Trời mưa trời gió đùng đùng
Cha con Lão Hùng đi gánh phân (cứt) trâu
Đem về bón tất ruộng sâu,
Đêm đêm đạp nước trông mau tới mùa.
Phen này lão quyết thi đua
Cấy hai ang giống, thu thừa trăm ang.
Trời mưa trời gió đùng đùng (4)
Cha con lão khùng đi gánh cứt trâu
Gánh về đổ bí đổ bầu
Trái ra lúc ngúc bẻ vào nấu canh
Nấu ra đầy trã đầy xanh
Bà con ních hết chành bành ruột ra
Đêm nằm bù xít bù xa
Mở cửa không kịp nó ra đầy quần.
Trời năng mưa năng gió, đất năng lở năng bồi
Lẽ mô thương quân tử cựu lẽ mô hồi quân tử tân
Liều mình thác xuống sông Ngân
Sống trên dương thế chịu chữ ái với ân hai chàng
- Tội chi em nhảy xuống sông Ngân
Để sống trên dương thế
Quân tử cựu là mỗ quân tử tân là chàng
Em không nhớ nàng Kiều kia thác xuống suối vàng
Còn ôm duyên thủ tiết chờ hai chàng Kim Sanh
Nay bây chừ em thác em bỏ anh
Miệng thế gian không biết nói anh
Ở mai hệ mốt hành để em thác oan.
Trời nồm tốt mạ trời giá tốt rau
Lắm bướm thì đẻ nhiều sâu
Tàn phá hoa mầu, làm hại nhà nông
Nàng về ngâm nhựa xương rồng
Gánh ra đemtưới cho bông cho cà
Sau non cho chí sâu già
Hòng chi sống sót mà ra phá mầu
Trời sinh ra kiếp làm người
Hay ăn, hay nói, hay cười, hay chơi
Khi ăn thì phải lựa mùi
Khi nói, thì phải lựa lời chớ sai
Cả vui chớ có vội cười
Nơi không lễ phép chớ chơi làm gì
Trời sinh ra ông tướng tài
Cờ bạc xóc đĩa dông dài cả đêm
Canh trước tướng hãy còn tiền
Canh sau thua hết ngồi bên lọ hồ)
Cái quay đi thò tay móc lọ
Cái ngoảnh lại giả bộ chín say
Còn tiền đánh cái cũng hay
Hết tiền đi ngủ lại hay giật mình
Tưởng sự tình bạc nầy hai sấp
Chẳng ai ngờ nó lại sấp ba
Báy giờ quan tướng thua ra
Áo quần cố hết trở ra mình trần
Về đến sân vạch quần bắt rận
Vợ ở nhà tức giận không cơm
Tướng vào tướng ngự ổ rơm
Thấy con kẹt cửa dọn cơm tướng mừng
Khi tướng đi cơm gà cá gỏi
Khi tướng về cơm thổi với khoai (*)
Tướng ngồi chép miệng thở dài
Bụng đói cật rét đánh hai bát liền
Ăn xong vợ nó nghiền nó chửi
Thừa cơm mà cho lão hủi nó ăn
Thừa quần thừa áo thừa khăn
Làm tao đi chuộc mấy lần mấy phen
Chẳng thà tao có đồng tiền
Tao vất xuống giếng tao liền thấy tăm
- Bạc thời canh đỏ canh đen
Nào ai có dại mang tiền vất đi
Ngày mai bu mầy thử đi
Xem bạc Tướng đánh vậy thì làm sao
Mở canh xóc đĩa được bao tiền đầy
Vợ tướng mới đội về ngay
Miệng cười hớn hở như cây sanh tiền
Về nhà đem ra đếm liền
Gọi con lấy lõi xỏ tiền cho tao
Thì thào mà cất tiền vào
Để ai bán ruộng cho tao tậu dần
Gà đâu con nhốt vào bu,
Bố có uống rượu thì mua mấy đồng.
