Cái bống là cái bống bang
Thấy mẹ về chợ phùng mang ra mừng
Mẹ giận mẹ quẳng xuống sông
Con ra bãi bể lấy chồng Thanh Hoa
Tháng tám mẹ đẻ con ra
Mẹ đem mẹ bỏ đường xa mẹ về
Mẹ về con cũng theo về
Nào con có biết mô tê đường nào?
Quê Hương, Địa Danh, Tình Yêu Trai Gái, Thệ Nguyện,
Đôi ta chích huyết ăn thề
Kẻ ở Nông Cống người về Quảng Xương
Núi Nưa có lở thành đường
Sông Đơ có lấp nên rừng cây xanh
Trời cao có đổ tan tành
Đôi ta vẫn giữ trọn tình đôi ta
Thằng Tây đừng có ti toe
Đừng cậy súng lớn đừng khoe súng dài
Chúng tao giáo mác sơ sài
Nhưng lòng tao lớn, nhưng tài tao cao
Tỉnh Thanh thác đổ, sóng trào
Mày dăm ba mống làm sao đánh tày
Thanh Hóa quê ta
Khu bốn đuổi ra
Khu ba duổi vào
Đuổi sang Lào
Lào không nhận
Bực mình trở về
Lập quốc gia riêng
Thủ đô thiêng liêng
Là miền Nông Cống
Quốc ca chính thống
“Dô tá dô tà ”
Quê Hương, Địa Danh, Thiên Nhiên, Tỏ Tình, Tình Quê,
Núi Ngự Bình mơ màng trăng gió
Niềm tâm sự ai thấu rõ cho mình;
Đoái nhìn sông Hương nước chảy thanh thanh,
Sông bao nhiêu nước dạ em si tình bấy nhiêu.
Xấp hàng Tàu để lâu cũng ế
Răng em không kiếm nơi chiếu cố thân lại lập thân
Thầy mẹ già không sống mãi để cầm cân cho em hoài?
- Ơn thầy nghĩa mẹ nặng lắm anh ơi
Nghĩa phu thê sớm muộn nhờ trời
Tiết thanh xuân em hãy còn nở,
Chưa muộn thời mà anh lo!
Nào khi mô em nói với anh
Sông cạn mà tình không cạn
Vàn còn mòn mà nghĩa chẳng mòn
Bây chừ nước chảy xa non
Đêm năm canh tơ tưởng, héo hon ruột tằm,
Biết nhau chi! Để lại đau lòng.
Ơn cha ba năm lai láng
Nghĩa mẹ chín tháng cưu mang
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn
Biết lấy chi đền nghĩa khó khăn
Thôi thì hai đứa mình lên non gánh đá xây lăng phụng thờ.
Vì anh một thỉ,
Vì em một thỉ cho nên chi lỡ dĩ ra rồi
Thầy mẹ đánh mắng, chú bác đòi lăn sáo thả trôi
Có mưu chi thì cứu vớt kẻ khổ em rồi anh ơi!
- Vì anh một thỉ,
Vì em một thỉ cho nên chi lỡ dĩ ra ri
Ví dầu thầy với mẹ có lăn sáo thả trôi
Anh cũng liều mình vọt xuống tức thì
May còn sống dương gian thì trọn nghĩa
Rủi có thác xuống âm ti cũng trọn tình
Vì anh một thỉ, vì em một thỉ cho nên chi lỡ dĩ ra ri
Ví dầu thầy với mẹ có lăn sáo thả trôi
Anh cũng liều mình vọt xuống tức thì
May còn sống dương gian thì trọn nghĩa
Rủi có thác xuống âm ti cũng trọn tình.
Tấm thân em như cây khô chết đứng
Tấm thân anh đây tựa lá rụng trên cành
Thôi hai đứa mình tuổi hãy còn xanh
Cứ an tâm trở về nuôi thầy với mẹ
Để trả nợ dưỡng dục sinh thành ngày xưa.
