Ngã tư nơi hẹn chốn hò
Gặp nhau liếc mắt dặn dò đôi câu
Chàng đưa thuốc, thiếp trao trầu
Thắm tình Cẩm Lệ mặn vôi Thanh Hà.
Vì ai nên chàng cách thiếp xa
Vì ai nên trầu héo cau già phải lẻ đôi.
Tiếng đồn mì Quảng Phú Chiêm
Cao lầu Phố Hội, mắm nêm Cẩm Hà
Tam Kỳ có món cơm gà
Nam Ô nước mắm đậm đà thơm ngon
Đại Lộc nhiều trái bòn bon
Khoai lang Trà Đóa, Quế Sơn nếp mường
Cẩm Sa có giống lúa vàng
Gạo ngon thơm phức, trăng tròn mùa thu
Bàn Lãnh có gốc mù u
Cá trôi mùa lũ, sông Thu chảy về
Vĩnh Điện chả lụa khỏi chê
Xu xoa Khúc Lũy, thịt bê Chợ Cầu
Quán Rườn, Chợ Đước Câu Lâu
Bánh tráng cá hấp ở đâu ngon bằng?
Cá thu, cá rựa, cá phèn
Kho rim nước mắm đâu bằng Hội An
Tằm dâu là xứ Trường Giang
Đông Yên bủa kén, nhộng non mít xào
Mỹ Xuyên bí rợ bí đao
Mía mưng, nón lá quai thao tóc thề
Duy Trinh đắp đập khai đê
Cho cây thêm trái sum suê đầy vườn
Đó là đặc sản quê hương
Quảng Nam, Đà Nẵng tình thương quê nhà
Tứ Câu có giống vịt ta
Khế non, chuối chát, ớt pha mắm gừng.
Đất Quảng Nam giữa miền đất Việt
Lòng nhớ thương thắm thiết chan hoà
Nhớ Ải Vân nhớ Bà Nà
Nhớ chùa Non Nước câu ca giọng hò
Thuốc Cẩm Lệ mắm Nam Ô
Nhớ sông Chợ Củi nhớ đò Câu Lâu
Nhớ khi rộn rịp bến tàu
Quán cơm Đà Nẵng cao lầu Hội An
Thăng Bình nhớ dĩa khoai lang
Duy Xuyên bánh đập Hòa Vang thịt rừng
Bò thui chấm dĩa muối gừng
Điện Bàn nhớ trận giặc, lùng đánh Tây
Than đá thì ở Nông Sơn
Bồng Miêu vàng bạc Quế Sơn có chè
Thanh Châu buôn bán nghề ghe
Thanh Hà vôi, ngói, mía che Đa Hoà
Phú Bông dệt lụa dệt sa
Kim Bồng thợ mộc Ô Da thợ rừng
Ngà voi tê giác gỗ rừng
Trân châu hải vị chẳng từng thiếu chi.
Quê Hương,Đất Nước,Đất Nước,Di Tích, Thắng Cảnh, Hành Chính, Hành Chánh
Ngó xuống Dây Thép thấy nhà hàng Mô-ranh
Ngó lên lầu ông Sứ thấy cờ đỏ cờ vàng cờ xanh
Trước thời lại có Cầu Ngang
Ngó qua Ô Sắt thanh nhàn hiển vinh
Chốn đất Hàn ai cũng thấy khinh
Ngó lên lầu ông Tây rải rác rung rinh như trờI
Kho bạc là cảnh ăn chơi
Ông Cò bô-lít có nơi bắt tù
Ngó lên lầu ông Cố cao hơn các sở, không nơi nào bằng
Et-ta-ca đèn điện sáng trưng,
Ngó xuống đồn lính, nghe tiếng kèn khố xanh
Thương người lính chiến dặm trường,
Ngó lên kho thuốc gần đường Ga Tô
Cảnh đất Hàn là cảnh buya-rô
Ngó lên ga lớn xe vô chín giờ
Bạn hàng rước khách ngẩn ngơ
Kè đi xe điện người chờ xe tay
Cảnh Non Nước nước non có tự bao giờ
Mà đây Non Nước đứng chờ đợi ai
Khách trần mơ cảnh thiên thai
Qua chơi Non Nước nhớ hoài nước non
Ngũ Hành nức tiếng nay viếng cảnh giang sơn
Trèo mấy tầng đến động Tàng Chơn
Đá bao phủ tứ bề vùng tĩnh mịch
Đá bao phủ tứ bề vùng tĩnh mịch
Này hang Gió, này hang Dơi, này Chiêm Thành di tích
Tường rêu phong mốc hết nhuộm muôn màu
Nơi xanh lè nơi đen thủi nơi khoe mình cóc nơi phủ da thau
Bức họa đủ lắm màu trông đẹp nhỉ
Khen bấy kỹ sư trời xếp đặt
Giữa đá xanh mà đục khoét cái hang sâu
Thơ đề vịnh kể biết bao nhà thi bá
Ngọn bút thần không tả nổi non tiên
Khi bước chân ra gió thoảng mùi thiền
Nào Linh ứng nào Tam Thai
Đó phải chăng người thoát tục
Ngoài chùa động còn nơi ngoạn mục
Vọng Giang Đài 6 kiến trúc đã bấy lâu
Bước chân lên đủ hoa gấm trăm màu
Sóng lẫn núi khéo bao vùng thôn lạc
Đài Vọng hải lại nhiều cảnh khác
Biển mênh mông sóng bạc vợi chân trời
Rõ xinh thay bức vẽ tuyệt vờI
Nhà thì thợ khéo vẽ vời nên diệu cú
Nhật nguyệt cửu thiên hồi động khẩu
Ba đào vạn khoảnh đảm nhan yêu.
