- 4. Trầm Bay
-
- Thanh gặp thời vận
xui cho nên bị đưa từ biên pḥng ra Nha Trang để đi đơn vị khác. Nhưng
trong cái rủi lại gặp cái may đó là Thanh được đổi về Tiểu đoàn 91/BCND,
được ở lại Nha Trang luôn.
- Sau buổi Thơ bàn giao trung đội 1 cho Thanh, Thượng Sĩ Pẩu, trung
đội phó nhắn nhủ:
- - Thiếu úy, nhớ phải coi chừng cái đám anh em trong trung đội.
Chúng nó dữ lắm, đừng để chúng nó hớp hồn.
- Thanh chưa hiểu ư của ông thượng sĩ già nên chỉ ừ hử cho xong
chuyện.
- Ông Pẩu tiếp :
- - À anh em trong trung đội đă hú nhau tổ chức một bữa nhậu để nị
có dịp biết nhau tại nhà ngộ trong khu gia binh trại Hoàng Diệu. Nị
phải tới không thôi tụi nó buồn lắm đó.
- Thanh trả lời :
- - Nị nói vậy là coi nhẹ ngộ rồi. Anh em đă có ư tốt, bắt buộc ngộ
phải xếp đặt công việc để đến chứ.
- - Chiều nay sau khi tan sở nhé!
- - Được chiều nay ngộ tới. Có quan nào đến không?
- Thượng sĩ Pẩu nói:
- - Không, chỉ có anh em trong trung đội mà thôi.
- - Sao không mời mấy ông tới cho vui.
- - Không được, coi như đây là một cuộc họp thân t́nh của ḿnh, anh
em không muốn có người nào khác.
- - Ừ th́ cũng tốt thôi!
-
- Mới nhận việc hôm qua, mà anh em đă có cử chỉ thân t́nh như vậy
làm Thanh cảm động vô cùng.
- Thượng Sĩ Pẩu chào Thanh và nói:
- - Bây giờ cũng đă ba giờ rồi, xin phép nị, ngộ về sớm một chút để
sửa soạn.
- Khi ra tới cửa ông Pẩu quay vô nói :
- - Nị không được mang ǵ tới hết nghe. Mọi sự đă sắp sẵn rồi.
- Đúng năm giờ, kèn hạ kỳ trổi lên báo hiệu giờ tan sở, Thanh ra
hông trại lấy xe th́ Thơ gọi giật lại :
- - Ê Thanh mày có mục ǵ tối hôm nay không, đi chơi với tao nghe
mậy.
- - Cám ơn mày. Tao có tư việc, không đi được.
- - Nếu bận không sao. Tao thấy mốt ta lên đường rồi. Đi làm vài
chai dằn bụng kẻo đến căn cứ hành quân, có thể bị khô cả tháng không
chừng! Thôi tao về đây.
-
- Từ Bộ chỉ huy tiểu đoàn vào khu gia binh cũng không xa lắm. Chừng
năm phút đă đến nhà ông Pẩu. Vừa đến nơi đă thấy ông thượng sĩ già và
vài anh em đứng trước cửa chờ.
- Thanh dựng xe Honda, đến bắt tay anh em rồi tiến vào nhà theo mọi
người. Nói là nhà nhưng thật ra chỉ là một căn pḥng lớn. Trong một
góc, có màn kéo chắc là pḥng ngủ của hai vợ chồng ông thượng sĩ già.
Đàng trước tuồng luông ra đàng sau th́ có một mái che lụp xụp để làm
bếp. Một người đàn bà tóc đă bạc có lẽ là bà Pẩu, đang lui cui thổi
lửa. Thanh tiến về hướng bếp. Thượng sĩ Pẩu vội vă chạy theo nói :
- - Đây vợ của ngộ.
- Thanh cúi đầu chào.
- - Chào bà Pẩu.
- Bà Pẩu ngước đầu lên nh́n Thanh ấp úng v́ chưa biết phải xưng hô
như thế nào th́ ông Pẩu giới thiệu:
- - Đây là Thiếu úy Thanh, ông thầy mới của ngộ.
