Vừa may gặp lại lão bà
Ngọn ngành sau trước tỏ ra cùng chàng
Nguyệt Nga mô làm lụy giữa đàng
Nguyệt Nga mô cống sứ.cùng nàng Kim Liên
Nguyệt Nga mô thác xuống huỳnh tuyền .
Nguyệt Nga mô ôm bức tượng nhảy liền xuống sông
Nguyệt Nga mô lâm lụy Bùi Công vườn đào
Nguyệt Nga mô lên núi Ô Cao hỡi nường
Bao nhiêu sự tích kể hết chàng tường
Đây ta với hẳn là nàng Nguyệt Nga
Ta đây quốc trạng Sở gia
Vì chưa dẹp giặc Ô Qua lạc đường.
Vừa nghe tàu điện rung chuông
Leng keng đánh thức màn sương Tây Hồ.
Đường vui rộn bánh xe bò,
Lao xao Yên Phụ tiếng hò gọi nhau.
Hỏi mình: - Chuyên chở về đâu
Ngụy trang xanh ngắt một màu thế kia?
Rằng: - Rau Quảng Bá đây mà,
Rau vào xí nghiệp, rau ra chiến trường.
Rau tình, rau nghĩa quê hương
Lại đây, đẩy một đoạn đường hộ rau.
Vững vàng tháp cổ ai xây
Bên kia Thủ Thiện, bên này Dương Long
Nước sông trong dò lòng dâu bể
Tiếng anh hùng tạc để ngàn thu
Xa xa con én liệng mù
Tiềm long hỏi chốn, vân du đợi ngày
Xa ngãi nhơn ai tâm hồn chẳng xao xuyến
Nhớ chừng nào chết điếng lá gan
Ân tình nay đã dở dang
Nửa chừng người lại phũ phàng làm ri
Ân tình nay đã chia ly
Thình lình kẻ ở người đi hai đường
Chữ tình bạc tựa thu sương
Đau lòng chua xót trong lòng ngọt ngon
Đắng cay như ngậm quả bồ hòn
Tâm tư mộng tưởng héo mòn quả tim
Tui vẫn tưởng tui cùng người giữ trọn yêu thương
Nào hay đen bạc như chim kia sổ lồng
Trách thay tạo hóa bất công
Cầu Ô kẻ đợi sông Ngân người chờ
Ruột tằm bối rối như tơ
Tui tưởng tui cùng ai thủy chung như nhứt
Nay bây chừ phải chịu lỡ đôi
Phụ tình chi rứa bớ người ơi
Không nhớ câu thệ hải chẳng nhớ lời sơn minh
Bạc chi bạc rứa ớ người tình
Làm như Hậu Thị với Mai Sinh phải lạc lìa.
Tinh Yêu Trai Gái,Xa Cách,Tỏ Tình,Thương Nhớ,Nhắn Nhủ,Quê Hương,Đất Nước
Xa nhau cách mấy con trăng
Đêm nằm lơ lửng, uống ăn không thường
Không biết ai tôi nhắn với người thương
Nhắn anh dầu phụng Quán Rường mới ra
Nhắn bạn hàng Phong Thử, Hà Nha
Nhắn người Vĩnh Điện, La Qua xưa rày
Nhắn người quen biết xưa nay
Nhắn ông đi cuốc đi cày cũng không
Chợ chiều tôi nhắn chị hàng bông
Nhắn cô gánh nước, nhắn ông đưa đò
Nhắn người chuyển miệng giùm cho
Nhắn người cắt cỏ, giữ bò giữ trâu
Nhắn ông đi úp sông sâu
Nhắn ông bủa lưới giăng câu dọc gành
Nhắn người đốn củi rừng xanh
Nhắn cô bán cá, nhắn anh bán trầu
Nhắn người ở dưới Câu Lâu
Nhắn cô bán vải ở cầu Bình Long
Nhắn người Quảng Ngãi tỉnh trong
Nhắn ông Cầu Đất đi rong xưa rày
Trở về nhắn cảng tàu Tây
Tin lên tin xuống ngày rày thấy đâu
Trở về nhắn chú đi câu
Nhắn cô mang giỏ hái rau bên nà
Nhắn người Tư Phú, Túy La
Nhắn ông thợ nhuộm mua dà hôm tê
Nhắn người thợ Tổng Thanh Khê
Nhắn ông ngoài biển làm nghề mới vô
Người thương ta ở chỗ mô
Nhắn qua Bàn Thạch, nhắn vô Tam Kỳ
Nhắn người ở lính Trà My
Nhắn cô đò dọc cùng ghi tấm lòng
Trở về nhắn thợ đan nong
Nhắn ông Cẩm Lậu quơ rong Thanh Hà
Nhắn kẻ gần chí những người xa
Nhắn ông bán lụa, nhắn bà bán thao
Hỏi thăm chị bán gáo, bán dao
Người thương tôi ở chỗ nào, có thấy không?
Càng ngày càng đợi càng trông
Ai mà ở bạc, xuống sông chết chìm.
Xa nhau một năm rưỡi hay là hai năm
Nhớ đau trong bụng ngằm ngằm
Ngồi đau giận bỏ đi nằm cũng đau
Cùng quày bước trái ra ngõ sau
Thấy đồng điền quạnh quẽ một màu trời không
Thấy cửa nhà trời biển núi sông
Chim bay én liệng người không thấy người
Hai hàng huyết lụy tràn ngươi
Nhớ ai lỡ khóc lỡ cười cho ai
Hình thù diện mạo mảnh mai
Đề không phải bạn nước mắt láng lai khóc ròng.
Xa nhau ra tiếc sững tiếc sờ
Để chi quên nấy dật dờ như đứa say
Cầm kim quên vá quên may
Bưng ve quên rượu bưng khay quên trầu
Vô coi hát bộ cầm chầu quên vui
Cầm cân quên giác quên lui
Đếm tiền quên nỗi mấy dui một tiền?
Xa xôi non nước ngàn trùng
Hạ bài thơ ngọc gởi thăm bạn hiền
Soạn bút nghiên ra nước mắt chứa chan
Con ngươi mờ mịt hỏi đàng mô biên
Kể từ ngày xa cách bạn hiền
Đêm nằm không ngủ ngày phiền tứ chi
Ta phân với bạn làm ri
Nơi mô xuống nút vừa khuy bạn gài.
Xa xôi ăn một miếng trầu
Không ăn cũng lấy cho nhau bằng lòng
Trầu nầy anh chỉ cố công
Từ vua đến chúa cũng dùng trầu ta
Ngoài xanh trong trắng như ngà
Vua quan cũng chuộng, phật bà cũng yêu.