Lâu ngày mới gặp người thân
Ta xin hỏi bạn mấy tầng trời cao
- Hai ta là chỗ tâm giao
Ta nghe bạn hỏi lẽ nào không phân
Đất sâu mấy tấc, thì mấy tầng trời cao.
Lạy trời đừng nắng đừng mưa (4)
Âm u gió mát thiếp đưa chàng về
Chàng về tới đất Hóa Quê
Xây lưng trở lại ủ ê gan vàng
Đêm nằm thở thở than than
Trông trời mau sáng lên đất Nghi An gặp mình
Duyên ba sinh nợ ba sinh
Trời mô khéo biểu hai đứa mình gặp nhau.
Thiếp tới chàng dọn một dĩa rau
Hai bên là hai củ hành tàu
Ở giữa có một con cá tràu nằm ngang
Ăn vô thấu bụng thấu tràng
Bữa nay thiếp mới biết của chàng thật ngon!
Văn chi chàng chưa đầy lá mít
Võ chi chàng đập không bể đít hũ sành
Thấy vua treo bảng chòng chành vô thi
Văn thi không biết chữ chi
Mài nghiên cắn bút có khi tối ngày.
Tiếng đồn cô Bốn hát hay
Hỏi thăm cô Bổn cối xay mấy niềng
- Cối xay mười hai cái niềng
Hỏi thăm cô Bốn quan tiền mấy dui
Quan tiền là một chục đồng
Hỏi thăm cô Bốn chợ đông mấy người
- Chợ đông vô giá quá chừng
Hỏi thăm cô Bốn trên rừng mấy cây
- Trên rừng thiên vạn cái cây
Hỏi thăm cô Bốn biết mây mấy từng
Mấy từng cô Bốn chịu thua
Hỏi thăm cô Bốn con cua mấy càng
- Con cua có hai cái càng tám cái ngoe
Hỏi thăm cô Bốn chiếc ghe mấy chèo
- Chiếc ghe có hai mái chèo
Hỏi thăm cô Bốn con mèo mấy lông
- Bạn về tát cạn biển Đông
Rồi ta sẽ nói cái lông con mèo
Trên rừng mù mịt tối tăm
Hỏi thăm cô Bốn một năm mấy mùa
- Một năm thì có bốn mùa
Hỏi thăm cô Bốn con rùa mấy chân?
Sáng nay em đi chợ phiên
Anh gửi một tiền mua cam cùng quýt
Đừng nhiều đừng ít mua lấy một trăm
Cam ba đồng một quýt một đồng năm
Thanh yên tươi tốt năm đồng một trái
Tang tảng sáng vừa mới rạng đông
Rủ nhau đi hái mấy quả bòng
Mỗi người năm quả thừa năm quả
Mỗi người sáu quả một về không
Cô là con gái buôn
Buôn rồi tính lại thảnh thơi
Cậy cô tính thử vốn lời là bao nhiêu?
Thiếp có chồng rồi an phận khỏi lo
Chàng mà xa thiếp buồn thôi là buồn
Vì ai giọt lệ nhỏ tuôn
Khó khăn phải giữ ngọn nguồn lạch sông
Nói rồi lời nói như không hỡi nường
Hồi mô đánh sáp soi gương
Lại thêm câu chuyện cho nường nhọc thân
Ăn chanh nhớ đến mùi gừng
Bạn đặng nơi mô sang trọng cũng nhớ mấy lần gian truân
Bạn đặng nơi mô phê phủ áo quần
Nhớ khi dang nắng nhớ tuần dầm sương
Nhớ khi ta bạn ngoài đường
Hồi mô thân ngoài ngõ khi mô thương vô nhà
Tạm đôi lời nhắc bạn tình xa
Bạn có chồng xách nón bỏ ta mặc lòng
Nước non bao quản đục trong
Khuyên ai giữ dạ tấm lòng cho y
Em đi lấy chồng tới tám phần đi
Thương chàng có hai chuyện dôi khi không rồi
Cân đong chia lại ai ơi cho vừa
Uổng công chàng sớm đón chiều đưa
Chốn phòng loan vắng vẻ chốn vườn xưa héo sầu.
Thiếp hỏi chàng cái áo ai may
Đường kim ai dệt đường tay ai viền
Đường kim quan mốt đường viền quan hai
Nay chừ bạn đã nghe ai
Quan mốt phải trả quan hai phải đền.
Thiếp hỏi chàng phải nên thưa
Tre ra lá bẻo gầy chưa nên sàng.
Thiếp không thương chàng thì ra chỗ dở
Cho nên thiếp phải thương đỡ vài ngày
Thiếp có chồng rồi thiên hạ đều hay
Sợ nước lui về đông hải càng ngày càng xa.
Thiếp phân với chàng từ đầu hôm tới sáng
Chàng phân với thiếp tảng rạng sáng xách nón ra về
Biểu đừng mặt ủ mày ê
Rưng rưng nước mắt tứ bề thiên hạ hay.
Thơ rơi một bức lụy ứa hai hàng
Nghiêng tai nói nhỏ với chàng
Thiếp đây không phải đứa phụ phàng chàng ơi
Kể từ lúc trao lời ân ái
Nguyền đó đây gá ngãi tóc tơ
Khi thương khi nhớ khi đợi khi chờ
Khi chàng trao miếng thuốc khi thiếp gởi miếng trầu
Nhớ khi tựa gối vò đầu
Lời nguyền trên bộc trong dâu đã nhiều
Vắng mặt nhau chín chiều ruột thắt
Vắng một ngày nước mắt tuôn rơi
Chốn non sông lời đã cạn lời
Nào ai ở bạc có ông trời chứng tri!
Thôi thôi ớ bạn thôi thôi
Không mình chi bạn nên đôi cang thường
Thớt trên mòn thót dưới cũng mòn
Hao tiền tốn của thiên hạ còn cười chê
Bao chừ đặng chữ phu thê
Chàng vay thiếp trả bết bê không rồi.
Rồi thôi đứa bắc đưa đông
Hằng lâu dữ quá ai không tức mình
Tôi gặp nhiều nơi ngó bộ cũng xong kinh
Thành tâm nhứt nguyện cố tình đợi ai
Làm người nên chẳng nói sai
Có sao nói vậy tự hướng lai cho đến chừ
Đề nên không lại hay hư
Ai làm cho tan rã bây chừ trời ơi
Gan gò sục sục sôi sôi
Mặt gò xao xuyến cửu hồi xốn xang
Tưởng tình tình lại biến tan
Gánh chung em để qua mang một mình.
Rủ nhau các ả thuyền quyên
Đánh quần đánh áo phút liền đi ra
Một đoàn tím tía chói lòa
Yếm hồng khăn thắm coi đà xinh thay
Này tau này ả này mi
Này em này chị này dì này o
Cùng nhau hát hát hò hò
Chơi trăng cợt gió ngó cho thỏa lòng.
Rừng dừa Bình Định vẫn xanh
Mênh mông đồng lúa Phú Yên vẫn vàng
Mặn mà biển muối Sa Hoàng
Quảng Nam khoai sắn vẫn đang vươn mình
Thu Bồn ngọt mía, dâu xanh
Sắn lùi bắp nướng thắm tình Tây Nguyên
Khánh Hòa thức suốt bao đêm
Cực Nam Trung Bộ vượt ngàn khó khăn
Chân anh đi mấy nẻo đường
Lòng anh biết mấy tình thương đồng bào.