Tay anh cầm chai rượu buồng cau
Đi ngả đàng sau, thầy mẹ chê khó.
Đi đàng cửa ngõ, chú bác chê nghèo
Nhằm chừng duyên nợ cheo leọ
Sóng to thuyền nặng không biết chống chèo có qua k
Thiên hạ có câu
“Đói khó ở làng hơn giàu sang hàng xứ”
Bát cơm dĩa muối cũng trung hiếu đạo đường
Em đi lấy chồng xa xã, ngái hương
Một mai em có làm con heo cúng giỗ
Có đặng lẽ cương thường hay không?
Em ra lấy chồng mà kiếm chút con
Kẻo một mai người ta có mình không cũng buồn!
- Em ra lấy chồng biết bỏ mẹ cho ai
Chiều hôm quạnh vắng khuya mai một mình!
Gia Đình,Vợ Chồng,Tinh Yêu Trai Gái,Hiếu Thảo,Từ Chối,
Em ra lấy chồng mà kiếm chút con trai
Kẻo một mai măng già tre rụi lấy ai bạn cùng?
- Em ra lấy chồng chừ được chừ, mai được mai
Sợ mai tê mẹ yếu cha già, bát cơm ai đỡ, chén trà ai bưng?
Anh xa em ra chưa đầy một tháng
Nước mắt lai láng hai tám đêm ngày
Biết răng chừ nước ráo lòng mây
Sông kia hết chảy, duyên nợ này mới thôi thương.
-Ai mau chân qua chuyến đò trước
Ai lỡ bước qua chuyến đò sau
Thuận buồm xuôi gió gặp nhau mấy hồi.
-Anh ra có nhớ nghĩa em không
Hay là thuận buồm, xuôi gió biệt mong xa chừng.
-Ai đi qua bến Cầu Hai
Có về xứ Huế thì mai mốt về
Đất Cầu Hai trai hiền gái đảm
Người Cầu Hai lịch lãm dễ quen
Dù cho mưa gió bao phen
Mai kia về ngoài nớ chớ có quên trong này.
- Anh tưởng ông tơ hồng đang còn bận việc
Ngỡ thiên tào chưa quyết nơi đâu
Còn đang lo phận khó, chưa dám trao câu tình.
(Hò Nàng Vung)
Em đố anh một trăm cái hố, cái hố chi không nước
Một trăm cái thước, cái thước chi không cây
Một trăm cái cây, cây chi không trái
Một trăm con gái, gái chi không chồng
Trai nam nhi giải đặng, gái má hồng xin dâng.
-Em ơi em một trăm cái hố, cái hố khoan không nước
Một trăm cái thước, thước thợ mã không cây
Một trăm cái cây, cây đờn không trái
Một trăm gái, gái tố nữ không chồng
Trai nam nhi giải được má hồng em đâu?
Khoan khoan mời khoan lại hò... lờ
Hò hô hố hô...
Em nghe anh đau đầu chưa khá
Em băng đồng chỉ sá, kiếm ngọn lá nọ về cho anh xông (1)
Hò hô hố hô... hò...
Hò hô hô hò...
Ở làm ri đây cho phải đạo vợ chồng
Đổ mồ hôi ra em chặm, ngọn gió lồng em che
Hò hô hố hô... hò...
Hò hô...
Vô đây, mời bạn vô đây
Vô đây bàn đặt ghế xây sẳn sàng
Tội chi đứng xá ngồi đàng
Sương sa muỗi cắn, cảm thương hàn ai nuôi?
Có khi tình tứ nhẳn gởi:
Ngó vô trong cối gạo này
Cả trai lực sĩ, cả gái thuyền quyên
Chắc tui nho nhỏ vô duyên
Không ai vô cầm chày giã gạo để kết nguyền trăm năm?
Em mở lời chào, chào nam, chào bắc, chưa chắc chào ai
Chào người cân lứa, chào kẻ vừa vai
Ai có ân thâm nghĩa trọng thì lắng tai nghe chào.
