Làng ta mở hội vui mừng
Chuông khua trống gióng, (đánh) vang lừng bốn (đôi) bên.
Long ngai, Thánh ngự ở trên
Tả văn, hữu võ hai bên đứng chầu
Cầu sinh nam tử công hầu (*)
Cầu sinh con gái, được chầu Thánh quân.
Làng ta phong cảnh hữu tình
Dân cư đông đúc như hình con long
Nhờ trời hạ kế sang đông
Làm nghề cày cấy, vun trồng tốt tươi
Vụ năm cho đến vụ mười
Trong làng già trẻ, gái, trai đua nghề
Mặt trời lặn mới ra về
Ngày ngày, tháng tháng, nghiệp nghề truân chuyên!
Dưới dân tráng trên quan viên
Công binh giữ mực, cầm quyền thẳng ngay
Bao giờ gặp hội chẳng may
Khi trời hạn hán, khi đây mưa dầm
Khi trời gió bão ầm ầm
Đồng ruộng thóc lúa, mười phần được ba
Lấy gì cung ứng can qua
Lấy gì lo việc trong nhà cho đương
Lấy gì sưu thuế phép thường
Lấy gì hỗ trợ cho đường làm ăn
Trời làm khổ cực hại dân
Vì mùa mất mát trăm đương lao đao!
Lang thang một dãy sáu cô
Cưới cô chính giữa mích lòng năm cô
Phải chi tôi có lúa bồ
Tôi ra tôi cưới sáu cô một lần
Cô hai mua tảo bán tần
Cô ba xách nước dưỡng nuôi mẹ già
Cô tư dọn dẹp trong nhà
Cô năm phân nước pha trà uống chung
Cô sáu trải chiếu giăng mùng
Cô bảy là nghĩa tình chung với mình
Cô bảy phân hết sự tình
Trai năm thê bảy thiếp vợ của mình rất đông.
Làng tôi công nghệ đâu bằng
Là làng Triều Khúc ở gần Thanh Xuân
Quai thao tết khéo vô ngần
Là nghề của Vũ sứ thần dạy cho
Tóc rối, lông vịt, mã cò
Bán ra ngoại quốc cũng to mối lời
Khăn san kiểu lối tân thời
Tua cờ nhà đạo, nhà binh
Bán ra Hà Nội, Huế, Vinh, Sài Gòn
Chân chỉ hạt bột y môn
Chỉ tơ, chỉ gốc, lại còn chỉ thêu
Dây đàn, dây rút thật nhiều
Chỉ quả chữ thọ có điều tinh thông
Khéo thay những dải kim tòng
Được bằng thưởng nhất Hà Đông bảo tàng
Phu-la, tơ lụa, đăng ten,
Tiêu thụ các xứ bán buôn thật nhiều
Buồng chơi dùng đệm lông cừu
Hỏi thăm Triều Khúc có nhiều tài hoa
Thắng đai ngựa, chổi lông gà
Thắt lưng, khăn mặt người ta thường dùng
Len đan mũ trẻ ít công
“Tích-cô” dệt máy dùng trong mùa hè
Hoa bằng lông vịt mới kỳ
Giỏ đựng ấm tích bằng tre khéo làm
Nghề kẹo mạ, thợ kim hoàn
Nghề nào cũng giỏi khôn ngoan ai tày
Quai túi dết, sợi giày tây
Vẽ tranh sơn thủy dùng bày phòng chơi
Hơn ba mươi nghệ tân thời
Sĩ, nông, công, cổ mọi người đều hay
Nghề nào cũng khéo chân tay
Nhất thân vinh hiển buổi này cạnh tranh
Đơ thao Triều Khúc rành rành
Tiếng khen công nghệ nổi danh Bắc Kỳ.
Làng tôi nhỏ bé xinh xinh
Chung quanh có lũy tre xanh rườm rà,
Trong làng san sát nóc nhà,
Đình làng lợp ngói có vài cây cau,
Chùa làng rêu phủ mái nâu
Dân làng thờ cúng để cầu bình an
Làng Vạc ăn cỗ ông Nghè
Làng Vận, làng Chè kéo đá ông Ðăng
Lao động là vinh quang
Lang thang là chết đói
Hay nói thì ở tù !
Lù khù thì đi kinh tế mới !
Lạng vàng em vứt qua sông
Lạng vàng chẳng tiếc tiếc công đợi chờ.
Chờ anh chờ ngẩn chờ ngơ
Chờ hết mùa mận mùa mơ mùa đào.
Ai làm cái số anh cao
Cái duyên em xấu, má đào em phai?
- Má đào nay ở tay ai?
