Chốn Đa Hòa chàng dời chân cất bước
Cảnh Trung Phước thiếp ở lại với mẹ cha
Thương nhau hột lụy nhỏ sa ,
Trong lòng tơ tưởng gan đà bầm gan
Bạn ơi ta thương nhớ ngoài đàng
Chồng thiếp không biết vợ chàng không hay
Thương nhau chưa đặng mấy lăm ngày
Đã mang câu ân trượng ngãi dày tình thâm
Bạn về úp mặt khóc thầm
Nước mắt ra lai láng ruột bầm từng cơn
Không ai phân Tấn rẽ Tần
Chàng mà gặp thiếp nhiều cơn ưu phiền
Khó khăn tại chỗ hoàng thiên
Chứ hai ta cũng muốn gây duyên vuông tròn.
Ai về Mỹ Thị thì về
Trước sông sau biển rừng kề một bên
Nước Mỹ Thị vừa trong vừa mát
Đường Mỹ Thị nhỏ cát dễ đi
Gái Mỹ Thị đẹp như bông hoa lý
Trai Mỹ Thị đẹp ý siêng
Ai về tôi hỏi đôi câu
Thôn trang tan nát vì đâu hỡi người
Nhà ngang ai đốt mấy mươi
Tóc tang ai tính mấy người chết oan
Bao vây ai đốt chợ làng
Đò ngang ai bắn máu loang đỏ đường?
Quảng Nam là xứ sở ta
Trong là Quảng Ngãi ngoài là Thừa Thiên
Phía đông là biển sát liền
Phía tây giáp giới với miền Ai Lao
Tua-ran 3 tàu lớn ra vào
.
Phai-phô 4 là phố người Tàu bán buôn
Quảng Nam là xứ sở ta (2)
Trong là Quảng Ngãi ngoài là Thừa Thiên
Phía đông là biển sát miền
Phía tây có núi gần miền Ai Lao
Đà Nẵng tàu lớn ra vào
Hội An là phố đông người bán buôn
Sông xanh một dải Thu Bồn
Sông từ Chợ Củi đến nguồn Ô Da
Tỉnh thành đóng tại La Qua
Hội An toà sứ vốn là việc quan
Bốn phủ bốn huyện mọi đàng
Quan viên cai trị luận bàn việc dân
Đá than thì ở Nông Sơn
Bồng Miêu vàng bạc Quế Sơn có chè
Thanh Châu buôn bán nghề ghe
Kim Bồng thợ mộc Ô Da thợ rừng
Ngà voi tê giác gỗ rừng
Trân châu hải vị chẳng từng thiếu chi
Tỉnh ta giàu nhất Trung Kỳ
Nên ta phải học lấy nghề mưu sinh.
Quê em sóng nước xanh xanh
Bán buôn tấp nập ghe mành liên miên
Từ ngày giặc Pháp cuồng điên
Bao vây đốt phá ghe thuyền nát tan
Chồng em đi biển thác oan
Con em bụng đói da vàng bọc thân
Sớm hôm em chạy tảo tần
Bữa khoai bữa sắn em lần nuôi con
Đá mòn nhưng dạ không mòn
Quê em còn khổ em còn đánh Tây.
Quê em xanh ngắt trùng dương
Ghe thuyền dưới bến trên đường người qua
Quê anh Đại Lộc Ô Da
Nước reo dòng suối chảy qua Thu Bồn
Quê nhà thổ sản lòn bon
Trước Hà Trung Đạo núi non điệp trùng.
Đất phì nhiêu lúa dư dùng
Ai về Quảng Huế nhớ vùng bắp dâu,
Ngược dòng lên chợ Bến Dầu
Ai lên Trung Phước đến đầu Đèo Le
Chiều chiều gió cuốn mây che
Ai lên miền ngược ai về miền xuôi
Xa xa hơi bốc mây mù
Nhìn ao nước nóng quản gì trời đông
Nhìn về quê bạn xa trông
Bầy chim cất cánh qua sông Rù Rì
Mỏ vàng ở tại Minh Huy
Một nguồn lợi lớn kém gì Bồng Miêu
Cây Trâm Trà Lý Bà Bầu
Qua cầu ông Bộ đến đầu An Tân
Thanh bình trở lại muôn phần
Dập dìu lữ khách kẻ gần người xa.