Lời chào bên nam thường nghịch ngợm hơn:
Tôi tới đây xin mở lời chào anh em trai quân tử
Chào chị em gái thục nữ thuyền quyên
Chào rồi lại hỏi thăm riêng
Em ham vui tới nhởi, hay băng miền tìm ai?
Anh ơi anh, con rắn không chân mà đi khắp rú
Con gà không vú, mà nuôi đặng chín mười con
Trai nam nhân anh đối đặng, em phải chịu hầu non già đời.
-Em ơi em, cây tiêu trên rừng răng kêu cây tiêu thọ
Cây chuối không tư tình, răng cây chuối nọ nhảy con
Trai nam nhân đối đặng, hầu non mô nờ?
(Hò Giã Gạo)
Nữ -Thân em như trái mảng cầu
Ở trên hương án có hạc chầu lọng che
Nam -Thân anh như thể con dơi
Bay qua liệng lại mà xơi mảng cầu
Nam - Con anh mới chết cứng đơ
Chôn mô cũng chẳng được tới nhờ đất em
Nữ -Anh ơi, đất em là đât bác ái từ bi
Chôn cha anh còn được huống hồ con anh
Nữ -Trái chín trên cây gió lay không rụng
Thiếp xin cùng chàng : chộ cũng hơn ăn
Đừng vin chớ hái lăng xăng
Lỡ sa chân sẩy cẳng mà lăn xuống hào
Nam -Hai tay ôm hai bầu đại thọ
Giữa vạt đất bằng anh cắm cây sào
Trời xô không bổ, lẽ nào sa chân.
Hỏi em có nhớ hay không
Anh thương em từ thuở mẹ bồng trên tay
-Hỏi anh có nhớ hay quên
Thương anh từ thuở vịn phên đi lần.
-Em thương anh vô giá quá chừng
Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay.
-Anh thương em tự nón đến quai
Thương trong lớp lá, thương ngoài đường may
Hai ta ơn trượng nghĩa dày
Dù xa nhau đi nữa cũng ba vạn sáu ngày mới xa.
Chơi Xuân gặp lúc e hè,
"Ông ầm", "Thái tử" đưa "xe" qua đò.
"Lục chuôm" làm bạn "cửu chùa"
Bán con "lá liễu" mà mua "nhất trò".
Nghiêng tai nghe nhặt "sưa" hò,
Nâng niu "bạch tuyết", nỏ lo chi "nghèo".
Tai "voi", "đỏ mỏ" chạt theo,
"Cột nọc" trăng gió, thả lèo "tám giây".
Đêm khuya "tứ cẳng" tới đây,
Bên nớ "hai trạng" bên nầy "trạng ba"
Sự tình "gà" mới gáy ra,
"Gối" đầu trên "rốn", "ngủ" mà thiu thiu.
"bát bồng", "nhị đấu" mĩ miều,
Thợ cưa "một mắt" đánh liều chơi tiên.
Bên nớ đã có "tám tiền",
Bên ni "tám mảng" đánh liền "thắt" lui.
(Hò Bài Thai)
Sai nàng Vung:
Nàng Vung: đánh trống lung tung
Ba hồn, chín vía nàng Vung hãy -về!
Dẫu mà đi chợ xa quê,
Cũng xin nàng về mà nhập vô Vung.
Vung đất khác thể Vung đồng,
Cơm cha, áo mẹ, xây Vung cho tròn.
Một mẹ sinh đặng ba con,
- Lưng eo, vú xách, hãy còn như xưa.
- Bà Ân, bà Quán cây dừa,
Ăn no, tắm mát, ngồi chờ nàng Vung.
Nàng Vung! Ơi hỡi Nàng Vung!
Có thương, có nhớ, thì vùng mà lên!
Lên trời, che đám trăng lu,
Che lọng, che dù, chớ để nghênh ngang.
Mặt trời đã xế mái trang,
Hồn xiêu, phách tán, Nàng Vung cũng về.
