Xa ngãi nhơn ai tâm hồn chẳng xao xuyến
Nhớ chừng nào chết điếng lá gan
Ân tình nay đã dở dang
Nửa chừng người lại phũ phàng làm ri
Ân tình nay đã chia ly
Thình lình kẻ ở người đi hai đường
Chữ tình bạc tựa thu sương
Đau lòng chua xót trong lòng ngọt ngon
Đắng cay như ngậm quả bồ hòn
Tâm tư mộng tưởng héo mòn quả tim
Tui vẫn tưởng tui cùng người giữ trọn yêu thương
Nào hay đen bạc như chim kia sổ lồng
Trách thay tạo hóa bất công
Cầu Ô kẻ đợi sông Ngân người chờ
Ruột tằm bối rối như tơ
Tui tưởng tui cùng ai thủy chung như nhứt
Nay bây chừ phải chịu lỡ đôi
Phụ tình chi rứa bớ người ơi
Không nhớ câu thệ hải chẳng nhớ lời sơn minh
Bạc chi bạc rứa ớ người tình
Làm như Hậu Thị với Mai Sinh phải lạc lìa.
Tinh Yêu Trai Gái,Xa Cách,Tỏ Tình,Thương Nhớ,Nhắn Nhủ,Quê Hương,Đất Nước
Xa nhau cách mấy con trăng
Đêm nằm lơ lửng, uống ăn không thường
Không biết ai tôi nhắn với người thương
Nhắn anh dầu phụng Quán Rường mới ra
Nhắn bạn hàng Phong Thử, Hà Nha
Nhắn người Vĩnh Điện, La Qua xưa rày
Nhắn người quen biết xưa nay
Nhắn ông đi cuốc đi cày cũng không
Chợ chiều tôi nhắn chị hàng bông
Nhắn cô gánh nước, nhắn ông đưa đò
Nhắn người chuyển miệng giùm cho
Nhắn người cắt cỏ, giữ bò giữ trâu
Nhắn ông đi úp sông sâu
Nhắn ông bủa lưới giăng câu dọc gành
Nhắn người đốn củi rừng xanh
Nhắn cô bán cá, nhắn anh bán trầu
Nhắn người ở dưới Câu Lâu
Nhắn cô bán vải ở cầu Bình Long
Nhắn người Quảng Ngãi tỉnh trong
Nhắn ông Cầu Đất đi rong xưa rày
Trở về nhắn cảng tàu Tây
Tin lên tin xuống ngày rày thấy đâu
Trở về nhắn chú đi câu
Nhắn cô mang giỏ hái rau bên nà
Nhắn người Tư Phú, Túy La
Nhắn ông thợ nhuộm mua dà hôm tê
Nhắn người thợ Tổng Thanh Khê
Nhắn ông ngoài biển làm nghề mới vô
Người thương ta ở chỗ mô
Nhắn qua Bàn Thạch, nhắn vô Tam Kỳ
Nhắn người ở lính Trà My
Nhắn cô đò dọc cùng ghi tấm lòng
Trở về nhắn thợ đan nong
Nhắn ông Cẩm Lậu quơ rong Thanh Hà
Nhắn kẻ gần chí những người xa
Nhắn ông bán lụa, nhắn bà bán thao
Hỏi thăm chị bán gáo, bán dao
Người thương tôi ở chỗ nào, có thấy không?
Càng ngày càng đợi càng trông
Ai mà ở bạc, xuống sông chết chìm.
Xa nhau một năm rưỡi hay là hai năm
Nhớ đau trong bụng ngằm ngằm
Ngồi đau giận bỏ đi nằm cũng đau
Cùng quày bước trái ra ngõ sau
Thấy đồng điền quạnh quẽ một màu trời không
Thấy cửa nhà trời biển núi sông
Chim bay én liệng người không thấy người
Hai hàng huyết lụy tràn ngươi
Nhớ ai lỡ khóc lỡ cười cho ai
Hình thù diện mạo mảnh mai
Đề không phải bạn nước mắt láng lai khóc ròng.
Xa nhau ra tiếc sững tiếc sờ
Để chi quên nấy dật dờ như đứa say
Cầm kim quên vá quên may
Bưng ve quên rượu bưng khay quên trầu
Vô coi hát bộ cầm chầu quên vui
Cầm cân quên giác quên lui
Đếm tiền quên nỗi mấy dui một tiền?
Người ta thách lợn thách gà (2)
Em đây chỉ thách một nhà khoai lang
Củ lớn thì để mời làng
Còn như củ nhỏ họ hàng ăn vui
Bao nhiêu củ sứt chàng ơi
Để cho con trẻ ăn chơi giữ nhà
Còn như củ giếm củ hà
Đem cho con lợn con gà nó ăn.