- - Dạ, chào thiếu úy.
-
- Lúc nầy bà ta mới nh́n thấy bông mai đen trên cổ áo của Thanh. Bà
tiếp
- - Mời Thiếu úy lên nhà chơi.
-
- Khi Thanh trở lại pḥng trên th́ anh em đă đến đông đủ và đang
trải chiếu, xách nước xá xị và mấy chai nước trắng trong để vào góc
pḥng. Thanh nghĩ chắc chắn là rượu đế. V́ đây là lần đầu tiên "ra
quân" với anh em, Thanh chưa biết không khí như thế nào cho nên tùy
anh em làm ǵ th́ Thanh theo nấy. Đồ nhậu toàn là đồ hộp để mang đi
hành quân vài hôm sau. Một anh đem ra một cái thau lớn có nước đá. Một
anh khác mở mấy chai xá xị đổ và thau rồi đổ đế vào quậy đều. Sau khi
mọi thứ xong xuôi, cả bọn ngồi quay quần quanh cái thau. Ông Pẩu lấy
một cái ca, múc "nước" từ trong thau. Mới vào, h́nh như là để thử lửa,
ông Pẩu nói:
- - Chúng tôi kính ông thầy trước một ca, gọi là lễ nghi ra mắt.
Thanh cầm ca để mạnh một cái. Mùi đế bị át bởi mùi xá xị cho nên uống
ngọt vô cùng. Sau khi cạn một ca, Thanh trả ca cho chủ xị, tưởng rằng
mọi người sẽ cùng uống ai ngờ ông chủ xị lại tiếp:
- - Bây giờ mời ông thầy khai xị để anh em chúng tôi được uống. Thế
là họ lại đưa cho Thanh một ca nữa.
- Mọi người cùng nói:
- - Mời ông thầy vô. Chúng tôi khát lắm rồi.
- Ở thế cỡi lưng cọp, thôi đành làm lẹ để anh em khỏi chờ. Sau khi
Thanh trao lại cái ca thứ hai đă cạn rượu, mọi người đều theo ṿng mà
uống. Trong lúc mọi người vui vẻ chuyện tṛ. Đúng như Thượng sĩ Pẩu
nói, thật là một dịp tốt để Thanh làm quen với mọi người trong trung
đội. Từ những chuyện đi hành quân cho đến chuyện gia đ́nh.
-
- Trong bản chất của người lính dữ dằn nhất Quân Lực Việt Nam Cộng
Ḥa, lại là những người thanh niên chân chất thật thà vui nhộn.. Qua
buổi hàn huyên tâm sự nầy đă giúp Thanh có được một ư niệm « trị » rơ
ràng.
- Thấy ngoài mấy dĩa tôm khô củ kiệu là đồ nhắm mua c̣n thứ khác là
đồ hộp để mang đi hành quân vào ngày mốt. Thanh hỏi một người anh em
ngồi bên cạnh:
- - Đồ ăn để mang đi hành quân mà đem ra nhậu hết, khi đi vô rừng
lấy ǵ mà ăn?
- Người anh em trả lời:
- - Ông thầy ơi. Cái thứ nầy nặng lắm, mang đi gẫy lưng, ăn hết đi
rồi mua thứ ǵ nhẹ như cá khô, hoặc ruốc khô cho đỡ mệt.
- Thanh vui mừng trả lời:
- - À ra th́ thế.
- Thấy Thanh hỏi như vậy cho nên anh ta tiếp:
- - Thiếu úy nên chuẩn bị đồ dùng cũng như đồ ăn cho vài ba tháng.
- Thanh hỏi:
- - Ủa tưởng đi một tháng thôi.
- - Một người anh em khác trả lời:
- - Trên nguyên tắc th́ một tháng, nhưng cũng có thể kéo dài đôi ba
tháng, v́ chúng ta không thể nào tính toán được thời tiết, t́nh h́nh
địch nhất là những lần hành quân ở thung lũng tử thần Khe Sanh.
- Thanh hỏi:
- - Thường thường th́ ta đi hành quân những nơi nào?
