Hò ơ... (chớ) Người ta giàu, đầu heo nọng thịt
Tụi mình nghèo cặp vịt đôi bông
Sao mai mọc buổi hừng đông
Ước sao nên vơ.... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Ước sao nên vợ nên chồng thì thôi
Hò ơ... (chớ) Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hoả đối sầu miên
Giữa canh khuya nghe tiếng ai thỏ thẻ bên thuyền
Hỏi thăm quân tử... (ờ)
Hò ơ… (chớ) Hỏi thăm quân tử vượt biên nơi nào?
Hò ơ... (chớ) Nói vậy mà chơi
Chớ gió thổi hiu hiu, lục bình trôi líu ríu
Anh đừng bận bịu, bớ điệu chung tình
Con nhạn bay cao khó băn.(ợ)
Hò ơ... Con nhạn bay cao khó bắn, con cá ở ao quỳnh khó câu
- Hò ơ... Ớ này em ơi, hãy nghe cho kỹ
Xưa nay gái không cưới chồng, trai không ở góa
Đoái thấy thương nàng xinh đã quá xinh
Buông lời vừa vỗ vế non, nếu như nàng lo việc cháu con
Sao không kiếm chốn trao thân, gởi thế?
Trên đời bá công bá nghệ
Dưới lại đà tứ thứ tứ dân
Làm người sao khỏi chữ lương nhân
Mà nàng chịu để phòng không ở góả
Sách có chữ rằng phụ thân nan hóa, ít kẻ yêu vì
Nên lấy chồng phải luận phải suy
Phải xem trong lóng đục
Đây đã đến thời phải lúc
Hay là nàng còn cúc đục cù lao
Để anh ngơ ngẩn ra vaọ(ợ)
Hò ơ... Để anh ngơ ngẩn ra vào
Vì thầm yêu trộm nhớ thì dạ nào em bỏ anh?
Hò ơ... (chớ) Ớ này em ơi, hãy nghe cho kỹ
Xưa nay gái không cưới chồng, trai không ở goá
Đoái thấy thương nàng xinh đã quá xinh
Buông lời vừa vỗ vế non, nếu như nàng lo việc cháu con
Sao không kiếm chốn trao thân, gởi thế?
Trên đời bá công bá nghệ
Dưới lại đà tứ thứ tứ dân
Làm người sao khỏi chữ lương nhân
Mà nàng chịu để phòng không ở goá?
Sách có chữ rằng phụ thân nan hoá, ít kẻ yêu vì
Nên lấy chồng phải luận phải suy
Phải xem trong lóng đục
Đây đã đến thời phải lúc
Hay là nàng còn cúc đục cù lao
Để anh ngơ ngẩn ra vào...(ờ)
Hò ơ… (chớ) Để anh ngơ ngẩn ra vào, vì thầm yêu trộm nhớ thì dạ nào em bỏ anh?
Hò ơ... (chớ) Ôi thôi bình tích bể rồi
Chén chung lỡ bộ ... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Chén chung lỡ bộ đứng ngồi sao yên
Hò ơ... (chớ) Phù sa nước đục khó dòm
Nhớ anh em khóc ... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Nhớ anh em khóc đỏ lòm con ngươi
Hò ơ... (chớ) Sông sâu kiếm chẳng đặng đò,
Muốn lội qua thăm bậu... (ờ)
Hò ơ... Muốn lội qua thăm bậu mà sợ hụt giò chết trôi
- Hò ơ ...Bớ này anh nó ôi, nếu anh lỡ có hụt giò
- Hò ơ ...Bớ này anh nó ôi, nếu anh lỡ có hụt giò
Hò ơ … Thì em sẽ lội xuống đặng mò anh lên
Hò ơ... (chớ) Sông Vàm Cỏ nước trong thấy đáy
Dòng Cửu Long xuôi chảy dịu dàng
Ai về Mỹ Thuận Tiền Giang
Có thương nhớ gã... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Có thương nhớ gã đánh đàn năm xưa
Hò ơ... (chớ) Thấy em đẹp nói đẹp cười
Đẹp người đẹp nết lại tươi răng vàng
Vậy nay anh gởi thơ sang
Thiệt tình anh quyết... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Thiệt tình anh quyết lấy nàng mà thôi
Hò ơ... (chớ) Xa xa quê tiá bốn phía mây giăng
Quê má rừng ngăn, núi chặn
Quê anh sông dài, rạch vắn, rồng rắn lượn quanh
Đi không nỡ, ở không đành
Chiều chiều gắng gượng... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Chiều chiều gắng gượng lên gành ngó mông
Hò ơ... cúc mọc bờ sông kêu là cúc thủy,
Chợ Sài Gòn xa, chợ Mỹ cũng xa.
