Thương nhau biển hẹn non hò (2)
Tiếng đàn ai gảy dưới bờ triều dương
Thương nhau nhiều đoạn can trường
Lựu lê lê lựu nhớ nghĩa nường lắm nường ơi
Dao vàng cắt ruột máu rơi
Tình ta thương bạn ông trời biểu thương.
Thương nhau bụi cỏ cũng ngồi
Đám tranh cũng lội vườn chồi cũng băng
Nguyện cùng dưới nước trên trăng
Một trăm chốn mới không bằng chỗ xưa
Chàng dù bạc nghĩa thiếp chưa bạc tình.
Thương nhau cạn chén quỳnh tương
Trăm năm âu hẳn tương phùng từ đây.
Thương nhau chớ quá e dè,
Hẹn nhau gặp lại bến Cầu Rô Be .
Thiếp nói thì chàng phải nghe,
Thức khuya, dậy sớm, làm che l ngày 12 xu,
Mãn mùa chè, nệm cuốn sàn treo ,
Ta về, bỏ bạn, cheo leo một mình,
Bạn ơi, bạn chớ phiền tình,
Mùa ni không gặp, xin hẹn cùng mùa sau,
Lạy trời, mưa xuống cho mau.
Chè kia ra đọt, trước sau cũng gặp chàng .
Thương nhau đám cỏ cũng ngồi
Đám tranh cũng lội vườn chồi cũng băng.
Lời nguyền dưới gió trên trăng
Một trăm chốn mới không bằng nghĩa xưa
Gan khô ruột héo như dưa
Nghĩa đà trọn nghĩa tình chưa trọn tình
Chim bay về núi tứ linh
Bạn có xa ta phải kiếm chốn cho mình hãy xa.
Thuyền ai chèo giữa bốn gành
Bớ thuyền đứng lại cho anh đi nhờ
Còn ai ăn nói phỉnh phờ
Thuyền em chật lắm đi nhờ chẳng đặng đâu
Miệng hỏi tay bắt lấy sào
Rửa chân cho sạch bước vào sau mui
Chờ cho đèn tắt lửa vùi
Lái bạn ngủ hết còn tui với nàng
Nàng ơi thức chớ ngủ chi nàng
Ngồi dậy anh kể chung tình nàng nghe
Sự tình nàng chẳng kịp nghe
Trách gà trống tía te te gáy hoài
Trách trời sao vội sáng mai
Để duyên lơ lửng chịu bài dở dang
Trống tầm vông ai vỗ bập bùng
Làm cho con sít lội sông đi tìm.
Chống Nạn Mù Chữ,Chống Ngoại Xâm,Ái Quốc,Lịch Sử,Bình Dân Học Vụ,
Thuyền không bánh lái thuyền quay (2)
Em chưa biết chữ chua cay đủ điều
Hỡi ai còn chuộng còn yêu
Thi đua ta quyết diệt tiêu ma mù
Hôm qua đi đến bên gò
Gặp em nho nhỏ giữ bò hát ca
Việt Nam Dân chủ Cộng hoà
Ai mà mù chữ tên la khắp làng
Hôm qua đi đến bên đàng
Gặp nàng má đỏ bị chàng giăng dây.
Sớm mai chàng hóa con chim trống đứng dựa bìa núi
Chiều lại thiếp hoá con chim mái đứng dựa bìa rừng
Nỉ non ba tiếng cho có chừng
Dầu xa muôn dặm biểu bạn đừng có xa?
Sớm mai em đi chợ Huế
Chiều xế em đi chờ Hàn
Buôn tần bán tảo nuôi chàng lớn khôn
Nào ngờ chàng bạc như nước đổ lá môn
Chàng không nghĩ lại còn hồn chàng đâu?
Sớm mai em quang gánh xuống chợ Hàn
Gặp anh giữa đàng em hỏi một câu
Tai nghe anh sắp xuống tàu
Em đem ve rượu mâm cau trầu trả anh
- Ai đồn lấn quẩn loanh quanh
Sao em nói dại anh giựt mình rứa bớ em
Lính thứ mô chớ lính thứ nớ ai thèm
Đi chết cho uổng mạng xa em răng đành.
Sớm mai ra đứng sông Tiên
Thấy dòng nước chảy ngả nghiêng tai bèo
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi đầu đèo
Cây xàu lá xa con vượn trèo Ải Vân
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi cầu Ngân
Cầu cao vòi vọi ngọn sóng Tần vỗ quanh
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi cội tùng xanh
Tai nghe con đỗ quyên than khóc chim oanh kêu sâu
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi sân lầu
Gió đưa giục liễu trên đầu bóng che
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi hàng hòe
Đoái nhìn mặt trời xế bóng lắng tai nghe ngọn gió chiều
Đoái trong lòng yắng trước quạnh hiu
Đó rưng rưng mắt ngọc đây thiu thiu dạ buồn rầu
Hỏi người bạn cũ đi đâu
Hỏi người mắt ngọc nước da dâu cam sành
Hỏi người mặt trắng chưn mày xanh
Môi son má phấn da sành đi đâu
Chim kêu dưới vực vườn dâu
Giang hồ lưu lạc biết đâu mà tìm?
