Quê em sóng nước xanh xanh
Bán buôn tấp nập ghe mành liên miên
Từ ngày giặc Pháp cuồng điên
Bao vây đốt phá ghe thuyền nát tan
Chồng em đi biển thác oan
Con em bụng đói da vàng bọc thân
Sớm hôm em chạy tảo tần
Bữa khoai bữa sắn em lần nuôi con
Đá mòn nhưng dạ không mòn
Quê em còn khổ em còn đánh Tây.
Quê em xanh ngắt trùng dương
Ghe thuyền dưới bến trên đường người qua
Quê anh Đại Lộc Ô Da
Nước reo dòng suối chảy qua Thu Bồn
Quê nhà thổ sản lòn bon
Trước Hà Trung Đạo núi non điệp trùng.
Đất phì nhiêu lúa dư dùng
Ai về Quảng Huế nhớ vùng bắp dâu,
Ngược dòng lên chợ Bến Dầu
Ai lên Trung Phước đến đầu Đèo Le
Chiều chiều gió cuốn mây che
Ai lên miền ngược ai về miền xuôi
Xa xa hơi bốc mây mù
Nhìn ao nước nóng quản gì trời đông
Nhìn về quê bạn xa trông
Bầy chim cất cánh qua sông Rù Rì
Mỏ vàng ở tại Minh Huy
Một nguồn lợi lớn kém gì Bồng Miêu
Cây Trâm Trà Lý Bà Bầu
Qua cầu ông Bộ đến đầu An Tân
Thanh bình trở lại muôn phần
Dập dìu lữ khách kẻ gần người xa.
Mênh mông cửa biển An Hoà
Buồm giương hai cánh cửa nhà hai nơi
Nước xanh xanh tận chân trời
Ghe thuyền tấp nập ngoài vời xa xa
Ăn dừa xanh nhớ Kỳ Hà
Ai qua Phú Thọ nhớ khoai sắn mì.
Duy Xuyên ai đã từng đi
Qua đèo Đá Mài non kỳ Vọng Phu
Nơi đây phong cảnh mỹ miều
Hòn Bằng đá dựng gió chiều rung rinh
Ai từng thăm đập Vĩnh Trinh
Núi xa kẽ đá gợi tình ta thương.
Xuyên Thanh lắm mía nhiều đường
Chợ Chùa là tiếng kho lương bánh dầu
Lụa tơ Trà Kiệu Mã Châu
Đã từng có tiếng từ lâu chắc bền
Ai về Bàn Thạch chớ quên
Êm lưng đẹp mắt nhờ nền chiếu bông
Thăng Bình cát rộng mênh mông
Chăn nuôi heo vịt được đông lại nhiều
Khoai lang Trà Đõa Bình Triều
Bột thơm có tiếng lại nhiều người mua
Đây miền duyên hải thớt thưa,
Chuyên nghề chài lưới cày bừa sinh nhai
Ai về Chợ Được sông dài
Tôm nò thổ sản chươm gai cũng nghề
Nơi đây có lá đồng quê
Ngọc Khô Cẩm Lũ tứ bề cát chay
Hà Lam nay thật vui thay
Buôn lên bán xuống ngày ngày xôn xao
Bình Tuy, Bình Quảng, Bình Đào
Trồng khoai cấy lúa khác nào quê tôi
Hương An cát trắng gò bồi
Có nơi lõm xuống có đồi nhô lên.
Ai say thuốc lá Bến Đền
Ai ưa mùi rượu thơm nồng Bảo An
Ai về đến đất Điện Bàn,
Thuyền xuôi về bến Hội An dập dìu
Kỳ Lam đường mía cũng nhiều
Mùi thơm phảng phất gió chiều bay xa
Nơi đây bắp rẫy dâu nà
Ươm tơ dệt lụa cũng là từ lâu
Ai về đến đất Thanh Châu
Trùng trùng một dãy nhuộm màu thanh thanh.
Mùi thơm Trà Quế rau hành
Đoàn xe vận tải đoàn mành thiếu chi
Ai về Hà Quảng Hà My
Cá tươi nước mắm thiếu gì bạn ơi
Hòn Chàm còn đứng chơi vơi
Nước xao Cửa Đại sóng dồi Hòn Nghê
Chạnh lòng nhớ cảnh nhớ quê,
Nhớ nguồn nhớ biển nhớ về nơi đâu?
