùng
Thơm cây thơm rễ người trồng cũng thơm.
 
Kẻ có tình ngồi rình trong bụi
Kẻ vô tình lủi thủi mà đi.
 
Khôn ngoan cũng thể đàn bà
Dẫu rằng vụng dại cũng là đàn ông.
 
Khó mà biết lẽ biết lời
Biết ăn biết ở, hơn người giàu sang.
 
Khi giàu thì chẳng đỡ ai
Đến khi hoạn nạn chẳng ai đỡ mình.
 
Kim vàng nỡ uốn câu
Người khôn ai nỡ nói câu nặng lời.
 
Khổ như tui đây mới ra thân khổ
Lên non đốn củi đụng chỗ đốn rồi
Xuống sông gánh nước gặp chỗ nước bồi khe khô.
 
Làm quan chẳng xét cho dân
Không tin ngài xuống, ngài mần, ngài coi.
 
Người đời hữu tử, hữu danh
Sống lo xứng phận thác dành tiếng thơm.
Người đời phải xét thiệt hơn
Đừng nghe tiếng sáo tiếng đàn mà sai.
 
Người giàu ta chẳng có tham
Khó thì ta liệu ta làm ta ăn.
 
Người ta có cửa có nhà
Thân tôi trôi nổi bớ bà ấy ơi.
 
Người ta sống cảnh giàu sang
Riêng tôi sống cảnh cơ hàn mà thôi.
 
Phượng hoàng đậu cánh cây đa
Sa cơ thất thế lủi theo bầy gà
May sao mưa thuận gió hòa
Thay lông đổi cánh cũng ra phượng hoàng.
 
Rau dừa chấm với mắm kho
Việc đời nó tới thì lo làm gì.
 
Rượu lạt uống lắm cũng say
Người khôn nói lắm dù hay cũng nhàm.
 
Thà rằng ăn bát cơm rau
Còn hơn cá thịt nói nhau nặng lời.
 
Thà rằng ăn nửa quả hồng
Còn hơn ăn cả chùm sung chát lì.
 
Thân hỡi thân thân sao lận đận
Mình trách mình thời vận đảo điên.
 
Thân khô tưới nước cũng khô
Phận nghèo đi tới xứ mô cũng nghèo.
 
Thế gian lắm kẻ mơ màng
Thấy hòn son thắm ngỡ vàng trời cho.
 
Thương thay thân phận con tằm
Kiếm ăn được mấy mà ì tìm môi.
Thương thay hạc lạnh đường mây
Chim bay mỏi cánh biết ngày nào thôi.
 
Thương thay con quốc giữa trời
Dẫu kêu ra máu có người nào nghe.
 
Thường thường phải đạo thì thôi
Đừng căng mà đứt, đừng lơi mà chùng.
 
Thiếu cơm thiếu áo chẳng màng
Thiếu tình đoàn kết, xóm làng không vui.
 
Tiếng vang không ít thì nhiều
Mấy ai mà dám đặt điều cho ai.
 
Tốt cây thì mới tốt cành
Gương trong mới rõ bóng hình trong gương.
 
Trâu ta ăn cỏ đồng ta
Chừng nào hết cỏ mới ra đồng người.
 
Trời mưa cho lúa thêm bông
Cho nước thêm cá, cho sông thêm đò.
 
Ví dầu cậu mợ giàu sang
Cho con ở mướn cầm cày một năm
Chưa gì nghe tiếng nghe tăm
Trâu lên bờ mạ mợ hăm đánh đòn
Lúa mợ đầy lãnh đầy kho
Mợ cho ăn ít chẳng cho ăn nhiều
Đầu hôm mợ nấu chè khoai
Bắt tôi xay lúa canh hai mới nằm
Gà ơi mày gáy cho đầm
Cho chủ mày nằm tao nghỉ chút hơi.
 
Xa quê có lúc quay về
Mà sao nghèo mãi chưa hề buông tha.
 

Trở về trang đầu  - Tình Yêu Đôi Lứa 2 - Hôn Nhân Gia Đình

 

Sưu Tầm Tài Liệu và Web Design

  Hà Phương Hoài

Kỹ Thuật Truy Tầm

Hoàng Vân

Sưu tầm Nhạc Dân Ca

Julia Nguyễn
Xin vui lòng liên lạc với  haphuonghoai@gmail.com về tất cả những gì liên quan đến trang web nầy
Copyright © 2003 Trang Ca Dao và Tục Ngữ
Last modified: 03/24/16