(Sai Nàng Vung)
Gặp nhau đây, mới đầu trăng gió,
Hỏi một lời: tên, họ là chi?
Hỡi nàng, nàng ơi!
Hỏi một lời, tên, họ là chi?
- Bạch Lai thơ, quê nơi Trung lĩnh,
Thung huyên mất rồi, muộn cảnh chồng con
Đầu tháng Giêng, mãn thiên xuân sắc,
Ai nấy vui mừng, thiếp bắt mặt trông,
- Qua tháng Hai, hoa nhà ướm nở,
Thiếp trông chàng, vừa trở gió đông.
- Qua tháng Ba, trăm hoa cảnh phát,
Thiếp trông chàng, bát ngát niềm tây.
- Qua tháng Tư, mùi hương phảng phất,
Thiếp trông chàng, hạ bất hồng liên.
- Qua tháng Năm, ve sầu kêu oán,
Thiếp trông chàng, như đại hạn trông mưa,
- Tháng Sáu trông già hoè im mát,
Thiếp trông chàng: phấn nhạt, hương phai.
-Tháng bảy trông: bắc cầu Ô, Thước,
Qua Ngân Hà, mới thấy được phu nhân.
- Tháng Tám trông, gương trăng tròn vạnh,
Thiếp trông chàng, một gánh tương tư.
- Tháng Chín trông gương trong đài trùng cửu,
Ngày vắng, đêm dài, ly cốc tửu giải khuây.
- Tháng Mười: bông hoa lài nở nhụy,
Ngắm cảnh thêm buồn, thêmnhớ, thêm thương.
Tiết Dương sanh: tùng mai xanh tốt,
- Thiếp trông chàng: tháng Mười Một vắng tin.
- Tháng Mười hai: xuân lai bất tận,
Tháng hết, năm cùng, lận đận theo anh...
Đây là trường hợp đặc biệt của một thể hò, vì chứa nhiều câu, diễn tả nhiều tâm sự, theo diễn biến của thời gian và của tâm trạng của con người.
Khớp con ngựa ngựa ô
Khớp con ngựa ngựa ô
Ngựa ô anh khớp, anh khớp cái kiệu vàng (ứ ư ừ ứ ư)
Anh tra khớp bạc, lục lạc đồng đen
Búp sen lá dặm, giây cương nhuộm thắm
Cán roi anh bịt đồng thòa
Là đưa ý a đưa nàng, đưa nàng
Anh đưa nàng về dinh
Là đưa ý a đưa nàng, đưa nàng
Anh đưa nàng về dinh.
Khớp con ngựa ngựa ô
Khớp con ngựa ngựa ô
Ngựa ô anh khớp đi khắp các nẻo xa (ứ ư ừ ứ ư)
Đi qua suối mộng, trở lại đồi mơ
Đi bên suối đợi, đi sang rừng nhớ
Dắt nhau trông biển hẹn hò
Là theo í a theo chàng, theo chàng
Thiếp theo chàng một phen
Là theo í a theo chàng, theo chàng
Thiếp theo chàng một phen.
Khớp con ngựa ngựa ô
Khớp con ngựa ngựa ô
Ngựa ô anh khớp duyên bén ta thành đôi (ứ ư ừ ứ ư)
Trong sân pháo nổ, cả họ mừng vui
Em mang áo đỏ, chân đi hài tía
Thắt lưng dây nụ màu vàng
Cùng nhau í a tơ hồng, tơ hồng
Lễ tơ hồng cùng nhau
Cùng nhau í a tơ hồng, tơ hồng
Lễ tơ hồng cùng nhau.
Đêm năm canh anh mê tam cúc yêu lượng
Ngày sáu khắc anh theo tướng sĩ tượng với pháo xe
Cơi chi thiếp nói chàng nghe,
Đến nỗi mô nay chừ chừ,
Tay bưng nón gảo, tay xách bó củi nè,
Ngó đã thảm chưa