Ăn rau muống nhớ Sông Cầu
Ăn dầu phụng nhớ bàu Minh Đương
Nhớ mùi thuốc rẫy Thanh Trường
Ai từng ăn bún nhớ làng Cẩm Sa
Hoà Vang chung một quê nhà
Ai ra ngoài Trẹm Sơn Chà không mê
Cá chuồn nhiều nhất Thanh Khê 6
Tân Lưu quê bạn cũng nghề biển Đông
Ai về Quảng Cái sang sông
Viếng chùa Non Nước tiên bồng bạn ơi
Bâng khuâng nhớ cảnh nhớ người
Nhớ nơi kỳ ngộ vội dời chân vô
Tiếng đồn nước mắm Nam Ô
Nơi đây mực ép cá khô cũng nhiều
Dân tình quê bạn cũng nghèo
Qua truông rồi lại xuống đèo Hải Vân
Ai từng dời gót Hà Thân
Ghé lên Chợ Huyện bước sang Chợ Cồn
Nơi đây Cẩm Lệ tiếng đồn
Mùi thơm thuốc lá đất còn ngàn muôn
Em về cày cấy bán buôn
Anh lo máy nước cho mau kịp mùa
Chị lo buôn bán hơn thua
Lúa khoai, mắm muối bốn mùa cho cân
Em về học tập chuyên cần
Nước nhà phồn thịnh nhân dân phú cường
Nông thôn thành thị an khương
Trên nguồn dưới biển có nguồn bán buôn
Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống cá chuồn gởi lên
Ai về dưới biển chớ quên
Cá tươi nước mắm gửi lên Hiệp Hòa…
Quê ta đẹp quất Tây Hồ,
Tơ vàng kén mượt đầy bồ Tứ Liên.
Hữu Hưng dệt lụa hoa hiên
Cò bay bướm lượn in trên lụa đào.
Cam Canh, bưởi Mỗ ngọt ngào,
Mát lòng cải bắp, su hào Trung Kiên.
Mình về Nguyên Xá mà xem
Vườn hồng trĩu quả, chuối nêm kín làng.
Mễ Trì thơm gạo tám xoan.
Dự hương, gié cánh thóc vàng như tơ.
Gửi người dệt bộ bài thơ
Phùng Khoang gấm đẹp còn chờ tay ta.
Cốm Vòng nức tiếng gần xa,
Cau non Dịch Vọng, tiếng gà thôn Viên.
Đường vào Cổ Nhuế vẫn quen
Máy khâu rộn rã, mía chen vai người.
Hai Xuân như đẻ sinh đôi
Cánh diều chung sáo, mương khơi chung đào
Trên mình xanh thắm bí đao
Dưới ta lúa tốt khác nào rừng xanh
Vải thiều đỏ rực đầu cành
Thơm mùi cam Cáo, ngọt canh đậu Giàn.
Xuân La lợn béo bao đàn,
Trắng phau cá lội, dịu vàng khoai tây
Mình về ta nắm lấy tay
Ta dặn câu này mình chớ có quên:
Khỏa chèo mình ngược bến Chèm
Viếng Lý Ông Trọng, hoa chen mái đình
Giò Chèm ai gói xinh xinh
Nắm nem làng Vẽ đậm tình quê hương.
Chuối Sù mập quả trăm vườn
Sang thu hương chuối quện hương cốm Vòng.
Hoa đào dệt lối Nhật Tân
Yêu quê hoa nở đầy sân lụa đào.
Ở đâu hợp tác công cao
Rẽ vào Quảng Bá xem nào đâu hơn.
Rau xanh kín bãi kín vườn
Hương sen thoang thoảng cho thơm tóc mình
Tung tăng đàn cá lượn quanh
Ta giăng lưới bạc rung rinh mặt hồ.
Quên sao giấy điệp Nghĩa Đô
Tiếng chày nện sợi, câu hò nhặt khoan
Ai xeo cho giấy mịn màng
Đẹp màu tranh mới xuân sang quê nhà.
An Phú dẻo kẹo mạch nha
Lợn hồng da mượt như là trong tranh.
Ở đâu thơm húng thơm hành
Có về làng Láng cho anh theo cùng
Theo ai vai gánh vai gồng
Rau xanh níu gót bóng lồng sông Tô.
Trời cao lồng lộng sao cờ
Phi lao vi vút đôi bờ Nhuệ Giang
Chập chùng nhà máy công trường
Đỏ tươi mái ngói, mây vờn khói bay.
