Trên trời ba bảy ông sao
Ông bổng tít lói ông cao tít mù.
Ngọn đèn cù chạy quanh câu đối
Anh có vợ rồi anh nói dối rằng không.
Có nên chăng để thiếp lấy chồng
Để chàng lấy vợ, kẻo uổng công đôi người!
Thân em làm lẽ chẳng nề
Đâu như chánh thất mà lê lên giường
Tối tối chị giữ mất buồng
Cho một manh chiếu nằm suông chuồng bò
Mong chồng chồng chẳng xuống cho
Đến khi chồng xuống gà o o gáy dồn
Cha mẹ con gà kia mày vội gáy dồn
Làm tao khiếp vía vì nỗi chồng con
Sớm mai anh đi chợ Gò Vấp
Mua một xấp vải đem về
Cho con hai nó cắt
Con ba nó may
Con tư nó đột
Con năm nó viền
Con sáu đơm nút
Con bảy vắt khuy
Anh mới bước cẳng ra đi
Con tám nó níu
Con chín nó trì
Bớ em mười ơi
Sao em để vậy
Còn gì áo anh.
Sớm mai đi chợ Biên Hòa,
Mua một xấp vải;
Đem về, con Hai nó cắt
Con ba nó may
Con Tư nó đột
Con Ba nó may,
Con Năm nó viền,
Con Sáu đơm nút,
Con Bảy vắt khuy.
Anh bước cẳng ra đi,
Con tám nó níu
Con chín nó trì
Ớ mười ơi,
Sao em đểvậy còn gì áo anh ?
Cầu cao trăm nhịp, bông hoa diệp héo sầu
Bướm ong hội ngộ chờ ngày bắc qua
Lầu tây có trống điểm ba
Không tình cũng nghĩa đường xa đi tìm
Tai nghe vườn lý có chim
Anh đà nghe tiếng đàn kìm em than
Trời đà sở định cơ hàn
Sáo sanh em sang sảng, duyên nàng thương không
Đêm năm canh tưởng niềm tơ tóc
Ngày sáu khắc thương gió nhớ mây
Đờn kìm ai gẩy lầu tây
Cho nên ong bướm khiến xây vườn đào
Thịnh suy chẳng biết làm sao
Cho người thục nữ ra vào hành lang
Giữa người thục nữ ta chẳng nói gian
Lòng ta thương mộ sáo nàng từ lâu
Tưởng là anh hùng trung quân ái quốc
Hay đâu anh bội chúa rõ ràng
Tưởng là anh giúp Đổng Kim Lân
Phò Hoàng thái hậu đỡ tấm thân em nhờ
Hay đâu anh cỡi gió phất cờ
Theo dòng họ Tạ bao giờ em không hay.
Bổn phận ở với láng giềng
Là nơi kề cận ấm êm cửa nhà
Ăn ở sao cho được thuận hòa
Đừng tranh hơn thiệt, rầy rà chẳng nên
Đôi bên là kẻ thân quen
Trong cơn tắt lửa tối đèn có nhau!
Xa ngãi nhơn ai tâm hồn chẳng xao xuyến
Nhớ chừng nào chết điếng lá gan
Ân tình nay đã dở dang
Nửa chừng người lại phũ phàng làm ri
Ân tình nay đã chia ly
Thình lình kẻ ở người đi hai đường
Chữ tình bạc tựa thu sương
Đau lòng chua xót trong lòng ngọt ngon
Đắng cay như ngậm quả bồ hòn
Tâm tư mộng tưởng héo mòn quả tim
Tui vẫn tưởng tui cùng người giữ trọn yêu thương
Nào hay đen bạc như chim kia sổ lồng
Trách thay tạo hóa bất công
Cầu Ô kẻ đợi sông Ngân người chờ
Ruột tằm bối rối như tơ
Tui tưởng tui cùng ai thủy chung như nhứt
Nay bây chừ phải chịu lỡ đôi
Phụ tình chi rứa bớ người ơi
Không nhớ câu thệ hải chẳng nhớ lời sơn minh
Bạc chi bạc rứa ớ người tình
Làm như Hậu Thị với Mai Sinh phải lạc lìa.
Xa nhau một năm rưỡi hay là hai năm
Nhớ đau trong bụng ngằm ngằm
Ngồi đau giận bỏ đi nằm cũng đau
Cùng quày bước trái ra ngõ sau
Thấy đồng điền quạnh quẽ một màu trời không
Thấy cửa nhà trời biển núi sông
Chim bay én liệng người không thấy người
Hai hàng huyết lụy tràn ngươi
Nhớ ai lỡ khóc lỡ cười cho ai
Hình thù diện mạo mảnh mai
Đề không phải bạn nước mắt láng lai khóc ròng.
Xa nhau ra tiếc sững tiếc sờ
Để chi quên nấy dật dờ như đứa say
Cầm kim quên vá quên may
Bưng ve quên rượu bưng khay quên trầu
Vô coi hát bộ cầm chầu quên vui
Cầm cân quên giác quên lui
Đếm tiền quên nỗi mấy dui một tiền?
