Đến đây không hát thì hò
Không phải con cò nghển cổ nghe kinh
Con cò còn biết nghe kinh
Huống chi em bậu làm thinh không hò
Vô dây giã gạo ăn chè
Ai mà lấp ló ngoài hè thì liếm khay
Thiếu tay nên phải cầm chày
Hò lên ba tiếng dở hay đừng cười
Học trò thì gặp học trò
Hỏi thăm anh bạn,
Đường đi vô bếp có cái đò hay không
- Cô ơi sao cô lại nói dông dông
Chớ đường đi vô bếp phải qua sông đâu mà có đò
Cô hỏi tôi tôi cũng thật cười to
Chớ đường đi lên bụng
Không có đò mà cũng lội bơi!
Mở lời chào chào gió chào trăng (3)
Chào quanh núi Chúa chào băng Sơn Chà
Tôi mở lời chào một tiếng trong chủ gia
Chào thêm tiếng nữa anh em ta tựu trường
Chào người chữ nghĩa văn chương
Chào qua bên nớ mấy trường có con
Chào người má phấn môi son
Tóc mây tơi tả đương còn thu đông
Chào qua mấy chị chưa chồng
Ham vui mộ điệu tang bồng xướng ca.
Hai tay em cầm bốn trái dưa
Trái ăn trái để trái đưa cho chàng
Đố ai nói được rõ ràng
Còn một trái nữa nó chạy đi đàng nào
- Hai tay em cầm bốn trái dưa
Trái ăn trái để trái đưa cho chàng
Còn một trái em quăng trộm lên trên giàn
Ý em khi thất cơ lỡ vận thiếp với chàng ăn chung
Tới đây lạ khách khó chào
Lạ trầu khó rọc lạ dao khó cầm.
Tới đây tôi mở lời chào
Chào nam chào bắc chưa chắc chào ai
Chào người ngang vế, Chào kẻ bằng vai
Ai có ân thâm nghĩa trọng lắng tai nghe chào
Anh chào bên nam thì mất lòng bên nữ
Anh chào quân tử thì bỏ bạn thuyền quyên
Cho anh chào chung một tiếng
Kẻo chào riêng khó chào
Lăm lăm bước tới cội đồng
Nam nữ tôi chào hết không riêng người nào
Cây lê cây lựu cây đào
Ba bốn cây đứng đó cây nào đứng không
Nói cho tôi biết tôi kết nghĩa đào đông
Người nào chỗ ấy có chồng đứng riêng
Ai kia thật gái thuyền quyên
Xin cho tôi được cất duyên lên hò
Xoay bên nam tôi chào trai nam tử
Xoay bên nữ tôi chào thục nữ thuyền quyên
Chào chung trở lại chào riêng
Chào người bạn lạ kết duyên buổi đầu
Tới đây lạ khách khó chào (2)
Xăm xăm bước tới trường trung
Trai nam nhơn chào trước gái nữ tùng chào sau.
Chào rồi lại hỏi mau mau
Kép kia đã sánh với đào nào chưa
Sớm mai xách chén mua tương
Gặp anh trong trường cầm bút ngó ra
Hỏi anh đi học trường nào
Mua ba tờ giấy gởi vào cho anh
- Gởi thì gởi yến gởi oanh
Gởi chi ba tờ giấy làm anh bận lòng.
Làng mình có một nghề thương
Mua to bán lớn Triều Dương đứng đầu
Xưa nay chuyên việc đóng dầu
Kể ra bảy bộng từ lâu đến chừ
Bộng Thuỳ bộng Yến cho đến bộng Như
Tính trong bảy bộng của dư muôn ngàn
Bộng Nghị cho chí bộng Làng,
Bộng Hưng tấp nập bạn hàng thậm đông.
Anh em mình làm không hở chút công
Ngó xuống bộng Luỹ bảy ông y sì.
Lăng xăng như bướm lượn ngoài rào
Nồi ươm mất mối nhộng nhào trong bung
Miệng thế gian đồn đại lung tung
Ôm lòng chịu thảm cho cùng năm ni
Giả đò như đứa vô tri
Để lên ngõ bạn đôi khi kẻo buồn
Bạn thương ta thì chịu khó thương luôn
Để làm chi kẻ biển người nguồn cho xa
Cuốc lẻ đôi còn khóc còn la
Huống chi tình chàng nghĩa thiếp không phân qua đôi lời.
