Hát tề hát vịt có câu,
Đừng hát lấp bấp cô bác hầu cười chê
Hát làm sao cho đừng khô môi khô nước miếng
Hát làm sao cho đừng khan tiếng
Hát làm sao cho trai chưa có vợ, hát cho có vợ
Hát làm sao cho gái chưa chồng, hát cho có chồng
Hát làm sao cho chữ bá kịp với chữ tòng
Căn duyên hội hiệp chốn loan phòng mới vui.
Hò khoan
Trời mưa lác đác
Gió tạt rừng già
Bốn bề ro6`ng ẩn
Vây mà tuôn rơi
Chơi trăng còn sợ mặt trời
Soi gương còn sợ người đời trong gương
Tôi đây trong đục chưa tường
Biết là người bạn ghét thương thể nào
Hò ơ ...... Con chim đại bàng bay ngang hòn núi bạc,
Con cá ngư ông giong vát ngoài khơi.
Gặp nhau đây phân tỏ một đôi lời,
Kẻo một mai tê con cá ngư ông về sông vịnh,
Con chim nọ đổi dời non xanh (non cao).
Hò ơ Bên nầy sông em bắc cây cầu mười tấm ván
Bên kia sông em cất cái quán mười hai từng
Bán buôn nuôi mẹ... (ờ)
Hò ơ... Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh
Hò ơ Bước xuống cầu cầu oằn cầu oại
Bước xuống thuyền, sóng quậy thuyền nghiêng
Em cả tiếng kêu ai người nghĩa Phong Điền
Người nghĩa ôi! Duyên đây không kết... (ờ)
Hò ơ... Duyên đây không kết người nghĩa tìm nơi đâu
Hò ơ Bớ này anh nó ơi
Số phận em giao phó cho trời xanh
Lấy anh em không lấy,
Nhưng dạ cũng không đành làm ngơ
Vốn em cũng chẳng bơ thờ
Em đã hằng chọn trong lóng đục,
Nhưng vẫn còn chờ nợ duyên
Vốn em muốn lấy ông thầy thuốc cho giàu sang,
Nhưng lại sợ ổng hay gia hay giảm
Em muốn lấy ông thầy pháp cho đảm,
Nhưng lại sợ ổng hét la ghê gốc
Em muốn lấy chú thợ mộc,
Nhưng lại sợ chú hay đục khoét rầy rà
Em muốn lấy anh thợ cưa cho thật thà,
Nhưng lại sợ trên tàn dưới mạt
Em muốn lấy người hạ bạc,
Nhưng lại sợ mang lưới mang chài
Em muốn lấy anh cuốc đất trồng khoai,
Nhưng lại sợ ảnh hay đào hay bới
Em cũng muốn chọn anh thợ rèn kết ngỡi,
Nhưng lại sợ ảnh nói tức nói êm
Bằng lấy anh đặt rượu làm men,
Thì lại sợ ảnh hay cà riềng cà tỏi
Em muốn lấy ông nhạc công cho giỏi
Nhưng lại sợ giọng quyển giọng kèn
Em muốn lấy thằng chăn trâu cho hèn
Nhưng lại sợ nhiều điều thá ví
Em muốn lấy anh lái buôn thành thị
Nhưng lại sợ ảnh kêu mắc rẻ khó lòng
Em muốn lấy anh thợ đóng thùng
Nhưng lại sợ ảnh kêu
trật niền trật ngổng
Em muốn lấy ông Hương ông Tổng
Nhưng lại sợ việc trống việc gông
Em muốn lấy anh hàng gánh tay không
Nhưng lại sợ đầu treo đầu quảy
Em muốn lấy chú hàng heo khi nãy
Nhưng lại sợ chú làm lộn ruột lộn gan
Em muốn lấy anh thợ đát thợ đan
Nhưng lại sợ ảnh hay bắt phải bắt lỗi
Em muốn lấy anh hát bè hát bội
Nhưng lại sợ giọng rỗi giọng tuồng
Em muốn lấy anh thợ đóng xuồng
Nhưng lại sợ ảnh hay dằn hay thúc…
Hò ơ... Mấy lời trong đục chẳng dám nói ra
Có thầy giáo tập dạy trong làng xa,
Hay dạy hay răn
So đức hạnh chẳng ai bằng,
Lại con nhà nho học,
Sử kinh thầy thường đọc, nên biết việc thánh hiền
Gặp nhau em kết liền, không chờ chẳng đợi... (ờ)
Hò ơ... Không chẳng chờ chẳng đợi, phỉ nguyền phụng loan
Hò ơ Không chồng đi dọc đi ngang
Có chồng cứ thẳng một đàng mà đi
Trót sanh làm phận nữ nhi
Giữ sao cho khỏi tiếng... (ờ)
Hò ơ... Giữ sao cho khỏi tiếng thị phi chê cười
Hò ơ Tiếng anh ăn học làu thông
Hỏi anh có biết... (ờ)
Hò ơ... Hỏi anh có biết khăn lông mấy đường
- Hò ơ... Em về đếm hết cỏ vườn
Lại đây anh nói... (ờ)
Hò ơ... Lại đây anh nói khăn lông mấy đường cho em nghe!
Hò ơ ơ... Đường từ Châu Đốc Hà Tiên
Đường nào chạy thẳng nối liền hai nơi
Đất nào lắm dốc nhiều đồi
Đèn nào cao nhứt người người đều nghe
Sông nào tấp nập thuyền bè
Hồ nào với biển cặp kè bên nhau
Trai nào nổi tiếng anh hào
Anh mà đối đặng má đào em xin trao ơ…
- Hò ơ ơ... Em ơi! Đường từ Châu Đốc Hà Tiên
Có kinh Vĩnh Tế nối liền hai nơi
Đất Nam Vang lắm dốc nhiều đồi
Đèn cao Châu Đốc mọi người đều nghe
Sông Cửu Long tấp nập thuyền bè
Biển Hồ hai chữ cặp kè bên nhau
Trai Việt Nam nổi tiếng anh hào
Anh đà đối đặng, vậy mà đào em trao đây ơ…
Hò ơ … Thương sao cho được mà thương
Nước kia muốn chảy... (ờ)
Hò ơ... Nước kia muốn chảy mà mương chưa đào
Hò ơ... Bây giờ đã rõ âm hao
Còn chờ chi nữa... (ờ)
Hò ơ... Còn chờ chi nữa má đào phôi pha
Hò ơ... (chớ) Biết anh thích mắm cá trèn
Nên em chịu khó... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Nên em chịu khó bẻ thêm đọt xoài
Hò ơ… (chớ) Chớ bông trang trước cửa ai sửa bông trang vàng
Ngày thời chuyện vãn... (ờ)
Hò ơ… (chớ) Ngày thời chuyện vãn nên tối lại mơ màng thấy em
Hò ơ... (chớ) Bước xuống cầu cầu oằn cầu oại
Bước xuống thoàn thoàn chích thoàn nghiêng
Em cả tiếng kêu ai người nghĩa Phong Điền
Người nghĩa ôi! Duyên đây không kết... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Duyên đây không kết người nghĩa tìm nơi đâu
Hò ơ... (chớ) Bạc với vàng còn đen còn đỏ
Đôi đứa mình còn nhỏ thương nhiều... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Vừa nghe tiếng em là anh muốn như anh
Kim Trọng thương chị Thuý Kiều thuở xưa