- - Khắp ba vùng chiến thuật ngoại trừ Vùng IV. Từ xưa h́nh như em
nghe chỉ đi Vùng IV có một lần là trận đánh ở Cái Cái.
- Đa số anh em mạnh rượu ngoại trừ Hạ sĩ I Quang mới uống được hai
ca là ông bắt đầu chửi tùm lùm phải d́u ổng về nhà.
-
- Khuya thứ năm, rạng ngày thứ sáu, bầu trời đầy sao. Sao mai đă ló
dạng dưới chân trời. Hàng chục chiếc GMC đón các đại đội lên đường ra
phi trường quân sự. Ngoài súng và hai đơn vị hỏa lực cho mỗi cá nhân
và một ba lô, mỗi người c̣n mang theo một xắc quân trang nặng trĩu đồ
cần dùng cho suốt thời gian hành quân. Dù khu gia binh Trại Hoàng Diệu
sát ngay nách của đơn vị thế mà giờ lên đường không có cuộc tiễn đưa
bịn rịn. Sự ngạc nhiên nầy giữ trong ḷng Thanh cho đến sau vài ba
cuộc hành quân anh mới hiểu. Anh em binh sĩ bảo mật cẩn trọng cho nên
vợ con thường không biết giờ lên đường.
- Tưởng rằng xe sẽ phải chạy xa, ai ngờ chưa đầy năm phút xe đă đỗ
xịch ngay đuôi C130. Anh em tuần tự leo lên máy bay. Thanh ước chừng
lúc đó là khoảng ba giờ sáng. Khoảng 8 giờ sáng đơn vị tới không phận
thung lũng Khe Sanh. Dù Ban 3 tiểu đoàn cho biết thời tiết Khe sanh
ngày hôm nay nắng ráo, thế mà máy bay cũng phải quần 5 ṿng mới đáp
được v́ sa mù vẫn chưa tan.
-
- Địa điểm đóng quân gần phi đạo nên đơn vị chẳng phải đi xa. Đây là
b́a của cánh rừng già, trụi lá, có lẽ do thuốc khai quang rải xuống
khi thiết lập phi trường. Những lùm cây nhỏ đă trổ lá trở lại hoặc mới
mọc. Một ư tưởng mâu thuẫn đến với Thanh khi thấy những cây cao lều
nghệu khô lá. Thanh liên tưởng đến sự tổn hại về tài nguyên của đất
nước qua cuộc chiến tranh nầy. Thương cho bầy thú rừng đă mất nơi
nương tựa. Thương cho môi sinh bị nhiễm độc. Thương cho người dân
nghèo khốn khổ luôn luôn phải kề cận với chết chóc, bom đạn. Và bây
giờ rừng khô trụi lá, mưa nhiều không thể cản nước, sẽ lụt lội kinh
hoàng, cuốn trôi tài sản của ho ï.
-
- Phía bên kia phi đạo là nơi trú quân của Thủy Quân Lục Chiến Hoa
Kỳ. Những người trai trẻ cũng như Thanh hy sinh cuộc đời thơ trẻ,
khoác chiến bào đến một chân trời xa lạ để sống và chết cho một lư
tưởng.
-
- Trung đội của Thanh được phân chia trách nhiệm đóng quân tại hướng
Tây Nam, trên một khoảng đất trống có nhiều cây đổ ngang dọc, do bom
cày nát. Nhiều cây đă mục v́ mưa nắng lâu ngày. Cơn gió Lào dù đă
chiều xuống, nhưng cũng đủ cho cái nóng hực lửa từ phía tây đưa tới
làm rát da.
-
- Đă từng quen với những cuộc hành quân, chỉ trong ṿng vài tiếng
đồng hồ anh em đă đào xong hố pḥng thủ, dựng lều cá nhân. Lều được
lợp bằng poncho và phủ lá cây ở ngoài cho mát. Mỗi đại đội được phát
một lều lớn làm chỗ sinh hoạt cho đại đội và chỗ ngủ cho sĩ quan.