Ế anh chuộc lại khỏi phai má đào
Lăng xăng như bướm lượn ngoài rào
Nồi ươm mất mối nhộng nhào trong bung
Miệng thế gian đồn đại lung tung
Ôm lòng chịu thảm cho cùng năm ni
Giả đò như đứa vô tri
Để lên ngõ bạn đôi khi kẻo buồn
Bạn thương ta thì chịu khó thương luôn
Để làm chi kẻ biển người nguồn cho xa
Cuốc lẻ đôi còn khóc còn la
Huống chi tình chàng nghĩa thiếp không phân qua đôi lời.
Thầy sai bách lộ thiên cung
Phù du tạm thảo ung dung đôi hàng
Trăm hoa dầu dãi nắng sương
Hoa cam hoa quýt chàng thương hoa nào
Chàng thương hoa mận hoa đào
Còn bông hoa cúc biến vào tay ai
Xin người hường thắm chớ phai
Thoang thoảng hoa lài mà lại thơm lâu
Xin chàng đừng phụ hoa ngâu
Tìm nơi phú quý dĩ cầu mẫu đơn
Mặc ai trăm giận nghìn hờn
Vẫn vui họp mặt năng cơn Tấn Tần
Chàng như con bướm mùa xuân
Ước gì thiếp được đứng gần cội cây
Yêu nhau thì dịch lại đây
Xin đừng dan díu hoa mây hoa bèo
Trèo lên hòn đá cheo leo
Bẻ hoa chiền chiện mỹ miều thêm xinh
Lẳng lơ hoa lý trên cành
Chẳng còn mơ tưởng hoa chanh hoa bìm
Thơm gì hoa mua hoa sim
Bắt chàng lặn lội đi tìm cho xa
Thương ai mà đứng giữa đồng
Thương người quân tử ra lòng say sưa
Dưới ao rau muống lưa thưa
Mặt trời xế bóng hoa dừa hoa cau
Trên giàn hoa bí hoa bầu
Hoa lang hoa đỗ hoa dâu ngoài đồng
Khát khao hoa quế trên rừng
Hoa sen dưới nước đã từng soi gương
Hoa quỳ theo ngóng ánh dương
Để cho hoa huệ đôi đường ái ân
Yêu nhau xa cũng như gần
Hoa mai cả tiết thanh xuân đợi chờ
Còn bông hoa sói lẳng lơ
Hương thơm ngào ngạt phất phơ yêu kiều
Hoa hường ai thấy cũng yêu
Gió đưa hoa héo rụng nhiều cội cây
Dù rằng hoa dứa thơm thay
Ban đêm đón khách ban ngày chờ ai
Người quốc sắc kẻ thiên tài
Cành trong hoa mận mặt ngoài hoa lê
Vườn thơm hoa vối hoa chè
Gió đưa hoa nhãn ghẹo người tình chung
Ngạt ngào đón khách tây đông
Hoa mùi tắm gội, má hồng đong đưa
Hoa riềng nâng giấc sớm trưa
Lấy ai đạo nghĩa say sưa Châu Trần
Tía tô cùng với cúc tần
Hai anh ăn ở đồng tâm một nhà
Hoa cúc tháng chín nở ra
Thanh yên phật thủ lân la trước thềm
Hoa râm bụt nở ngoài hiên
Hoa dại ở giữa đôi bên hoa hoè
Bốn mùa như thể hội hè
Tím vàng xanh đỏ màu mè là hoa.
Thấy thuyền quyên đảo điên trong dạ
Thương sao thương lạ thương hết tâm tình
Ngày nào anh kêu em đặng bằng mình
Dẫu phải chịu muôn lao nghìn khổ
Anh cũng giữ tâm tình sắt son.
Thênh thênh chiếc bánh giữa dòng,
Thương thân góa bụa phòng không lỡ thì.
Gió đưa cây trúc ngã quì,
Ba năm trực tiết còn gì là xuân.
Giàu thì thịt cá cơm canh,
Khó thì lưng rau đĩa muối cúng anh tôi đi lấy chồng.
Hỡi anh chồng cũ tôi ơi!
Anh có khôn thì xin anh trở dậy ăn xôi nghe kèn.
Thôi anh đã về nghiệp ấy xin anh đừng ghen,
Để cho người khác cầm quyền thê nhi.
Miệng em khóc tay em bế ẳm ông thần vì,
Tay em gạt nước mắt tay em thắp nén nhang,
Bởi vì đâu mà nên nỗi xót xa muôn vàn.
Theo nhau cho trọn tử sinh cũng đành
Trời cao bể rộng mông mênh
Ở sao cho trọn tấm tình phu thê.
Trót đà ngọc ước vàng thề
Dẫu rằng cách trở sơn khê cũng liều
Thì chờ nhau đặng thăm chào đôi câu,
Kẻo mà thuyền lại xa nhau,
Xuân này hờ hững, xuân sau buồn lòng.
Hai bên, bên liễu, bên đào,
Mặc tình ý bạn, thương bên nào thì thương.