Giường này ai trải chiếu đây
Đêm qua không ngủ, đêm nay không nằm
Một chăn đắp chẳng kín chân
Hai chăn lại thấy (đắp để) muôn phần xót xa
Ba chăn thương nhớ cả ba
Hay là mình đã năm ba tớ thầy
Hay là mình giận ta đây
Mình cho ta biết sự ngay kẻo sầu
Tin đi mối lại đã lâu
Mình về lấy vợ để sầu cho ta
Càng trông càng bổng càng xa
Chàng về lấy vợ thì ta lấy chồng
Đố ai khuyên gió trên không
Đố ai xui dục cho rồng phun mưa
Ruột tằm bối rối vò tơ
Tay khoan tay rẽ cho thưa mối sầu
Nào khi có một miếng trầu
Giấu thầy giấu mẹ cho sau bóng đèn
Làm quan mà chẳng nên quan
Làm bạn mất bạn ai đền công cho
Hỡi anh nón chóp quai mây
Chân đi yểu điệu như thầy thằng cu
Hỡi anh nón chóp quai dù
Cái quần lụa bạch cái ngù phất phơ.
Còn không để chúng em chờ
Hay là có chốn nương nhờ thì thôị
Ruộng đồng em thả lưới chơi
May ra cá nước chim trời gặp nhaụ
Chân em đi dép quai ngang (*)
Tay đeo nhẫn bạc, anh càng say mê.
Thuyền ai chở bến Lương Khê
Hay là chị cả dở bề đánh ghen
Đánh ghen thì mặc đánh ghen
Chuyến này em quyết làm quen với chàng.
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.
Nụ tầm xuân nở ra cánh biếc,
Em đã có chồng, anh tiếc em thay
Thoạt vào anh nắm cổ tay,
Sao trước em trắng mà rày em đen?
Hay là lấy phải chồng hèn,
Cơm sống canh mặn nó đen mắt người.
- Ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh không hỏi từ ngày còn không?
Bây giờ em đã có chồng,
Như chim vào lồng như cá cắn câu.
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ,
Chim vào lồng biết thuở nào ra?
Ngó lên trên trời có đám mây xanh
Chính giữa mây trắng, chung quanh mây vàng
Anh chào nàng rồi lại hỏi nàng
Phụ mẫu nhà đã định đức đông sàng hay chưa? (*)
Hay là đón gió chờ mưa?
Có sao nói thiệt sớm trưa anh đợi chờ!
Gặp lúc đêm thanh trăng tỏ
Hát đôi câu đặng rõ nhân tình.
Phòng loan thục nữ một mình
Hay là đã kết duyên tình cùng ai ?
- Vẳng nghe ai hát,
Lòng đây bát ngát nỗi phiền
Cô phòng giữ dạ thuyền quyên,
Chờ nơi nhân đạo em nguyện trao thân.
Dao vàng rọc lá trầu vàng (2)
Mắt thiếp, thiếp liếc, mắt chàng chàng luân
Trai xuân gặp gái cũng xuân
Như bông lúa trổ nửa chừng gặp mưa
Anh thương em cha mẹ hay chưa
Hay là thương đón thương đưa ngoài đường
Anh hỏi em, không hỏi chi nghề kinh nghề sử
Không hỏi câu chữ uớ nàng
Hỏi cái áo em bận mấy đàng chỉ may
- Buổi nhỏ em có học nghề may
Cắt ra cái áo đủ tay đủ hò
Dài ngắn thì có thước đo
Luồn khuy nách chỉ cho hai đàng
Bốn đinh bốn chéo rõ ràng
Luồn khuy luồn nách hai mươi đàng chỉ may
Nắm tay em tròn như ống chỉ
Lòng dạ anh đây phỉ chí muốn kết duyên
Ngày nay hỏi thiệt bạn hiền thương không ?