-
- Cái nóng gay gắt của gió Lào buộc anh em binh sĩ phải cởi trần mà
làm việc. Đây là cuộc hành quân đầu đời của Thanh với một đơn vị di
động cho nên Thanh cảm thấy lúng túng quá chừng. Vậy mà mà mọi chuyện
cũng đâu vào đấy một cách nhanh chóng nhờ Thượng sĩ Pẩu cắt đặt và
điều động.
-
- Việc pḥng thủ xong, mọi người bắt đầu lo bữa cơm chiều. Thanh đảo
một ṿng kiểm soát hệ thống. Khi qua bếp anh em nấu cơm th́ Thanh
thoang thoảng ngửi thấy mùi trầm hương làm Thanh nghĩ đến cơi linh
thiêng thoát tục. Mùi trầm hương đưa Thanh về lại thời c̣n bé theo bà
ngoại đến những am miếu hầu đồng. Chính nơi đó, cũng mùi trầm hương
này, cũng cái nóng hừng hực nầy, cùng với nồng nặc hơi người.
-
- Thấy lều của thượng sĩ Pẩu trước mặt, anh chun vào. Ông ta đang
ngồi hút thuốc Lào.
- - Gần đây có một ngôi chùa phải không? Thanh hỏi.
- - Đâu có! Ông thầy muốn đi chùa hả? Ở ngoài làng Khe sanh cách đây
vài cây số, mới có chùa.
- - Ủa vậy th́ ai đốt trầm?
- - Gỗ mục ở đây thỉnh thoảng lộn một ít gỗ trầm. Khi chụm lửa th́
bay lên hương trầm.
- - Sao không lựa gỗ trầm đem về xài. Thanh thành thật hỏi:
- - ”Ông không biết đó thôi, trầm nầy là trầm bay. Loại trầm nầy
không có dầu cho nên nó cũng chỉ là gỗ mục vô dụng, dùng để chụm lửa.
Đem về tới nhà cũng chỉ là củi mục mà thôi. Chẳng có ǵ là quư cả”
-
- Nghe qua Thanh mới biết, ḿnh c̣n kém lắm. Một mớ kiến thức qua
sách vở từ chương chẳng là cái ǵ cả. Trong thời gian ngắn ngủi mà
Thanh đă đối đầu với bao nhiêu việc khó khăn. Thanh biết c̣n phải học
nhiều ở nợi người hạ sĩ quan già này.
-
-
Đây
là lần hành quân đầu đời với Tiểu Đoàn 91/BCND, Thanh đă thật sự bước
vào ngưỡng cửa của khai phá, của thực hành. Thanh mắc vơng nằm ngắm
trời xanh mây trắng và hít thở không khí trong lành, có phảng phất
hương trầm. Ngoài kia những toán Delta đầu tiên đang âm thầm đi vào
rừng. C̣n Tiểu đoàn là đơn vị trừ bị và bốc toán, nằm chờ khi hữu sự.
Mùi trầm man mát đưa Thanh đến thế giới của an b́nh, của cảm xúc nhẹ
nhàng. Thanh bỗng cảm thấy an nhiên với cuộc đời luôn có nhiều bất
ngờ thú vị. Dù rằng đơn vị đang ở trong hoàn cảnh của chết chóc, của
hận thù. Tất cả chiến đấu để sống c̣n. Ngoài kia trong rừng, những
người con yêu của mẹ Việt đang thi hành bổn phận bảo vệ quê hương của
ḿnh. Họ đang hy sinh bản thân ḿnh để cho người khác được sống, hy
sinh cho cái lư tưởng mà họ cưu mang.
-
- Mùi
trầm bay chính là cái trong sáng của cuộc đời, trong chốn rừng hoang
vu nầy. Thanh nhắm mắt để cho ḷng ḿnh bay theo hương trầm, bay vào
những khai phá về những nét đẹp của quê hương. Hương trầm bay rồi sẽ
tan, nhưng trong tâm thức của của người lính Biệt Cách Dù như Thanh,
sẽ măi măi tồn tại hương thơm của những ngày đầu đi vào trận chiến bảo
vệ non sông.
-
- Hà Phương Hoài
- Trầm Bay 4
|
| |
|