Mênh mông cửa biển An Hoà
Buồm giương hai cánh cửa nhà hai nơi
Nước xanh xanh tận chân trời
Ghe thuyền tấp nập ngoài vời xa xa
Ăn dừa xanh nhớ Kỳ Hà
Ai qua Phú Thọ nhớ khoai sắn mì.
Duy Xuyên ai đã từng đi
Qua đèo Đá Mài non kỳ Vọng Phu
Nơi đây phong cảnh mỹ miều
Hòn Bằng đá dựng gió chiều rung rinh
Ai từng thăm đập Vĩnh Trinh
Núi xa kẽ đá gợi tình ta thương.
Xuyên Thanh lắm mía nhiều đường
Chợ Chùa là tiếng kho lương bánh dầu
Lụa tơ Trà Kiệu Mã Châu
Đã từng có tiếng từ lâu chắc bền
Ai về Bàn Thạch chớ quên
Êm lưng đẹp mắt nhờ nền chiếu bông
Thăng Bình cát rộng mênh mông
Chăn nuôi heo vịt được đông lại nhiều
Khoai lang Trà Đõa Bình Triều
Bột thơm có tiếng lại nhiều người mua
Đây miền duyên hải thớt thưa,
Chuyên nghề chài lưới cày bừa sinh nhai
Ai về Chợ Được sông dài
Tôm nò thổ sản chươm gai cũng nghề
Nơi đây có lá đồng quê
Ngọc Khô Cẩm Lũ tứ bề cát chay
Hà Lam nay thật vui thay
Buôn lên bán xuống ngày ngày xôn xao
Bình Tuy, Bình Quảng, Bình Đào
Trồng khoai cấy lúa khác nào quê tôi
Hương An cát trắng gò bồi
Có nơi lõm xuống có đồi nhô lên.
Ai say thuốc lá Bến Đền
Ai ưa mùi rượu thơm nồng Bảo An
Ai về đến đất Điện Bàn,
Thuyền xuôi về bến Hội An dập dìu
Kỳ Lam đường mía cũng nhiều
Mùi thơm phảng phất gió chiều bay xa
Nơi đây bắp rẫy dâu nà
Ươm tơ dệt lụa cũng là từ lâu
Ai về đến đất Thanh Châu
Trùng trùng một dãy nhuộm màu thanh thanh.
Mùi thơm Trà Quế rau hành
Đoàn xe vận tải đoàn mành thiếu chi
Ai về Hà Quảng Hà My
Cá tươi nước mắm thiếu gì bạn ơi
Hòn Chàm còn đứng chơi vơi
Nước xao Cửa Đại sóng dồi Hòn Nghê
Chạnh lòng nhớ cảnh nhớ quê,
Nhớ nguồn nhớ biển nhớ về nơi đâu?
Ăn rau muống nhớ Sông Cầu
Ăn dầu phụng nhớ bàu Minh Đương
Nhớ mùi thuốc rẫy Thanh Trường
Ai từng ăn bún nhớ làng Cẩm Sa
Hoà Vang chung một quê nhà
Ai ra ngoài Trẹm Sơn Chà không mê
Cá chuồn nhiều nhất Thanh Khê 6
Tân Lưu quê bạn cũng nghề biển Đông
Ai về Quảng Cái sang sông
Viếng chùa Non Nước tiên bồng bạn ơi
Bâng khuâng nhớ cảnh nhớ người
Nhớ nơi kỳ ngộ vội dời chân vô
Tiếng đồn nước mắm Nam Ô
Nơi đây mực ép cá khô cũng nhiều
Dân tình quê bạn cũng nghèo
Qua truông rồi lại xuống đèo Hải Vân
Ai từng dời gót Hà Thân
Ghé lên Chợ Huyện bước sang Chợ Cồn
Nơi đây Cẩm Lệ tiếng đồn
Mùi thơm thuốc lá đất còn ngàn muôn
Em về cày cấy bán buôn
Anh lo máy nước cho mau kịp mùa
Chị lo buôn bán hơn thua
Lúa khoai, mắm muối bốn mùa cho cân
Em về học tập chuyên cần
Nước nhà phồn thịnh nhân dân phú cường
Nông thôn thành thị an khương
Trên nguồn dưới biển có nguồn bán buôn
Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống cá chuồn gởi lên
Ai về dưới biển chớ quên
Cá tươi nước mắm gửi lên Hiệp Hòa…