Chồng gần không lấy, em lấy chồng xa.
Mai sau cha yếu mẹ già
Chén cơm đôi đũa, bộ kỷ trà ai dâng ơ…
Hò ơ...(chớ) Bên nầy sông em bắc cây cầu mười tấm ván
Bên kia sông em cất cái quán mười hai từng
Bán buôn nuôi me.... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh
Hò ơ… Ngó lên trời mây giăng tứ hướng
Ngó xuống biển đá dựng tứ bề
Em làm sao cho đẹp chữ hiền thê
Chồng đâu vợ đó đi về có đôi
Thôi gặp ai đây cũng được vừa ưa
Đó đã phân lời ngọc đây cũng đưa lời vàng
Khi mô Chức Nữ gặp Ngưu Lang
Đó có băng đàng tú mã đây cũng cầu hoàn chút chơi.
Hò… lơ… Sông Cửu Long xuôi dòng rẽ nhánh
Thành sông Tiền, sông Hậu có trước có sau
Mặc cho thuỷ triều lên xuống, gợn sóng lao xao
Tình người Mỹ Tho sâu thẩm như đáy sông…ơ… hò
Hò… lơ… Em mua lúa Hồng Đào bán ra chợ Gạo
Ven sông tần tảo nuôi bậu học hành
Bậu mần quan mần Trạng
Rạng danh thành “Dân Biểu Bến Tranh”…ơ…hò
Hò…lơ… ai ngờ vận nước tanh bành…!
Con chim Uyên Ương lẽ bạn
Con chim Nhạn lạc bầy đàn
Ai bày, ai vẽ nên Sư Đoàn Tiền Giang …ơ…hò?
Hò…lơ… nước phù sa Tiền Giang đỏ thắm!
Vì có máu người Trung Lương pha lẫn nước sông
Dòng Tiền Giang cuồng nộ, làm sạt lỡ đôi bờ…
Chứa bao nhiêu xương trắng sông Tiền lạnh không…ơ …hò!
Lóng lánh là lánh ơi
Mắt người lóng lánh như sao trên trời
Em yêu người lắm lắm người ơi
Em say người lắm lắm người ơi
- Lúng liếng là lúng liếng ơi
Miệng cười lúng liếng có đôi đồng tiền
Tôi với người muốn kết nhân duyên
Ôm đàn tới chốn bồng lai
Dở hay chi khảy đôi bài nghe chơi
Ớ bạn ơi cho tui phân đỡ đôi lời
Mở lời chào, chào hết ai ai
Thủy chung như nhứt không sai xu nào.
Quê Hương, Địa Danh, Thiên Nhiên, Tỏ Tình, Tình Quê,
Núi Ngự Bình mơ màng trăng gió
Niềm tâm sự ai thấu rõ cho mình;
Đoái nhìn sông Hương nước chảy thanh thanh,
Sông bao nhiêu nước dạ em si tình bấy nhiêu.
Em mua cho anh cái dù tám cóng
Dưới có mốc đồng
Răng anh không đội
Để đầu không rứa hè
- Cái dù tám cóng dưới có cái móc đồng
Em đem về cho cha em đội cho nội em che
Phận anh là rễ đội nón tre quen rồi
Áo rách lang thang, quần hàng lủng lộ;
Trâu ăn lúa lổ, đã ngộ chưa tề!
Trai nam nhơn đối đặng,
Em kết nghĩa giao huề cùng anh?
- Lúi búi leng beng làm eng không biết,
Leng beng lúi búi eng túi dạ nên nghĩ không ra.
Nam nhơn đành chịu bí,
Không kết nghĩa giao hòa thì thôi!
Tới đây không hát thì hò (2)
Há phải con cò ngóng cổ mà nghe
- Ngóng cổ mà nghe vì e em bậu
Đụng phải ông chồng máu xấu hay ghen
- Ghen chẳng ghen, chồng em em biết
Ai có gan anh hùng cứ việc vô đây
- Sợ chi ghen, em còn thủ tiết
Thuyền đã đến động đào
Theo dòng biếc chèo vô
Tới đây lỡ hỏi lỡ chào
Ruột ơi bớ ruột, đừng có nhào mà đau
Bức tranh treo chạm bốn rồng chầu
Dưới chân bịt bạc, trên đầu kim ngân
Con ruồi vàng đổ nặng đòn cân
Em chào chung một tiếng có ngần thì thôi!
