4.-
ĐỜI SỐNG
NÔNG NGHIỆP - CÁC TẬP TỤC CŨ
VĂN
CHƯƠNG PHÚ LỤC CHẲNG HAY
Văn
chương phú lục chẳng hay,
Trở về làng cũ, học cày cho xong.
Sớm ngày vác cuốc thăm đồng,
Hết nước th́ lấy gàu ṣng tát lên.
Hết mạ ta lại quảy thêm,
Hết lúa ta lại mang tiền đi đong.
Nữa mai lúa chín đầy đồng,
Gặp về đập sảy bơ công cấy cày.
LÀNG
TA PHONG CẢNH HỮU T̀NH
Làng
ta phong cảnh hữu t́nh,
Dân cư giang khúc như h́nh con
long.
Nhờ trời hạ kế sang đông,
Làm nghề cày cấy vun trồng tốt
tươi.
Vụ năm cho đến vụ mười,
Trong làng kẻ gái người trai đua
nghề.
Trời ra: gắng, trời lặn: về,
Ngày ngày, tháng tháng nghiệp nghề
truân chuyên.(*)
Dưới dân họ, trên quan viên.
Công b́nh giữ mực cầm quyền cho
thay.
Bây giờ gặp phải hội này,
Khi thời hạn hán, khi hay mưa dầm.
Khi thời gió băo ầm ầm,
Đồng điền lúa thóc mười phần được
ba.
Lấy ǵ đăng nạp nữa mà,
Lấy ǵ công việc nước nhà cho đang.
Lấy ǵ sưu thuế phép thường,
Lấy ǵ bổ trợ đong lường làm ăn.
Trời làm khổ cực hại dân,
Trời làm mất mát có phần nào chăng.
(*) Truân
chuyên: gian nan, vất vả.
KHÓ
THAY CÔNG VIỆC NHÀ QUÊ
Khó
thay công việc nhà quê,
Cùng năm khó nhọc dám hề khoan
thai.
Tháng chạp thời mắc trồng khoai,
Tháng giêng trồng đậu, tháng hai
trồng cà.
Tháng ba cày vỡ ruộng ra,
Tháng tư bắc mạ thuận ḥa mọi nơi.
Tháng năm gặt hái vừa rồi,
Bước sang tháng sáu nước trôi đầy
đồng.
Nhà nhà, vợ vợ, chồng chồng,
Đi làm ngoài đồng sá kể sớm trưa.
Tháng sáu, tháng bảy khi vừa,
Vun trồng giống lúa, bỏ chừa cỏ
tranh.
Tháng tám lúa rỗ đă đành,
Tháng mười gặt hái cho nhanh kịp
người.
Khó khăn làm mấy tháng trời,
Lại c̣n mưa nắng bất thời khổ
trông.
Cắt rồi nộp thuế nhà công,
Từ rày mới được yên ḷng ấm no.
THÁNG
CHẠP LÀ THÁNG TRỒNG KHOAI
Tháng
chạp là tháng trồng khoai,
Tháng giêng trồng đậu, tháng hai
trồng cà.
Tháng ba cày vỡ ruộng ra,
Tháng tư làm mạ mưa sa đầy đồng.
Ai ai cùng vợ cùng chồng,
Chồng cày vợ cấy trong ḷng vui
thay.
Tháng năm gặt hái đă xong,
Nhờ trời một mẫu năm nong thóc
đầy.
Năm nong đầy em xay em giă,
Trấu ủ phân, cám bă nuôi heo.
Sang năm lúa tốt tiền nhiều,
Em đem đóng thuế, đóng sưu cho
chồng.
Đói no có thiếp có chàng,
C̣n hơn chung đỉnh giàu sang một
ḿnh.
Chú
thích: Cả hai bài "Khó thay
công việc nhà quê" và "Tháng chạp
là tháng trồng khoai” đều nói lên
những nỗi cực nhọc quanh năm của
nhà nông. Thực là ăn nhịp với
những câu ca dao khác:
Cày
đồng đang buổi ban trưa,
Mồ hôi đổ xuống như mưa ruộng cày.
Ai ơi bưng bát cơm đầy,
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn
phần.
THÁNG
GIÊNG LÀ THÁNG ĂN CHƠI
Tháng
giêng là tháng ăn chơi,
Tháng hai trồng đậu, trồng khoai,
trồng cà.
Tháng ba th́ đậu đă già,
Ta đi, ta hái về nhà phơi khô.
Tháng tư đi tậu trâu ḅ,
Để ta sắp sửa làm mùa tháng năm.
Sớm ngày đem lúa ra ngâm,
Bao giờ mọc mầm ta sẽ vớt ra.
Gánh đi, ta ném ruộng ta,
Đến khi nên mạ, th́ ta nhổ về.
