Lang thang một dãy sáu cô
Cưới cô chính giữa mích lòng năm cô
Phải chi tôi có lúa bồ
Tôi ra tôi cưới sáu cô một lần
Cô hai mua tảo bán tần
Cô ba xách nước dưỡng nuôi mẹ già
Cô tư dọn dẹp trong nhà
Cô năm phân nước pha trà uống chung
Cô sáu trải chiếu giăng mùng
Cô bảy là nghĩa tình chung với mình
Cô bảy phân hết sự tình
Trai năm thê bảy thiếp vợ của mình rất đông.
Lan huệ sầu ai nên lan huệ héo
Cúc sầu ai cúc tả hữu bình phong.
Bụi mía thương ai bụi mía đứng song song
Nước mắt thương ai nước mắt ròng ròng.
Em thấy anh nhỏ nhẹ đem lòng nhớ thương.
La hồ là hồ khoan
Ta chèo cất mái hồ khoan
Thuyền rồng chúa ngự khoan khoan mái chèo
Lênh đênh duyên nổi phận bèo
Đã đành khi nước thủy triều đầy vơi
Lộ đồ giao viễn xa khơi
Thuyền tình chở một mình tôi nặng gì
Chẳng dậm thì thuyền chẳng đi
Dậm ra mắc tiếng thị phi với tình
Khách tình lại nhớ thuyền tình
Thuyền tình lại nhớ khách tình nợ duyên
Kể việc làm ruộng mọi đường
Tôi xin được kể rõ ràng hở ai
Tháng Chạp là tiết trồng khoai
Tháng Giêng trồng đậu, tháng Hai cấy cà
Tháng Ba cày bở ruộng ra
Tháng Tư bắc mạ thuận hòa vui thay
Tháng Năm cắt lúa vừa rồi
Tháng sáu mưa xuống nước trôi đầy đồng
Tháng Bảy cày cấy đã xong
Tháng Tám thấy lúa tốt lòng vui thay
Tháng Chín tôi lại kể nay
Bắc mạ xem được mới hay trong lòng
Tháng Mười lúa chín đầy đồng
Cắt về đổ cót để phòng năm sau
Mười một là tiết cấy sâu
Một năm kể cả tử đầu đến đuôi
Kể từ đồn Nhứt kể vô,
Liên Chiểu, Thủy Tú, Nam Ô , xuống Hàn,
Hà Thân, Quán Cái, Mân Quang .
Miếu Bông, Cẩm Lệ là đàng vô ra.
Ngó lên chợ Tổng bao xa,
Bước qua Phú Thượng, Ðai la, Cồn Dầøu
Cẩm Sa, Chơ Vãi, Câu Lâu.
Ngó lên đường cái, thấy cầu Giáp Năm.
Bây chừ, thiếp viếng, chàng thăm ,
Ở cho trọn nghĩa, cắn tăm nằm chờ .
Kể từ đồn Nhứt kể vô,
Liên Chiêủ, Thuỹ Tú, Nam Ô , xuống Hàn,
Hà Thân, Quán Cái, Mân Quang .
Miếu Bông, Cẩm Lệ là đàng vô ra.
Ngó lên chợ Tổng bao xa,
Bước qua Phú Thượng, Ðai la, Cồn Dầøu
Cẩm Sa, Chơ Vãi, Câu Lâu.
Ngó lên đường cái, thấy cầu Giáp Năm.
Bây chừ, thiếp viếng, chàng thăm ,
Ở cho trọn nghĩa, cắn tăm nằm chờ .
Kể từ Đồn Nhút kể vô
Liên Chiểu Thủy Tú Nam Ô Cửa Hàn
Hà Thân Quảng Cái Mân Quan
Miếu Bông Cẩm Lệ là đàng vô ra
Đường lên Chợ Tổng bao xa
Bước lên Phú Thượng bao la Cồn Dầu,
Lòng em đây những thảm cùng sầu
Ngó lên đường cái thấy cầu Giáp Năm
Biết bao chừ thấy chuyến chàng thăm
Miễn ai có ngãi mấy mươi năm em cũng chờ.
Kể từ tằm mới ăn ba
Dâu gần không hái đi xa cách đò
Ra đi cha mẹ sợ lo
Phần sông nước lớn phần đò không đưa
Trông con ngày tối ngày trưa .
Trông hoài trông huỷ dâu chưa thấy về
Dâu già nện chặt hôi ê
Xổ ra phun nước tằm chê không thèm.