Nhập giang tuỳ khúc, đảo xứ tôi phải tuỳ thân
Tới đây chúc hết xa gần
Chúc cho cô bác làm ăn thuận hoà
Chúc cho cao cửa lớn nhà
Lúa nhiều giáp hạt rau cà đầy nương
Đắc tài đắc lợi an khương
Mua mau bán được trăm đường vào ra
Chúc cho mạnh khoẻ cả nhà
Điều lành mang tới điều tà tống đi
Chúc cho mấy chị lỡ thì
Khiến mấy anh lỡ cỡ ưng đi cho rồi
Chúc cho anh chị mồ côi
Kết duyên trọn vẹn ở đời trăm năm.
Lạ lùng bắt gặp chàng đây
Có mấy câu nầy em đoán chưa ra
Nếu mà anh giảng cho ra
Thì em kết nghĩa giao hòa cùng anh
Cái gì trong trắng ngoài xanh
Cái gì soi tỏ mặt anh mặt nàng
Cái gì xanh đỏ trắng tím vàng
Cái gì ăn phải dạ càng tương tư
Cái gì năm đợi tháng chờ
Cái gì tiến chũm phjơi khô để dành
Cái gì mà đổ vào xanh
Cái gì nó ở trên cành nó lại tốt tươi
Cái gì làm bạn với trời được trăm năm
Cái gì chung chiếu chung chăn
Cái gì làm bạn với trăng đêm này
Cái gì nó bé nó cay
Cái gì nó bé nó hay cậy quyền
- Quả bí đao trong trắng ngoài xanh
Gương tàu soi tỏ mặt anh mặt nàng
Chỉ ngủ sắc xanh đỏ trắng tím vàng
Bùa yêu ăn phải dạ càng tương tư
Nhân duyên năm đợi tháng chờ
Cau non tiện chũm, phơi khô để dành (*)
Thịt cá thì đổ vào xanh
Cái hoa thiên lý nó ở trên cành nó lại tốt tươi
Sầu đâu trong héo ngoài tươi
Ông Bành Tổ làm bạn với Trời được tám trăm năm
Vợ chồng chung chiếu chung chăn
Thằng (Chú) Cuội làm bạn với trăng đêm ngày
Hạt tiêu nó bé nó cay
Đồng tiền nó bé nó hay cậy quyền
Anh nay đã giải hết liền
Vậy anh xin kết nhân duyên cùng nàng
Nhác trông cái yếm cũng xinh
Khen ai khéo dệt ra hình hoa mai
Khen người khâu yếm cũng tài
Cổ thêu con nhạn có hai đường viền
Cổ thì em ngả màu hiên
Thắt lưng mùi huyền, dải yếm cũng xinh
Khen ai khâu yếm cho mình
Đường lên đường xuống ra hình lưng ong
Yếm này em ngả màu hồng
Yếm này nhuộm mất mấy công hỡi nàng?
Khi xưa lụa hãy còn vàng
Khen ai khéo nhuộm cho nàng, nàng ơi!
Chào lê chào lựu chào đào
Ai xa chào trước ai gần chào sau
Chào bên nam mất lòng bên nữ
Chào người quân tử sợ dạ thuyền quyên
Cho anh chào chung một tiếng kẻo chào riêng khó chào
Ai có chồng thì khuyên chồng đừng sợ
Ai có vợ thì xin vợ đừng ghen
Ra đây ta hò hát cho quen
Rạng ngày ai về nhà nấy…
Khá thể ngọn đèn hai tim
Tiếng đồn các cậu hò hay
Tôi đố các cậu cối xay mấy niềng
- Cối xay mười sáu cái niềng
Tôi đố em bậu thuyền quyên mấy chèo
- Thuyền quyên mười sáu mái chèo
Tôi đố các cậu con mèo mấy lông
- Bạn đố chi mà đố ngặt đố nghèo
Đố chi không đố đố con mèo mấy lông
Ai về tát cạn biển Đông
Thì ta đếm hết mấy cái lông con mèo.
