Gia Đình,Vợ Chồng,Lỡ Duyên,Tinh Yêu Trai Gái,Thôn Quê,
Kể từ ngày em xách nón theo chồng
Con cá dưới sông nó khóc
Con chim trong vườn nó than.
Kề tai thiếp dặn nhỏ chàng
Buổi tiền duyên không đặng đông sàng thì thôi.
Chầu rày em đã có đôi,
Biết sao duyên mãn tình hồi nghĩa anh.
Kể từ ngày thiếp cách chàng xa
Như Vân Tiên lâm bệnh, Nguyệt Nga đi cống Hồ.
Thiếp xa chàng ruột héo gan khô
Hang Thương Tòng chàng đợi, chốn biển hồ thiếp thương.
Sống làm chi trắc trở hai phương
Liều mình thác xuống suối vàng gặp nhau.
Kể từ Quảng Huế kể ra,
Khe Rô Quảng Đợi Ô-Gia Trang Điền
Phú Bờ lại với Phúc Yên
Ngó lên khúc ngược dạ phiền biết bao
Đó đây thẳng tới sông Đào
Ngó qua bên bãi Phường Chào Bô Lai
Hoà Mỹ, Mỹ Thuận không sai
Lâm Yên, Phú Lộc bãi dài thậm xa
Nhọc lòng ta phải bôn ba
Cầu Chìm đến đó huyện đà gần đây
Ngó qua Tân Mỹ Xã Tây
Phụng Minh, Gò Cát ngó xoay Phú Hoà
Bồ Phan chí liền Hà Nha
Hà Di Hà Dục Hà Tân
Ba Đinh, Hội Khách cũng gần Khe Hoa
Bãi Trạch thác trưởng bao xa
Đầu Gà ,Đuôi Lợn, Dinh Bà linh thiêng
Ba Tơi đá trắng gần miền
Thạnh Mỹ đến đó bạn hiền đi đâu
Ai ai cũng nhớ ở đâu
Bán buôn buôn bán bấy lâu rộn ràng.
Kể từ Quảng Huế ra đi
Kiểm Lâm, Lệ Trạch, Vân Ly, Đa Hòa
Nhìn xem khúc ngược thậm xa
Tư Phú Long Hội hiện ra rõ ràng
Trừng Giang Dinh Trấn Đông Bàn
Câu Nhí, Bất Nhị nhìn sang sông đào
Đêm nằm ngước mặt xem sao
Kìa sao Bắc Đẩu lặn vào nơi đâu
Ngồi buồn hút điếu thuốc ăn miếng trầu
Chèo qua Tiệm Rượu Câu Lâu những là
Lửa chi lửa hực sáng lòa
Lò gốm lò gạch Thanh Hà ở đây
Đêm khuya phảng phất gió tây
Người thương thức dậy lời bày đón đưa
Ghe xuôi qua bến Phó Thừa
Hội An đến đó trời vừa sáng ra
Hỡi người hoa nguyệt nguyệt hoa
Rạng ngày mai đến phố, đôi ta trao lời.
Kể từ tằm mới ăn ba
Dâu gần không hái đi xa cách đò
Ra đi cha mẹ sợ lo
Phần sông nước lớn phần đò không đưa
Trông con ngày tối ngày trưa .
Trông hoài trông huỷ dâu chưa thấy về
Dâu già nện chặt hôi ê
Xổ ra phun nước tằm chê không thèm.
Kẻ về người ở trông theo
Ngựa Hồ chim Việt đôi điều ái ân.
Một mình tựa án tần ngần
Năm canh khúc ruột như dần cả năm.
Vắng mình ta vẫn hỏi thăm
Nơi ăn đã vậy chốn nằm ra sao
Bấy lâu nay vẫn khát khao
Mong chưa thấy mặt lòng nào đã quên.
Nghĩ rằng chung bạn thiếu niên
Vì ai xui giục cho nên nỗi này
Trách ông tơ ra tay hờ hững
Lúc xe dây sao chẳng lựa ngày
Bây giờ hai ngả đông tây
Trước sao xe mối tơ này làm chi
Chưa biết nhau sao không nói trước
Biết nhau rồi kẻ ngược người xuôi
Bao giờ cho được đủ đôi
Như sen linh đế (Tịnh độ) một chồi hai hoa
Kể việc làm ruộng mọi đường
Tôi xin được kể rõ ràng hở ai
Tháng Chạp là tiết trồng khoai
Tháng Giêng trồng đậu, tháng Hai cấy cà
Tháng Ba cày bở ruộng ra
Tháng Tư bắc mạ thuận hòa vui thay
Tháng Năm cắt lúa vừa rồi
Tháng sáu mưa xuống nước trôi đầy đồng
Tháng Bảy cày cấy đã xong
Tháng Tám thấy lúa tốt lòng vui thay
Tháng Chín tôi lại kể nay
Bắc mạ xem được mới hay trong lòng
Tháng Mười lúa chín đầy đồng
Cắt về đổ cót để phòng năm sau
Mười một là tiết cấy sâu
Một năm kể cả tử đầu đến đuôi
Kẹo Mỏ Cày năm đồng một ký,
Đường Giồng Trôm một ký năm đồng.
Em đi buôn mong kiếm tấm chồng,
Để đêm năm canh, con gà gáy sáng,
Chốn cô phòng đỡ lẻ loi.
