Công tôi gánh gánh gồng gồng
Giờ ra theo chồng bảy bị còn ba
Xưa kia ở cùng mẹ cha
Mẹ cha yêu dấu như hoa trên cành
Từ ngày tôi về cùng anh
Anh đánh anh chửi anh tình phụ tôi
Đất rắn nặng chẳng nên nồi (*)
Anh đi lấy vợ để tôi lấy chồng
Có lấy thì lấy cách sông
Để tôi lấy chồng cách ngõ anh ra
Nhớ ai ra đứng đầu cầu? (2)
Lược thưa biếng chải, gương tàu biếng soi
Sập đá huê bỏ vắng không ai ngồi
Buồng hương bỏ vắng, mướn người quay tơ
Thương nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Đêm quên giấc ngủ, ngay mơ trận cười?
Đêm năm canh ngày sáu khắc chàng ơi!
Chàng cười nửa miệng, thiếp tôi vui nửa lòng
Con chim khôn ăn quả nhãn lồng
Ăn rồi nó đỗ cành hồng nó kêu
Trai thanh tân sánh với gái mĩ miều
Đêm qua mưa bụi gió bay
Gió rung cành trúc, gió lay cành bàng
Em với anh cùng tổng khác làng
Nào em có biết ngõ chàng là đâu
Một thương, hai nhớ, ba sầu
Cơm ăn chẳng được ăn trầu ngậm hơi
Thương chàng lắm lắm chàng ơi
Biết đâu thanh vắng mà ngồi thở than
Muốn than mà chẳng gặp chàng
Kìa như đá đổ bên ngàn Hồ Tây
Đá đổ còn có khi đầy
Thương chàng biết thủa nào khuây hỡi chàng.
Ông già ơi hỡi ông già
Bảy mươi còn muốn nữa là mười lăm
- Áo dài chẳng nệ nong sưa
Bảy mươi có của cũng vừa mười lăm
Thuyền tôi chở lưới chở câu
Thuyền đâu mà chở hàm râu ông già
Ai ơi không nhớ thuở anh thề
Cầm dao lá liễu dựa kề tóc mai
Chữ đề vô đá lâu phai
Nằm đêm nghĩ lại ít ai có tình
Bông xứng bông bình lại xứng bình
Tiền năm quan nọ rước hai đứa mình còn đây
Tơ hồng bà nguyệt xe dây
Chàng nam thiếp bắc hồi này phải xa
Làm chi tội nghiệp rứa bà
Cang thường chi đó bỏ ta sao đành!
Ai ơi ở nhà nghe tiếng bạn than
Áo chưa kịp mặc cũng choàng trên vai
Bôn ba nút chẳng kịp gài
Trông cho gặp bạn láng lai đôi lời
Thừa nhân mới ghé đến chơi
Tả văn hữu võ buông lời chào chung.
Ai đưa nàng quạt đến đây
Cho nên quạt ốm quạt gầy nhúm xương
Tứ bề mình phất giấy hường
Mình trúc lá nổ hay là quạt bông
Đêm khuya vắng vẻ tịnh không
Hai tay động tĩnh thông đồng đáo lai.
Ông làm mai cho tui thành vợ thành chồng
Mai sau thành hôn chi mỹ, tui kỉnh cái đầu cho ông
Sắp em nó dại nó hớt hết mũi tai
Xách cái đầu trùi trụi nào ai cũng tức cười
- Tau làm mai cho hai đứa bay thành vợ thành chồng
Thành hôn chi mỹ, bay kỉnh cái đầu cho tau
Bay đà khấn khoán ông bà bay chưa
Bay ăn chi không để không chừa
Mũi tai ăn hết bay xách cái sọ dừa đi đâu?
Hỏi em có nhớ hay không
Anh thương em từ thuở mẹ bồng trên tay
-Hỏi anh có nhớ hay quên
Thương anh từ thuở vịn phên đi lần.
-Em thương anh vô giá quá chừng
Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay.
-Anh thương em tự nón đến quai
Thương trong lớp lá, thương ngoài đường may
Hai ta ơn trượng nghĩa dày
Dù xa nhau đi nữa cũng ba vạn sáu ngày mới xa.
Mở lời chào chào chung chào chạ
Có người khách lạ em mới chào riêng
Chào rồi buông miệng hỏi liền
Hỏi người khách lạ băng miền tìm ai
Mở lời chào anh em đông đủ
Sau mở lời chào bạn cũ bá niên
Bấy lâu nay cách nợ trở duyên
Đau lòng chàng không mấy cho phiền dạ em.
Ôm đàn tới chốn bồng lai
Dở hay chi khảy đôi bài nghe chơi
Ớ bạn ơi cho tui phân đỡ đôi lời
Mở lời chào, chào hết ai ai
Thủy chung như nhứt không sai xu nào.
Nhập giang tuỳ khúc, đảo xứ tôi phải tuỳ thân
Tới đây chúc hết xa gần
Chúc cho cô bác làm ăn thuận hoà
Chúc cho cao cửa lớn nhà
Lúa nhiều giáp hạt rau cà đầy nương
Đắc tài đắc lợi an khương
Mua mau bán được trăm đường vào ra
Chúc cho mạnh khoẻ cả nhà
Điều lành mang tới điều tà tống đi
Chúc cho mấy chị lỡ thì
Khiến mấy anh lỡ cỡ ưng đi cho rồi
Chúc cho anh chị mồ côi
Kết duyên trọn vẹn ở đời trăm năm.
