Từ khi em về làm dâu
Anh thì dặn trước bảo sau mọi lời
Mẹ già dữ lắm em ơi
Nhịn ăn, nhịn mặc, nhịn lời mẹ cha
Nhịn cho nên cửa nên nhà
Nên kèo nên cột nên xà tầm rông
Nhịn cho nên vợ nên chồng
Thời em coi sóc lấy trong cửa nhà
Đi chợ thời chớ ăn quà
Đi chợ thời chớ rề rà ở trưa
Dù ai bảo đợi, bảo chờ
Thì em nói dối: con thơ em về
Từ khi gặp mặt giữa đàng
Thiếp quyết thương chàng cha mẹ nào hay.
Có hay thì nhất đánh nhì đay, hai lẽ mà thôi.
thủy chung em giữ trọn mấy lời.
Chết thời chịu chết, lìa đôi em không lìa.
Từ ngày ăn phải miếng giầu,
Miệng ăn môi đỏ dạ sầu đăm chiêu
Biết rằng thuốc dấu hay là bùa yêu
Làm cho ăn phải nhiều điều xót xa
Làm cho quên mẹ quên cha quên cửa quên nhà
Làm cho quên cả đường ra lối vào
Làm cho quên cá dưới ao
Quên sông tắm mát quên sao trên trời
Đất bụt mà ném chim trời
Ông Tơ bà Nguyệt xe dây, xe nhợ nửa vời ra đâu
Từ ngày ăn phải miếng trầu
Miệng ăn môi đỏ dạ sầu tương tư.
Vì người tôi phải viết thư
Nhờ con chim nhạn đưa thư cho người.
Thư rằng: em chẳng có ai
Trên nghiên dưới mực cửa cài chữ sen.
Từ ngày chưa bén duyên chàng
Như chuông khác tiếng, như vàng pha thau
Từ ngày ta bén duyên nhau
Như áo phải dầu, gột cũng chẳng phai
Bây giờ chàng đã nghe ai
Áo hoen mặc áo, dầu phai mặc dầu
Từ ngày em về nhà này
Tưởng ngày một khá hóa ngày một hư.
Đi chợ ăn những quà trừ
Đi tắm mất váy khư khư chạy về.
Nấu cơm trên sống dưới khê
Đủ cả tứ bề như thể cháo hoa.
Bữa ăn nồi bảy nồi ba
Quanh năm ngày tháng chẳng ra đồng nào.
Rửa bát ngủ gật cầu ao
Ngủ trưa chồng gọi kêu sao nhức đầu.
Ăn nói cảu nhảu càu nhàu
Sai em rinh nước đổ vào tàu khoai.
Việc ăn em chẳng kém ai
Hễ mó đến gánh thì vai sứt hờ.
Việc làm chểnh mảng thờ ơ
Lại thêm một chút làm thơ với chồng.
Anh là con trai Bắc Ninh
Cửa nhà sung túc sinh linh trên đời
Đá hoa anh để một nơi
Đá tảng anh để trên đời phô phang
Cái cột anh đúc bằng vàng
Trước cửa có bốn cây thông
Trước cửa có bốn cây thông
Đằng sau anh chạm sân rồng anh chơi
Nhà anh rước Phật trên trời
Bố mẹ anh đẻ được mười anh em
Chín anh thi đậu giải nguyên
Còn anh là Út cho nên ở nhà
Anh cả là quan thám hoa
Anh Hai quan trạng anh ba tú tài…
Anh là con trai Nam Sang
Nước lớn ngang đàng, vác đấu đi đong
Anh đong tỉnh Bắc tỉnh Đông
Trở về anh lại đi đong tỉnh Đoài
Tỉnh Bắc giá thóc mười hai
Tỉnh Đông mười tám, tỉnh Đoài hai mươị
Anh là con trai nhà nghèo
Nàng mà thách thế anh liều anh lo
Cưới em anh nghĩ cũng lo
Con lợn chẳng có, con bò thì không
Tiền gạo chẳng có một đồng
Thiên hạ hàng xứ cũng không đỡ đần
Sớm mai sang hiệu cầm khăn
Cầm được đồng bạc để dành cưới em
Ba hào anh để mua tem
Gửi thư mời khắp anh em xa gần
Trăm năm kết ngãi châu trần
Nhớ ngày nên lứa giao loan với mình
Họ hàng ăn uống linh đình
Cả tỉnh Hà Nội đồn mình lấy ta
Hào tư anh để mua gà
Sáu xu mua rượu, hào ba đi tàu
Bẩy xu mua lấy trăm cau
Một hào mua gói chè tầu uống chơi
Một hào cả đỗ lẫn xôi
Một hào gạo tẻ với nồi rau dưa
Anh ngồi anh tính cũng vừa
Cưới em đồng bạc chẳng thừa một Xu
Nàng mà thách thế anh liều anh lo
Cưới em anh nghĩ cũng lo
Con lợn chẳng có, con bò thì không
Tiền gạo chẳng có một đồng
Thiên hạ hàng xứ cũng không đỡ đần
Sớm mai sang hiệu cầm khăn
Cầm được đồng bạc để dành cưới em
Ba hào anh để mua tem
Mời khắp thiên hạ anh em xa gần
Thiên hạ hàng xứ đồn ầm
Sơn Tây Hà Nội đồn mình lấy ta
Một hào thì để mua gà
Bảy xu mua rượu, hào ba đi tàu
Sáu xu mua lấy trăm cau
Hào tư mua gói chè tàu uống chơi
Sáu xu gạo nếp thổi xôi
Với một xu mỡ và mười xu dưa
Cưới anh đồng bạc cũng vừa
Tính đi tính lại vẫn thừa ba xu
Anh là quân tử tài cao
Xin anh hãy họa bài "sao trên trời"
Nửa đêm thức dậy trông trời
Thấy sao bên bắc anh ngồi bên đông
Ai ơi thức dậy mà trông
Kìa ông sao Vượt với Sông Ngân Hà
Sao Rua trên bốn dưới ba
Nhị Thập Bát Tú cùng là Thất Tinh
Sao Hôm đứng có một mình
Sao Mai đủng đỉnh ra tình chơ ai!
