Rạng ngày mai mỗi đứa một nơi
Bưng chén cơm lên để xuống không vơi hạt nào
Đêm nằm mộng mị chiêm bao
Tiếc vườn hồng nhung yến liệng để vườn đào quạnh hiu.
Rừng xanh ai nhuộm mà xanh
Má hồng ai nhuộm mà quanh năm hồng
Rừng xanh lấy núi làm chồng
Má hồng em muốn lấy chồng thương binh
Chồng thương binh với hoa thiên lý
Cả hai đường em quý em yêu
Yêu hoa chỉ có một chiều
Thương binh em quý em yêu suốt đời
Nói lời em giữ lấy lời
Gió lấy mây trời em lấy thương binh.
Sông Trường chảy ra sông Tranh
Sông Tranh đổ ra sông Thu Bồn
Sông Thu Bồn xuôi ra Cửa Đợi
Nước không lạnh sao gọi là Sông Hàn
Sông không chờ sao gọi là Cửa Đợi
Nhớ thương mấy nước Sông Hoài
Bến Bà Tha còn đó đâu lời sắt son?
Riêng than đất chín trời mười
Cây khô há dễ mấy chồi đơm bông
Trên cây cù mộc đợi trông
Gió đưa lắc la lắt lẻo trật trà trật trẹo
Cành mai lúc lắc ngọn cây tùng xo ro
Có câu: Nam đáo nữ phòng nam tất tử
Nữ đáo nam phòng nữ tất dâm
Dầu lòng sinh tử bất sinh tâm
Sinh con há dễ sinh lòng chín khôn
Ai tâng con cù nó mọc sừng
Đến khi nó hóa cái gạc vẫy vùng làm mưa
Biết đà có khoái nhau chưa
Đặt tay lên dạ lại lừa tay đi.
Trên trời có đám mây xanh
Chính giữa mây trắng chung quanh mây vàng
Ôi là tình phụ nghĩa phàng
Chừ là duyên chi lắm bấy
Chừ cái dạ em trông chàng mà không thấy chàng đâu
Ôi ông chồng chồng mình ơi
Chi mà tệ tệ lắm chàng
Chi mà bạc bạc lắm chàng
Chừ nín nín đi con con ơi con hỡi là hỡi con hời
Thiếp nhắn một lời xin chàng chớ có quên.
Trời làm gió trúc mưa mai
Không mượn anh nón biết mượn ai bây chừ
Nón này đâu phải tình cờ
Đã cầm đến nón thì sờ đến quai
Nón này đã phải hơi ai
Mà vuốt chẳng sạch mà mài chẳng ra.
Trời làm phân bạn rẽ đôi
Tháng mười lạnh lẽo mồ hôi ra ướt dầm
Đau trong lòng thác thể kim châm
Muôn vàng có đó người tầm không ra
Chinh chinh bóng xế con trăng tà
Bạn buồn dã dượi đi ra dạo vườn
Thấy đôi chim én liệng cành hường
Tư nhơn đố vật xót thương mối tình
Dời chưn ra chốn lê đình
Trời không soi xét hai đứa mình cơ hội ni
Sách có câu hổ tử hồ bi
Vật còn tưởng vật huống chi duyên thiếp chàng
Phải chi trên trời có ngõ bắc thang
Ta lên hỏi thử ông tơ bà nguyệt cớ can chi mà lìa
Mền loan nệm gối phân chia
Loan phòng vắng vẻ đêm khuya lạnh lùng
Phải chi họa đặng hình dung
Xa nhau một tháng ta tạm nhìn cho bót thương
Ngó lên miễu Một ngọn hương chưa tàn
Tưởng tình tình lại biến tan
Gánh chung tư em để anh mang về làng
Chao ôi căn số linh đinh
Nay chừ chia rẽ tội cho tình tình ơi!
Trời làm tháng bảy mưa ngâu
Để cho Ô thước bắc cầu sang sông
Trời lập xuân gió dịu mưa bay
Lâm vô vòng nhơn ngãi càng ngày càng xa
Gẫm từng cơn tại mẹ với cha
Buổi sớm xuân không gặp để thủy ba vô chừng
Đò đương đưa mấy thuở đò ngừng
Thiếp có chồng rồi không lẽ dừng chân đợi chàng
Phải chi thiếp đừng sợ lân bang
Lén lút phụ mẫu phân giải với chàng đôi câu
Bây giờ xuống biển tìm châu
Lên non tìm ngọc dãi dầu mới cam
Tiếc thay tay đã nhúng chàm
Biển bắc sóng dợn sông nam gió dừng
Cam lòng chịu bạc với người dưng
Bước thời lỡ bước biểu chàng đừng vãng lai.
Trời mưa hoài thì trách ông trời không nắng
Trời nắng hoài thì trách ông trời không mưa
Ông trời già còn lắm kẻ không ưa
Hỏi làm sao em bậu ở cho vừa lòng thế gian?
Trời mưa trời gió đùng đùng (4)
Cha con lão khùng đi gánh cứt trâu
Gánh về đổ bí đổ bầu
Trái ra lúc ngúc bẻ vào nấu canh
Nấu ra đầy trã đầy xanh
Bà con ních hết chành bành ruột ra
Đêm nằm bù xít bù xa
Mở cửa không kịp nó ra đầy quần.
Chuyện Tần Tấn còn đương than thở
Chốn trường đình đường đã chia hai
Em về anh nhắn một vài
Đừng phai lá thắm đừng phai chỉ hồng
Em về anh những nhớ mong
Như loan nhớ phụng như rồng nhớ mây
Em về anh gởi tin thăm
Mấy nghìn giấy viết mấy trăm thư đề.
Có chi ngon bằng cơm với cháo
Có chi láo bằng câu hát hò khoan
Còn cầm cái chày trên tay thiếp thiếp chàng chàng
Liệng chày xuống đất hai bàn tay không.
Một phu hai phu ba phu bốn phu
Hồi mô anh đi buôn đi bán có quạt long chu
Có khăn nhiễu đóng có dù cánh dơi
Nay cho áo rách quần tơi
Nón Gò Găng đâu mất anh mang nón cời tới em
Người đời có lúc thạnh lúc suy
Hết cơn bĩ cực tới hồi thái lai
Cuộc đời ta vẫn còn dài
Có mô lại khổ cực hoài rứa răng
Trên trời có một cái trăng
Mây bay thì sáng mây giăng thì mù
Anh đà lỡ cuộc ngao du
Anh còn hỏi quạt hỏi dù làm chi
Làm người chẳng biết nghĩ suy
Hồi mô giàu sang em chuộng
Nay hàn vi em phụ chàng.
Một thương em bậu từ thuở để móng tay
Hai thương em bậu khéo may yếm đào
Ba thương không thấp không cao
Bốn thương em bậu miệng chào có duyên
Năm thương má lúm đồng tiền
Lông mày dựng ngược tựa như tiên những là
Sáu thương em có nguyệt ba
Bảy thương em bậu mới ra khỏi làng
Tám thương chút phận hồng nhan
Chín thương em bậu có lòng đợi anh
Mười thương loan phụng đã thành
Sao Nam Tào không sở định để đoạn đành mà xa nhau?
Giương cung bắn xỉ con cò
Thường ngày thường tới thường mò cá tôm
Hữu nhãn vô châu thầy thấy đâu thầy bắn
Ra tận chiến trường trắng trợn mắt mây
- Hữu nhãn vô châu thầy cũng thấy mờ mờ
Dù bắn không trúng thầy rờ thầy đâm.