Mẹ em tham gạo tham gà
Đem (Bắt) em gả bán cho nhà cao sang
Chồng em thì thấp một gang
Vắt mũi chưa sạch, ra đàng đánh nhau
Nghĩ mình càng tức càng đau
Trách cha trách mẹ tham giàu tham sang
Chén tình là chén say sưa,
Nón tình em đội nắng mưa trên đầu
Lược tình em chải trên đầu
Gương tình soi mặt làu làu sáng trong.
Ngồi buồn nghĩ đến hình dong
Con dao lá trúc cắt lòng đôi tạ
Duyên đôi ta thề nguyền từ trước
Biết bao giờ ta được cùng nhaủ
Tương tư mắc phải mối sầu
Em đây vẫn giữ lấy màu đợi anh.
Nhớ khi rửa bát cầu ao
Ta cầm nắm đũa ta trao cho mình.
Nhớ khi ngồi quán ngồi đình
Ngồi phủ ngồi huyện có mình có ta
Nhớ khi ngồi gốc cây đa
Vặt nắm cỏ gà thề nguyện chỉ thiên.
Nhớ khi chiếc đũa đồng tiền
Bẻ tam bẻ tứ kết nguyền cùng nhau
Nhớ khi mình trước ta sau
Có một miếng trầu cũng xẻ làm hai
Bây giờ mình đã nghe ai
Đi qua ghé nón chạm vai không chào
Một là vô ý không chào
Hai là mình có nơi nào mình quên.
Nhớ lời nguyện ước ba sinh
Xa xôi ai có biết tình chăng ai ?
Khi về hỏi liễu Chương đài
Cành xuân đã bẻ cho ai một cành ?
Có yêu anh thì bẻ quách cho anh
Nhớ nhau hơn (như) vợ nhớ chồng
Như chim nhớ tổ, như rồng nhớ mây
Tình cờ gặp được nhau đây
Để rồng than thở với mây đôi lời
Rồi ra kẻ ngược người xuôi
Nỗi lòng tưởng nhớ sao nguôi hỡi chàng
Vè kể giăng
Mồng một cho tới mồng năm
Giăng còn thơ ấu, tối tăm biết gì
Mồng sáu, mồng bảy trở đi
Đến ngày mồng tám giăng thì lên cao
Mồng chín giăng ánh vườn đào
Mồng mười giăng mọc đã cao hơn đầu
Mười một sáng cả vườn dâu
Mười hai giăng ở địa cầu trung thiên
Mười ba giăng gió giữ duyên
Đến ngày mười bốn giăng lên giữa trời
Gặp giăng em hỏi em chơi
Liệu giăng sáng cả trần đời được chăng?
Đến rằm giăng đã lên cao
Tới ngày mười sáu giăng treo tỏ tường
Mười bảy giăng sẩy chiếu giường
Mười tám dọn dẹp cương thường anh đi
Mười chín em định em ngồi
Hai mươi giấc tết, em thì ra trông
Kể từ hăm mốt nửa đêm
Giăng già thì cũng có phen bạc đầu
Cuối tháng giăng xuống biển sâu
Ba mươi mồng một ai cầu được giăng
(Vè Kể Trăng) (Vè Kể Giăng)
Nhớ xưa trả nợ ba đời
Chiều ba mươi Tết mẹ ngồi nhìn con
Gánh cực mà đổ lên non
Còng lưng mà chạy cực còn chạy theo
Chừ đây hết cực hết nghèo
Vui theo ra ruộng nhàn theo về nhà
No lòng chặt dạ
Là con cá cơm
Không ướp mà thơm
Là con cá ngát
Bay cao bay thấp
Là con cá chim
Hụt cẳng chết chìm
Là con cá đuối
Lâu năm nhiều tuổi
Là cá bạc đầu
Đủ chữ xứng câu
Là con cá đối
Nở mai tàn tối
Là cá vá hai
Trắng muốt lại dài
Là cá út thịt
Dài lưng hẹp kích
Là cá lòng tong
Ốm yếu hình dong
Là con cá nhái
Đúng lời van vái
Là con cá linh
Lớn xác tày đình
Là cá nhà táng
Cứu dân thoát nạn
Là cá ông voi
Lắm râu nhiều vòi
Là con cá mực
ở đầm ở vực
Là chú cá trê
Chợ búa ê hề
Là loài cá lóc
Non non nước nước khơi chừng
Ái ân đôi chữ, xin đừng có quên
Tình sâu mong trả, nghĩa đền,
Đừng vui chốn khác mà quên chốn nầy,
Nước vơi rồi nước lại đầy,
Tình kia chưa trả,nghĩa nầy chớ quên
Non xanh nước biếc hữu tình
Lúa đồng bát ngát rung rinh bốn mùa
Đền lăng thờ Đức vua Lê
Ngắm nhìn núi Côi khác chi con rồng
Vờn thêm một dải uốn cong
Kìa con thiên mã đang lồng về Nam
Một dòng nước nhỏ xanh lam
Một ngôi chùa nhỏ nằm ngang lưng đồi