Bấy giờ Tướng chúi ổ rơm
Chẳng dám hạch nước hạch cơm hạch trầu
Vợ thương chồng ra màu rét mướt
Đem tiền đi mà chuộc áo về
Từ rày tướng hẳn xin thề
Còn đi đánh bạc chẳng về chi đây
Trời vần vũ mây phủ tối tăm,
Bấy lâu thổn thức ngã tâm.
Làm sao chung gối ngồi nằm với nhau.
Trước tôi chào, anh em đông đủ.
Sau tôi chào bạn cũ bá niên,
Câu chào câu hỏi đã yên.
Còn câu gá nghĩa chào riêng mình chàng.
Trời xanh bãi biển cũng xanh
Để coi bông cúc ngả nhành về đâu
Bông Ngâu rụng xuống gốc ngâu
Lòng thương người nghĩa đâu đâu cũng tìm
Ngó lên trăng xéo lưỡi liềm
Bởi người nghĩa lỗi niềm mẹ cha.
Trời xanh non nước cũng xanh
Đố ai biết đặng nhân tình éo le
Đường trường khúc khuỷu đi về
Bởi say nết bậu mệt mà tình qua
Đường gần sao bậu lại nói đường xa
Xa thời xa chớ rứa mà đi không mấy lát
Ngán cái nỗi nhân tình tráo chác nên nỗi mà xa.
Trời xanh nước biếc một màu
Em cười là khóc, em sầu là tươi.
Nỗi lòng cực lắm anh ơi!
Dâu con ăn ở đôi nơi song toàn.
Ai ngờ chỉ thắm dây oan
Ai ngờ Tần Tấn mà nên Việt Hồ.
Một thân năm liệu bảy lo
Trời xanh đất đỏ mây vàng
Anh đi thơ thẩn gặp nàng thẩn thơ.
Mấy lời gắn bó đợi chờ
Loan sầu phượng ủ biết cơ hội nào.
Bao giờ rồng cá kết giao
Phỉ nguyền đông liễu tây đào phòng chung.
Một lời đã được mấy đông
Thuyền quyên sẵn một anh hùng sầu hai.
Chiều chồng đôi họ mẹ cha cũng chiều.
Trời xanh đất đỏ mây vàng (2)
Anh đi thơ thẩn gặp nàng thẩn thơ
Bấy lâu loan đợi phượng chờ
Loan sầu phượng ủ biết cơ hội nào?
Mong chờ rồng cá kết giao
Thề nguyền đông liễu tây đào phòng chung
Bây giờ kể đã mấy đông
Thuyền quyên sầu một, anh hùng sầu hai.
Còn non còn nước còn dài
Còn về còn nhớ tới người hôm nay.
Tìm rồng mà lại gặp mây
Sầu riêng năm ngoái năm nay hãy còn.
Biết nhau ba bảy năm tròn
Như sông một dải ai còn dám hay.
Lại đây em hỏi câu này:
Phượng hoàng đứng đấy, nào cây ngô đồng?
Thuyền quyên sớm biết anh hùng
Liễu tây vắng vẻ đào đông đợi chờ.
Ra vào mấy lúc ngẩn ngơ
Nghĩ gần sao lại bây giờ nên xa.
Mong cho bướm ở gần hoa
Muốn cho sum họp một nhà trúc mai.
Trời xui trai thương đoạn gái nhớ đành
Nhớ mấy lời thề hẹn yến với oanh xa rồi
Khăn chéo hồng lau chặm mồ hôi
Nhớ chỗ đi chỗ đứng chỗ ngồi với ai
Nhìn xem sắc nọ đâu tưởng tới tiền tài
Cho nên nước mắt láng lai trong lòng
Hoa tê không tưởng tới tình ong
Cho nên nước mắt trong tròng rưng rưng
Buông lời khuyên với người dưng
Duyên ta nợ bạn biểu đừng lãng xao.