Xấp hàng Tàu để lâu cũng ế
Răng em không kiếm nơi chiếu cố thân lại lập thân
Thầy mẹ già không sống mãi để cầm cân cho em hoài?
- Ơn thầy nghĩa mẹ nặng lắm anh ơi
Nghĩa phu thê sớm muộn nhờ trời
Tiết thanh xuân em hãy còn nở,
Chưa muộn thời mà anh lo!
Nào khi mô em nói với anh
Sông cạn mà tình không cạn
Vàn còn mòn mà nghĩa chẳng mòn
Bây chừ nước chảy xa non
Đêm năm canh tơ tưởng, héo hon ruột tằm,
Biết nhau chi! Để lại đau lòng.
Ơn cha ba năm lai láng
Nghĩa mẹ chín tháng cưu mang
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn
Biết lấy chi đền nghĩa khó khăn
Thôi thì hai đứa mình lên non gánh đá xây lăng phụng thờ.
Vì anh một thỉ,
Vì em một thỉ cho nên chi lỡ dĩ ra rồi
Thầy mẹ đánh mắng, chú bác đòi lăn sáo thả trôi
Có mưu chi thì cứu vớt kẻ khổ em rồi anh ơi!
- Vì anh một thỉ,
Vì em một thỉ cho nên chi lỡ dĩ ra ri
Ví dầu thầy với mẹ có lăn sáo thả trôi
Anh cũng liều mình vọt xuống tức thì
May còn sống dương gian thì trọn nghĩa
Rủi có thác xuống âm ti cũng trọn tình
Vì anh một thỉ, vì em một thỉ cho nên chi lỡ dĩ ra ri
Ví dầu thầy với mẹ có lăn sáo thả trôi
Anh cũng liều mình vọt xuống tức thì
May còn sống dương gian thì trọn nghĩa
Rủi có thác xuống âm ti cũng trọn tình.
Tấm thân em như cây khô chết đứng
Tấm thân anh đây tựa lá rụng trên cành
Thôi hai đứa mình tuổi hãy còn xanh
Cứ an tâm trở về nuôi thầy với mẹ
Để trả nợ dưỡng dục sinh thành ngày xưa.
Tay anh cầm chai rượu buồng cau
Đi ngả đàng sau, thầy mẹ chê khó.
Đi đàng cửa ngõ, chú bác chê nghèo
Nhằm chừng duyên nợ cheo leọ
Sóng to thuyền nặng không biết chống chèo có qua k
Thiên hạ có câu
“Đói khó ở làng hơn giàu sang hàng xứ”
Bát cơm dĩa muối cũng trung hiếu đạo đường
Em đi lấy chồng xa xã, ngái hương
Một mai em có làm con heo cúng giỗ
Có đặng lẽ cương thường hay không?
Em ra lấy chồng mà kiếm chút con
Kẻo một mai người ta có mình không cũng buồn!
- Em ra lấy chồng biết bỏ mẹ cho ai
Chiều hôm quạnh vắng khuya mai một mình!
Gia Đình,Vợ Chồng,Tinh Yêu Trai Gái,Hiếu Thảo,Từ Chối,
Em ra lấy chồng mà kiếm chút con trai
Kẻo một mai măng già tre rụi lấy ai bạn cùng?
- Em ra lấy chồng chừ được chừ, mai được mai
Sợ mai tê mẹ yếu cha già, bát cơm ai đỡ, chén trà ai bưng?
Quê Hương, Địa Danh, Thiên Nhiên, Tỏ Tình, Tình Quê,
Núi Ngự Bình mơ màng trăng gió
Niềm tâm sự ai thấu rõ cho mình;
Đoái nhìn sông Hương nước chảy thanh thanh,
Sông bao nhiêu nước dạ em si tình bấy nhiêu.
Huyện Nông cao nhất rừng Na
Tối linh vạn cổ nhất chùa Khánh Long
Lại thêm khánh đá chuông đồng
Long Quân tại tả, hữu ông Thổ thần.
Phật đà phù hộ cho dân,
Thời xin cải cựu tùng tân từ rày.
Cái bống là cái bống bang
Thấy mẹ về chợ phùng mang ra mừng
Mẹ giận mẹ quẳng xuống sông
Con ra bãi bể lấy chồng Thanh Hoa
Tháng tám mẹ đẻ con ra
Mẹ đem mẹ bỏ đường xa mẹ về
Mẹ về con cũng theo về
Nào con có biết mô tê đường nào?
