Hò ơ ơ... Đường từ Châu Đốc Hà Tiên
Đường nào chạy thẳng nối liền hai nơi
Đất nào lắm dốc nhiều đồi
Đèn nào cao nhứt người người đều nghe
Sông nào tấp nập thuyền bè
Hồ nào với biển cặp kè bên nhau
Trai nào nổi tiếng anh hào
Anh mà đối đặng má đào em xin trao ơ…
- Hò ơ ơ... Em ơi! Đường từ Châu Đốc Hà Tiên
Có kinh Vĩnh Tế nối liền hai nơi
Đất Nam Vang lắm dốc nhiều đồi
Đèn cao Châu Đốc mọi người đều nghe
Sông Cửu Long tấp nập thuyền bè
Biển Hồ hai chữ cặp kè bên nhau
Trai Việt Nam nổi tiếng anh hào
Anh đà đối đặng, vậy mà đào em trao đây ơ…
Hò ơ Tiếng anh ăn học làu thông
Hỏi anh có biết... (ờ)
Hò ơ... Hỏi anh có biết khăn lông mấy đường
- Hò ơ... Em về đếm hết cỏ vườn
Lại đây anh nói... (ờ)
Hò ơ... Lại đây anh nói khăn lông mấy đường cho em nghe!
Hò ơ... (chớ) Bạc với vàng còn đen còn đỏ
Đôi đứa mình còn nhỏ thương nhiều... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Vừa nghe tiếng em là anh muốn như anh
Kim Trọng thương chị Thuý Kiều thuở xưa
Hò ơ... (chớ) Biết anh thích mắm cá trèn
Nên em chịu khó... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Nên em chịu khó bẻ thêm đọt xoài
Hò ơ… (chớ) Chớ bông trang trước cửa ai sửa bông trang vàng
Ngày thời chuyện vãn... (ờ)
Hò ơ… (chớ) Ngày thời chuyện vãn nên tối lại mơ màng thấy em
Hò ơ... (chớ) Bước xuống cầu cầu oằn cầu oại
Bước xuống thoàn thoàn chích thoàn nghiêng
Em cả tiếng kêu ai người nghĩa Phong Điền
Người nghĩa ôi! Duyên đây không kết... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Duyên đây không kết người nghĩa tìm nơi đâu
Hò ơ... (chớ) Cái răng, Ba láng
Vàm Xáng, Phong Điền
Anh thương em cho bạc cho tiền
Đừng cho lúa gạo... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Đừng cho lúa gạo, xóm giềng họ hay
Hò ơ … Thương sao cho được mà thương
Nước kia muốn chảy... (ờ)
Hò ơ... Nước kia muốn chảy mà mương chưa đào
Hò ơ... Bây giờ đã rõ âm hao
Còn chờ chi nữa... (ờ)
Hò ơ... Còn chờ chi nữa má đào phôi pha
Hò ơ Bên nầy sông em bắc cây cầu mười tấm ván
Bên kia sông em cất cái quán mười hai từng
Bán buôn nuôi mẹ... (ờ)
Hò ơ... Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh
Hò ơ Bớ này anh nó ơi
Số phận em giao phó cho trời xanh
Lấy anh em không lấy,
Nhưng dạ cũng không đành làm ngơ
Vốn em cũng chẳng bơ thờ
Em đã hằng chọn trong lóng đục,
Nhưng vẫn còn chờ nợ duyên
Vốn em muốn lấy ông thầy thuốc cho giàu sang,
Nhưng lại sợ ổng hay gia hay giảm
Em muốn lấy ông thầy pháp cho đảm,
Nhưng lại sợ ổng hét la ghê gốc
Em muốn lấy chú thợ mộc,
Nhưng lại sợ chú hay đục khoét rầy rà
Em muốn lấy anh thợ cưa cho thật thà,
Nhưng lại sợ trên tàn dưới mạt
Em muốn lấy người hạ bạc,
Nhưng lại sợ mang lưới mang chài
Em muốn lấy anh cuốc đất trồng khoai,
Nhưng lại sợ ảnh hay đào hay bới
Em cũng muốn chọn anh thợ rèn kết ngỡi,
Nhưng lại sợ ảnh nói tức nói êm
Bằng lấy anh đặt rượu làm men,
Thì lại sợ ảnh hay cà riềng cà tỏi
Em muốn lấy ông nhạc công cho giỏi
Nhưng lại sợ giọng quyển giọng kèn
Em muốn lấy thằng chăn trâu cho hèn
Nhưng lại sợ nhiều điều thá ví
Em muốn lấy anh lái buôn thành thị
Nhưng lại sợ ảnh kêu mắc rẻ khó lòng
Em muốn lấy anh thợ đóng thùng
Nhưng lại sợ ảnh kêu
trật niền trật ngổng
Em muốn lấy ông Hương ông Tổng
Nhưng lại sợ việc trống việc gông
Em muốn lấy anh hàng gánh tay không
Nhưng lại sợ đầu treo đầu quảy
Em muốn lấy chú hàng heo khi nãy
Nhưng lại sợ chú làm lộn ruột lộn gan
Em muốn lấy anh thợ đát thợ đan
Nhưng lại sợ ảnh hay bắt phải bắt lỗi
Em muốn lấy anh hát bè hát bội
Nhưng lại sợ giọng rỗi giọng tuồng
Em muốn lấy anh thợ đóng xuồng
Nhưng lại sợ ảnh hay dằn hay thúc…
Hò ơ... Mấy lời trong đục chẳng dám nói ra
Có thầy giáo tập dạy trong làng xa,
Hay dạy hay răn
So đức hạnh chẳng ai bằng,
Lại con nhà nho học,
Sử kinh thầy thường đọc, nên biết việc thánh hiền
Gặp nhau em kết liền, không chờ chẳng đợi... (ờ)
Hò ơ... Không chẳng chờ chẳng đợi, phỉ nguyền phụng loan
Dô hò cái hò dô ta
Lướt sóng ra khơi Ơ này anh em ơi
Gắng công nào lướt sóng nào
Trông trời trông nước trông mây là dô hò
Trông cho trời trong biển lặng cá mà đầy ghe
Dô hò cái hò dô ta
Nào ta kéo lưới nào
Kẻo lên mẻ cá đầy khoan
Mồ hôi dù đổ xuống làn biển xanh
Do hò ớ hò dô ta
Trông cho cá tép được mùa
Người người vui sướng cửa nhà khang trang
Hò dô ta ớ hò dô ta. . .