Kể từ sông Vệ chợ Gò
Ngó vô Thi Phổ thấy đò Dắt Dây
Chợ Đồng Cát buôn bán sum vầy
Ngó vô Lò Thổi thấy cây xùm xòa
Từ Sơn một đỗi xa xa
Ngó vô Quán Sạn bạn hàng đà nghỉ ngơi
Chợ Huyện là chỗ ăn chơi
Trong tê Quán Vịt là nơi hữu tình
Trà Cầu sao vắng bạn mình
Hai hàng châu lụy như bình nước nghiêng
Kéo quân qua cửa Hùng Quan (3)
Chim muôn tiếng hát hoa ngàn hương đưa.
Kể từ ngày Tây lại đất Hàn
Đào sông Câu Nhí mở đàng Bồng Miêu
Dặn lòng bạn hỡi đừng xiêu
Mưa mai có bạn nắng chiều có ta.
Kết duyên ớ bạn kết duyên
Không mấy khi quân tử đến Tràng An vui vầy
Thậm mừng rồng đặng gặp mây
Chim phụng hoàng đặng đỗ cây ngô đồng
- Chữ rằng vô lễ bất thành
Liệu làm sao cho đặng Tấn Tần gặp nhau
Chàng về sửa soạn trầu cau
Cậy người bước tới cha mẹ hầu biết cho.
Tam Kỳ chuyển xuống ngã ba
Gần nơi Cửa Xẻ ấy là Hà Quang
Hồ Côi Ngọc Giáp rõ ràng
Kia kìa Tam ấp ba làng gần nhau
Tây Giang Bến Đá cũng mau
Trà Đõa Chợ Được đông rày lao xao
Hiền Lương với lại Cát Cao
Trà Nhiêu làng Yến lần vào Hội An.
Tản Viên núi ấy kiêu thay
Tầng trên tầng dưới thắt ngay cỏ bồng
Họa núi tôi lại họa sông
Vì chàng em phải long đong thế này
Họa nhà quan sở lầu tây
Em sang Hà Nội họa ngay Cột Cờ
Họa nhà máy Nước, máy Tơ
Xin chàng hãy cứ đợi chờ chàng ơi
Vườn Bách thú em đã họa rồi
Em xuống dưới biển, họa đôi cá vàng.
Tập tầm vông
Chị lấy chồng, em ở góa
Chị ăn cá, em mút xương
Chị nằm giường, em nằm đất
Chị hút mật, em liếm ve
Chị ăn chè, em liếm bát
Chị coi hát, em vỗ tay
Chị ăn mày, em xách bị
Chị xe chỉ, em xỏ tiền
Chị đi thuyền, em đi bộ
Chị kéo gỗ, em lợp nhà
Chị trồng cà, em trồng bí
Chị tuổi tí, em tuổi thân
Chị tuổi dần, em tuổi mẹo
Chị ăn kẹo, em mút cây…(kem)
Tập tầm vông (2)
Chị lấy chồng, em ở giá
Chị ăn cá, em mút xương
Chị nằm giường, em nằm đất
Chị ăn mật, em liếm ve
Chị ăn chè, em liếm bát
Chị coi hát, em xỉa tiền
Chị đi thuyền, em đi bộ
Chị đào lỗ em nấu canh
Chị đâm hành, em làm mắm
Chị đi tắm, em gội đầu
Chi đi câu em xách vịt,
Chị đi xịt…. em đi hửi!!!
Tàu Sài Gòn lòng xanh mũi đỏ,
Còn chiếc tàu Gia Định nọ lòng đỏ mũi xanh.
Em ơi! Em ở chi đất rẫy hôi phiền,
Theo anh về Chợ Lớn mà coi đèn sáng trưng.
Tàu súp lê một
Em ơi anh còn trông còn đợi
Tàu súp lê hai
Anh còn đợi còn chờ
Tàu súp lê ba
Tàu ra biển Bắc
Tay anh vịn song sắt nước mắt nhỏ từng hồi
Trời ơi nhân nghĩa của tôi xa rồi
Bướm xa tại nhụy, anh với em xa rồi cũng bởi tại ai?
Tàu súp lê một còn trông còn đợi
Tàu súp lê hai còn đợi còn chờ
Tàu súp lê ba, tàu ra biển Bắc..
Hai tay tôi vịn song sắt, nước mắt chảy ròng ròng
Miệng kêu bớ chú tài công…
Khoan khoan, chậm chậm
Vợ chồng tôi thôi đành ngàn dặm cách phân…
Tàu súp lê một em còn trông đợi
Tàu súp lê hai em còn đợi còn chờ
Tàu súp lê ba tàu ra biển
Hai tay em vịn song sắt nước mắt nhỏ dòng
Em kêu hỏi chú tài công
Lấy khăn lông em chặm
Đạo vợ chồng ngàn dặm em không quên.
Tay anh bưng chén kiểu, tơ liễu con rồng,
Tuổi em còn nhỏ, chưa chồng, anh thương.
- Tuổi em còn nhỏ, anh đừng đợi đừng chờ,
Để cha với mẹ được nhờ đôi năm !
Tay anh cầm bút ngọc hoà châu
Đề vô trong áo bậu, bốn câu ân tình
Một câu phân với nữ trinh
Ơn cha nghĩa mẹ cho trọn tình hiếu trung
Hai câu ta phân với anh hùng
Đào sâu cuốc chín ăn chung ở đời
Ba câu anh nói, em phải nghe lời
Đừng nghe lời thế sự (2) đổi lời duyên ta
Bốn câu nuôi chút mẹ già
Tình chồng nghĩa vợ, mẹ với cha đền bồi.