Sớm mai em đi chợ Huế
Chiều xế em đi chờ Hàn
Buôn tần bán tảo nuôi chàng lớn khôn
Nào ngờ chàng bạc như nước đổ lá môn
Chàng không nghĩ lại còn hồn chàng đâu?
Sớm mai em ngồi bên bức vách
Em rửa cái trách
Em nghe con chim khách
Nó kêu chí cha chí chách ở trên bụi tre già
Khách ơi
Có phải khách báo tin người bạn đường xa
Để ta trải chiếu, quét nhà cho nó tinh tươm
Sớm mai em quang gánh xuống chợ Hàn
Gặp anh giữa đàng em hỏi một câu
Tai nghe anh sắp xuống tàu
Em đem ve rượu mâm cau trầu trả anh
- Ai đồn lấn quẩn loanh quanh
Sao em nói dại anh giựt mình rứa bớ em
Lính thứ mô chớ lính thứ nớ ai thèm
Đi chết cho uổng mạng xa em răng đành.
Sớm mai em ra ngồi bờ cỏ chỉ
Em suy nghĩ, hột luỵ nhỏ tuôn
Không hiếm chi nơi tiền vạn bạc muôn
Em thấy anh nghèo mà có ngãi
Mới thương luôn cho vẹn tình
Sớm mai em xách cái thõng ra đồng,
Em bắt con cua, em bỏ vô trong cái thõng.
Nó kêu cái rỏng,
Nó kêu cái rảnh,
Nó kêu : Chàng ơi
Chàng giờ an phận tốt đôi
Em đây lỡ lứa mồ côi một mình ?
Sớm mai ra đứng sân sau
Hai tay xuôi xuống như tàu chuối te
Tiếc công vun bón cây mè
Mè không có trái chim nhè đậu lên
Tiếc công đi xuống đi lên
Mòn đường nát (chết) cỏ chẳng nên tự trời
Tưởng la kèo cột ở đời
Ai hay cột ngã kèo rời một phương
Sớm mai ra đứng sông Tiên
Thấy dòng nước chảy ngả nghiêng tai bèo
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi đầu đèo
Cây xàu lá xa con vượn trèo Ải Vân
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi cầu Ngân
Cầu cao vòi vọi ngọn sóng Tần vỗ quanh
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi cội tùng xanh
Tai nghe con đỗ quyên than khóc chim oanh kêu sâu
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi sân lầu
Gió đưa giục liễu trên đầu bóng che
Bạn hẹn với ta ra đứng đợi hàng hòe
Đoái nhìn mặt trời xế bóng lắng tai nghe ngọn gió chiều
Đoái trong lòng yắng trước quạnh hiu
Đó rưng rưng mắt ngọc đây thiu thiu dạ buồn rầu
Hỏi người bạn cũ đi đâu
Hỏi người mắt ngọc nước da dâu cam sành
Hỏi người mặt trắng chưn mày xanh
Môi son má phấn da sành đi đâu
Chim kêu dưới vực vườn dâu
Giang hồ lưu lạc biết đâu mà tìm?
Sớm mai ra đứng sông Tiên (2)
Thấy dòng nước chảy ngả nghiêng tai bèo
Chiêu chiêu ra đứng đầu đèo
Thấy cây xàu lá xủ trên đèo Hải Vân
Buồn tình ra đứng sông Ngân
Thấy cầu cao vòi vọi sóng gầm bao quanh
Bớ người mắt phượng mày xanh
Bớ người mặt đỏ da sành đi đâu
Chim kêu ríu rít vườn dâu
Bạc ân tình chi hỡi bạn để chừ sầu cho em
Đêm năm canh mù mịt sương sa
Vòng tay qua cổ nước mắt và như mưa
Trăm lạy ông trời bớt gió thôi mưa
Đôi ta có gặp cũng vừa nhau đây
Bữa ni ta gặp bạn đây
Đến mai không gặp có rầy hay không
Canh chầy sầu khổ đêm đông
Làm cho ta dựa phòng không đợi chàng
Cho nên chịu tiếng vô vàn
Hoa sầu hoa héo thiếp nhớ chàng lắm chàng ơi !