Liệu bề đát được thì đan
Chớ đừng đan rồi để đó mà thế gian chê cười
- Anh đây đan cũng giỏi, đát cũng tài
Lận thì đè côi đè xuống, còn nức thì xỏ ngoài xỏ vô
Ai kêu ai hú bên sông, (3)
Tôi đang sắm sửa cho chồng xuống ghe
Chồng xuống ghe, quạt che, tay ngoắt
Cất mái chèo, ruột thắt từng cơn
Đi đâu cho thiếp đi cùng
Nắng mưa có thiếp lạnh lùng có nhau
Thiếp đưa chàng một nắm bắp rang
Chàng về kiếm nơi mô tỉa được thiếp theo chàng về không
- Em chết ba năm sống dậy đi lấy chồng
Bắp rang anh tỉa mọc tràn đồng cho coi.
Ai ơi ở nhà bốn bức ra đi
Áo không kịp bận nút khuy chưa gài
Tới đây chẳng biết là ai
Lớn hơn cũng bộn ngang vai cũng nhiều
Mở lời chào gió chào trăng
Chào hòn núi Chúa chào băng qua Sơn Chà.
Xấp hàng Tàu để lâu cũng ế
Răng em không kiếm nơi chiếu cố thân lại lập thân
Thầy mẹ già không sống mãi để cầm cân cho em hoài?
- Ơn thầy nghĩa mẹ nặng lắm anh ơi
Nghĩa phu thê sớm muộn nhờ trời
Tiết thanh xuân em hãy còn nở,
Chưa muộn thời mà anh lo!
Mở lời chào chào chung chào chạ
Có người khách lạ em mới chào riêng
Chào rồi buông miệng hỏi liền
Hỏi người khách lạ băng miền tìm ai
Mở lời chào anh em đông đủ
Sau mở lời chào bạn cũ bá niên
Bấy lâu nay cách nợ trở duyên
Đau lòng chàng không mấy cho phiền dạ em.
Mở lời chào gió chào trăng
Chảo qua núi Chúa chào băng Sơn Chà
Mở lời chào hết các cậu đường xa
Hỏi ai công tử hà sự hay rãnh việc nhà đến chơi
Trầu đâu đem sắp vài cơi
Chiếu đâu đem trải mà ngồi cho yên
Mời rồi xoay lại hỏi liền
Hỏi ai công tử hà sự hay tìm gái thuyền quyên cảnh này?
Mở lời chào lân gia cho chí lý gia
Chào xuống Đông Lãnh chào qua Đông Bàn
Trường này lập điệu hò khoan
Trai nam thanh gái nữ tú băng ngàn đến chơi
Điệu hò khoan hát hố khiến đôi bạn hường
Đông tây nam bắc tứ phương anh hào
Mở lời chào Hạng Võ tài cao
Chào quanh Hạng Bá chào vào Hạng Lương
Rượu quỳnh tương chén ngọc ve vàng
Trước tui mời anh em lưu hữu sau mời chàng Phạm Tăng
Xưa rày yến ẩm đôi phen
Bữa ni ngộ gặp dựng cái lễ kim bằng Thoại Hương.
Cây xương rồng trồng bên cây đậu phụng.
Con lân đau bụng, uống mấy lạng quy;
Trai nam nhơn chàng đà đối đặng, gái nữ nhi trao lời?
- Bà Lan qua đánh bài với bà Cúc,
Mắc nợ bà Trúc, hẹn mốt hẹn mai;
Trai nam nhơn đà đối đặng,
Em có chịu kết nghĩa lâu dài hay không?