Lòng ta như tỉnh như say
Mình nghe! Kìa tiếng máy cày xa xa…
Quê ta đẹp lắm quê ta
Trăm mầu nghìn sắc quê nhà: Từ Liêm.
Quê tôi chuyên một nghề nông
Dọc đường quan lộ (QLl) cánh đồng thênh thang
Ngát hương khi lúa chín vàng
Ngọt ngào khi lúa rộn ràng trổ hoa
Lúa sao cũng giống người ta
Cũng thời con gái cũng là sữa non
Cũng từng xây bụi nở con
Muôn đời lúa vẫn sắc son cùng người
Đồng quê thú lắm ai ơi
Hái rau bẩt ốc, thảnh thơi thả lờ
Hai mùa lúa chín ngập bờ
Cá chun vào lờ, cá quẫy rung rung
Đến nơi khấp khởi lòng mừng
Giở lên nửa chừng cá nhảy xôn xao
Con cò lưởng thưởng bờ ao
Nhìn con bói cá lượn chao cắp mồi
Gió đùa sóng nước lả lơi
Tuổi thơ tôi đẹp tuyệt vời đồng quê!
Một mai con cá xa câu
Rồng xa núi Chúa, vượn rầu lìa cây
Vượn lìa cây lâu ngày vượn rũ
Thiếp sầu chàng vừa đủ ba đông
Ba năm muối mặn tình nồng
Vườn hoa đào điệp, nước mắt ròng tuôn rơi
Em xa anh không phải tại trời
Tại cha, tại mẹ rã rời đôi ta!
Quê tôi có gió bốn mùa
Có trăng giữa tháng có chùa quanh năm.
Chuông hôm gió sớm trăng Rằm,
Chỉ thanh đạm thế âm thầm thế thôi.
Mai này tôi bỏ quê tôi,
Bỏ trăng bỏ gió chao ôi bỏ chùa
Quê tôi tuơi đẹp nhưng hoa
Sơn Tình,Thủy lạ bao la ruộng đồng
Đá Bia hùng vĩ phi thường
Đắm chìm trong ánh tà dương ngày ngày
Đà Rằng cũng biết chảy dài
Quanh năm xuôi nguợc vãng lai mái chèo
Chóp Chài Nhạn Tháp quê tôi
Đó là thắng cảnh có thời thuở xưa
Quý Tị giữa ngày mồng Năm
Giờ Dần chính nguyệt ầm ầm huyên hoa
Một chi đánh ở Đống Đa
Cầu Duệ kéo xuống, tốt xa muôn phần
Phép voi bại trận tiên phong
Cầu Tương sụt cả xuống sông Bồ Đề
Đao binh tử trận đầy khe
Dọc đường giáo mác nằm kề năm năm
Điền Châu Thái thú đảm đương
Liều mình tử trận chiến trường nên công
Trận vây ở trong Nam Đồng
Rạng ngày mồng Sáu cờ dong lai hàng
Vua ban sứ bộ tiếp sang
Quan tài phong kín đón đường kéo ra
Con con cháu cháu hằng hà
Mừng lấy được xác Điền Châu đem về
Tướng tài can đảm cũng ghê
Làm đền phụng sự tức thì Đống Đa.
Quý chi một quan một quào
Rúc qua rúc lại cái rào tan hoang
- Bù chao chẳng phải bù chao
Chàng ràng không phải chàng ràng
Con chim ni khôn toan khó liệu
Có người ở tận thân thích điểu tuu mới hỏi thăm
Ờ ờ nghĩ lại mà nhằm
Chim ni cắn cặc mọi năm trên giàn
Phá bầu phá bí tan hoang
Bữa ni ngộ gặp tau bắn càn mũi tên.
Quý hồ nhiều lúa là tiên
Rõ ràng phú túc, bình yên cả nhà
Bốn mùa xuân lại thu qua
Muốn cho thóc lúa đầy nhà hán sương
Bước sang hạ giá thu tàn
Thu thu tiền hoạch, giầu sang Thạch Sùng
Quý nhân dùng kẻ anh hùng
Rắp toan muốn hỏi nhà nông ê hề
Thật là chân chỉ thú quê
Chuyên cần học nghiệp, học nghề đoan trang
Gặp thời là được thọ khang
Tam đa ngũ phúc, rõ ràng trời cho!