Anh ăn ở có lòng, em phải gắng công
Một trăm năm em cũng để phòng không đợi chờ
Đêm nằm thiêm thiếp nhớ điệp phòng ba
Tai nghe lời nói tiên sa miệng cười
Nào ai trao miếng vàng mười cũng không
Thiếp thương chàng cho đáng cái công
Bông hoa thơm nở, nhụy không có lìa
Ví dầu trời có phân chia
Đôi ta như khóa cùng chìa đừng rơi
Anh ơi anh đững ngậm ngùi
Một căn hai nợ anh ừ cho xong
Hồi thương nước đục cũng trong
Hồi ghét nước chảy giữa dòng cũng nhơ
Lên non bẻ lá đề thơ
Trai trông hết khó, gái chờ mãn tang
Em mất cái quạt nực đà quá nực
Đấm tay vào ngực, đau quá là đau
Đũa so le hai chiếc khó cầm
Anh liệu sao thì liệu
Chớ thương thầm khó thương.
- Gốc ngọn đầu đuôi em chưa rõ
Điệu nguồn cơn em chưa tỏ trước sau
Em đừng đấm ngực mà đau
Đũa so le hai chiếc
Khéo cầm vào cũng ngang
Em đừng có dại thở than
Cái quạt kia có rách, rẽ với nan vẫn còn!
Hay đâu đòn gánh gãy giữa đường
Phất phơ đôi gióng, cảm thấy thương nhiều bề
Chồng của nàng bất hạnh về quê
Xin nàng ở vậy trọn bề chính chuyên
Xin nàng ở vậy đôi niên
Để cho con chim nhỏ biết chuyền cành mai
Nàng đừng thấy sắc mà say
Ham nơi qua việc bỏ bầy con thơ
Cờ bạc là bác thằng bần (3)
Cửa nhà bán hết đem thân vào tù
Anh ơi cần phải đi tu
Đồng tiền gây cảnh mịt mù tang thương
Môn xì lát là phường ma dại
Môn bài cao là quỷ quái yêu tinh
Anh đắm say suy sụp gia đình
Đến khi nghèo khổ kẻ khinh người cười
Anh vào sòng vui tươi hớn hở
Chẳng khác nào rồng hội gặp mây
Vào sòng một lát sa lầy
Vô tình đổ nợ bò bầy cũng bay
Nếu không tính, ăn mày bị gậy
Trên đường đời anh có thấy hay không
Ban đầu chơi năm ba đồng
Théc rồi đánh hết sạch trong gia đình
Bây giờ anh nghĩ rất thông
Bỏ nghề cờ bạc vợ chồng ấm no
Một mai nồm rộ hơn Nam
Tiết còn trực tiết lòng son đợi chờ
Anh có thương thời đợi thời chờ
Anh không thương bạn kiếm nơi mô mặc lòng
Bởi vì chỉ buộc mối không (*)
Giận nên trời để giúp lòng đôi ta
Em còn ở vậy chơi hoa
Anh ơi nuôi chút mẹ già giúp em
Dù rằng một mái lều tranh
Nghèo mà có nghĩa hơn thành ngói cao
Anh ở xa nghe tiếng em chào
Dưng không tại bạn, đừng nói sao em bạc tình
Hồi nào thề thốt bóng xoài
Chàng nguyền thiếp nguyện có sai đâu là
Bởi vì lỗ miệng người ta
Chòm ong nhóm kiến, biểu anh mà xa em
Thế gian dạm miệng nói gièm
Nẫu nói mược nẫuđừng đem vào lòng
Ba năm giữ trọn chữ tòng
Có nực em quạt, ngọn gió lồng em che
Nào ai phóm phỉnh đừng nghe
Cú kêu mược cú ngoài hè can chi
Đừng nghe lời nói thị phi
Đừng nghe chiếc đũa phân ly đồng tiền
Anh về giữ trọn căn duyên
Mấy lời giao xin nhớ mấy lời nguyền xin ghi
Nhác trông sao Đẩu về đông
Chị em ra sức cho xong ruộng (cày) này
Lấm lem tay cấy tay cày
Hay trồng cây ngọc cũng ngày hữu thu
Khuyên người đừng có ngao du
Một năm no ấm vẫn trù tự đây
Em là con gái vùng trên (*)
Đi câu, đi cấy, xuống lên vùng này
Gặp anh khỏe chân khỏe tay
Cuốc cày đã khéo lại hay lưới chài
Trẻ con nói đến tát tai
Thấy đâu nó cũng chê hai vợ chồng
Em không chân trắng má hồng
Dám đâu lại ước tơ hồng xe duyên