Home T́m Ca Dao Diễn Đàn T́m Dân Ca Phổ Nhạc T́m Câu Đố T́m Chợ Quê Góp Ư Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
Cảm Nghĩ
 
Ẩm Thực
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Trang Chủ
 

 
 

 

 

 

 
 
Ca Dao Dân Ca Nam Kỳ Lục Tỉnh từ 401 - 500

 

 
401. Thân em như giấy nửa tờ,
Chớ nghi mà tội chớ ngờ mà oan.
402. Ngọc c̣n ẩn lá chờ vàng,
Anh c̣n ẩn ánh chờ nàng lớn khôn.
403. Nực nam chói nước nghiêng thoàn (thuyền),
Khổ anh anh chịu khổ nàng anh thương.
404. Gió đưa gió đẩy bông trang,
Bông búp về nàng bông nở về anh.
405. Lụy xang xang đưa nàng xuống vịnh,
Anh trở lộn về nhuốm bịnh tương tư.
406. Gặp mặt anh đây, em cũng muốn kết gia cư ngu,
Chẳng hay anh c̣n vợ cũ anh xưa.
407. Thiếp đà lựa chuối thiếp mua,
Đèn nhang thiếp cũng lựa chùa thiếp tu.
408. Lên chùa thấy Phật muốn tu,
Về nhà thấy mẹ công phu chưa đền.
409. Muốn đi tu công phu chưa có,
Muốn lên chùa chuông mơ cũng không.
410. Trăm năm trăm tuổi trăm chồng,
Thằng nào nhơn đạo ẵm bồng trên tay.
 
411. Xa đàng mới biết ngựa hay,
Làm quen mới biết lâu ngày phải chăng.
412. Văn kỳ thanh bất kiến kỳ h́nh,
Thế gian đàm tiếu vốn t́nh anh không.
413. Con thỏ giỡn trăng,
Sơn băng thủy kiệt,
Ai ở hai ḷng nhật nguyệt xét soi.
414. Thương em những thuở trong nôi,
Anh tới anh ngồi em khóc anh đưa.
415. Vỗ vai con bảy không ừ,
Hay là con bảy giận, con bảy từ ngăi anh.
416. Công anh đắp lũy xây thành,
Trồng cây nên trái để dành ai ăn.
417. Bậu đừng tham đó bỏ đăng,
Chơi lê quên lựu, chơi trăng quên đèn.
418. Thấy người ăn th́ gọi rằng hèn,
Cáp lấy cái kèn liền búng má ra.
419. Lang vân chết cũng ra ma,
Chính chuyên chết cũng đem ra ngoài đồng.
420. Tào khương chi thê bất khả hạ đường,
Bần tiện chi giao mạc khả vong. (1)
Không xong đă biết không xong,
Ở cho hết dạ hết ḷng th́ thôi.
(1) Người vợ tấm mẩn (lúc c̣n nghèo khó) không thể bỏ được. Những người quen thân lúc c̣n nghèo hèn không thể quên được.
 
421. Thiên sinh nhơn hà nhơn vô lộc,
Địa sinh thảo hà thảo vô căn. (2)
Trời sinh người đều có lộc trời,
Đất th́ sinh cỏ rễ chồi nào không.
(2). Trời sinh người có ai mà không có lộc, đă sinh cỏ có loài cỏ nào không có rễ, có gốc.
422. Thuyền chèo ḥ hụi dưới sông,
Gánh gạo đưa chồng nước mắt như mưa.
423. Trồng tre, trồng trúc, trồng dừa,
Muốn nên cơ nghiệp th́ chừa lang vân:
424. Ở cho phải phải phân phân,
Cây đa cậy thần, thần cậy cây đa.
425. Xăm xăm trong phủ bước ra,
áo đen nút bạc xinh đà quá xinh.
426. Ai đi bờ đắp một ḿnh,
Phất phơ chéo áo giống h́nh phu quân.
427. Tiếc cây hoa sứ nở bầm,
Tiếc hường nhan bậu lấy lầm đứa ngu.
428. Biển Đông gió thổi bốn mùa,
Sa mê lời nói thuốc bùa không hay.
429. Đồng hồ c̣n có khi sai,
Chung t́nh với bậu trước hoài như sau.
430. Dụng tửu binh giải phá thành sầu,
Nên hư tại vận, anh không cầu không tham.
 
