Hòa Xuân có cảnh Đập Hàn
Có nhà máy điện đẹp giàu quê hương
Hòa xuân có suối Chồi Bây
Quang năm nuớc chảy rì rào trong xanh
Cù lao có đập Hòn Dinh
Nước chảy lai láng cánh đồng lúa xanh
Hò ơ ơ... Đường từ Châu Đốc Hà Tiên
Đường nào chạy thẳng nối liền hai nơi
Đất nào lắm dốc nhiều đồi
Đèn nào cao nhứt người người đều nghe
Sông nào tấp nập thuyền bè
Hồ nào với biển cặp kè bên nhau
Trai nào nổi tiếng anh hào
Anh mà đối đặng má đào em xin trao ơ…
- Hò ơ ơ... Em ơi! Đường từ Châu Đốc Hà Tiên
Có kinh Vĩnh Tế nối liền hai nơi
Đất Nam Vang lắm dốc nhiều đồi
Đèn cao Châu Đốc mọi người đều nghe
Sông Cửu Long tấp nập thuyền bè
Biển Hồ hai chữ cặp kè bên nhau
Trai Việt Nam nổi tiếng anh hào
Anh đà đối đặng, vậy mà đào em trao đây ơ…
Sông Trường chảy ra sông Tranh
Sông Tranh đổ ra sông Thu Bồn
Sông Thu Bồn xuôi ra Cửa Đợi
Nước không lạnh sao gọi là Sông Hàn
Sông không chờ sao gọi là Cửa Đợi
Nhớ thương mấy nước Sông Hoài
Bến Bà Tha còn đó đâu lời sắt son?
Con yến Cù Lao Chàm nó bay từ nam chí bắc
Nó mắc vách gành rồi liệng khắp đông tây
Nước miếng trong nó dệt tổ từng ngày
Nuôi con khôn lớn tháng ngày đâu có kể công!
Quê em xanh ngắt trùng dương
Ghe thuyền dưới bến trên đường người qua
Quê anh Đại Lộc Ô Da
Nước reo dòng suối chảy qua Thu Bồn
Quê nhà thổ sản lòn bon
Trước Hà Trung Đạo núi non điệp trùng.
Đất phì nhiêu lúa dư dùng
Ai về Quảng Huế nhớ vùng bắp dâu,
Ngược dòng lên chợ Bến Dầu
Ai lên Trung Phước đến đầu Đèo Le
Chiều chiều gió cuốn mây che
Ai lên miền ngược ai về miền xuôi
Xa xa hơi bốc mây mù
Nhìn ao nước nóng quản gì trời đông
Nhìn về quê bạn xa trông
Bầy chim cất cánh qua sông Rù Rì
Mỏ vàng ở tại Minh Huy
Một nguồn lợi lớn kém gì Bồng Miêu
Cây Trâm Trà Lý Bà Bầu
Qua cầu ông Bộ đến đầu An Tân
Thanh bình trở lại muôn phần
Dập dìu lữ khách kẻ gần người xa.
Mênh mông cửa biển An Hoà
Buồm giương hai cánh cửa nhà hai nơi
Nước xanh xanh tận chân trời
Ghe thuyền tấp nập ngoài vời xa xa
Ăn dừa xanh nhớ Kỳ Hà
Ai qua Phú Thọ nhớ khoai sắn mì.
Duy Xuyên ai đã từng đi
Qua đèo Đá Mài non kỳ Vọng Phu
Nơi đây phong cảnh mỹ miều
Hòn Bằng đá dựng gió chiều rung rinh
Ai từng thăm đập Vĩnh Trinh
Núi xa kẽ đá gợi tình ta thương.