Tiếng đồn em học hết sách quốc ngữ, hết chữ Kinh Thi
Con bò cái đi trước, con bò đực đi sau, nó cười chi rứa eng hè
- Anh học hết sách quốc ngữ, hết chữ Kinh Thi, con bò cái đi trước,
Con bò đực đi sau nói cười nó cọ,
Nó đo-u sao thiếp không biết lại đi hỏi chàng
Nghe anh thuộc sách Kinh Thi
Hỏi anh con cá nằm dưới cỏ
Gọi là con cá chi rứa anh hè
- Anh đây thuộc sách Kinh Thi
Con cá nằm dưới cỏ anh nghĩ là con cá tràu
Ơn cha ba năm lai láng
Nghĩa mẹ chín tháng cưu mang
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn
Biết lấy chi đền nghĩa khó khăn
Thôi thì hai đứa mình lên non gánh đá xây lăng phụng thờ.
Ở nhà mới bước đến đây
Xem trăng chưa tỏ xem mây chưa tường
Buông lời thiếp hỏi người dưng
Ta không sao lãng biểu bạn đừng lãng sao
Trăng lờ còn sáng hơn sao
Núi kia có lở còn cao hơn gò
Biểu bạn về đặt liễn ngâm thơ
Để thiếp bán buôn cho phụ mẫu nhờ vài năm
Ươm tơ chỉ nhớ con tằm
Ăn trái chi ngọt cũng hỏi thăm người trồng.
Ớ chàng ơi, thiếp chàng gặp đây thiếp hỏi một câu cho thích cảnh
Hỏi làm sao: chỗ Văn Thánh họ trồng thông
Chỗ Võ Thánh họ trồng bàng
Hai bên xã tắc lại trồng hai hàng mù u
Thiếp nghe chàng là đấng trượng phu
Chàng phân qua cho thiếp rõ thì mấy mươi thu thiếp cũng chờ
- Ớ em ơi: Thiên hạ nói là thông chớ không phải thông
Đó là cây tùng tùng tiết kiên trinh
Đem trồng chỗ Miếu Văn để ông thánh xưa ma nhi bất lẫn
Họ nói là cây bàng chớ không phải bàng
Đó là cây đàn tế thế
Đem trồng chỗ Miếu Võ để biết ông thiện xưa đố vật sư nhân
Còn họ nói là mù u chớ không phải mù u
Đó là cây nam nhi quốc dụng vi tối quan
Hồi xưa kia nhà nước sức trong thôn miếu xã tắc
Trồng một đôi hàng để ngày sau cây cao bóng cả
Dân với quan đời đời
Phụ mẫu nhà sinh em ra là gái đó em ơi
Em biết chi việc triều đình chánh thể
Mà em buông lời hỏi anh?
Vì anh một thỉ,
Vì em một thỉ cho nên chi lỡ dĩ ra rồi
Thầy mẹ đánh mắng, chú bác đòi lăn sáo thả trôi
Có mưu chi thì cứu vớt kẻ khổ em rồi anh ơi!
- Vì anh một thỉ,
Vì em một thỉ cho nên chi lỡ dĩ ra ri
Ví dầu thầy với mẹ có lăn sáo thả trôi
Anh cũng liều mình vọt xuống tức thì
May còn sống dương gian thì trọn nghĩa
Rủi có thác xuống âm ti cũng trọn tình
Vì anh một thỉ, vì em một thỉ cho nên chi lỡ dĩ ra ri
Ví dầu thầy với mẹ có lăn sáo thả trôi
Anh cũng liều mình vọt xuống tức thì
May còn sống dương gian thì trọn nghĩa
Rủi có thác xuống âm ti cũng trọn tình.
Bạn chào ta, ta lại liền ừ
Không mấy khi ta tới đất người xa quê
Không đáp lời thì người bạn cười chê
Đây ta chào lại hiền thê các nàng
Giục gió lùa chỉ dặm đường quan
Đó buông tiếng ngọc, lời vàng đây dâng
- Bạn chào ta ta chào trả
Bạn đi đường mã, ta thả chim bay
Người hay lại gặp anh tài
Có câu thiên điểu có bài thuyền quyên
Khác nào Mai điểu gầy duyên bá tòng
Ra đi xứng vợ vừa chồng
Dù ăn hột muối chấm ngọn vông đồng cũng ưng
Tấm thân em như cây khô chết đứng
Tấm thân anh đây tựa lá rụng trên cành
Thôi hai đứa mình tuổi hãy còn xanh
Cứ an tâm trở về nuôi thầy với mẹ
Để trả nợ dưỡng dục sinh thành ngày xưa.