Lấy tiền mượn kẻ cấy thuê,
Cấy xong rồi mới trở về nghỉ ngơi.
Cỏ lúa dọn đă sạch rồi,
Nước ruộng vơi mười, c̣n độ một
hai.
Ruộng thấp đóng một gàu dai,
Ruộng cao th́ phải đóng hai gàu
ṣng.
Chờ cho lúa có đ̣ng đ̣ng,
Bây giờ ta sẽ trả công cho người.
Bao giờ cho đến tháng mười,
Ta đem liềm hái ra ngoài ruộng ta.
Gặt hái ta đem về nhà,
Phơi khô quạt sạch ấy là xong
công.
Chú
thích: Bài này tuy cũng nói
lên những cực nhọc quanh năm của
nhà nông nhưng cũng c̣n được một
tháng hưởng lạc: "Tháng giêng
là tháng ăn chơi".
MỘT
NĂM CHIA MƯỜI HAI KỲ
Một
năm chia mười hai kỳ,
Thiếp ngồi, thiếp tính khó ǵ
chẳng ra.
Tháng giêng ăn tết ở nhà,
Tháng hai rỗi răi quay ra nuôi
tằm.
Tháng ba đi bán vải thâm,
Tháng tư đi gặt, tháng năm trở về.
Tháng sáu em đi buôn bè,
Tháng bảy, tháng tám trở về đong
ngô.
Chín mười cắt rạ đồng mùa,
Một, chạp vớ được anh đồ dài lưng.
Anh ăn rồi anh lại nằm,
Làm cho thiếp phải quanh năm lo
phiền.
Chẳng thà lấy chú lực điền,
Gạo bồ, thóc giống c̣n phiền nỗi
chi.
Chũ
thích: Đời sống người nhà quê
trong bài này đă thấy thoải mái
hơn t́nh cảnh tả trong bốn bài
trước nhiều, v́ bên lợi tức công
việc đồng ruộng c̣n thêm lợi tức
những công việc phụ khác, chăm
tằm, buôn vải, buôn bè. Đời sống
luân lưu trong một năm như vậy vừa
bớt vẻ cơ cực, vừa bớt vẻ nhàm
chán của một công việc duy nhất.
THÁNG
GIÊNG CHÂN BƯỚC ĐI CÀY
Tháng
giêng chân bước đi cày,
Tháng hai văi lúa ngày ngày siêng
năng.
Thuận mưa lúa tốt đằng đằng,
Tháng mười gặt lúa ta ăn đầy nhà.
THÁNG
GIÊNG ĂN TẾT Ở NHÀ
Tháng
giêng ăn tết ở nhà,
Tháng hai cờ bạc, tháng ba hội hè.
Tháng tư đong đậu nấu chè,
Ăn tết đoan ngọ trở về tháng năm.
Tháng sáu buôn nhăn bán trăm,
Tháng bảy hôm rằm, xá tội vong
nhân.
Tháng tám chơi đèn kéo quân,
Trở về tháng chín chung chân buôn
hồng.
Tháng mười buôn thóc, bán bông,
Tháng một tháng chạp nên công hoàn
thành.
Chú
thích: Sự hưởng lạc và phú túc
của người nhà quê đi buôn thật
trái ngược đến như thành mỉa mai
với đời sống của những người nhà
quê theo nghề nông thuần túy.
TRỜI
CHO CÀY CẤY ĐẦY ĐỒNG
Trời
cho cày cấy đầy đồng,
Xứ nào xứ nấy trong ḷng vui ghê.
Một mai gặt lúa đem về,
Thờ cha kính mẹ nhiều bề hiếu
trung.
ƠN
TRỜI MƯA NẮNG PHẢI TH̀
Ơn
trời mưa nắng phải th́,
Nơi th́ bừa cạn, nơi th́ cày sâu.
Công lênh chẳng quản lâu lâu,
Ngày nay nước bạc, ngày sau cơm
vàng.
Ai ơi chớ bỏ ruộng hoang,
Bao nhiêu tấc đất, tấc vàng bấy
nhiêU.
TRÂU
ƠI TA BẢO TRÂU NÀY
Trâu
ơi ta bảo trâu này,
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với
ta.
Cấy cày vốn nghiệp nông gia,
Ta đây trâu đấy ai mà quản công.
RỦ
NHAU ĐI CẤY ĐI CÀY
Rủ
nhau đi cấy đi cày,
Bây giờ khó nhọc, có ngày phong
lưu.
Trên đồng cạn, dưới đồng sâu,
Chồng cày, vợ cấy, con trâu đi
bừa.
MỘT
QUAN TIỀN TỐT MANG ĐI
Một
quan tiền tốt mang đi,
Nàng mua những ǵ hăy tính cho ra.