Xuyên Thanh lắm mía nhiều đường
Chợ Chùa là tiếng kho lương bánh dầu
Lụa tơ Trà Kiệu Mã Châu
Đã từng có tiếng từ lâu chắc bền
Ai về Bàn Thạch chớ quên
Êm lưng đẹp mắt nhờ nền chiếu bông
Thăng Bình cát rộng mênh mông
Chăn nuôi heo vịt được đông lại nhiều
Khoai lang Trà Đõa Bình Triều
Bột thơm có tiếng lại nhiều người mua
Đây miền duyên hải thớt thưa,
Chuyên nghề chài lưới cày bừa sinh nhai
Ai về Chợ Được sông dài
Tôm nò thổ sản chươm gai cũng nghề
Nơi đây có lá đồng quê
Ngọc Khô Cẩm Lũ tứ bề cát chay
Hà Lam nay thật vui thay
Buôn lên bán xuống ngày ngày xôn xao
Bình Tuy, Bình Quảng, Bình Đào
Trồng khoai cấy lúa khác nào quê tôi
Hương An cát trắng gò bồi
Có nơi lõm xuống có đồi nhô lên.
Ai say thuốc lá Bến Đền
Ai ưa mùi rượu thơm nồng Bảo An
Ai về đến đất Điện Bàn,
Thuyền xuôi về bến Hội An dập dìu
Kỳ Lam đường mía cũng nhiều
Mùi thơm phảng phất gió chiều bay xa
Nơi đây bắp rẫy dâu nà
Ươm tơ dệt lụa cũng là từ lâu
Ai về đến đất Thanh Châu
Trùng trùng một dãy nhuộm màu thanh thanh.
Mùi thơm Trà Quế rau hành
Đoàn xe vận tải đoàn mành thiếu chi
Ai về Hà Quảng Hà My
Cá tươi nước mắm thiếu gì bạn ơi
Hòn Chàm còn đứng chơi vơi
Nước xao Cửa Đại sóng dồi Hòn Nghê
Chạnh lòng nhớ cảnh nhớ quê,
Nhớ nguồn nhớ biển nhớ về nơi đâu?
Ăn rau muống nhớ Sông Cầu
Ăn dầu phụng nhớ bàu Minh Đương
Nhớ mùi thuốc rẫy Thanh Trường
Ai từng ăn bún nhớ làng Cẩm Sa
Hoà Vang chung một quê nhà
Ai ra ngoài Trẹm Sơn Chà không mê
Cá chuồn nhiều nhất Thanh Khê 6
Tân Lưu quê bạn cũng nghề biển Đông
Ai về Quảng Cái sang sông
Viếng chùa Non Nước tiên bồng bạn ơi
Bâng khuâng nhớ cảnh nhớ người
Nhớ nơi kỳ ngộ vội dời chân vô
Tiếng đồn nước mắm Nam Ô
Nơi đây mực ép cá khô cũng nhiều
Dân tình quê bạn cũng nghèo
Qua truông rồi lại xuống đèo Hải Vân
Ai từng dời gót Hà Thân
Ghé lên Chợ Huyện bước sang Chợ Cồn
Nơi đây Cẩm Lệ tiếng đồn
Mùi thơm thuốc lá đất còn ngàn muôn
Em về cày cấy bán buôn
Anh lo máy nước cho mau kịp mùa
Chị lo buôn bán hơn thua
Lúa khoai, mắm muối bốn mùa cho cân
Em về học tập chuyên cần
Nước nhà phồn thịnh nhân dân phú cường
Nông thôn thành thị an khương
Trên nguồn dưới biển có nguồn bán buôn
Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống cá chuồn gởi lên
Ai về dưới biển chớ quên
Cá tươi nước mắm gửi lên Hiệp Hòa…
Quảng Nam là đất quê mình
Núi đồng sông biển rành rành từ lâu
Thương yêu đùm bọc trước sau
Cùng trong Đại Việt chung nhau dư đồ
Tây Sơn Giáp Ngọ dựng cờ
Nhân dân đoàn kết cõi bờ đắp xây
Đặt làm dinh trấn những ngày
Sau đặt thành tỉnh đổi thay mấy lần
Bắc Thừa Thiên giáp Hải Vân
Nam thì Quảng Ngài giáp gần Núi Phong
Tây thì giáp đến Sông Bung
Rừng cao rừng thấp mây tầng mây xanh
Đông thì biển rộng thênh thênh
Đất đai trăm dặm rành rành như ghi
Nới lèo ráng bánh trở ra
Khơi mũi Châu Mới thì ta lần vào
Ngó lên núi Ải rất cao
Ta sẽ lần vào Hố Chuối Hang Dơi
Ghé vô củi nước nghỉ ngơi
Hòn Hành nằm đó là nơi Cửa Hàn
Cửa Hàn còn ở trong xa
Ngoài mũi Sơn Chà lại có Hòn Nghê
Vũng Nồm, Vũng Bắc dựa kề
Mỹ Khê làng mới làm nghề lưới đăng
Ngó về Non Nước thẳng băng
Có chùa thờ Phật Phật hằng linh thiêng
Lao Chàm nay đã gần miền
Hòn Lá Hòn Lụi năm liền Hòn Tai
Năm hòn nằm đó không sai
Hòn Khô Hòn Dài lố nhố nên vui
Ngó về Cửa Đợi thương ôi
Hòn Nồm nằm đó mồ côi một mình.