Có Hôm mà chẳng có Mai
Kìa ông Sao Vượt chờ ai giữa trờI
Nam Tào Bắc Đẩu đôi nơi
Hai ông đứng đó, coi trời trị dân
Vậy nên thiên địa xoay vần
Chưa đến chập tối đã dần mọc ra
Mọc ra sa số hằng hà
Nghìn vạn ức triệu biết là bao nhiêu
Tối trời trong rõ càng nhiều
Trời sáng trăng tỏ ra điều sao thưa
Anh làm thợ mộc Thanh Hoa
Làm cầu làm quán, làm nhà khéo tay (khó thay)
Lựa cột anh dựng đòn tay
Bào trơn đóng bén nó ngay một bề
Bốn cửa anh chạm bốn dê
Bốn con dê đực chầu về tổ tông
Bốn cửa anh chạm bốn rồng
Trên thì rồng ấp, dưới thì rồng leo
Bốn cửa anh chạm bốn mèo
Con thì bắt chuộc, con leo xà nhà
Bốn cửa anh chạm bốn gà
Đêm thì nó gáy, ngày ra ăn vườn
Bốn cửa anh chạm bốn lươn
Con thì thắt khúc, con thì trườn ra
Bốn cửa anh chạm bốn hoa
Trên là hoa sói, dưới là hoa sen
Bốn cửa anh chạm bốn đèn
Một đèn dệt cửi, một đèn quay tơ
Một đèn đọc sách ngâm thơ
Một đèn anh để đợi chờ nàng đây
Anh người có chí canh nông
Mười phần ta cũng giở trong tám phần
Can gì để ruộng mà ngăm
Làm ruộng lấy lúa, chăn tằm lấy tơ
Tằm có lứa ruộng có mùa
Chăm làm trời sẽ đền bù cho ta!
Anh nhất kỳ tâm,
Sao cô bây khéo nhị kỳ tình ?
Vì ai xui giục cho cô mình nhị kỳ tâm.
Đêm hôm qua vắng khách tri âm,
Vắng hoa thiên 1ý thăm thầm cội cây.
Đêm hôm qua rót đọi dầu đầy,
Than thân với bóng, bóng rầy bóng chẳng có thương.
Suốt năm canh bế bóng lên giường.
Ngọn đèn dập tắt, nửa thương, nửa cười
Bấy lâu nay gần bến, xa vời.
Anh như cây quế nở trong nhà
Em như con gái hàng phố mà ra chơi đường
Em thấy cây quế héo vàng
Em càng vun xới cây càng tốt tươi
Bao giờ cho quế mọc chồi
Để quế trả nghĩa cho người xới vun
Anh như con một nhà giàu
Em như tờ giấy bên Tàu mới sang
Anh như con một nhà quan
Em như con én lạc đàn ngẩn ngơ
Anh như chỉ gấm thêu cờ
Em như rau má lờ mờ giếng khơi
Cho nên chẳng dám ngỏ lời
Anh nói em cũng nghe anh
Bát cơm đã trót chan canh mất rồi
Nuốt đi đắng lắm anh ơi
Bỏ ra thì để tội trời ai mang
Tội trời đã có người mang
Ước gì ta lấy được chàng chàng ơi
Bây giờ ba ngả bốn nơi
Thiếp chàng muốn lấy tôi bên này
Thiếp tôi bên này trong then ngoài khóa
Thiếp chàng bên ấy có thỏa hay không
Trách đường giây thép không thông
Gửi thư thư biệt, gửi lời lời bay
Nhạn ơi trăm sự nhờ mày
Ngậm thư mang tới tận tay cho chàng
Chẳng may chim nhạn lạc đàn
Chim trời bay mất, để chàng nhớ mong
Anh ơi! Anh ngồi xuống đây
Anh nhích lại đây
Em hỏi câu nầy
Non non, nước nước, mây mây
Ai làm nam, bắc, đông , tây lắm đàng
Yêu nhau chẳng lọ bạc vàng
Tình thân nghĩa thiết xin chàng chớ quên
Anh ơi! cố chí canh nông
Chín phần ta cũng giữ trong tám phần
Hay gì để ruộng mà ngăn
Làm ruộng lấy lúa, chăn tằm lấy tơ
Tằm có lứa, ruộng có mùa
Chăm làm trời cũng đền bù có khi