Ếch! Ếch! Mày mới về đây.
Nói dăm câu chuyện cho thầy mày nghe.
Thân ếch là thân ếch hèn,
Giường chiếu chẳng có nằm trần đất không.
Gặp ông quỉ lão, thần thông,
Thắt llưng bó đuốc tìm tôi việc gì?
Tìm tôi có việc phu thê,
Tìm chốn không vợ tìm nơi không chồng.
Ông bắt tôi ông bỏ vào lồng,
Tôi kêu ễnh ọp chẳng trời nào tha.
Tháng tám lúa tốt xanh xa,
Tháng ba gieo mạ sương sa ra ngoài/
Tôi ngồi tôi nấp bụi khoai,
Ông ném một mồi tôi phải tòi ra.
Tham ăn mắc phản răng hà,
Cha hời! Mẹ hỡi! Xiên qua mép này!
Đồn đây có thầy thuốc hay,
Tôi về tôi trách ông cậu bà dì.
Sẵn dao sẫn thớt tù tì bằm tôi
Thứ nhất là củ hành hoa,
Thứ nhì nước mắm thứ ba củ riêng
Thứ tư là hạt hồ tiêu,
Tán ra cho đều vừa hắc vừa cay.
Khen thay thằng bé hai tay,
Nó gắp miếng nạc có chầy miếng xương.
Trầu đâu ăn miếng đỏ môi?
Rượu đâu uống chén cho tôi lên giường.
(Phụ Đồng Ếch)
Ốc bực mình ốc
Nó vặn nó vẹo
Bèo bực mình bèo
Lênh đênh mặt nước
Nước bực mình nước
Tát cạn cấy khoai
Khoai bực mình khoai
Đào lên cấy xuống
Muống bực mình muống
Ngắt ngọn nấu canh
Anh bực mình anh
Vợ con chưa có
Đêm nằm vò võ
Một xó giường không
Hỏi giường có bực mình không hỡi giường ?
Ốc lồi bung với chuối xanh
Giã cơn say rượu, vừa lành vừa ngon
Ốc quắn nấu cháo cũng thơm
Ăn vào giải cảm còn hơn cháo gà.
Đôi chân mắc bệnh to phù
Bìm Bìm xào ốc lồi to thái đều
Chua me ốc quắn ăn nhiều
Táo bón nấu dấm cũng liều thuốc hay
Ốc đồng nào, ốc ngon, ốc béo?
Đam đồng nào, đam béo, đam ngon?
Anh trả lời được vẹn toàn
Tiện thuyền chèo lái gái son theo về!
- Ốc béo thì có đồng Quan
Đồng Chùa thì có đam ngon bốn mùa
Vân vi anh có lời thưa
Sẵn thuyền tiện nước anh đưa em về!
Ớ anh ơi, liệu bề đát đặng thì đan
Đừng gầy ra rồi bỏ, thế gian họ chê cười
- Anh đây người nên chẳng phải người hư
Bắt ba rồi lại đè tư
Gầy ra đái đặng anh đan chừ, chừ cho em coi
Lạc vành anh uốn hẳn hoi
Bật trên xỏ xuống bắt ngoài anh dùi vô
Lời ngay nói thiệt với cô
Muốn mở tui mở muốn dùi vô tui dùi.
Ớ chàng ơi, thiếp chàng gặp đây thiếp hỏi một câu cho thích cảnh
Hỏi làm sao: chỗ Văn Thánh họ trồng thông
Chỗ Võ Thánh họ trồng bàng
Hai bên xã tắc lại trồng hai hàng mù u
Thiếp nghe chàng là đấng trượng phu
Chàng phân qua cho thiếp rõ thì mấy mươi thu thiếp cũng chờ
- Ớ em ơi: Thiên hạ nói là thông chớ không phải thông
Đó là cây tùng tùng tiết kiên trinh
Đem trồng chỗ Miếu Văn để ông thánh xưa ma nhi bất lẫn
Họ nói là cây bàng chớ không phải bàng
Đó là cây đàn tế thế
Đem trồng chỗ Miếu Võ để biết ông thiện xưa đố vật sư nhân
Còn họ nói là mù u chớ không phải mù u
Đó là cây nam nhi quốc dụng vi tối quan
Hồi xưa kia nhà nước sức trong thôn miếu xã tắc
Trồng một đôi hàng để ngày sau cây cao bóng cả
Dân với quan đời đời
Phụ mẫu nhà sinh em ra là gái đó em ơi
Em biết chi việc triều đình chánh thể
Mà em buông lời hỏi anh?
Ới anh thợ mộc kia ơi
Tiếng anh làm thợ mộc đã lâu
Chớ sao anh đục cái lỗ chưa sâu mà anh đã dời
- Ới này em ơi
Anh dòm cho thấy mẹ thấy cha
Thấy anh thấy chị thấy cô dì chú bác ông bà nhà em
Ới yêng ơi, mưa từ trong Quảng mưa ra
Thân tôi là gái phải qua tầm chồng
Đôi hàng nước mắt ròng ròng
Bên vai còn mang khăn gói
Mặt trời đã tối
Kêu bến đò ngang hắn nỏ chèo
Hòn đá cheo leo
Thiếp tôi trèo mần răng cho đặng
Tôi hỏi thăm chú chăn trâu cùng o gánh nác
Đường tới Nam Định, thành Bắc nơi mô?
Ở nhà mới bước đến đây
Xem trăng chưa tỏ xem mây chưa tường
Buông lời thiếp hỏi người dưng
Ta không sao lãng biểu bạn đừng lãng sao
Trăng lờ còn sáng hơn sao
Núi kia có lở còn cao hơn gò
Biểu bạn về đặt liễn ngâm thơ
Để thiếp bán buôn cho phụ mẫu nhờ vài năm
Ươm tơ chỉ nhớ con tằm
Ăn trái chi ngọt cũng hỏi thăm người trồng.
Ở bên ni Hàn ngó qua bên tê Hà Thân
Nước xanh như tàu lá
Ở bên tê Hà Thân ngó qua bên ni Hàn
Thấy phố xá nghênh ngang
Kể từ ngày Tây lại đất Hàn
Đào sông Câu Nhí, bòn vàng Bồng Miêu
Dặn tấm lòng ai dỗ đừng xiêu
Ở nuôi phụ mẫu sớm chiều có nhau.