Sông mô sâu bằng sông An Cựu
Hói mô quanh quẹo bằng hói Châu E
Công bất thành, danh bất toại, anh xách nón ra về
Mất thầy mất mẹ khó kiếm chứ đạo nghĩa phu thê thiếu gì?
Hò ơ... (chớ) Cất mái chèo loan em nhìn chàng rơi lụy
Thổn thức gan vàng tấn dị thối nan
Nhái kêu chiều xuống mé mương
Thiếp nay đà an phận... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Thiếp nay đà an phận còn thương nổi chàng
Hò ơ... (chớ) Chồng mà xa vợ hỏi ai không buồn?
Chồng mà xa vơ.... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Củi đậu nấu đậu ra dầu
Anh cưới em không đặng... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Anh cưới em không đặng anh cạo đầu đi tu
Hò ơ... (chớ) Con cá lý ngư sầu tư biếng lội
Con chim xa cành sầu cội biếng bay
Sao hôm còn đợi sao mai
Chồng mà xa vợ... (ờ)
Hò ơ... Chồng mà xa vợ hỏi ai không buồn?
Hò ơ... (chớ) Lòng con thảo như giọt sương hạt bụi
Công mẫu từ như ngọn núi Thái Sơn
Có cha có mẹ thì hơn, Không cha không me.... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Không cha không mẹ như đờn đứt giây
Hò ơ... Không cha không mẹ như đờn đứt giây
Trước em chào nam tử đường xa
Sau cho em hỏi mẹ cha thế nào?
Cửa nhà, quê quán ra sao?
Anh em thúc bá là bao nhiêu người?
Tuổi chàng vừa được mấy mươi?
Ngày sinh tháng đẻ mô chừ nói ra
Người nào đã khứng mẹ cha
Người nào có thất có gia xong rồi
Người nào chiếc bạn lẻ đôi
Nói cho em biết, trao câu ân tình!
Anh làm thợ mộc khéo đã ra chi khéo
Đóng bức đố xéo đã ra chi tài
Răng không giơ cái lại chàng ra chắn mộng để thòi lòi mộng ra
- Anh đã đưa cái lại chàng ra chắn mộng
Mà thầy mẹ bên nhà khoát khoát khoan khoan
Để khi đi về móc áo, lỡ chừng treo khăn
Con bò vàng ăn hòn núi bạc,
Anh chàng hương núp bóng cây đèn
Trai nam nhơn chàng đối được,
Thiếp để tiếng khen muôn đời?
- Con ve ve kêu hòn núi Chén,
Dây bát bát leo núi Ngự Bình;
Trai nam nhơn đã đối được,
Thiếp phải gá nghĩa chung tình với anh
Cây tam thất trồng ba bảy chậu,
Pháo nhất thiên đốt một ngàn phong;
Trai nam nhơn mà đối đặng,
thiếp xin kết nghĩa vợ chồng trăm năm?
- Tay anh cầm cây đàn thập lục, gảy mười sáu bản,
Nọ ngũ môn năm cửa mở rồi,
Trai nam nhơn xin hỏi: Câu trả lời có xứng không?
Hò ơ... (chớ) Lục bình bát giác cắm các thứ bông hường
Cha mẹ em kén rể... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Cha mẹ em kén rể mà lỡ anh tầm thường biết đặng hay không?
Hò ơ... (chớ) Miễn bậu đành ừ
Qua chẳng từ lao khổ
Dẫu lên rừng tìm hổ
Hay xuống biển kiếm rồng
Trước sau vẫn giữ vẹn một lòng
Vào lòn ra cúi... (ờ)
Hò ơ… (chớ) Vào lòn ra cúi anh cũng một lòng thương em
Hò ơ... (chớ) Miễu linh ai dám lại gần
Đứng xa mà khấn.. (ờ)
Hò ơ... (chớ) Đứng xa mà khấn thánh thần chứng tri
Hò ơ... (chớ) Nàng đành phụ mẫu không đành
Lá cao che khuất... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Lá cao che khuất ngọn ngành nàng ơi!
Hò ơ... (chớ) Ngó lên Châu Đốc vàm Nao
Thấy buồm em chạy... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Thấy buồm em chạy như dao cắt lòng
Hò ơ... (chớ) Ngó lên nhang tắt đèn mờ
Muốn nuôi cha me... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Muốn nuôi cha mẹ bây giờ còn đâu
Hò ơ... (chớ) Ngó lên chùa lớn làm chay
Thỉnh ông Tiêu Diện... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Thỉnh ông Tiêu Diện, thỉnh ngài Quan Âm
Hò ơ... (chớ) Nghiêng vai ngửa vái Phật trời
Đương cơn hoạn nạn... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Đương cơn hoạn nạn độ người trầm luân
Hò ơ... (chớ) Ngó lên trời trời cao lồng lộng
Ngó xuống đất, đất rộng mênh mông
Cá lòng tong ẩn bóng ăn rong
Anh đi lục tỉnh giáp vòng Đến đây xui khiến... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Đến đây xui khiến đem lòng thương em
Hò ơ... (chớ) Ngó lên chùa lớn làm chay