Kể từ sông Vệ chợ Gò
Ngó vô Thi Phổ thấy đò Dắt Dây
Chợ Đồng Cát buôn bán sum vầy
Ngó vô Lò Thổi thấy cây xùm xòa
Từ Sơn một đỗi xa xa
Ngó vô Quán Sạn bạn hàng đà nghỉ ngơi
Chợ Huyện là chỗ ăn chơi
Trong tê Quán Vịt là nơi hữu tình
Trà Cầu sao vắng bạn mình
Hai hàng châu lụy như bình nước nghiêng
Kể từ quân Pháp sang đây
Hại người cướp của bấy nay đã nhiều
Dân tình đồ thán đủ điều
Căm gan tức chí phải liều ra tay
Anh hùng đã tỏ tài trai
Nữ nhi cũng chẳng kém loài bồng tang
Nhớ xưa phất ngọn cờ vàng
Bà Trưng, Bà Triệu chiến trường xông pha
Cai Vàng lại có bà Ba
Tây Sơn bà Phó cũng là anh thư
Xúm tay xoay lại cơ đồ
Dân yên quốc thịnh phất cờ Việt Nam
Từ ngày quân Pháp kéo sang
Chợ Tràng cô Tám cũng gan anh hùng
Dưới trướng cụ Phan Đình Phùng
Bắt quân lính tập vào tròng trăm tên
Lại như vợ lẽ Đội Quyên
Nam trang cải dạng tìm lên núi rừng
Đúc súng đúc đạn, giúp chồng
Đánh cho quân Pháp hãi hùng đảo điên
Bà Ba Đề Thám truân chuyên
Non sông đã trải mấy phen thác ghềnh
Hồng quần nhẹ bước rừng xanh
Trận tiền giáp chiến đao binh vẫy vùng
Hồng nhan nhẹ bước thong dong
Chính bà cũng dự quân trung luận bàn
Bà Lang Seo mở ngôi hàng
Giả đò hương khói đèn nhang bấy chầy
Hà Nội, Nam Định, Sơn Tây
Nghĩa Hưng đảng ấy nay ngày một to
Chuyện năm Canh Ngọ mới vừa
Việt Nam dân đảng bấy giờ lập ra
Chương trình định liệu gần xa
Trước là dân tộc sau ra đại đồng
Cô Giang cũng bực anh hùng
Dốc tâm thề Đảng một lòng trung trinh
Cùng ai thề chữ tử sinh
Chưa chăn gối cũng vẹn tình sắt son
Chia nhau việc Đảng lo tròn
Tài chính cổ động lại còn giao thông
Thất cơ sự đến khi cùng
Tím gan Yên Bái, đau lòng xiết bao
Thế gian mặc chuyện ra vào
Lòng chung xin nguyện trời cao soi cùng
Chàng theo nước, thiếp theo chồng
Tuồng khi dơ dáng sống cùng hôi tanh
Khen chê phó mặc sử xanh
Treo gương đất nghĩa trời Kinh đời đời.
(Vè cô Giang)
Kể từ ngày thiếp cách chàng xa
Như Vân Tiên lâm bệnh, Nguyệt Nga đi cống Hồ.
Thiếp xa chàng ruột héo gan khô
Hang Thương Tòng chàng đợi, chốn biển hồ thiếp thương.
Sống làm chi trắc trở hai phương
Liều mình thác xuống suối vàng gặp nhau.
Gia Đình,Vợ Chồng,Lỡ Duyên,Tinh Yêu Trai Gái,Thôn Quê,
Kể từ ngày em xách nón theo chồng
Con cá dưới sông nó khóc
Con chim trong vườn nó than.
Kề tai thiếp dặn nhỏ chàng
Buổi tiền duyên không đặng đông sàng thì thôi.
Chầu rày em đã có đôi,
Biết sao duyên mãn tình hồi nghĩa anh.
Kể từ ngày anh khăn gói ra đi,
Quán mô đông không dám ghé,
Sợ lỗi lời thề cùng em.
- Nước dưới sông, ai đem chén đo lường,
Hai đứa mình thương nhau cho trọn,
Đừng có tư lương bạn cười.
Kể từ ngày Châu Văn Châu Võ
Hồi thuở nhỏ ở đất Trung Nguyên
Lớn lạc qua Phiên ở Ma Thiên Lãnh, trấn ải địa đầu.
Hai đứa mình vắng mặt đã lâu
Nhất thương nhị nhớ tam sầu
Xin em dời gót xuống thang lầu cho anh hỏi thăm.
Kể từ khi gặp mà nên
Mặt tơ tưởng mặt sầu riêng mối sầu
Cho nên tơ tưởng cùng nhau
Ngày nhớ sáu khắc, đêm sầu năm canh.
Bỗng đâu đứt mối tơ mành
Cho duyên quấn quýt cho tình đa mang.