Quế Sơn Tiên Phước Chợ Đàn
Sắn dây lớn củ, tảng đường ngọt thanh
Tam Kỳ nặng mối tình anh
Khi đau thang thuốc khi lành cháo cơm
Ngày mùa nhớ tô mì tôm
Nhớ dừa Tam Hải nhớ thơm Chiên Đàn
Nhớ Tiên Phước ruộng nấc thang
Nhớ chè Tiên Quế nhớ nàng cấy đêm
Nhớ quê Đại Lộc êm đềm
Biển dâu nà bắp tình thêm đậm đà
Trà My nhớ sợi mây già
Phước Sơn quế lụa nhớ ra Hiên Giằng
Cá tươi nhớ bủa lưới giăng
Nhớ lòn bon chín nhớ trăng soi đường
Mật ong hoà với tình thương
Trường Sơn nằm nhớ con đường Nam Thiên
Ngày mai đất nước bình yên
Trăm hoa đua nở khắp miền Quảng Nam
Vĩnh Trinh Cây Cốc Hà Lam
Lúa mùa sớm chín vườn cam ướm vàng
Nông Sơn khai thác mỏ than
Lại thêm xây dựng mỏ vàng Bồng Miêu
Nhân dân đủ sức đủ điều,
Cuộc đời nắng sớm gió chiều thảnh thơi,
Nhớ quê vội tỏ đôi lời,
Ai về nhắn gửi cho người Quảng Nam,
Đất ta biển bạc non vàng,
Biển bạc Đông Hải non vàng Bồng Miêu
Đêm nay trăng sáng như gương
Ngoài đồng giọng hát, trong mương tiếng cười.
Hò lơ giọng hát càng tươi.
Nước tung trắng xóa, người người tát lên.
Hò lơ, ta kéo càng bền,
Cất cao điệu hát, nước lên mương tràn.
Đêm nay với chiếc màn không
Ngày đêm em chỉ mong anh trở về
Anh đi quên cả lời thề
Để em ở lại chịu bề xấu xa
Xóm làng tất cả tăng gia
Ai ai cũng nói anh đà theo Tây
Anh đi em ở lại đây
Mang danh hổ nhục với bầy con thơ.
Ba thu em đã đợi chờ
Cha già mẹ yếu ngóng chờ đợi anh
Anh đi em phải cam đành
Màn đơn chiếu kép năm canh một mình
Anh đi quên cả gia đình
Quên người vợ thảo của mình năm xưa
Hôm nay giữa lúc về trưa
Em ngồi nghĩ đến tình xưa ngọt ngào
Thư em ba chữ gửi vào
Mong anh trở lại để đồng bào đợi trông.
Đêm nhớ bạn trong lòng buồn bực
Làm sao đặng chung hòa nhứt thất
Ngàn năm thong thả tháng ngày dài
Nguyền sao chi nghĩa hiệp nhứt môn
Tiết án thảnh thơi trời đất cũ
Mà đành xuôi non phụng dấu đào tién
Đó cũng nguyền quốc sắc thiên hương
Mà nở để vầng mây che bóng nguyệt
Duyên giải cấu vấn vương tư thiết
Tình nhớ thương biết thuở nào phai
Đã nhiều khi lai vãng vãng lai
Lẽ mô lại phủ phàng chút ngãi
Khuyên nương tử phải mở lòng hồ hải
Chớ trách anh ba nguyệt nguyệt ba
Phủ cố mà vái với lão bà
Sinh duyên nợ sao cho gặp gỡ
Dời gót ngọc vái cùng với hậu thổ
Xuôi bạn hiền cho đến chốn ba đông
Phụng hoàng còn tầm cội ngô đồng
Kỳ lân cũng chơi vườn Nguyễn Hựu
Lòng vàng còn cựu nựu
Cựu nựu vì chim thư cưu đậu bến Hà Châu
Đêm năm canh màn loan soi gương ngọc
Trông ngày dài ngẫu dạ mới an
Đêm năm canh trướng phụng nát gan vàng
Xin gặp khách tri âm lòng mới giải
Việc chẳng phải em đừng nghi ngại
Xin phụng loan kết nghĩa bá niên
Xin cho hai ta ăn ở đặng toàn
Ai ở bạc thì có nhựt lâm nguyệt chiếu