Tiếng đồn các cậu hò hay
Tôi đố các cậu cối xay mấy niềng
- Cối xay mười sáu cái niềng
Tôi đố em bậu thuyền quyên mấy chèo
- Thuyền quyên mười sáu mái chèo
Tôi đố các cậu con mèo mấy lông
- Bạn đố chi mà đố ngặt đố nghèo
Đố chi không đố đố con mèo mấy lông
Ai về tát cạn biển Đông
Thì ta đếm hết mấy cái lông con mèo.
Ở nhà mới bước đến đây
Xem trăng chưa tỏ xem mây chưa tường
Buông lời thiếp hỏi người dưng
Ta không sao lãng biểu bạn đừng lãng sao
Trăng lờ còn sáng hơn sao
Núi kia có lở còn cao hơn gò
Biểu bạn về đặt liễn ngâm thơ
Để thiếp bán buôn cho phụ mẫu nhờ vài năm
Ươm tơ chỉ nhớ con tằm
Ăn trái chi ngọt cũng hỏi thăm người trồng.
Ớ chàng ơi, thiếp chàng gặp đây thiếp hỏi một câu cho thích cảnh
Hỏi làm sao: chỗ Văn Thánh họ trồng thông
Chỗ Võ Thánh họ trồng bàng
Hai bên xã tắc lại trồng hai hàng mù u
Thiếp nghe chàng là đấng trượng phu
Chàng phân qua cho thiếp rõ thì mấy mươi thu thiếp cũng chờ
- Ớ em ơi: Thiên hạ nói là thông chớ không phải thông
Đó là cây tùng tùng tiết kiên trinh
Đem trồng chỗ Miếu Văn để ông thánh xưa ma nhi bất lẫn
Họ nói là cây bàng chớ không phải bàng
Đó là cây đàn tế thế
Đem trồng chỗ Miếu Võ để biết ông thiện xưa đố vật sư nhân
Còn họ nói là mù u chớ không phải mù u
Đó là cây nam nhi quốc dụng vi tối quan
Hồi xưa kia nhà nước sức trong thôn miếu xã tắc
Trồng một đôi hàng để ngày sau cây cao bóng cả
Dân với quan đời đời
Phụ mẫu nhà sinh em ra là gái đó em ơi
Em biết chi việc triều đình chánh thể
Mà em buông lời hỏi anh?
Ở nhà buồn bực lắm thay (2)
Ra đi mua quạt đụng ngày gió xuân
Chốn đông đồ rực rỡ lắm bớ người dưng
Chốn đông đồ rực rỡ lắm bớ người dưng
Thương không ai biết ghét đừng ai hay
Miệng thế gian nhiều kẻ thày lay
Cực chàng chín rưỡi khổ thiếp đây mười phần
Miệng thế gian họ bén tựa gươm trần
Có thương thì để bụng đừng ngồi gần họ nghi.
Ở nhà buồn bực lắm thay (3)
Rủ nhau mua quạt đụng ngày gió xuân
Chuồn chuồn đậu ngọn mía mưng
Thương không ai biết ghét đừng ai hay
Hồi khi mô trầu thuốc liền tay
Ngồi gần không đặng huống chi nay em có chồng rồi
Rượu không men mấy thuở rượu nồng
Bề mô ta cũng trọng nghĩa bên chồng ta hơn
Mấy lời thệ hải minh sơn
Nói chơi với bạn chớ ta trả công ơn cho bạn rồi
Biểu bạn dừng than đứng thở ngồi
Bạn có khóc đau bụng bạn
Ta đây có chồng rồi thời thôi
Chim kêu miếu Một 1 gà gáy Giếng Đôi
Điệu cang thường khổ lắm ai ơi
Dứt đi cũng tội thương thì khó thương
Bề mô em cũng theo chồng
Chàng về kiếm vợ đừng đợi trông mà phiền.
Ở nhà đắp chiếu ngủ an
Vì câu hẹn ước mơ màng đắn đo
Lắng tai nghe cuộc hát hò
Dời chưn bước tới giả đò đi chơi
Thinh không chào hết một lời
Tả nam hữu nữ hai nơi hẳn hòi
Gió lùa vườn hạnh trăng soi
Kẻ kiếm cung người cầm nguyệt thi hành
Chim kêu vượn hú trên nhành líu lo
Nhức thống tâm hà tất vô do
Ra về vừa tới bến đò
Bâng khuâng nhớ lại mấy câu hò nữ nhi
Chú đò ơi bớt ngủ một tí tì ti
Tống nhơn lưu phước cho tui đi về nhà
Sông dài thuyền ốc chèo qua
Nhịp đôi bến lái xót xa dạ chàng
Giậm chân xuống đất kêu huớ ông trời vàng
Khi mô hòa đủ cặp chừ sang ngang có một mình
Đăng trình cử bộ linh chinh
Đường dê dấu thỏ thảm tình lắm ai ơi
Buồn tình nhớ đứt phao trôi
Nhợ trôi mặc nhợ phao dời mặc phao.
Ở nhà mới biết đến khuya,
Bao nhiêu nhân ngãi chị em chia hết rồi
Còn mình tui như đũa lẻ đôi
Dời chân cất bước lần hồi lui ra
Vòng tay thưa thiệt với chủ gia
Phận tui thua sút cho tui niệm ba huê tình
Ngãi nhơn nhường hết cho đệ huynh
Phận tui thua sút cho tui niệm tình một đôi câu
Sông dài nhiều khúc cạn sâu
Sông Tương sóng dợn nhiều câu thảm tình.
Ở nhà nghe hát nghe hò
Cơm ăn nửa bữa cơm và nửa lưng
Ra đi nửa bước ngập ngừng
Nửa thương Châu Tuấn nửa mừng Thoại Hương
Dốc lòng đi kiếm người thương
Người thương không thấy, thấy múi tơ vương thảm sầu.