Người ta con trước con sau
Thân anh không vợ như cau không buồng
Cau không buồng ra tuồng cau đực
Trai không vợ cực lắm anh ơi
Người ta đi đơn về đôi
Thân anh đi lẻ về loi một mình
Người ta đi cấy lấy công
Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề
Trông trời, trông đất, trông mây
Trông mưa, trông gió, trong ngày, trông đêm
Trông cho chân cứng đá mềm
trời yên bể lặng mới yên tấm lòng
Người ta đi cấy lấy công
Tôi nay đi cấy lấy ông chủ đồng
Người ta đi cấy lấy công (2)
Còn tôi đi cấy trông mong mỗi ngày
Mong cho đừng có nhiều mây
Đừng có bão táp, mỗi ngày mỗi trông
Để tôi cày cấy cho xong
Mong đồng lúa tốt, bõ công cấy cày,
Mong sao vựa lúa thật đầy
Tháng, năm no đủ, ngày ngày thảnh thơị
Người ta đi ở có công
Thân tôi làm lẽ, càng trông càng buồn.
Tối tối chị giữ lấy buồng,
Chị cho mảnh chiếu, nằm suông chuồng bò.
Mong chồng, chồng chẳng xuống cho,
Đến khi chồng xuống, gà đã o o gáy dồn!
Cha mẹ con gà kia mày đã gáy dồn,
Mày làm tao mất vía, kinh hồn về nỗi chồng con!
Người ta mộ lính tòng chinh
Sao anh không suy nghĩ lại tự mình ra đi
Nước người ta giặc giã loạn ly
Anh đem thân đi đỡ đạn kẻ khi người cười
Rủi bỏ xương ở đất nước người
Để mẹ cha con vợ suốt đời đơn côi.
Tìm em cho đến La Thành
Hỏi thăm các phố để anh tìm dần
Lên tàu từ ở Thanh Xuân
Tìm hết Tư Sở lại gần Cầu Ô
Tìm em cho đến Bờ Hồ
Hàng Trống, Hàng Bồ anh cũng tìm qua
Lại tìm cho đến nhà ga
Đến đây mới biết rằng là Cửa Nam
Vườn hoa có tượng mẹ đầm
Thấy quân lính tập lấy làm vui thay
Tìm em đã hết mười ngày
Hỏi thăm không thấy em rày nơi nao
Thuê xe vào phố Hàng Đào
Hàng Ngang, Hàng Bạc lại vào Mã Mây
Lên thuyền anh xuống Hồ Tây
Ngẫm xem phong cảnh nước mây rườm tà
Lên tàu lại xuống Gô-đa
Thẳng đường anh xuống Hàng Gà, Bạch Mai
Thuê xe vào phố Hàng Gai
Hàng Bông, Hàng Bạc cũng chẳng ai biết mình
Thực là đôi ngả Sâm Thương
Ước ao thấy khách tỏ tường tới đây
Những là mong nhớ đêm ngày
Xuân thu biết đã đổi thay mấy lần
Mong cho hoa nở mùa xuân
Để cho khóm trúc mọc gần trỗ lan.
Tin độc lập truyền về các thôn xã
Một số bà con ta hối hả đón mừng
Riêng tôi tôi dửng dừng dưng
Nỗi lo thì có, nỗi mừng thì không
Lo là lo nay mới thoát khỏi cùm gông giặc Pháp
Biết đâu mai kia lại bị xích xiềng
Của kẻ khác tròng vào, thì ra có khác chi nào
Tránh nơi nọc rắn lại lâm vào miệng hổ mang.
Tin nhau buôn bán cùng nhau,
Thiệt hơn, hơn thiệt trước sau như lời.
Hay gì lừa đảo kiếm lời,
Một nhà ăn uống tội trời riêng mang.
Theo chi những thói gian tham,
Pha phôi thực giả tìm đường dối nhau.
Của phi nghĩa có giàu đâu,
Ở cho ngay thật giàu sang mới bền.
Tỉnh Bình Định có ba cửa thành
Sông Trà Khúc nước chảy quanh một vòng
Nước Sông Hương khi đục khi trong
Núi Chùa Non Nước trong lòng có nhiều hang
Chùa Bà Mụ ở Phố Hội An
Linh thiêng có tiếng lan tràn khắp nơi
Sơn Trà núi Chuá thảnh thơi
Khách nào có đến cũng dạo chơi một lần
Tình chồng vợ anh không tưởng tới
Nghĩa sinh thành anh chẳng kể chi
Sao anh bất thức bất tri
Anh đi lính mộ được gì đâu na
Anh nghe em hỏi đây mà
Ai sinh ai đẻ anh ra thành người
Sao anh không sợ người cười
Cái nòi lính mộ mấy đời sướng thân
Hỏi anh anh phải phân trần
Cha già mẹ yếu đỡ đần cậy ai?
Tình non nghĩa nước bao ngày
Con trăng cõi Bắc đã đầy nhớ thương.
Tình cờ anh gặp mình đây (em đây) (nàng đây)
Như cá gặp nước, như mây gặp rồng.
Mây gặp rồng bán vân bán vũ, (*)
Cá gặp nước, con ngược con xuôi.
Chồng Nam, vợ Bắc anh ơi!
Sao anh chẳng lấy một người như em?
Xuân lan thu cúc mặn mà cả đôi.
Tình cờ bắt gặp nàng đây, (2)
Mượn cắt cái áo, mượn may cái quần
May xong anh trả tiền công
Bao giờ lấy chồng anh đỡ vốn cho
Anh giúp một thúng xôi vò
Một con lợn béo một vò rượu tăm
Anh giúp đôi chiếu em nằm
Đôi chăn em đắp đôi tằm em đeo
Anh giúp quan tám tiền cheo
Quan năm tiền cưới, lại đèo buồng cau
Tình cờ mà gặp nhau đây
Mượn cắt cái áo mượn may cái quần.
Lá sen gấu áo chân quần
Tương tư đã nhẵn bảy phần còn ba.
Ngọn đèn thấp thoáng bóng xa xa
Xuân Lan Thu Cúc mặn mà cả đôi
Vẳng nghe ai hát trên đồi
Tiếng ai xa tận chân trời vang vang
Tình ơi đã khổ ta chưa
Dế ngâm giọng thảm ve đưa giọng sầu
Duyên về đâu nợ về đâu
Duyên về đâu nợ về đâu
Tai nghe trống điểm trên lầu mấy hơi
Cuốc than phận cuốc lẻ đôi
Đó lênh đênh phận đây bồi hồi thân.
Tình rằng mắc việc lê mê
Xưa rày mắc việc bộn bề
Xuống lên không đặng bỏ bê duyên nàng
Em ơi ngồi lại anh than
Tô cơm nguội đĩa mắm còng
Anh có đi sông nam biển bắc
Em vẫn giữ tấm lòng trung trinh.
Tờ giấy hồng anh găm chữ thọ
Gửi thư nầy cả họ bình yên
Đầu rồng mà gối tay tiên
Ước chi đầu ấy gối lên tay nầy
Như chim loan phượng ấp cây ngô đồng
Một mai nên vợ nên chồng
Như cá gặp nước như rồng găp mây