Sơn Bình Chợ Lối chẳng xa
Cách một cái quán với ba quãng đồng
Chẳng tin đứng lại mà trông
Bên tây có miếu bên đông có chùa
Ở trong lại có đình thờ
Em còn kén chọn bán mua chốn nào
Sơn bình Kẻ gốm bao xa
Cách một cái quán với ba quãng đồng
Bên dưới có sông, bên trên có chợ
Ta lấy cô mình làm vợ được chăng?
Tre già để gốc cho măng.
Sông Bến Tre có nhiều hang cá ngác
Đường lên Ba Vát gió mát tận xương
Anh có thương em thì nối sợi chỉ hường
Chớ bán rao cho lắm, hãy chừa đường . . .em đi.
Sông biển cạn còn lòng em không cạn
Núi lở non mòn nghĩa bạn không quên
Đường còn đi xuống đi lên
Ơn bạn bằng biển ta đền bằng non
Đường mòn duyên nợ không mòn
Chết thì mới mất sống còn gặp nhau
Lời nguyền trước cũng như sau
Em không phụ khó ham giàu ở đâu.
Sông cạn, biển cạn lòng ta không cạn
Núi lở non mòn, nghĩa bạn không quên
Đường còn đi xuống đi lên
Ơn bạn bằng biển, ta đền bằng non (*)
Đừng mòn duyên nợ không mòn
Chết thì mới hết, sống còn gặp nhau
Lời nguyền trước cũng như sau
Em không phụ khó tham giàu ở đâu
Sông Câu Lâu bên sâu bên cạn
Đất An Quán bên lở bên bồi
Gặp nhau kẻ đứng người ngồi
Thà rằng không biết thì thôi
Chớ gặp nhau cũng chẳng nên đôi cho mình
Thiếp với chàng nặng nghĩa nặng tình
Chàng ra đi lính lệ đê thiếp một mình lẻ loi.
Hò ơ… Bữa nay tỏ rạng hào quang
Có lùm mây bạc giăng ngang nửa chừng
Quế kia làm bạn với gừng
Biết là ong bướm ngó chừng vườn hoa
Hoa thấy hoa tươi tốt mà mơ
Sông thấy sông muốn lội, sợ bờ sóng xao
Cá kia còn ở dưới ao
Trừng lên ăn sóng, sợ bóng sao nó ngừng
Bữa nay tiết lại gặp xuân
Em muốn nhìn người nghĩa, sợ người dưng không nhìn
Hồ thỉ tứ phương nan tử chí
Tang bồng vạn lý trượng phu tâm
Gió đưa quý hữu tình thâm
Nắng chớ ghìm lá liễu mưa đừng bầm đọt lê
Tu thân rồi hễ gia tề
Dĩ hòa vi quý ông thánh đà đinh ninh
Anh em mình là kẻ hậu sinh
Ăn thua có một chữ tình mà thôi
Khi đi khi đứng khi ngồi
Khi ra quán sách khi ngồi gia trung
Trương Công xưa đáng bậc anh hùng
Chín đời con cháu ở chung một nhà
Lưu Bình kia ruột đói sát da
Không cơm no bụng bạn mà giúp lương
Nghĩa kim bằng hết mực yêu thương
Bạn ở làm sao cho trọn niềm bằng liêu.
Họ xa kệ họ hai đứa mình đừng xa.
Thiên minh minh, địa minh minh,
Chiều nay tôi lên ông tham biện,
Tôi kiện căn, kiện nợ, kiện vợ, kiện chồng,
Tôi kiện ông tơ hồng, tôi kiện bà nguyệt lão,
Se dây rồi sao tháo lộn ra.
Hoa bằng lăng đón ngựa quai hường
Cả kêu người nghĩa đi đường
Duyên đây không kết, kiếm đường đi đâu.
Hoa vàng đang buổi thơm hương
Bướm vàng không đến vấn vương đỡ sầu.
Họa hổ, họa bì nan họa cốt
Tri nhân, tri diện bất tri tâm
- Anh ở xa không biết mà lần
Chồng bậu đứng đó có cầm cây dao.
Hoa thơm xuống đất cũng thơm
Em giòn áo rách đói cơm cũng giòn.
Hoa kia tươi tốt rườm rà
Tuy rằng tươi tốt, khi mà ong châm
Anh ở trong ấy mà ra ?
Cớ sao anh biết vườn hoa chị tàn
Hoa tàn nhưng nhị chưa tàn
Muốn xem chị vén bức màn cho xem