Nhất thời vợ dại trong nhà
Nhì thời nhà dột thứ ba nợ đòi
Xem đi nhắc lại mà coi
Nhà dột không sợ nợ đòi không ghê
Cực lòng vì chút hiền thê
ăn trưa ngủ sớm vụng về vô song
Vá may lộn cuống lộn mòng
Đường kim múi chỉ không xong đường nào
Đã vụng mà lại tầm phào
Trăm ngàn vạn chuyện chuyện nào cũng hư.
Anh đi lính hay đi chết mướn
Cho em nghe cái sướng chút nà
Cái đồ bỏ mẹ bỏ cha
Bỏ tình chồng vợ bỏ tình con thơ
Sao anh như dại như khờ
Cứ đòi đi lính phụng thờ Tây bang
Mấy lời em gián em can
Anh nên nghĩ lại tính đàng thiệt hơn?
Nghĩ rằng em đã có chồng rồi
Sao em chưa có, đứng ngồi vân vi
Ôi thầy mẹ ơi cấm đoán con chi!
Mười lăm mười tám, sao chẳng cho đi lấy chồng?
Ôi ông trời ơi, ông ở bất công,
Người ta có cả, sao tôi không có gì?
Một mai quá lứa, nhỡ thì
Tuổi già kéo đến còn gì là xuân!
Đêm nằm vuốt bụng khấn thầm
Xin ông thí bỏ một chồng cho xong
Rồi tôi sẽ tạ ơn ông
Con bò to béo, cho xứng với anh chồng béo to!
Khen ai khéo xé khăn vuông
Khéo đột chỉ tím, khéo luồn chỉ xanh.
Khăn vuông bốn góc rành rành
Ở giữa con nhạn bốn vành thêu hoạ
Khăn này chính thực của ta
Từ ngày mình lấy xót xa trong lòng.
Bây giờ vợ mới gặp chồng
Xin em trao lại khăn hồng cho anh.
Khen ai ở bạc như chàng
Đương cơn sóng gió chia vàng giữa sông.
Ví dù chàng ở có công
Thì em lập miếu giữa sông mà thờ.
Giao Duyên, Tình Yêu Trai Gái, Tán Tỉnh, Tỏ Tình, Thách Đố, Đối Đáp
Ơ ơ Hò ơ
Đêm nay gió lạnh (mà) quang
Ơ ơ ơ mây … Cầm dàn ra gẩy mà coi dây (chứ) nào bền
Ơ ơ Hò ơ Hò lên một chuyện (mà) chung
Ơ ơ ơ tình … Cho loan nhớ phượng cho mình nhớ ta … ơ là
Ơ hò...Tiếng ai thánh thót đêm trăng
Phải là nhân ngãi, mời sang ăn trầu.
Ơ hò...
Tiếng ai tha thiết bên cầu
Phải là nhân ngãi, ăn trầu thì sang.
Ơ hò...
Đũa tre ai vọc (chọc) mâm vàng
Chỉ e bên ấy giàu sang, khó vào.
Ơ hò...
Tình thân đâu quản sang giàu
Xin đem giải yếm bắc cầu anh sang.
Ơ hò...
Ăn chanh ngồi gốc cây chanh,
Hỏi thăm thầy mẹ sinh thành ra sao?
Ơ hò...
Cha em là Mận, mẹ em là Đào
Riêng đường con cái phải cầu nhiều nơi.
Nhà neo, chỉ bốn vịt giời (trời).
Sáu chim cu gáy, thành mười đó anh...
Ơ hò...
Chim gì như tuyết bay tung
Vẫy đôi cánh nhẹ chập chùng đường mây?
Chàng mà giải được câu này
Khăn hồng em tặng trao tay cho chàng.
Ơ hò...
Khó gì chẳng đối được nàng
Lắng nghe anh kể rõ ràng nàng hay:
Bồ câu vẫy cánh tung bay
Như hoa tuyết trắng chân mây chập chùng...
Ơ hò...
Đồn rằng anh đọc truyện Kiều
Câu nào nói đến những điều trăm năm?
Ơ hò...
Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không...
Ơ hò...
Cơm nếp cũng dẻo như xôi
Để tôi hò giúp em tôi mấy vần.
Ơ hò...
Cơm nếp không được như xôi.
Nếu ai hò đỡ thì tôi không hò.
Ơ hò...
Em đố tài, anh lại giảng hay
Những điều em hứa lúc này nghĩ sao?
Khăn hồng đã có ai trao?
Vườn hồng đã có ai vào hay chưa?
Ơ hò...
Chàng hỏi thì thiếp xin thưa
Khăn hồng đã có nhưng chưa ai cầm.
Vườn hồng ong, bướm quây quần
Đêm ngày vẫn đợi, vẫn thầm chờ ai!...
Ơ hò...
Kìa trời đã sắp rạng đông
Em về kẻo bố mẹ trông ở nhà.
Có duyên thì tối lại ra
Câu hò lại thắm tình ta lại nồng!
Ơ hò...
Trách trời sao vội tàn canh
Không lui chút nữa cho anh tỏ bày…
Ơ hò...
Gặp nhau giữa đỉnh đèo cao,
Hỏi thăm em ở xã nào mới lên?
Ơ hò...
Tình cờ không hẹn mà nên
Em ở Hoằng Thịnh mới lên trên này…
(Hò Giao Duyên)
Đầu tháng Giêng, mãn thiên xuân sắc,
Ai nấy vui mừng, thiếp bắt mặt trông,
- Qua tháng Hai, hoa nhà ướm nở,
Thiếp trông chàng, vừa trở gió đông.
- Qua tháng Ba, trăm hoa cảnh phát,
Thiếp trông chàng, bát ngát niềm tây.
- Qua tháng Tư, mùi hương phảng phất,
Thiếp trông chàng, hạ bất hồng liên.
- Qua tháng Năm, ve sầu kêu oán,
Thiếp trông chàng, như đại hạn trông mưa,
- Tháng Sáu trông già hoè im mát,
Thiếp trông chàng: phấn nhạt, hương phai.
-Tháng bảy trông: bắc cầu Ô, Thước,
Qua Ngân Hà, mới thấy được phu nhân.
- Tháng Tám trông, gương trăng tròn vạnh,
Thiếp trông chàng, một gánh tương tư.
- Tháng Chín trông gương trong đài trùng cửu,
Ngày vắng, đêm dài, ly cốc tửu giải khuây.
- Tháng Mười: bông hoa lài nở nhụy,
Ngắm cảnh thêm buồn, thêmnhớ, thêm thương.
Tiết Dương sanh: tùng mai xanh tốt,
- Thiếp trông chàng: tháng Mười Một vắng tin.
- Tháng Mười hai: xuân lai bất tận,
Tháng hết, năm cùng, lận đận theo anh...
Đây là trường hợp đặc biệt của một thể hò, vì chứa nhiều câu, diễn tả nhiều tâm sự, theo diễn biến của thời gian và của tâm trạng của con người.
Gặp nhau đây, mới đầu trăng gió,
Hỏi một lời: tên, họ là chi?
Hỡi nàng, nàng ơi!
Hỏi một lời, tên, họ là chi?
- Bạch Lai thơ, quê nơi Trung lĩnh,
Thung huyên mất rồi, muộn cảnh chồng con