Thầy sai bách lộ thiên cung
Phù du tạm thảo ung dung đôi hàng
Trăm hoa dầu dãi nắng sương
Hoa cam hoa quýt chàng thương hoa nào
Chàng thương hoa mận hoa đào
Còn bông hoa cúc biến vào tay ai
Xin người hường thắm chớ phai
Thoang thoảng hoa lài mà lại thơm lâu
Xin chàng đừng phụ hoa ngâu
Tìm nơi phú quý dĩ cầu mẫu đơn
Mặc ai trăm giận nghìn hờn
Vẫn vui họp mặt năng cơn Tấn Tần
Chàng như con bướm mùa xuân
Ước gì thiếp được đứng gần cội cây
Yêu nhau thì dịch lại đây
Xin đừng dan díu hoa mây hoa bèo
Trèo lên hòn đá cheo leo
Bẻ hoa chiền chiện mỹ miều thêm xinh
Lẳng lơ hoa lý trên cành
Chẳng còn mơ tưởng hoa chanh hoa bìm
Thơm gì hoa mua hoa sim
Bắt chàng lặn lội đi tìm cho xa
Thương ai mà đứng giữa đồng
Thương người quân tử ra lòng say sưa
Dưới ao rau muống lưa thưa
Mặt trời xế bóng hoa dừa hoa cau
Trên giàn hoa bí hoa bầu
Hoa lang hoa đỗ hoa dâu ngoài đồng
Khát khao hoa quế trên rừng
Hoa sen dưới nước đã từng soi gương
Hoa quỳ theo ngóng ánh dương
Để cho hoa huệ đôi đường ái ân
Yêu nhau xa cũng như gần
Hoa mai cả tiết thanh xuân đợi chờ
Còn bông hoa sói lẳng lơ
Hương thơm ngào ngạt phất phơ yêu kiều
Hoa hường ai thấy cũng yêu
Gió đưa hoa héo rụng nhiều cội cây
Dù rằng hoa dứa thơm thay
Ban đêm đón khách ban ngày chờ ai
Người quốc sắc kẻ thiên tài
Cành trong hoa mận mặt ngoài hoa lê
Vườn thơm hoa vối hoa chè
Gió đưa hoa nhãn ghẹo người tình chung
Ngạt ngào đón khách tây đông
Hoa mùi tắm gội, má hồng đong đưa
Hoa riềng nâng giấc sớm trưa
Lấy ai đạo nghĩa say sưa Châu Trần
Tía tô cùng với cúc tần
Hai anh ăn ở đồng tâm một nhà
Hoa cúc tháng chín nở ra
Thanh yên phật thủ lân la trước thềm
Hoa râm bụt nở ngoài hiên
Hoa dại ở giữa đôi bên hoa hoè
Bốn mùa như thể hội hè
Tím vàng xanh đỏ màu mè là hoa.
Thấy thuyền quyên đảo điên trong dạ
Thương sao thương lạ thương hết tâm tình
Ngày nào anh kêu em đặng bằng mình
Dẫu phải chịu muôn lao nghìn khổ
Anh cũng giữ tâm tình sắt son.
Thiên đàng hỏa ngục hai quê
Ai khôn thì về ai dại thì sa
Đêm nằm nhớ chúa nhớ cha
Đọc kinh cầu nguyện kẻo sa linh hồn
Linh hồn phải giữ linh hồn
Đến khi mình chết được lên thiên đàng
Thiên lý giang sơn thiên lý nguyệt
Vị tỳ thiên lạc vị tùy cưu
Ân tình rày đặng phiêu lưu
Bên sông vắng vẻ tiếng chim cưu kêu phiền
Thà đừng gặp gỡ cho yên
Gặp nhau sao lại đảo điên hử tề
Đoạn sầu bán chẩm đê mê
Tin xuân đâu đã đưa về cho chăng
Tương tư sầu biếng ngủ biếng ăn
Giấc thần mộng năm canh âm ỉ
Trách ngày lại xuân qua hè chí
Tinh luật hà âm ỉ sen khô
Mơ màng bể Sở sông Ngô
Người buồn thấy cảnh chừng mô cũng buồn.
Thiên minh chính địa hề minh chính
Đường hiếu trung em giữ trọn hiếu trung
Một mai em thác xuống âm cung
Tay ôm bức chiếu nằm chung một mồ
Nào ai bỏ ngãi em mô
Em sống trên dương gian anh sống với
Em thác xuống dưới mồ anh cũng thác theo
Lời nguyền hương thắp đèn treo
Nào ơi ở bạc thác theo ngọn đèn.
- Thiên minh minh địa cũng minh minh
Chàng nằm xuống đó bỏ mình thiếp trông
Không ai chạy thuốc chạy thầy
Không ai nhổ lá bứt cây cho chàng
Không ai mượn nhổ cỏ ban
Không ai sắc thuốc cho nàng đỡ công
Tay chân lạnh ngắt như đồng
Nam mô A di đà Phật vợ xa chồng phen ni
Thác xuống suối vàng đành đoạn hồi quy
Làm tuần để chế đôi khi kẻo buồn
Về nhà treo bức liễn vuông
Treo lên rớt xuống lệ tuôn hai hàng
Ai làm hồn chàng thác xuống suối vàng
Rạng ngày mai mỗi đứa một nơi
Bưng chén cơm lên để xuống không vơi hạt nào
Đêm nằm mộng mị chiêm bao
Tiếc vườn hồng nhung yến liệng để vườn đào quạnh hiu.
