Gặp lúc đêm thanh trăng tỏ
Hát đôi câu đặng rõ nhân tình.
Phòng loan thục nữ một mình
Hay là đã kết duyên tình cùng ai ?
- Vẳng nghe ai hát,
Lòng đây bát ngát nỗi phiền
Cô phòng giữ dạ thuyền quyên,
Chờ nơi nhân đạo em nguyện trao thân.
Gặp mặt em lúc đêm thanh trăng tỏ,
Hát hò chơi cho rõ nhân tỉnh.
Phòng loan thục nữ một mình
Hay là đã kết duyên tình cùng ai?
- Vẳng nghe ai hát, lòng em bát ngát thêm phiền,
Cô phòng còn giữ dạ thuyền quyên,
Chờ người nhơn nghĩa, em nguyền trao thân.
Gặp năm cơ vận vật ăn nhiều tiền
Mấy năm mùa mất liên miên
Nhắm sắn, nhắm tiền, nhắm gạo, nhắm xu
Giàu như người ta lên võng xuống dù
Khó như mình chừ lấy chi ăn bận ngao du em tề?
Anh ở nhà cũng đi làm mướn làm thuê
Tối anh học về lưng lưng chén gạo
Hay đùm về lùm lùm chén khoai
Bữa mô làm bữa ấy có nhai
Bữa mô không làm thì nhịn đói cả hai vợ chồng
Thôi em ở nhà làm vải làm bông
Để anh đi lính mộ kiếm đôi đồng em tiêu
May chi anh tiện tặn ít nhiều
Gởi về cho thiếp thiếp tiêu lần lần
Thiếp lo bề công ích công ngân
Sưu cao thuế nặng mười phần tính sao
Nghĩ ra xót ruột như bào
Tình chồng nghĩa vợ nói sao hết lời
Dù khi mặt biển chân trời
Hiếu trung anh giữ vẹn một lời đinh ninh.
Gặp nàng anh nắm cổ tay
Anh yêu vì nết, anh say vì tình
Thiên hạ lắm kẻ giàu, xinh
Nhưng duyên chẳng thuận, nhưng tình chẳng ưa
Đó đây xứng đáng cũng vừa
Xin đừng kén chọn lọc lừa nơi nao
Mẹ già mỗi tuổi mỗi cao
Thấy em lơ lửng ra vào anh thương
Mỗi người nay ở mỗi phương
Mỗi nhà mỗi việc nhiều đường thanh vân
Xin đem chỉ Tấn tơ Tần
Kết nguyền loan phượng một lần Tào khang
Gặp nhau ăn một miếng trầu.
Gọi là nghĩa cũ về sau mà chào.
Miếng trầu đã nặng bằng bao.
Muốn cho đông liễu tây đào là hơn.
Miếng trầu kể hết nguồn cơn.
Muốn em đây đấy thiệt hơn thế nào.
Miếng trầu là nghĩa tương giao.
Muốn chờ đây đấy duyên vào hợp duyên.
Gặp nhau ghé nón chẳng chào,
Bao giờ nên bạn, kiếp nào nên quen
Gặp nhau giữa cánh đồng này
Bốn mắt liếc lại lông mày đưa ngang
Gặp nàng anh mới thở than
Chơi huê từ thưở huê còn đương xuân
Đôi ta sống mãi cõi trần
Một năm chỉ có vài lần gặp nhau
Gặp nhau giữa cánh đồng này
Bốn mắt liếc lại lông mày đưa ngang
Gặp nàng anh mới thở than
Chơi huê từ thuở huê còn đương xuân.
Đôi ta sống mãi cõi trần
Một năm chỉ có vài lần gặp nhaụ
Gặp nhau giữa cánh đồng này (2)
Cái mắt anh liếc, lông mày đưa ngang.
Ai làm cho phượng lìa loan
Dang tay mà bẻ kim vàng làm đôị
Ai làm cho nước chảy xuôi
Cho chim lìa tổ cho em lìa chàng?
Gặp nhau giữa cánh đồng này (3)
Con mắt liếc lại lông mày đưa ngang.
Bây giờ được thở được than
Bắt con chim đậu bỏ đàn chim bay
Bây giờ anh nắm được tay
Anh yêu vì nết anh say vì tình.
Tháng Năm tháng Sáu, mặt trời đi chệch
Tháng Bảy, tháng Tám mặt trời đi xiên
Em là phận gái thuyền quyên
Đừng cho sóng dợn, đò nghiêng nước vào
Đò nghiêng sóng dợn ba đào
Trong dễ thấy đục, nhưng đục nào thấy trong
Tháng Tám có chiếu vua ra (*)
Cấm quần không đáy người ta hãi hùng
Không đi thì chợ không đông
Đi thì phải mượn quần chồng sao đang
Có quần ra quán bán hàng
Không quần ra đứng đầu làng trông quan
Tháng tám nắng rám trái bòng
Bồ không hạt thóc, trông mong từng ngày…
Vui sao tháng tám ngày nay:
Thóc chiêm vừa vợi đã đầy Nam Ninh.