431 . Chẳng xanh cũng dựa màu chàm,
Chẳng nên chồng vợ kết làm đệ huynh.
432. Đă nguyền hai chữ đồng tâm,
Trăm năm thề chẳng ôm cầm thuyền ai.
433. Ai về ai ở mặc ai,
Áo dà ở lại đến mai sẽ về.
434. Đi đâu mà chẳng thấy về,
Hay là quần tía dựa kề áo nâu.
435. Ngồi buồn giả chước đi câu,
Cá ăn không giựt, mảng sầu căn dươn (duyên).
436. Ngồi buồn giả chước đi câu,
Cho giải ḷng sầu kẻo dạ nhớ thương.
437. Tay bưng chén quế, tay chế nước đường,
Văng lai lai văng t́nh thương cạn rồi.
438. Muốn cho mau lớn mà chơi,
Mới lớn vừa rồi già lại theo sau.
439. Ớ ghe sau chèo mau anh đợi,
Kẻo đêm tối thầm, trời lợi (lại) mưa dông.
440. Ớ ghe ai chờ đợi em cùng,
Kẻo ghe em nặng vẫy vùng chẳng đi.
 
441. Trăng lên khỏi núi trăng quỳ,
Bậu lo thân bậu lo ǵ thân qua.
442. Rủ nhau xuống biển bắt cua,
Lên non bắt nhạn, lên chùa nghe kinh.
443. Linh đinh một chiếc thuyền t́nh,
Mười hai bến nước gởi ḿnh vào đâu.
444. Ai từng bận áo không bâu,
ăn cơm không đũa, ăn trầu không vôi.
445. Cực ḷng qua lắm bậu ơi,
Tiền qua cưới bậu để người chơi chung.
446. Có chồng bậu nói rằng không,
Con đâu bậu ẵm bậu bồng trên tay.
447. Chim bay mỏi cánh chim ngơi,
Đố ai bắt đặng chim trời mới ngoan.
448. Ngó lên am tự chùa vàng,
Tu th́ đặng đó, bỏ nàng ai nuôi.
449. Khúc sông khúc lở khúc bồi,
Thương em khó đứng, khó ngồi cùng em.
450. Cau già lỡ lứa bán thiên,
Chị nọ lỡ lứa nằm riêng một ḿnh.
 
451 . Cau già lỡ lứa bán trăm,
Chị nọ lỡ lứa biết nằm cùng ai.
452. Sầu đông càng khắc càng chầy,
Ba thu luận lại một ngày dài ghê.
453. Trải qua dấu thỏ đàng dê,
Chim kêu vượn hót tư bề nước non.
454. Vái trời cho đặng vuông tṛn,
Trăm năm giữ vẹn ḷng son cùng chàng.
455. Gió đưa buồng hạnh rảnh rang,
Tiếng oan thiếp chịu để chàng thơm danh.
456. Sá chi chút phận bèo mây,
Làm cho bể ái khi đầy khi vơi.
457. Bậu nghe ai dỗ ai dành,
Bậu tham chốn khác bậu đành bỏ qua.
458. Nên th́ lập kiểng trồng hoa,
Chẳng nên đá kiểng, trồng cà dái dê.
- Chẳng nên thiếp trở lớn về,
Dưỡng nuôi từ mẫu trọn bề hiếu trung.
459. Sao hỡi sao, sao chưa có mọc,
Sao mọc bên bắc, nước mắt bên đông,
Biết thuở nao cho gặp mặt chồng,
Đêm khuya em hoài vọng,
Nước mắt hồng tuôn rơi.
460. Dứt t́nh anh mới giơ roi,
Đó lui dặm liễu, đây hồi cố hương.
 
461. Cũng đều nhắm mắt đưa chơn,
Mà xem con tạo xây vần về đâu.
462. Quản bao thân mỗ dăi dầu,
Mang đai Tử Lộ, quẩy bầu Nhan Uyên. (1)
(1)Tử Lộ (Tử Do): Họ Trọng tên Do, học tṛ đức Khổng Tử, người có hiếu, thường đi đường xa đội gạo về nuôi mẹ. Tử Lộ là một trong 24 gương hiếu thảo. Nhan Uyên (Nhan Hồi. 514 - 483, trước CN): Học tṛ giỏi của Khổng Tử, Dù hàn vi mà ḷng bao giờ cũng thanh thản, an bần lạc đạo.
463. Than rằng chày nặng cối nghiêng,
Không ai đùa trộn nghiêng triềng khó đâm.
464. Bạn về ta chẳng dám cầm,
Giăng tay đưa bạn ruột bầm như đưa.
465. Dầu cho năm lọc bảy lừa,
Giàu sang tại số nên hư tại ḿnh.
466. Đă cam chịu bạc với t́nh,
Chúa đông để tội một ḿnh cho ưng.
467. Hai hàng nước mắt rưng rưng,
Thương em anh phải gian truân nhiều bề.
468. Ngó lên tấm chấn đỏ,
Con phụng nhỏ,
Kiến cánh loan sè,
Tưởng nên chồng vợ, ai dè em hư.
469. Nước ṛng bỏ băi xà cừ,
Lại đây anh nói tận từ em nghe.
470. Bước xuống ghe ba lần không dứt,
Khuyên em vào cho khuất anh lui.
 