Thân em thái thể đồng tiền
Lớn thời ăn sáu nhỏ nguyền ăn ba
Chữ đề thông bữu quốc gia
Dân yêu quan chuộng nghĩ đà sướng chưa ?
Thân anh thái thể chuổi trôn
Ăn sáu anh cũng xỏ, ăn ba không từ
Đi ra mua bán đời chừ
Đồng sứt đồng mẻ anh không từ đồng mô
Nói ra thì sợ mất lòng cô
Chứ đường ngay tôi xỏ thẳng
Lẽ mô cô giận hờn
Thiếp đưa chàng một nắm bắp rang
Chàng về kiếm nơi mô tỉa được thiếp theo chàng về không
- Em chết ba năm sống dậy đi lấy chồng
Bắp rang anh tỉa mọc tràn đồng cho coi.
Thiếp gặp chàng đây xin hỏi hết một lời
Hỏi tháng năm sao hạn con chim trời ăn chi
- Bạn ơi chim trời ăn hột của trời
Có ăn chi của bạn mà bạn nỡ buông lời đắng cay.
Thiếp gặp chàng tại đàng xe lửa
Chàng gặp thiếp tại cửa ông Rô-be
Mấy lời chàng dặn thiếp nghe
Thức khuya dậy sớm chải chè mười hai xu
Mãn mùa chè đệm cuốn sàng treo
Ta về bỏ bạn cheo veo một mình
Bạn ơi bạn chớ phiền tình
Mùa ni không gặp ta hẹn gặp lại mình mùa sau
Trăm lạy ông trời mưa xuống cho mau
Chè kia ra lộc trước sau thiếp cũng gặp chàng!
Thiếp thương chàng thương mưu thương kế
Chàng thương thiếp giữ thế mà thương
Miệng thế gian bén tựa gươm trường
Đừng làm nay gừng mai nghệ xã phường họ 'cười chê.
Thiếp xa chàng trăm người trăm tiếc
Chàng xa thiếp vạn kẻ vạn thương
Tưởng là vạn thọ vô cương
Không hay đòn gánh gãy giữa đường trời ơi
Đòn gánh gãy giữa đường khôn.toan khó liệu
Gióng đứt giữa đường chẳng biết liệu làm sao?
Trăng lên trăng sáng mắc ngụt mây án trăng mờ
Em ra gánh nước tình cờ gặp anh
Ra vườn bẻ trái cau xanh
Bửa ra làm bốn mời anh ăn trầu
Trầu em trầu thảm trầu sầu
Ở giữa những quế hai đầu trầu hương.
Trăng lờ còn sáng hơn sao
Núi kia có lở còn cao hơn gò
Biểu bạn về đặt liễn ngâm thơ
Để thiếp bán buôn cho phụ mẫu nhờ đôi năm
Ươm tơ chỉ nhớ con tằm
Ăn trái chi ngọt cũng hỏi thăm người trồng.
Trăng lu vì khuất đám mây
Dân ta cực khổ vì Tây bạo tàn
Biết bao nhà cửa nát tan
Con đành xa mẹ vợ cam lìa chồng
Ta về đào hố cắm chông
Đánh Tây giữ lấy ruộng đồng xóm thôn.
Qua cầu cầu yếu phải nương
Liếc xem đó bạn không thương ta rồi
Bạn không thương ta nữa thì thôi
Bao nhiêu nhân ngãi bạn bồi cho ta
Một ngày lòng xót dạ xa
Hai ngày nhớ bạn chu cha là buồn
Bạn về xứ bạn về luôn
Đêm năm canh châu lụy em tuôn bớ người
Ngồi che tay áo hổ ngươi
Một lá dâu há dễ mấy mươi con tằm
Nghĩ tình bạn cũ có tới thăm
Miệng thế gian không biết họ nói con tằm đi tìm dâu
Đêm nằm không ráo hạt châu
Trời không cho gặp buổi đầu thì thôi
Cơm ăn chẳng nghẹn nước uống chẳng nghẹn
Nhớ lời bạn hẹn ra ngõ ngó trông
Ngó đà thấy ngõ mà không thấy người
Gặp bạn đây hớn hở vui cười
Cũng bằng ăn uống chín mười lượng sâm
Lắng tai nghe bực lở cái ầm
Ruột thắt từng đoạn gan bầm từng cơn
Bạn nghe chưa rõ bạn hờn
Qua cầu cầu yếu phải nương (2)
Liếc xem bạn cũ không thương ta rồi
Cực lòng ta lắm bạn ơi
Kiếm nơi thanh vắng bạn ngồi ta phân
Ví dù không đặng ái ân
Xin cho mỗi tháng vài lần ghé qua