Quê Hương, Địa Danh, Tình Yêu Trai Gái, Thệ Nguyện,
Đôi ta chích huyết ăn thề
Kẻ ở Nông Cống người về Quảng Xương
Núi Nưa có lở thành đường
Sông Đơ có lấp nên rừng cây xanh
Trời cao có đổ tan tành
Đôi ta vẫn giữ trọn tình đôi ta
Thằng Tây đừng có ti toe
Đừng cậy súng lớn đừng khoe súng dài
Chúng tao giáo mác sơ sài
Nhưng lòng tao lớn, nhưng tài tao cao
Tỉnh Thanh thác đổ, sóng trào
Mày dăm ba mống làm sao đánh tày
Thanh Hóa quê ta
Khu bốn đuổi ra
Khu ba duổi vào
Đuổi sang Lào
Lào không nhận
Bực mình trở về
Lập quốc gia riêng
Thủ đô thiêng liêng
Là miền Nông Cống
Quốc ca chính thống
“Dô tá dô tà ”
Giao Duyên, Tình Yêu Trai Gái, Tán Tỉnh, Tỏ Tình, Thách Đố, Đối Đáp
Ơ ơ Hò ơ
Đêm nay gió lạnh (mà) quang
Ơ ơ ơ mây … Cầm dàn ra gẩy mà coi dây (chứ) nào bền
Ơ ơ Hò ơ Hò lên một chuyện (mà) chung
Ơ ơ ơ tình … Cho loan nhớ phượng cho mình nhớ ta … ơ là
Ơ hò...Tiếng ai thánh thót đêm trăng
Phải là nhân ngãi, mời sang ăn trầu.
Ơ hò...
Tiếng ai tha thiết bên cầu
Phải là nhân ngãi, ăn trầu thì sang.
Ơ hò...
Đũa tre ai vọc (chọc) mâm vàng
Chỉ e bên ấy giàu sang, khó vào.
Ơ hò...
Tình thân đâu quản sang giàu
Xin đem giải yếm bắc cầu anh sang.
Ơ hò...
Ăn chanh ngồi gốc cây chanh,
Hỏi thăm thầy mẹ sinh thành ra sao?
Ơ hò...
Cha em là Mận, mẹ em là Đào
Riêng đường con cái phải cầu nhiều nơi.
Nhà neo, chỉ bốn vịt giời (trời).
Sáu chim cu gáy, thành mười đó anh...
Ơ hò...
Chim gì như tuyết bay tung
Vẫy đôi cánh nhẹ chập chùng đường mây?
Chàng mà giải được câu này
Khăn hồng em tặng trao tay cho chàng.
Ơ hò...
Khó gì chẳng đối được nàng
Lắng nghe anh kể rõ ràng nàng hay:
Bồ câu vẫy cánh tung bay
Như hoa tuyết trắng chân mây chập chùng...
Ơ hò...
Đồn rằng anh đọc truyện Kiều
Câu nào nói đến những điều trăm năm?
Ơ hò...
Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không...
Ơ hò...
Cơm nếp cũng dẻo như xôi
Để tôi hò giúp em tôi mấy vần.
Ơ hò...
Cơm nếp không được như xôi.
Nếu ai hò đỡ thì tôi không hò.
Ơ hò...
Em đố tài, anh lại giảng hay
Những điều em hứa lúc này nghĩ sao?
Khăn hồng đã có ai trao?
Vườn hồng đã có ai vào hay chưa?
Ơ hò...
Chàng hỏi thì thiếp xin thưa
Khăn hồng đã có nhưng chưa ai cầm.
Vườn hồng ong, bướm quây quần
Đêm ngày vẫn đợi, vẫn thầm chờ ai!...
Ơ hò...
Kìa trời đã sắp rạng đông
Em về kẻo bố mẹ trông ở nhà.
Có duyên thì tối lại ra
Câu hò lại thắm tình ta lại nồng!
Ơ hò...
Trách trời sao vội tàn canh
Không lui chút nữa cho anh tỏ bày…
Ơ hò...
Gặp nhau giữa đỉnh đèo cao,
Hỏi thăm em ở xã nào mới lên?
Ơ hò...
