Trên trời có đông có tây
Có nam có bắc có cây ngô đồng.
Trên trời có cả cầu vồng
Có cái mống cụt đằng đông sờ sờ.
Trên trời có cả bàn cờ
Có ngục qủy sứ, có chùa Thiên Lôi
Trên trời có lửa mình ơi
Có mưa có nắng có người ta mong
Trên trời có vua Thần Nông
Lại có chú Cuội ngồi trong trăng già.
Tua rua trên bốn dưới ba
Nhị thập bát tú gọi là thất tinh.
Trên trời có ông sao băng
Ở dưới đồng bằng có kẻ hái hoa.
Người ấy mà về tay ta
Trồng mía mía tốt, trồng cà cà sai.
Người ấy mà đi lấy ai
Trồng mía mía xấu, trồng khoai khoai hà.
Cấy lúa lúa chẳng nở cho
Mất ba đấu mạ cho bò nó ăn.
Ngày mai cấy lúa lăn tăn
Con chuột nó rúc thì ăn bằng gì.
Nuôi con con chẳng biết đi
Trăm đường thiệt cả lấy gì là hơn.
Trên trời có ông sao Thần
Bốn mùa chỉ lối cho dân ăn làm
Sang xuân Thần cúi lom khom
Là mùa trồng đậu dân làng biết chăng ?
Bước sang tháng chín rõ ràng
Lưng Thần hơi đứng là đang gặt mùa
Bánh cả mâm răng kêu bánh ít (3)
Trầu cả chợ răng gọi trầu không
Ai mà đối đặng làm chồng nữ nhi
- Chuối không đi tây răng kêu chuối sứ
Cây không đi học răng kêu cây thông
Anh đã đối đặng em theo chồng về mau
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô Thị có chùa Tam Thanh.
Em lên xứ Lạng cùng anh,
Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem,
Mảng vui quên hết lời em dặn dò.
Gánh vàng đi trả nước Ngô,
Đêm nằm tơ tưởng đi đò sông Thương.
Vào chùa thắp một nén hương,
Miệng khấn tay vái bốn phương chùa này.
Tôi đi tìm bạn tôi đây,
Bạn thấy em (rầy thấy) khó bạn nay chẳng chào.
Chắp tay vái lạy con sào,
Nông sâu đã biết thấp cao đã từng.
Chân đi ba bước lại dừng,
Thương em còn bé chưa từng đi buôn.
Đi buôn có dáng đi buôn,
Đi buôn cau héo cũng buồn cùng chăng.
Lòng em như thạch, sạch như gương
Anh chẳng thương thì chớ còn mang lòng ngờ
Nếu em ngang tắt đi về
Anh đem xuống miếu Cậu, em thề cho coi
Ngay gian xin Cậu xét soi
Em gian thì Cậu gọt gáy bôi vôi em này!
Than Thân,Trách Phận,Quê Hương,Đất Nước,Phương Ngữ,
Em bước xuống đò, hai mái chèo thốc
Ngó lên cánh buồm, gió dục buồm lay,
Ôi thôi rồi duyên nợ chay vay
Khác chi ngọn bèo tan ra khốn trông hiệp lại buồn thay hỡi buồn!
-Đập sông Bồ có khúc sâu khúc cạn
Chàng có thương thiếp, cho thiếp chộ hình chộ dạng để bớt nhớ thôi thương
Kể từ ngày đào lựu cách trở hai phương
Trông cho thấy mặt kẻo hai đứa hai đường thảm chưa?
-Gió thổi pho pho đưa đò lên Huế
Trăng non Đoài vội xế Bao Vinh
Gặp nhau đây giữa ngã ba Sình
Có ai vô kết nghĩa chung tình ngàn năm?
(Hò Mái Đẩy) (Hò Nàng Vung)
Làm nên voi bạch rồng vàng
Chẳng nên voi ở trên ngàn bơ vơ.
Anh nay quyết chí đợi chờ
Nhẽ nào đứt chỉ lìa tơ cho đành.
Cam quýt kia vả lại cùng chanh
Lá rách lá lành đùm bọc lấy nhau
Một cành tươi năm bảy cành sa6`u
Chim kia còn biết nhớ nhau nữa người
Than Thân Trách Phận,Trách Nhiệm,Bổn Phận,Thói Đời
Chó gầy hổ mặt người nuôi
Tôi gầy, hổ mặt chúa tôi chăng là
Chúa tôi mang tiếng chúa nhà
Mướn được thằng ở khéo là đắng cay
Mở mắt chúa gọi đi cày
Phát bờ cuốc góc nửa ngày chưa tha
Bờ lớn thì phải cuốc ra
Bờ bé đắp lại cho bà con chơi
Việc làm khắp chốn cùng noi
Giực đi cắt cỏ vai tôi đã mòn
Đi thì lội suối trèo non
Cắt được gánh cỏ đã mòn đôi vai
Về nhà gặt đỗ cào khoai
Xay thóc giã gạo canh hai chưa nằm
Gà kia mày gáy chiêu đăm
Để chúa tao năm tao nghỉ chút nao
Bờ chuôm cho chí bờ ao
Mướn được thằng ở lẽ nào để chơi
Chúa ăn rồi chúa lại ngồi
Bắt thằng con ở dọn nồi dọn niêu
Ngày trước thì còn yêu yêu
Về sau chửi mắng ra điều tốn cơm
Trước kia còn để cho đơm
Sau thì giật lấy tao đơm cho mày
Tôi đơm một đũa thì đầy
Chúa đơm ba đũa chưa đầy chung quanh
Vớt bèo bắt được con cá mè ranh
Chúa ăn hết thịt để dành xương cho
Chúa trai là chúa hay lo
Đêm nằm cắt việc ra cho mà làm
Chúa bà là chúa ăn tham
Phần bưng cõ biếu để giam trong buồng
Ăn rồi chết rục, chết chương
Chẳng nhớ thằng ở, chẳng thương con đòi
Ba năm được cái khố sồi
Bề ngang chiếc đũa bề dài mấy phân
Đi đâu chăng dám cởi trần
Trông thấy chúng bạn hổ thân thay là
Ai về nhắn với mẹ ta
Mua ta chiếc khố ta ra ta về!
Tôi rất mong ông giời dịch xuống cõi trần,
Hỏi xem duyên cớ nợ nần làm sao?
Tìm gan phận đẹp má đào,
Con vào thời dỗ, con ra hiểm nghèo.
Thân em sao rẻ như bèo,
Đến con nước lớn bèo trèo lên sen.
Đấy vàng, đây cũng đồng đen,
Đấy hoa sói trắng, đây sen Tây Hồ.
Vào chùa xem tượng mới tô…
Năm canh thở vắn than dài
Gieo mình xuống sạp lại ngồi lên muị
Nhìn sông chỉ thấy sông dài
Nhìn non non ngất, trông người mù tăm.
Năm con ngựa bạch sang sông
Năm gian nhà ngói đèn trong đèn ngoàị
Đèn yêu ai mà đèn chẳng tắt
Ta yêu mình nước mắt nhỏ rạ