Bén mầu luống cải lên xanh
Ngô thơm mùi nắng để dành giêng hai.
Mới ra mẻ gạch lò ngoài
Nhà ai cuối xóm đã tươi mái hồng.
Đầm trong sen hái vừa xong.
Đầy sân hợp tác sen hong nắng vàng.
Thằng Tây ngồi nghĩ cũng tài
Sinh ra đèn máy thắp hoài năm canh
Thằng Tây ngồi nghĩ cũng sành
Sinh ra tàu điện chạy quanh phố phường
“La ga” thì ở Thụy Chương
Dây đồng cột sắt tìm đường kéo lên
Bồi bếp cho chí bồi bàn
Chạy tiền ký cược đi làm sơ-vơ
Xưa nay có thế bao giờ
Có cái tàu điện đứng chờ ngã ba.
Đàn ông cho chí đàn bà
Hễ tàu vừa đến lấy đà nhảy lên
Ba xu ghế gỗ rẻ tiền
Toa sau thì để xếp riêng gánh gồng
Năm xu ngồi ghế đệm bông
Hỏi mình có sướng hay không hở mình?
Thành Nam cảnh trí an bài
Phố phường trên bộ, vạn chài dưới sông.
Nhất thành là phố Cửa Đông
Nhất lịch Hàng Ghế, Hàng Đồng, Hàng Thao
Hàng Giầy đẹp khách yêu đào
Muốn tìm quốc sĩ thì vào Văn Nhân
Ba năm một hội phong văn
Lại lều lại chõng về thăm Cửa Trường.
Ngọt ngào lên đến Hàng Đường
Say sưa Hàng Rượu, phô trương Hàng Cầm
Hàng Tiện, Hàng Sũ, Hàng Mâm
Gặp nhau Bến Gỗ, vui sân một nhà.
Hàng Cót, Hàng Sắt bao xa
Ai về Bến Ngự rẽ ra Khoái Đồng.
Vải Màn nhỏ chỉ, nõn bông
Hàng Cấp dệt lĩnh, Hàng Song buôn thừng.
Hàng Dầu, Hàng Lạc, Hàng Vừng,
Hàng Nâu tươi vỏ đỏ lòng vốn quen
Hàng Vàng lắm bạc nhiều tiền
Hàng Sơn gắn bó gần bên Hàng Quỳ.
Trăm năm nghĩa bạc tình nghi
Hàng Đàn, Hàng Ghế chung nghề thủ công.
Cột Cờ lên đó mà trông,
Đò Chè lơ lửng bến sông cắm sào.
Phố khác buôn bán vui sao,
Lợi quyền chểnh mảng nỡ trao tay người.
Hàng Dầu, Hàng Mã, Hàng Nồi,
Hàng Trống, Hàng Thiếc, lên chơi Hàng Thùng
Hàng Cau, Hàng Nón, tưng bừng,
Thành Nam văn vật lẫy lừng là đây
Thanh nhàn kể chuyện thuốc lào
Kể từ gieo hạt biết nào công phu.
Khi cất gánh, lúc lu bù,
Phân tro cỏ giã, sắm lo mọi bề.
Sau rồi hái cái đưa về,
Kẻ rọc người cuộn tứ bề xôn xao
Định ngày hẹn thợ lao đao,
Chè trưa rượu sớm biết bao nhiêu tiền.
Hoặc hồ rũ hoặc nguyên mền,
Khi nào đóng bánh mới yên trong mình .
Thành thị chỗ nào cũng xí xô xí xào khách trú
Em ăn cơm bảy phủ, dạo đủ khắp nơi
Bán buôn một vốn ba bốn tiền lời
Chê anh dân ruộng, chơn mốc cời quanh năm
Thanh trời rạng thấy núi xây
Rừng xanh suối bạc đáo vầy tứ phương
Trà Trì, Văn Vận hai phường
Đá Nầm, Chinh Thạch giao lương thuận hòa
Tháng năm bắp đã tới mùa
Chè thơm mít chuối bên Cùa gánh sang
Bao nhiêu thao vải, lụa hàng
Vật gì phường chợ cũng băng ngàn trải lên
Đò thì mắm nục, mắm nêm
Đò thì cá khô, muối ruốc cũng mang lên tại phường
Đò thì gạo, nếp, trứng, đường
Đò thì vàng bạc, lược, gương, cau trầu
Đò thì ghè, đục, ang, âu
Tréc, om, trình thống, dĩa dầu, bình vôi
Buôn chi thì nỏ có lời
Lưỡi cày, lưỡi cuốc, núc, nồi, đá, dao
Buôn chi than, vải lụa thao
Nhuộm màu xanh lục, rêu rao thêu thùa
Bao nhiêu cũng nhờ hột bắp mà thôi
Rồi mùa ngó lại, giơ cồi với mao
Thanh xuân bất tái, phận em là gái
Sớm lo nhân ngãi cho rồi
Sợ e quá lứa uổng đời hồng nhan
- Dầu cho quá lứa
Em đây cũng chẳng hứa càn
Phải duyên em trao nghĩa gởi vàng
Không duyên không nợ,
Em đành để hoa tàn nhụy phai