Thoạt tiên mua ba tiền gà,
Tiền rưỡi gạo nếp với ba đồng
trầu.
Trở lại mua sáu đồng cau,
Tiền rưỡi miếng thịt, giá rau mười
đồng.
Có ǵ mà tính chẳng thông,
Tiền rưỡi gạo tẻ, sáu đồng chè
tươi.
Ba mươi đồng rượu chàng ôi,
Ba mươi đồng mật, hai mươi đồng
vàng.
AO TO
TA THẢ CÁ CHƠI
Ao to
ta thả cá chơi,
Hồ rộng nuôi vịt, vườn khơi nuôi
gà.
Quanh năm khách khứa trong nhà,
Ao vườn sẵn đó lọ là t́m đâu.
LÍNH
THÚ THỜI XƯA
Ngang
lưng th́ thắt bao vàng,
Đầu đội nón dấu vai mang súng dài.
Một tay th́ cắp hỏa mai,
Một tay cắp giáo quan sai xuống
thuyền.
Thùng thùng trống đánh ngũ liên,
Bước chân xuống thuyền nước mắt
như mưa.
BA NĂM
TRẤN THỦ LƯU ĐỒN
Ba năm
trấn thủ lưu đồn,
Ngày th́ canh điếm, tối dồn việc
quan.
Chém tre đẵn gỗ trên ngàn,
Hữu thân hữu khổ phàn nàn cùng ai.
Miệng ăn măng trúc măng mai,
Những giang cùng nứa lấy ai bạn
cùng?
Nước giếng trong cá nó vẫy vùng.
SÚC
SẮC SÚC SẺ
Súc
sắc súc sẻ,
Nhà nào, nhà này,
C̣n đèn, c̣n lửa,
Mở cửa cho anh em chúng tôi vào.
Bước lên giường cao,
Thấy đôi rồng ấp.
Bước xuống giường thấp,
Thấy đôi rồng chầu.
Bước ra đàng sau,
Thấy nhà ngói lợp.
Voi ông c̣n buộc,
Ngựa ông c̣n cầm,
Ông sống một trăm,
Thêm năm tuổi lẻ,
Vợ ông sinh đẻ,
Những con tốt lành.
Những con như tranh,
Những con như vẽ(*)
(*) Người
ta thường đọc câu này là "những
con như rối".
Chú
thích: Khoảng nửa đêm ba mươi
tết trẻ con nhà nghèo đi thành
từng bọn đến cửa các nhà xin tiền.
Đứa đi đầu cầm một cái ống đựng
tiền đă xin được lắc lên, lắc
xuống thànhg tiếng "súc sắc", vừa
lắc vừa hát bài chúc tụng này.
5.-
LINH TINH
LÁC
ĐÁC MƯA NGÂU
Lác
đác mưa ngâu,
Śnh sịch mưa ngâu,
Lá ngâu rụng xuống, bông lau phất
cờ.
Nước trong xanh, lặng ngắt như tờ,
Một đàn cá lớn nhấp nhô đầu ghềnh.
TRĂNG
BAO NHIÊU TUỔI TRĂNG GIÀ
Trăng
bao nhiêu tuổi trăng già,
Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non.
Trăng bao nhiêu tuổi trăng tṛn,
Núi bao nhiêu tuổi núi c̣n trơ
trơ.
TRONG
ĐẦM G̀ ĐẸP BẰNG SEN
Trong
đầm ǵ đẹp bằng sen,
Lá xanh bông trắng lại chen nhị
vàng.
Nhị vàng bông trắng lá xanh,
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Chú
thích: Nếu cây tre đă từ lâu
tượng trưng cho đức tính bất khuất
của dân tộc Việt nam dưới mọi
giông băo lịch sử, th́ hoa sen
cũng đă từ lâu được mặc nhiên chọn
là thứ "quốc hoa" tượng trưng cho
tâm hồn thanh cao của dân tộc,
không hề biến tiết ở mọi hoàn
cảnh.
CÔ KIA
GÁNH NƯỚC QUANG MÂY
Cô kia
gánh nước quang mây!
Cho xin một gáo tưới cây ngô đồng.
Ngô đồng thêm tốt, thêm xanh,
Để cho chim phượng đậu cành so le.
ĐỐ AI
Đố ai
biết lúa mấy cây,
Biết sông mấy khúc, biết mây mấy
từng.
Đố ai quét sạch lá rừng,
Để ta khuyên gió, gió đừng rung
cây.
ĐÈN
KHOE ĐÈN TỎ HƠN TRĂNG
Đèn
khoe đèn tỏ hơn trăng,
Đèn ra ngoài gió, c̣n chăng hỡi
đèn.
Trăng khoe trăng tỏ hơn đèn,
Cớ sao trăng phải chui luồn đám
mây?