Tàu xúp lê một anh còn mong đợi
Tàu xúp lê hai anh than vắn thở dài.
Tàu xúp lê ba tàu ra biển bắc
Vịn song sắt nước mắt nhỏ bên (ơ ớ) đông...
Mở miệng kêu bớ chú tài công,
Chớ chú ôi làm chi
Cho phân vợ rẽ chồng (ơ) đêm năm canh…
Ở nhà buồn bực lắm thay (2)
Ra đi mua quạt đụng ngày gió xuân
Chốn đông đồ rực rỡ lắm bớ người dưng
Chốn đông đồ rực rỡ lắm bớ người dưng
Thương không ai biết ghét đừng ai hay
Miệng thế gian nhiều kẻ thày lay
Cực chàng chín rưỡi khổ thiếp đây mười phần
Miệng thế gian họ bén tựa gươm trần
Có thương thì để bụng đừng ngồi gần họ nghi.
Ở nhà buồn bực lắm thay (3)
Rủ nhau mua quạt đụng ngày gió xuân
Chuồn chuồn đậu ngọn mía mưng
Thương không ai biết ghét đừng ai hay
Hồi khi mô trầu thuốc liền tay
Ngồi gần không đặng huống chi nay em có chồng rồi
Rượu không men mấy thuở rượu nồng
Bề mô ta cũng trọng nghĩa bên chồng ta hơn
Mấy lời thệ hải minh sơn
Nói chơi với bạn chớ ta trả công ơn cho bạn rồi
Biểu bạn dừng than đứng thở ngồi
Bạn có khóc đau bụng bạn
Ta đây có chồng rồi thời thôi
Chim kêu miếu Một 1 gà gáy Giếng Đôi
Điệu cang thường khổ lắm ai ơi
Dứt đi cũng tội thương thì khó thương
Bề mô em cũng theo chồng
Chàng về kiếm vợ đừng đợi trông mà phiền.
Ở nhà đắp chiếu ngủ an
Vì câu hẹn ước mơ màng đắn đo
Lắng tai nghe cuộc hát hò
Dời chưn bước tới giả đò đi chơi
Thinh không chào hết một lời
Tả nam hữu nữ hai nơi hẳn hòi
Gió lùa vườn hạnh trăng soi
Kẻ kiếm cung người cầm nguyệt thi hành
Chim kêu vượn hú trên nhành líu lo
Nhức thống tâm hà tất vô do
Ra về vừa tới bến đò
Bâng khuâng nhớ lại mấy câu hò nữ nhi
Chú đò ơi bớt ngủ một tí tì ti
Tống nhơn lưu phước cho tui đi về nhà
Sông dài thuyền ốc chèo qua
Nhịp đôi bến lái xót xa dạ chàng
Giậm chân xuống đất kêu huớ ông trời vàng
Khi mô hòa đủ cặp chừ sang ngang có một mình
Đăng trình cử bộ linh chinh
Đường dê dấu thỏ thảm tình lắm ai ơi
Buồn tình nhớ đứt phao trôi
Nhợ trôi mặc nhợ phao dời mặc phao.
Ở nhà mới biết đến khuya,
Bao nhiêu nhân ngãi chị em chia hết rồi
Còn mình tui như đũa lẻ đôi
Dời chân cất bước lần hồi lui ra
Vòng tay thưa thiệt với chủ gia
Phận tui thua sút cho tui niệm ba huê tình
Ngãi nhơn nhường hết cho đệ huynh
Phận tui thua sút cho tui niệm tình một đôi câu
Sông dài nhiều khúc cạn sâu
Sông Tương sóng dợn nhiều câu thảm tình.
Ở nhà nghe hát nghe hò
Cơm ăn nửa bữa cơm và nửa lưng
Ra đi nửa bước ngập ngừng
Nửa thương Châu Tuấn nửa mừng Thoại Hương
Dốc lòng đi kiếm người thương
Người thương không thấy, thấy múi tơ vương thảm sầu.