Quảng Nam là xứ sở ta (2)
Trong là Quảng Ngãi ngoài là Thừa Thiên
Phía đông là biển sát miền
Phía tây có núi gần miền Ai Lao
Đà Nẵng tàu lớn ra vào
Hội An là phố đông người bán buôn
Sông xanh một dải Thu Bồn
Sông từ Chợ Củi đến nguồn Ô Da
Tỉnh thành đóng tại La Qua
Hội An toà sứ vốn là việc quan
Bốn phủ bốn huyện mọi đàng
Quan viên cai trị luận bàn việc dân
Đá than thì ở Nông Sơn
Bồng Miêu vàng bạc Quế Sơn có chè
Thanh Châu buôn bán nghề ghe
Kim Bồng thợ mộc Ô Da thợ rừng
Ngà voi tê giác gỗ rừng
Trân châu hải vị chẳng từng thiếu chi
Tỉnh ta giàu nhất Trung Kỳ
Nên ta phải học lấy nghề mưu sinh.
Tam Kỳ chuyển xuống ngã ba
Gần nơi Cửa Xẻ ấy là Hà Quang
Hồ Côi Ngọc Giáp rõ ràng
Kia kìa Tam ấp ba làng gần nhau
Tây Giang Bến Đá cũng mau
Trà Đõa Chợ Được đông rày lao xao
Hiền Lương với lại Cát Cao
Trà Nhiêu làng Yến lần vào Hội An.
Chim khôn đậu ngọn thầu dầu
Nó kêu năm tiếng em sầu năm nơi
Chàng về ngắt ngọn mồng tơi
Bắc cầu sông Cái, thiếp thời nên chăng?
Mồng tơi bắc chả nên cầu
Chàng về xẻ gỗ bắc cầu em sang
Chỉ xanh, chỉ đỏ, chỉ vàng
Một trăm thứ chỉ bắc ngang đầu cầu
Nào em đã có chồng đâu
Mà chàng đón trước rào sau làm gì.
Mấy ông quan huyện Thanh Trì
Khéo khôn: mỡ lấy, xương bì ông không
Lỗ lãi ông đắn sâu nông
Được lời ông lấy, lỗ không thèm nhìn
Kiện cáo vài lạng làm tin
Của cải ông vét ông tìm ở đâu…
Tiếng đồn con gái Thủ Biên,
Bạc Liêu đi cưới một thiên cá mòi,
Tiếng đồn con gái Giồng Chanh,
Nói năng chua chát khó thành nợ duyên,
Tiếng đồn gái gảnh Bà Hiền,
Ở ăn thuần hậu ấy duyên với mình
Tiếng đồn con gái Phú Trung
Nấu cơm không chín mở vung xem hoài
Tiếng đồn con gái Phú Tài
Nấu cơm không chín đốt hoài cơm khê
Nhưng chồng em lại không chê
Khen em khéo nấu cơm khê thơm nhà.