Tinh Yêu Trai Gái,Xa Cách,Tỏ Tình,Thương Nhớ,Nhắn Nhủ,Quê Hương,Đất Nước
Xa nhau cách mấy con trăng
Đêm nằm lơ lửng, uống ăn không thường
Không biết ai tôi nhắn với người thương
Nhắn anh dầu phụng Quán Rường mới ra
Nhắn bạn hàng Phong Thử, Hà Nha
Nhắn người Vĩnh Điện, La Qua xưa rày
Nhắn người quen biết xưa nay
Nhắn ông đi cuốc đi cày cũng không
Chợ chiều tôi nhắn chị hàng bông
Nhắn cô gánh nước, nhắn ông đưa đò
Nhắn người chuyển miệng giùm cho
Nhắn người cắt cỏ, giữ bò giữ trâu
Nhắn ông đi úp sông sâu
Nhắn ông bủa lưới giăng câu dọc gành
Nhắn người đốn củi rừng xanh
Nhắn cô bán cá, nhắn anh bán trầu
Nhắn người ở dưới Câu Lâu
Nhắn cô bán vải ở cầu Bình Long
Nhắn người Quảng Ngãi tỉnh trong
Nhắn ông Cầu Đất đi rong xưa rày
Trở về nhắn cảng tàu Tây
Tin lên tin xuống ngày rày thấy đâu
Trở về nhắn chú đi câu
Nhắn cô mang giỏ hái rau bên nà
Nhắn người Tư Phú, Túy La
Nhắn ông thợ nhuộm mua dà hôm tê
Nhắn người thợ Tổng Thanh Khê
Nhắn ông ngoài biển làm nghề mới vô
Người thương ta ở chỗ mô
Nhắn qua Bàn Thạch, nhắn vô Tam Kỳ
Nhắn người ở lính Trà My
Nhắn cô đò dọc cùng ghi tấm lòng
Trở về nhắn thợ đan nong
Nhắn ông Cẩm Lậu quơ rong Thanh Hà
Nhắn kẻ gần chí những người xa
Nhắn ông bán lụa, nhắn bà bán thao
Hỏi thăm chị bán gáo, bán dao
Người thương tôi ở chỗ nào, có thấy không?
Càng ngày càng đợi càng trông
Ai mà ở bạc, xuống sông chết chìm.
Nhà anh chỉ có một gian
Nửa thì làm bếp nửa toan làm buồng.
Cậy em coi sóc trăm đường
Để anh buôn bán bốn phương thông hành (tung hoành)
Còn chút mẹ già nuôi đỡ giúp anh
Để anh yên trí khởi hành đường xa
Liệu mà thờ kính mẹ già,
Đừng tiếng nặng nhẹ người ta chê cười
Dù no dù đói cho tươi
Khoan ăn bớt ngủ liệu bài lo toan.
Cho anh yên dạ bán buôn…
Đêm đêm tưởng dạng ngân hà
Bóng sao tinh đẩu đã ba năm tròn
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Tào khê nước chảy vẫn còn trơ trơ
Nhớ ai ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai
Đêm đêm tưởng dải Ngân hà
Chuôi (Ngôi) sao Tinh (Bắc) Ðẩu đã ba năm tròn
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Tào khê nước chảy vẫn còn trơ trơ
Nhớ ai ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai
Tưởng sự tình bạc này hai sấp
Chẳng ai ngờ nói lại sấp ba
Bây giờ quan tướng thua ra
Áo quần cố hết trở ra về trần
Về giữa sân vạch quần bắt rận
Vợ ở nhà giận chẳng nấu cơm
Bây giờ tướng chũi ổ rơm
Chẳng dám hạch nước, hạch cơm, hạch trầu
Con vịt nó kêu "cặp, cặp"
Nó kêu không hồi không chặp, kêu khắp dòng sông
Kêu "Đào hoa giang thượng tương chiếu hồng (1)"
Kêu trai chưa vợ, gái chưa chồng thành đôi
Kêu rồi nước chảy hoa trôi
Tiếng thời kêu "cặp" nhưng mồ côi một mình
- Con gà nó kêu "Chiếc, chiếc"
Hắn kêu tha thiết, kêu cả năm canh
Kêu: "Cô sản lưu thủy bất vị thần (2)"
Trời kia khéo để duyên lành nhở nhơ
May mô ngộ gặp tình cờ
Tuy rằng kêu "Chiếc" nhưng bây giờ thành đôi
Ai sanh tô sanh tộ
Ai sanh đường thượng lộ
Ai sanh bộ kỷ trà
Ai sanh cha với mẹ
Ai mà sanh anh
- Bên Tàu sanh tô với tộ
Thằng Tây sanh đường thượng lộ
Thợ mộc sanh bộ kỷ trà
Ông bà sanh cha với mẹ
Cha mẹ mà sanh anh
Ai làm cho đó xa đây
Cho con chèo bẻo xa cây măng vòi
Anh về nghĩ lại mà coi
Tâm tình em ở gương soi nào bằng
Đố ai biết lúa mấy cây
Biết sông mấy khúc, biết mây mấy từng
Đố ai quét sạch lá rừng,
Để ta khuyên gió, gió đừng rung cây
- Rung cây, rung cội, rung cành
Rung sao cho chuyển lòng anh với nàng