471. Nói đăi buôi cho xuôi ḷng bạn,
Kẻo sông giang hồ, khúc cạn khúc sâu.
472. Hát một đôi câu giải sầu muôn sự,
Người mặc người ta giữ ư ta.
473. Muốn cho trên thuận dưới ḥa,
Chồng kêu vợ dạ, mới là gái ngoan.
474. Trách gà sao vội gáy tan,
Chung t́nh chưa măn chuông vàng vội rung.
475. Tiếc công vun quén cây tùng,
Săm soi trên ngọn, gốc sùng không hay.
476. Nhạn nam én bắc lạc bầy,
Biết bao giờ đặng duyên vầy ái ân.
477. Nói ra tủi hổ muôn phần,
Ruột đường chỉ thắt, dao dần lá gan.
478. Thân em như giếng giữa đàng,
Người thanh rửa mặt, người phàm rửa chơn.
479. Bậu giận anh lại cười mơn,
Vuốt gan bậu xuống giận hờn làm chi.
480. Mấy lời năn nỉ tri tri,
Dẫu rằng sống chết cũng ghi vào ḷng.
 
481. Ân t́nh rày đă hết trông,
Ngăi nhân như nước tràn đồng khó ngăn.
482. Ngó lên sao mọc lăng xăng,
Hỏi em anh ở bất bằng chuyện chi.
483. Mặc ai nay lọc mai lừa,
Tham nơi sang trượng mà chừa khó khăn.
484. Thấy đèn em hổ với trăng.
Thấy anh em hổ đạo hằng thuở xưa.
485. Đố ai lên vơng đừng đưa,
Lên đu đứng nhún, th́ chừa lang vân. (1) .
(1) Lang vân: trắc nết, lang chạ.
486. Vô t́nh chi bấy Ngưu Lang, (2)
Nỡ xui cho trẻ dở dang thêm sầu.
(2)Ngưu Lang: Ngưu Lang (chàng chăn trâu) lấy được cháu gái của Trời là Chức Nữ (Nàng Dệt). Nhưng khi đă thành chồng vợ, Chức Nữ làm biếng canh cửi nên bị phạt: lấy sông Ngân ngăn cách và chỉ cho mỗi năm gặp một lần và đêm Thất Tịch (Mồng bảy tháng bảy).
487. Gối luông một gối đôi đầu,
Chung t́nh chưa măn, trống lầu vội tan.
488. V́ đâu cách trở đôi phương,
Trăm năm cũng nhô lời vàng tỏ phân.
489. Chổi tiên quét sạch sân thần,
Gẫm qua với bậu nhiều lần gian nan.
490. Ai khôn bằng Tiết Đinh San,
Cũng c̣n mắc kế nàng Phàn Lê Huê. (3)
(3) Tiết Đinh San, Phàn Lê Huê cả hai đều là nhân vật chính của tuồng truyện Đường Chinh Tây. Tiết Đinh San theo cha là Tiết Nhơn Quí chinh phạt Tây Phiên và nhiều lấn được công chúa Tây Phiên là Phàn Lê Huê tha mạng, giải cứu, nhưng San nhất định tử chối kết hôn với Phàn Lê Huê. Sau cùng San chịu nhục h́nh cẩu Phàn Lê Huê xuất quân đánh Dương Phàm cứu nhà Đường.
 
491 . Bấy lâu cách trở phu thê ,
Tưởng em sang Sở phụ Tề mà thôi.
492. Thiên thời nhơn sự lưỡng tương thôi,
Sao em chẳng kiếm một nơi kẻo già.
493. ớt non mà trổ hoa cà,
Lấy em chẳng đặng đến già th́ thôi.
494. Phấn giồi mặt nọ tốt tươi,
Thuyền quyên bậu chở mấy mươi anh hùng.
495. Mảng coi con quạ rửa lông,
Chị em lân cận giựt chồng không hay.
496. Đường dài ngựa chạy cát bay,
Ngăi nhân thăm thẳm một ngày một xa.
497. Ngồi buồn phút thấy nhện sa, ~
Người thương trở dạ nhện đà đem tin.
4q8 Chẳng qua duyên nợ trời sinh,
Nhiều nơi cao lũy cả thành vốn không.
499. Đèn ai leo lét bên sông,
Giống đèn mẹ chồng đi rước nàng dâu.
500. Dứt t́nh ruột lại quặn đau,
Nhơn sâm biết uống mấy tàu cho nguôi.

 

 

Chấm vào các ô dưới đây để xem thêm phần kế tiếp

  1-100 101-200 201-300 301-400 401-500 501-600 601-700 701-800 801-900 901-952

 

Sưu Tầm Tài Liệu và Web Design

  Hà Phương Hoài

Kỹ Thuật Truy Tầm

Hoàng Vân

Sưu tầm Nhạc Dân Ca

Julia Nguyễn
Xin vui ḷng liên lạc với  haphuonghoai@gmail.com về tất cả những ǵ liên quan đến trang web nầy
Copyright © 2003 Trang Ca Dao và Tục Ngữ
Last modified: 03/24/16