Tưởng sự tình bạc này hai sấp
Chẳng ai ngờ nói lại sấp ba
Bây giờ quan tướng thua ra
Áo quần cố hết trở ra về trần
Về giữa sân vạch quần bắt rận
Vợ ở nhà giận chẳng nấu cơm
Bây giờ tướng chũi ổ rơm
Chẳng dám hạch nước, hạch cơm, hạch trầu
Con cò bay bổng bay la
Bay từ cửa miếu bay ra cánh đồng.
Cha mẹ sinh đẻ tay không
Cho nên bay khắp tây đông kiếm mồi
Trước là nuôi cái thân tôi
Sau nuôi đàn trẻ nuôi đời cò con.
Con cò bay lả bay la
Bay từ cửa tổ bay ra cánh đồng
Suốt mình trắng nõn như bông
Gió xuân thỉnh thỏang bợp lông trên đầu
Hỏi cò vội vã đi đâu
Xung quanh mặt nước một mầu bao la
Cò tôi bay lả bay la
Bay từ cửa tổ bay ra cánh đồng
Cha mẹ sinh đẻ tay không
Cho nên bay khắp tây đông kiếm mồi
Trước là nuôi cái thân tôi
Sau nuôi đàn trẻ nên đời cò con.
Một mai khôn lớn vuông tròn
Rủ nhau bay khắp nước non xa gần
Kiếm mồi tự lập lấy thân
Vẻ vang hãnh diện cho dân con cò
Mỗi ngày một lớn một to
Chớ đừng ỷ lại mà lo cậy người
Để cho nông vạc chê cười
Ấy tôi lấy thế làm vui tuổi già
Nên tôi bay lả bay la
Bay từ cửa tổ bay ra cánh đồng
Con cò bị phải cơn mưa
Tối tăm mù mịt, ai đưa cò về
Cò về đến gốc cây đề
Hỏi: Đêm tăm tối, cò về làm chi?
-Cò đi thăm bác thăm dì
Thăm cha, thăm mẹ, sau thì thăm em!
Con cò chết rũ trên cây
Bồ nông (Bổ cu) mở lịch xem ngày làm ma
Cà cuống uống rượu la đà
Bao nhiêu cóc nhái nhảy ra chia phần
Chào mào thì đánh trống quân
Chim chích mặc quần vác mõ đi rao
Con cò chết rũ trên cây (2)
Cò con giở sách xem ngày làm ma
Cà cuống uống rượu la đà
Cóc nhái trong bụi bò ra lấy phần
Liềng liệng (Chào mào) thì đánh trống quân
Chim chích cởi trần vác mỏ đi rao
Con cò là con cò con
Mẹ đi xúc tép để con coi nhà
Mẹ đi lặn lội đường xa
Chân mẹ la đà đạp phải khúc lươn
Ông kia có chiếc thuyền lườn
Chớ vào bụi rậm xem lươn bắt cò
Ông kia chống gậy lò dò
Đi vào bụi rậm xem cò bắt lươn
Con cò là con cò vàng
Muốn đi hát đúm sợ làng cười chê
Ai cười lời kẻ thôn quê
Mà cò ngần ngại đứng lề đường quan
Hay cò vui câu xẩm xoan
Thì cò bay đến hân hoan cùng người (*)
Con cò lặn lội bờ ao
Hỡi cô yếm đào lấy chú tôi chăng
Chú tôi hay tửu hay tăm
Hay nước chè đặc hay nằm ngủ trưa
Ngày thì những muốn trời mưa
Đem thì những ước cho thừa trống canh
Con cò lặn lội bờ ao (2)
Ăn sung sung chát ăn đào chua
Ngày ngày ra đứng cổng chùa
Trông ra Hà Nội xem vua đúc tiền
Ruộng tư điền không ai cày cấy
Liệu cô mình ở vậy được chăng
Mười hai cửa bể anh cũng đóng đăng
Cửa nào lắm cá anh quăng lưới (chài) vào
Con cò lấp lé bụi tre
Sao cò lại muốn lăm le vợ người
Vào đây ta hát đôi lời
Để cho cò hiểu sự đời , ở ăn
Sự đời cò lấy làm răn
Để cho cò khỏi băn khoăn sự đời
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm, lộn cổ xuống ao
Ông ơi ông vớt tôi nao
Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng
Có xáo thì xáo nước trong
Đừng xáo nước đục đau lòng cò con
Con cò mắc rò mà chết
Con quạ mua (Con diều xúc) nếp làm chay
Con cu đánh trống ba ngày
Chào mào đội mũ làm tầy đọc văn
Láng giềng chạy đến lăng xăng
Mua ba thước vải đội khăn cho cò
Con cò mắc rò mà chết (2)
Con quạ ở nhà mua nếp làm chay
Cu cu đánh trống bằng tay
Chào mào đội mũ làm thầy đọc văn
Chiền chiện vừa khóc vừa lăn
Một bầy se sẻ bịt khăn cho cò
Con cò mắc rò mà chết (3)
Con diều xúc nếp làm chay
Tu hú đánh trống ba ngày
Tu hú nó dậy nó bày mâm ra
Con cuốc nó kêu oa oa
Mẹ nó đi chợ đường xa chưa về
Con cò trắng toát như bông
Muốn nghe hát đúm mà không chịu vào
Nghĩ gì, cò đậu cành cao
Nghiêng nghiêng, nghé nghé nửa chào nửa e
Xuống đây cho ta nhắn nhe
Đừng đứng trên ấy gãy tre của làng
Con cuốc kêu khắc khoải mùa hè
Làm thân con gái phải nghe lời chồng
Sách có chữ phu xướng phụ tòng
Làm thân con gái lấy chồng xuất gia
Lấy em về thờ mẹ kính cha
Thờ cha kính mẹ ấy là người ngoan
Con dao be bé sắc thay
Chuôi sừng bịt bạc về tay ai cầm
Lòng tôi yêu vụng nhớ thầm
Trách ông Nguyệt Lão xe lầm duyên ai
Duyên tôi còn thắm chưa phai
Hay là người đã nghe ai dỗ dành
Con dao vàng cắt dải y môn
Thiếp tôi đần dại lấy chàng khôn mà nhờ
Không ai ngờ trăng gió mập mờ
Giao loan tình phụ thiếp nhờ vào đâu
Vì chàng chẳng tại thiếp đâu
Chàng xe chỉ mảnh, thiếp khâu sao bền
Con gà hắn kêu "chiếc chiếc",
Hắn kêu, tha thiết, kêu cả năm canh.
Kêu "Cô sản lưu thủy bất vi thần" ()
Trời kia khéo để duyên lành nhởn nhơ-
May mô ngộ gặp tình cờ,
Tuy rằng kêu "chiếc", nhưng bây giờ thành đôi.