Sớm mai ra đứng sông Tiên (2)
Thấy dòng nước chảy ngả nghiêng tai bèo
Chiêu chiêu ra đứng đầu đèo
Thấy cây xàu lá xủ trên đèo Hải Vân
Buồn tình ra đứng sông Ngân
Thấy cầu cao vòi vọi sóng gầm bao quanh
Bớ người mắt phượng mày xanh
Bớ người mặt đỏ da sành đi đâu
Chim kêu ríu rít vườn dâu
Bạc ân tình chi hỡi bạn để chừ sầu cho em
Đêm năm canh mù mịt sương sa
Vòng tay qua cổ nước mắt và như mưa
Trăm lạy ông trời bớt gió thôi mưa
Đôi ta có gặp cũng vừa nhau đây
Bữa ni ta gặp bạn đây
Đến mai không gặp có rầy hay không
Canh chầy sầu khổ đêm đông
Làm cho ta dựa phòng không đợi chàng
Cho nên chịu tiếng vô vàn
Hoa sầu hoa héo thiếp nhớ chàng lắm chàng ơi !
Sông biển cạn còn lòng em không cạn
Núi lở non mòn nghĩa bạn không quên
Đường còn đi xuống đi lên
Ơn bạn bằng biển ta đền bằng non
Đường mòn duyên nợ không mòn
Chết thì mới mất sống còn gặp nhau
Lời nguyền trước cũng như sau
Em không phụ khó ham giàu ở đâu.
Sông Câu Lâu bên sâu bên cạn
Đất An Quán bên lở bên bồi
Gặp nhau kẻ đứng người ngồi
Thà rằng không biết thì thôi
Chớ gặp nhau cũng chẳng nên đôi cho mình
Thiếp với chàng nặng nghĩa nặng tình
Chàng ra đi lính lệ đê thiếp một mình lẻ loi.
Hò ơ… Ngó lên trời mây giăng tứ hướng
Ngó xuống biển đá dựng tứ bề
Em làm sao cho đẹp chữ hiền thê
Chồng đâu vợ đó đi về có đôi
Thôi gặp ai đây cũng được vừa ưa
Đó đã phân lời ngọc đây cũng đưa lời vàng
Khi mô Chức Nữ gặp Ngưu Lang
Đó có băng đàng tú mã đây cũng cầu hoàn chút chơi.
Hồ thỉ tứ phương nan tử chí
Tang bồng vạn lý trượng phu tâm
Gió đưa quý hữu tình thâm
Nắng chớ ghìm lá liễu mưa đừng bầm đọt lê
Tu thân rồi hễ gia tề
Dĩ hòa vi quý ông thánh đà đinh ninh
Anh em mình là kẻ hậu sinh
Ăn thua có một chữ tình mà thôi
Khi đi khi đứng khi ngồi
Khi ra quán sách khi ngồi gia trung
Trương Công xưa đáng bậc anh hùng
Chín đời con cháu ở chung một nhà
Lưu Bình kia ruột đói sát da
Không cơm no bụng bạn mà giúp lương
Nghĩa kim bằng hết mực yêu thương
Bạn ở làm sao cho trọn niềm bằng liêu.
Hoa sen nở ở đầm sen
Chúng mình là kẻ thân quen trong làng
Rủ nhau đi họp thành đoàn
Cùng nhau giúp nước cứu dân mới là
Rủ nhau tấc bảy tấc ba
Giữ làng cho chặt, giặc thì khó vô.
Đời mạt kiếp sao anh không thấy
Phỉnh phờ anh nó nói giàu sang
Xui anh vào lính Tây bang
Để cho chúng nó ngủ an trên lầu
Anh ơi phú quý về đâu
Thân mình khổ cực bù đầu tóc xơ
Anh mau về lúc bây giờ
Ở nhà cha đợi mẹ chờ em trông
Đôi ta nợ nước trả chung
Nắng sương bạn chịu gió nồng đây cam
Đục trong lặn lội bao lần
Tấm thân dầu dãi phong trần quản bao
Tôi tuy không nón má đào
Đôi vai nặng trĩu nói sao nên lời
Nhớ thương bạn lắm bạn ơi
Mình trần đứng chịu giữa trời gió mưa
Ngày về tôi hưởng lộc thừa
Bạn đành chịu trói sớm trưa xó hè.
Anh trao miếng trầu môi em còn đỏ
Tấm gương thề dạo nọ chưa phai
Còn bây chừ liễu cách đào phai
Đường xa xôi khó nỗi vãng lai thăm nường
Héo ruột tằm từng đoạn vấn vương
Một ngày mười hai khắc dạ chàng thường nhớ trông
Một giờ ra ngõ ngó mong ,
Ngó hoài mỏi mắt mà không thấy nường
Hai giờ ra đứng nẻo đường
gặp mặt người thương trao lời
Ba giờ giả chước đi chơi
Tìm người thân thích gởi đôi lời nhắn nhe
Bốn giờ gió ủ mây che
Sầu riêng cho bạn không biết ai dè mà xa
Năm giờ dời gót vê nhà
Ngồi khoanh tay lại không biết cầu chuyện chi
Sáu giờ đèn lạnh lưu ly
Dầu hao tim lụn không biết lấy gì mà thương
Bảy giờ vừa ngớt canh trường
Đặt mình xuống chiếu ngủ thường chiêm bao
Tám giờ nguyệt lặn sưa sao
Trách người bạn cũ ở sao bạc tình
Mười giờ nghĩ lại một khi
Trách cho con tạo phân ly duyên mình
Mười một giờ nghĩ buồn tình
Hay là căn số thình lình đảo điên
Mười hai giờ chưa ngớt dạ phiền
Hay là căn số đảo điên chừng này.
Anh về bứt đậu bứt cà
Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên
Chợ lỡ phiên tốn công hại của
Miệng thế đời người rủa sao nên
- Lấy chồng phải gánh giang san
Chợ phiên còn lỡ giang san còn gì.