Tình cờ không hẹn mà nên
Em ở Hoằng Thịnh mới lên trên này…
(Hò Giao Duyên)
Khu Bốn đẩy ra
Khu Ba đẩy vào
Bỏ chạy sang Lào
Nước Lào không nhận
Tức mình nổi giận
Lập quốc gia riêng
Thủ đô thiêng liêng
Là huyện Nông Cống
Quốc ca chính thống:
“Dô tá dô tà”
Nông nghiệp nước nhà:
Trồng cây rau má
Biển khơi lắm cá
Mười mẻ một cân
Nhà máy phân lân
Một năm hai tạ
Vang tiếng xa gần
Nem chua toàn lá
Còn công nghiệp hoá
Là phá đường tàu
Đục ống dẫn dầu
Cắt dây điện thoại
Thiên nhiên ưu đãi
Lũ lụt triền miên
Có nhiều nhất miền
Là đất pha cát
Rừng xanh bát ngát
Là rặng phi lao
Gió mát rì rào:
Gió Lào nóng hổi
Công trình nổi trội,
Vượt cả núi non
Cái cầu con con
Gọi là cầu Bố
Mấy cây lố nhố
Gọi là Rừng Thông
Con gái chưa chồng
Đặt vòng tránh đẻ
Thanh niên trai trẻ
Lại bắt về hưu
Làng xóm tiêu điều:
Nông thôn đổi mới
Dựa vào vách đá
Bắn được máy bay
Đàn lợn thả ngày
“Kinh tế hiện đại”
Sản phẩm hàng đầu
Toàn chum với vại
Mấy bà đứng đái:
“Thủy lợi tưới tiêu”
Phá đường tàu nhiều
Rau không kịp mọc
Trẻ con đi học
Thường nắm đuôi trâu
Tiết kiệm xăng dầu:
Bơi qua sông Mã
(Vè Thanh Hóa)
Tổ cha thằng bố cu gồ
Làm cho tao phải dọn đồ xuống ao
Giường thờ thì ngâm xuống ao
Lại bắt ông vải chui vào bụi năn
Vợ chồng nói chuyện thì thầm
Đêm ngày cắp bị ra nằm cồn Me
Nằm thì lắng tai mà nghe
Nó đang đốt ở ngoài nghè Phú Vinh
Súng thì nó bắn ình ình
Mẹ con giật mình lại phải chạy xa
Sớm mai nó đốt Mỹ Đà
Cửa nhà tan nát, vại cà sạch không
Bấy giờ vợ mới biểu chồng
“Thôi thôi ta phải dốc lòng xin đi”
Chồng thì nó bắt cu li
Vợ thì mặt bủng da chì mà lo
Chẳng qua đến lúc mạt đồ
Nước Nam có đám sao cờ mọc ra
Triều đình bảy vía còn ba
Quân Tây vừa dọa đái ra đầy quần
Cho nên mới khổ đến dân
Tổ tiên cũng bị muôn phần lao đao.
(Vè chửi Pháp và vua quan)
Ai đi thuyền ấy hỡi ai
Dừng chèo em có đôi lời hỏi thăm:
Ở đâu mà có đồng Quan,
Ở đâu mà lắm Nồn Nàng, Nồn Anh?
- Em hỏi thật rõ rành rành
Chánh Lộc có lắm Nồn Anh, Nồn Nàng,
Lại còn Nồn Bái, Nồn Hang
Nồn Hoa té bẹ, Nồn Giàng tênh hên
Ốc đồng nào, ốc ngon, ốc béo?
Đam đồng nào, đam béo, đam ngon?
Anh trả lời được vẹn toàn
Tiện thuyền chèo lái gái son theo về!
- Ốc béo thì có đồng Quan
Đồng Chùa thì có đam ngon bốn mùa
Vân vi anh có lời thưa
Sẵn thuyền tiện nước anh đưa em về!
Ốc lồi bung với chuối xanh
Giã cơn say rượu, vừa lành vừa ngon
Ốc quắn nấu cháo cũng thơm
Ăn vào giải cảm còn hơn cháo gà.
Đôi chân mắc bệnh to phù
Bìm Bìm xào ốc lồi to thái đều
Chua me ốc quắn ăn nhiều
Táo bón nấu dấm cũng liều thuốc hay
Chim khôn mắc bẫy vì người
Ốc khôn ốc cũng vì mồi chết oan
Ta về hái nắm sắn non
Rau sấm rau sét bẫy con ốc lồi
- Chim khôn chết mệt vì mồi
Anh đây chết chắc vì người đa đoan
Người đa đoan lòng dạ đa đoan
Như con thuyền bắt ốc lắm nan ít hồ
Đồng triều lắm ốc sóng to
Thuyền anh trôi dạt sang nhờ thuyền em
Hóa thành con ốc đồng chiêm
Cái thân mốc thếch như thuyền chở phân?
- Trông lên núi Ôc xây vần
Cớ sao Ốc lại hóa thành núi cao?