Bụi trần danh lợi chứa bao nhiêu
Cây với núi cùng nước thủy triều chưa rửa sạch
Nhắn nhủ bạn tao nhân mặc khách
Đấy danh lam thắng cảnh nước nhà ta
Non bồng nào phải đâu xa.
Ba hang lấp đã thành gò
Vũng Tăm Cổ Ngựa gió lò Gành Tiên
Bắc Thừa Thiên giáp Hải Vân
Nam thì Quảng Ngãi giáp gần Núi Phong
Tây thì giáp bến sông Bung
Rừng cao rừng thấp mấy tầng núi xan
Đông thì biển rộng thênh thênh
Đất đai trăm dặm rành rành như ghi.
Làng Vạc ăn cỗ ông Nghè
Làng Vận, làng Chè kéo đá ông Ðăng
Lao động là vinh quang
Lang thang là chết đói
Hay nói thì ở tù !
Lù khù thì đi kinh tế mới !
Quê Hương,Đất Nước,Tự Túc,Dùng Hàng Nội,Phố Phường, Buôn Bán,
Bắc Kỳ vui nhất Hà Thành
Phố phường sầm uất văn minh rợp trời
Thanh tao lịch sự đủ mùi
Cao lâu rạp hát vui chơi đủ đầy
Đâu đâu nam bắc đông tây
Thăng Long thắng địa, xưa nay tiếng đồn
Cũ thời băm sau phố phường
Ngày nay mở rộng tới hàng vài trăm
Người đi, xe chạy ầm ầm
Đua chen thương mại bội phần hơn xưa
Nhất vui là cảnh Bờ Hồ
Hàng Đào, Hàng Bạc, Hàng Bồ Hàng Ngang (*)
Mã Mây, Phố Mới, Hàng Vàng
Đồng Xuân, Hàng Giấy, Hàng Buồm vui thay
Bán buôn tấp nập đêm ngày
Ô-tô đi lại như bay ngoài đường
Đua chen trong chốn thị trường
Hiệu buôn chú Khách, cửa hàng người Nam
Bày ra đủ các thứ hàng
Hàng Tây, hàng Nhật với hàng Trung Hoa
Lại hàng nội hóa đủ là
Ngày nay xuất cảng kể đà hơn xưa
Ấy là kể những phố to
Còn như Hàng Quạt, Hàng Lờ, Hàng Da
Cửa Nam, Hàng Lọng, Phố Ga
Hà Trung, Ngõ Trạm, Hàng Gà, Cửa Đông
Hàng Cân, Hàng Cót, Hàng Đồng
Hàng Mụn, Hàng Bát, Hàng Bông, Hàng Bài
Hàng Cau, Hàng Bột, Hàng Khoai
Hàng Nâu, Hàng Trứng, Hàng Gai, Hàng Hành
Hàng Tre, Hàng Sũ, Hàng Mành
Phúc Châu, Cầu Gỗ, Bắc Ninh, Hàng Hòm
Mới đà kể hết phố con
Của người bản xứ bán buôn ngày rày
Còn như đường lớn, phố Tây
Tràng Tiền, Đồng Khánh, Hàng Khay, Nhà Thờ
Nhất vui là hiệu Gô-đa
Ra vào nhộn nhịp ai mà chẳng hay
Tràng Tiền có rạp hát Tây
Bên kia Đồn Thủy, bên này nhà Đoan
Vườn hoa con cóc trông sang
Là dinh Thống sứ nhìn càng xót xa
Tượng Tây đứng giữa vườn hoa
Bên này Đốc Lý trông ra Bờ Hồ
Kể xem phố xá bây giờ
Phồn hoa đệ nhất kinh đô Bắc Kỳ
Văn minh đèn điện sáng lòe
Thông thương kỹ nghệ mọi bề chấn hưng
Chỉ cánh áo ngắn khốn cùng
Làm lụng suốt tháng vẫn không đủ dùng
Bữa cơm, bữa cháo nhạt nhùng
Thôi đành nheo nhóc bọc đùm lấy nhau.
Kể từ Quảng Huế kể ra,
Khe Rô Quảng Đợi Ô-Gia Trang Điền
Phú Bờ lại với Phúc Yên
Ngó lên khúc ngược dạ phiền biết bao
Đó đây thẳng tới sông Đào
Ngó qua bên bãi Phường Chào Bô Lai
Hoà Mỹ, Mỹ Thuận không sai
Lâm Yên, Phú Lộc bãi dài thậm xa
Nhọc lòng ta phải bôn ba
Cầu Chìm đến đó huyện đà gần đây
Ngó qua Tân Mỹ Xã Tây
Phụng Minh, Gò Cát ngó xoay Phú Hoà
Bồ Phan chí liền Hà Nha
Hà Di Hà Dục Hà Tân
Ba Đinh, Hội Khách cũng gần Khe Hoa
Bãi Trạch thác trưởng bao xa
Đầu Gà ,Đuôi Lợn, Dinh Bà linh thiêng
Ba Tơi đá trắng gần miền
Thạnh Mỹ đến đó bạn hiền đi đâu
Ai ai cũng nhớ ở đâu
Bán buôn buôn bán bấy lâu rộn ràng.
Em là con gái Kẻ Ngâu
Em đi buôn chỉ dãi dầu sớm hôm
Cái khăn vuông thâm nửa đội, nửa cầm
Khăn đội rơi mất, khăn thân lập lờ
Anh ơi nhặt giúp em nhờ
Công anh nhặt giúp bao giờ cho quên
Anh quên, em chẳng cho quên
Anh nhớ, em nhớ mới nên vợ chồng.