-
-
Giấc mơ sương đọng
-
- Này đây nhé,
- Ngày xưa của bé,
- Hoa trắng tóc cài. Nét hồn nhiên.
- Thời gian dài, em lớn thêm duyên.
- Thương nắng đượm,
- Khóc nhoài trên xác bướm,
- Rả cánh bên hè,
- Và canh khuya thức giấc,
- Viết thơ tình...
- Ngọn đèn vàng tỏa ánh lung linh,
- Như cuộc tình bé bỏng,
- Như giấc mơ sương đọng!
-
- Này đây nhé,
- Nhớ ngày em còn bé
- Nũng nịu đòi quà,
- Khóc giận ngày anh không qua.
- Thời gian cách quãng,
- Nhạt nhòa năm tháng,
- Tóc em thêm xanh,
- Má thêm hồng. Mắt long lanh.
- Em vui mơ cuộc tình mới nở.
- Bỗng anh trở về, như bóng sổ;
- Em ngỡ ngàng,
- Trong áo đỏ. Sang ngang!
-
- Này đây nhé,
- Giờ em không còn bé,
- Tóc em bới. Vai nặng gánh gia
đình.
- Anh vẫn mãi một mình,
- Trên đường xưa xóm cũ!
- Cuộc đời quân ngũ,
- Mây dạt bèo trôi.
- Như bóng chim khắp bốn phương
trời
- Vẫn thương em khi còn bé!
-
- Này đây nhé,
- Chiến tranh đem đơn lẻ,
- Cho bé nhỏ của anh xưa,
- Em lặng buồn trong chiếc khăn sô.
- Nặng đời thêm đàn con thơ dại...
-
- Ngày anh trở lại,
- Khói súng khắp nơi nơi...
- Người tan mái ấm,
- Và anh cũng lạc em rồi!
-
- Này đây nhé,
- Anh ở phương trời xa,
- Nhớ ngày em còn bé,
- Anh lỡ đánh mất tình ta,
- Ngày nay em cô lẻ,
- Anh cũng chiếc bóng tình sầu.
-
- (12/99)
-
-
-
Thì ra cõi thế
hằng đa sự
-
- Cho Ngọc Yến và Phu
Quân
-
- Đánh mất thơ ngây để biết đời,
- Chôn ngày bé bỏng ở ngàn nơi.
- Hoa xuân khép nhụy còn quay lại,
- Ta khó xoay lui thuở thiếu thời!
-
- Tiếng mõ câu kinh nhòa tục lụy?
- Tay ôm sao trọn khoảng trời cao!
- Mây tuôn, gió cuốn hòa bi lệ,
- An tịnh như "không" ghẹo má đào.
-
- Ngô, Thục ngả đôi, đôi một ngả,
- Thoáng không, dù có, có rồi không,
- Tôn Phu nhân đã chọn về quê mới,
- Chẳng lẽ đất trời chẳng chỗ dung
-
- Nghiệp duyên đã đến ắt rồi đi
- Thân xác mai kia chẳng giữ gì,
- Tâm hưởng nghìn đời trên cỏ nội
- Thế thì đã thế, thế lo chi!
-
-
- “Ngoảnh mặt về Tề e Sở giận,
- Quay lưng về Sở, ngút ngàn khơi”
- Thì ra cõi thế hằng đa sự
- Hay tại tâm ta mãi rối bời!
- 10/99
Đời Đã Qua
- Nhắm mắt tay buông, hết ngược xuôi,
- Héo hon một thuở, bướm hoa cười
- Đường xưa tiếng bước còn vang vọng
- Ba thước mồ xanh hết một đời!
-
- Trên mộ ngày ngày hoa lại hoa,
- Ước chi thuở trước được yên hòa
- Duyên tình đắm đuối khi chiều
xuống,
- Hạnh phúc hào quang trên chúng ta!
-
- Dưa muối tương cà, cơm hạnh phúc
- Gia đình mái ấm có chi hơn
- Tại sao cứ tạo trời giông bão
- Xối xả đời nhau với giận hờn!
-
- Ân ái tình nồng ta sẵn có
- Tại sao chì bấc mãi trên môi
- Canh khuya tan sở về cô quạnh
- Cơm hẩm chè ôi, bóng một tôi!
-
- Bây giờ cô lẻ với con thơ
- Kẻ ở trời xa, xa tít mù
- Ngoái lại bên mồ hoa tẻ lạnh
- Tiếc cho thuở trước thích ơ hờ!
-
- Xưa đã là xưa, xưa quá xưa
- Làm sao tạo lại kiếp duyên mơ
- Đã bay, bay bổng trời cao vợi,
- Lá rụng thu qua, thuở cuối mùa!
- (11/99)
- (Viết cho những người đi trước)
-
|