Ở nhà tôi bước chân sang
Bước ngắn bước dài, bước sai lại té
Nghĩ đến nhân tình té mấy không đau
Xin chờ duyên kết nợ trao
Rưng rưng nước mắt nhỏ bao hạt lụy rồi
Thương vì tình nhớ lắm bạn ơi
Thương không thương nói lại cho rồi
Để làm chi ta than đứng thở ngồi cũng tội ta
Nhìn xem bức tượng trong cung
Ôm duyên mà khóc chữ tam tùng mình cũng xa
Ta mừng cho bạn nên thất nên gia
Giàu sang phú quý mẹ với cha chàng nhờ
Phận em như chim bị bão vật vờ
Sớm ăn bãi cạn tối ngủ nhờ lạch sông.
Ơ ơ hò ơ ớ...
Kiến bất thủ như tầm thiên lý,
Thương không thương (ờ) tự ý của nàng.
Kiến bất thủ như tầm thiên lý,
Thương không thương (ờ) tự ý của nàng.
Chớ đừng như (ờ) con Đắc Kỷ (ờ)
mà theo (ơ) phò Trụ Vương (ơ)…
Ớ ớ hò ơ ớ…
Phụ mẫu anh đánh quằn đánh quại,
ra (ờ) treo tại nhành dương (ơ)…
Ớ hò ơ ớ…
Phụ mẫu của anh biểu anh từ ai (ờ)
anh từ đặng (ơ)
mà biểu từ người thương
thì anh không có (ơ) đành…
Ôi thôi em về buôn phấn hồng nhan
Mà trả nợ song đường khi cơm cháo
Ắt là treo cho bầu nọ ong châm
Ngồi lại sực buồn buồn lại thẹn thầm
Thẹn là thẹn cho con nhà vô nhơn giáo
Ta cũng biết nường phi ơn phi đạo
Cớ sao trường học thói con Thể Loanl
Làm sao lưu tiếng để thẹn thoàn
Ta cũng quyết bia danh trong thử địa
Ôi thôi rồi thiếp bắc chàng đông
Cha già mẹ yếu ngồi trông bơ phờ
Ở em ơi biết bao giờ cho tóc bạc thành tơ
Cha già mẹ yếu biết cậy nhờ chi ai
Đêm nằm nước mắt láng lai
Phải chi bầu rụng rã đài lứa đôi
Cắm cần chỉ đứt phao trôi
Cá đi phần cá chim ngồi rừng xanh
Bánh cả mâm răng kêu bánh ít (3)
Trầu cả chợ răng gọi trầu không
Ai mà đối đặng làm chồng nữ nhi
- Chuối không đi tây răng kêu chuối sứ
Cây không đi học răng kêu cây thông
Anh đã đối đặng em theo chồng về mau
Bánh cả thúng, răng gọi là bánh ít,
Trầu cá khay, răng gọi trầu không;
Muốn cho cầm sắt hợp đồng,
Trai nam nhơn đối đặng, mới thỏa lòng nữ nhi?
- Con cá chưa tra, răng gọi là cá móm,
Con cá nằm giữa chợ, răng gọi là cá thu
Trai nam nhơn đối đặng,
Nàng phải chịu làm du già đời.
Ngó lên trời thấy sao kia mấy cái
Ngó về biển, nhái bắt cặp mấy con
Chuối non mấy bẹ, chuối mẹ mấy tàu
Đất Nam Vang một mẫu mấy sào
Trai nam nhân anh đối được
Đặng em đưa má đào anh hôn
- Thấy em hỏi tức anh nói phứt cho rồi
Sao kia trên trời mười hai cái
Ngó về biển nọ nhái bắt cặp hai con
Chuối non hai bẹ, chuối mẹ hai tàu
Đất Nam Vang một mẫu hai sào
Trai nam nhân anh đáp đặng,
Em đưa má đào anh hôn.
Tới đây tôi mở lời chào
Chào nam chào bắc chưa chắc chào ai
Chào người ngang vế, chào kẻ bằng vai
Ai có ân thâm nghĩa trọng lắng tai nghe chào
Anh chào bên nam thì mất lòng bên nữ
Anh chào quân tử thì bỏ bạn thuyền quyên
Cho anh chào chung một tiếng
Kẻo chào riêng khó chào
Lăm lăm bước tới cội đồng
Nam nữ tôi chào hết không riêng người nào
Cây lê cây lựu cây đào
Ba bốn cây đứng đó cây nào đứng không
Nói cho tôi biết tôi kết nghĩa đào đông
Người nào chỗ ấy có chồng đứng riêng
Ai kia thật gái thuyền quyên
Xin cho tôi được cất duyên lên hò.