Rừng xanh ai nhuộm mà xanh
Má hồng ai nhuộm mà quanh năm hồng
Rừng xanh lấy núi làm chồng
Má hồng em muốn lấy chồng thương binh
Chồng thương binh với hoa thiên lý
Cả hai đường em quý em yêu
Yêu hoa chỉ có một chiều
Thương binh em quý em yêu suốt đời
Nói lời em giữ lấy lời
Gió lấy mây trời em lấy thương binh.
Sông Trường chảy ra sông Tranh
Sông Tranh đổ ra sông Thu Bồn
Sông Thu Bồn xuôi ra Cửa Đợi
Nước không lạnh sao gọi là Sông Hàn
Sông không chờ sao gọi là Cửa Đợi
Nhớ thương mấy nước Sông Hoài
Bến Bà Tha còn đó đâu lời sắt son?
Riêng than đất chín trời mười
Cây khô há dễ mấy chồi đơm bông
Trên cây cù mộc đợi trông
Gió đưa lắc la lắt lẻo trật trà trật trẹo
Cành mai lúc lắc ngọn cây tùng xo ro
Có câu: Nam đáo nữ phòng nam tất tử
Nữ đáo nam phòng nữ tất dâm
Dầu lòng sinh tử bất sinh tâm
Sinh con há dễ sinh lòng chín khôn
Ai tâng con cù nó mọc sừng
Đến khi nó hóa cái gạc vẫy vùng làm mưa
Biết đà có khoái nhau chưa
Đặt tay lên dạ lại lừa tay đi.
Trên trời có đám mây xanh
Chính giữa mây trắng chung quanh mây vàng
Ôi là tình phụ nghĩa phàng
Chừ là duyên chi lắm bấy
Chừ cái dạ em trông chàng mà không thấy chàng đâu
Ôi ông chồng chồng mình ơi
Chi mà tệ tệ lắm chàng
Chi mà bạc bạc lắm chàng
Chừ nín nín đi con con ơi con hỡi là hỡi con hời
Thiếp nhắn một lời xin chàng chớ có quên.
Trời làm gió trúc mưa mai
Không mượn anh nón biết mượn ai bây chừ
Nón này đâu phải tình cờ
Đã cầm đến nón thì sờ đến quai
Nón này đã phải hơi ai
Mà vuốt chẳng sạch mà mài chẳng ra.
Trời làm phân bạn rẽ đôi
Tháng mười lạnh lẽo mồ hôi ra ướt dầm
Đau trong lòng thác thể kim châm
Muôn vàng có đó người tầm không ra
Chinh chinh bóng xế con trăng tà
Bạn buồn dã dượi đi ra dạo vườn
Thấy đôi chim én liệng cành hường
Tư nhơn đố vật xót thương mối tình
Dời chưn ra chốn lê đình
Trời không soi xét hai đứa mình cơ hội ni
Sách có câu hổ tử hồ bi
Vật còn tưởng vật huống chi duyên thiếp chàng
Phải chi trên trời có ngõ bắc thang
Ta lên hỏi thử ông tơ bà nguyệt cớ can chi mà lìa
Mền loan nệm gối phân chia
Loan phòng vắng vẻ đêm khuya lạnh lùng
Phải chi họa đặng hình dung
Xa nhau một tháng ta tạm nhìn cho bót thương
Ngó lên miễu Một ngọn hương chưa tàn
Tưởng tình tình lại biến tan
Gánh chung tư em để anh mang về làng
Chao ôi căn số linh đinh
Nay chừ chia rẽ tội cho tình tình ơi!
Trời làm tháng bảy mưa ngâu
Để cho Ô thước bắc cầu sang sông
Trời lập xuân gió dịu mưa bay
Lâm vô vòng nhơn ngãi càng ngày càng xa
Gẫm từng cơn tại mẹ với cha
Buổi sớm xuân không gặp để thủy ba vô chừng
Đò đương đưa mấy thuở đò ngừng
Thiếp có chồng rồi không lẽ dừng chân đợi chàng
Phải chi thiếp đừng sợ lân bang
Lén lút phụ mẫu phân giải với chàng đôi câu
Bây giờ xuống biển tìm châu
Lên non tìm ngọc dãi dầu mới cam
Tiếc thay tay đã nhúng chàm
Biển bắc sóng dợn sông nam gió dừng
Cam lòng chịu bạc với người dưng
Bước thời lỡ bước biểu chàng đừng vãng lai.
Trời mưa hoài thì trách ông trời không nắng
Trời nắng hoài thì trách ông trời không mưa
Ông trời già còn lắm kẻ không ưa
Hỏi làm sao em bậu ở cho vừa lòng thế gian?