Từ khi đá biết tuổi vàng
Trăm hương cũng quyết đưa ngang cành sầụ
Kể từ cất gánh đi buôn
Lúa còn ba cót, bạc còn ba trăm
Khoai lang khô, đỗ phộng đầy thùng
Chàng giao cho thiếp, giữ cùng thiếp ăn
Bây giờ cót ngã, bồ lăn
Khoai lang khô cũng hết, thùng văng ra ngoài
Bởi vì cứ mảng theo trai
Bao nhiêu tiền của ăn xài hết trơn…
Kể từ Quảng Huế ra đi
Kiểm Lâm, Lệ Trạch, Vân Ly, Đa Hòa
Nhìn xem khúc ngược thậm xa
Tư Phú Long Hội hiện ra rõ ràng
Trừng Giang Dinh Trấn Đông Bàn
Câu Nhí, Bất Nhị nhìn sang sông đào
Đêm nằm ngước mặt xem sao
Kìa sao Bắc Đẩu lặn vào nơi đâu
Ngồi buồn hút điếu thuốc ăn miếng trầu
Chèo qua Tiệm Rượu Câu Lâu những là
Lửa chi lửa hực sáng lòa
Lò gốm lò gạch Thanh Hà ở đây
Đêm khuya phảng phất gió tây
Người thương thức dậy lời bày đón đưa
Ghe xuôi qua bến Phó Thừa
Hội An đến đó trời vừa sáng ra
Hỡi người hoa nguyệt nguyệt hoa
Rạng ngày mai đến phố, đôi ta trao lời.
Kể từ Quảng Huế kể ra,
Khe Rô Quảng Đợi Ô-Gia Trang Điền
Phú Bờ lại với Phúc Yên
Ngó lên khúc ngược dạ phiền biết bao
Đó đây thẳng tới sông Đào
Ngó qua bên bãi Phường Chào Bô Lai
Hoà Mỹ, Mỹ Thuận không sai
Lâm Yên, Phú Lộc bãi dài thậm xa
Nhọc lòng ta phải bôn ba
Cầu Chìm đến đó huyện đà gần đây
Ngó qua Tân Mỹ Xã Tây
Phụng Minh, Gò Cát ngó xoay Phú Hoà
Bồ Phan chí liền Hà Nha
Hà Di Hà Dục Hà Tân
Ba Đinh, Hội Khách cũng gần Khe Hoa
Bãi Trạch thác trưởng bao xa
Đầu Gà ,Đuôi Lợn, Dinh Bà linh thiêng
Ba Tơi đá trắng gần miền
Thạnh Mỹ đến đó bạn hiền đi đâu
Ai ai cũng nhớ ở đâu
Bán buôn buôn bán bấy lâu rộn ràng.
Kể từ Cầu Ván, Ao Vuông
Bước qua Quán Ốc lòng buồn lụy sa
Quán Cơm nào quán nào nhà
Ngóng ra Trà Khúc trời đà rạng đông
Buồn lòng đứng dựa ngồi trông
Ngó vô Hàng Rượu mà không thấy chàng
Kể nghề làm ruộng không nhàm
Tôi xin nói hết rõ ràng hỡi ai
Tháng chạp là tháng trông khoai
Tháng giêng trông đậu, tháng hai trồng cà
Tháng ba cày bửa ruộng ra
Tháng tư gieo mạ, thuận hòa vui thay
Tháng năm cấy lúa vừa rồi
Tháng sáu mưa xuống nước trôi đầy đồng
Tháng bảy cày cấy đã xong
Tháng tám lúa tôt trong lòng vui thay
Tháng chín tôi lại kể ngay
Đồng lúa bụ bẫm , sướng thay trong lòng
Tháng mười lúa chín đầy đồng
Gặt về đổ cót để dùng năm sau
Được mùa ca hát cùng nhau
Trời làm thất bát đâu đâu cũng buồn
Tinh Yêu Trai Gái,Tán Tỉnh,Quê Hương, Đất Nước, Phố Phường, Buôn Bán
Kể cầu Ông Bộ kể ra,
Cây Trâm ,Trà Lý, bước qua Bàu Bàu,
Tam kỳ, Chợ Vạn bao lâu,
Ngó qua đường cái, thấy lầu Ông Tây,
Chiên Ðàn, Chợ Mới là đây,
Kế Xuyên mua bán, đông, tây rộn ràng
Hà Lam gần sát Phủ Ðàng,
Phía ngoài bãi cát , Hương An nằm dài ,
Cầu cho gái sắc, trai tài .
Ðồng tâm xây dựng, tương lai huy hòang
Kể chi trời rét đồng sâu
Có chồng có vợ rủ nhau cày bừạ
Bây giờ trời đã hồ trưa
Chồng vác lấy bừa, vợ dắt lấy trâụ
Một đoàn chồng trước vợ sau
Trời rét mặc rét, đồng sâu mặc đồng.