Một ngón tay nhúc nhích này/ một ngón tay nhúc nhích này
Một ngón tay nhúc nhích cũng đủ cho ta vui vầy…
Hai ngón tay nhúc nhích này/ hai ngón tay nhúc nhích này!
Hai ngón tay nhúc nhích cũng đủ cho ta vui vầy!
Một nhà có bốn chị em
Có tôi là út, tôi thèm đi chơi.
Cả gan may túi đựng trời
Đem nong sảy đá, giết voi xem giò
Ngồi buồn đem thước ra đo
Đo từ núi Sở, núi So, chùa Thầy.
Lên trời đo gió đo mây
Xuống sông đo nước, lại đây đo người.
Đo từ mười tám, đôi mươi
Đo lên chẳng được, đo người mười lăm.
Tuổi em vừa đúng trăng rằm
Tuổi anh mười sáu kết trăm năm vừa.
Một nhà có bốn con dâu
Dâu cả buôn báu ra mầu cao chiêu
Dâu hai có ý mỹ miều
Tiền tiền thóc thóc bao nhiêu chẳng nề
Dâu ba chum chúm dâu chê
Nhờ ơn bác mẹ đi về tỉnh Nam
Dâu tư có chút tham lam
Chăn trâu cắt cỏ, nhôm nhoam ngoài đồng
Một nhà có bốn nàng dâu
Dâu cả buôn bán ra mầu phong lưu
Dâu hai có vẻ mỹ miều,
Bạc tiền thóc lúa, bao nhiêu đem về,
Dâu ba lùn tũn, xòa xuề,
Nhờ ơn cha mẹ cho về Miền Nam
Dâu Tư có tánh hay làm,
Chăn trâu cắt cỏ miên man ngoài đồng!
Một nhà sinh được ba vua
Vua còn vua mất, vua thua chạy dài
Kiến thái Vương, con thứ 26 của Hoàng Đế Thiệu Trị
Sinh ra ba Vua Đồng Khánh, Kiến Phúc và Hàm Nghi
Một nhánh tra, năm ba nhánh trảy,
Một nhánh trảy, năm bảy nhành nho,
Em tới đây, có đủ quan văn, quan võ, trẻ nhỏ, học trò.
Ai mà đối đặng tôi gả em chị em cho,
Ai mà đối không đặng, tôi bắt chăn bò ba năm.
- Một nhánh trảy, năm bảy nhánh mai
Một nhánh mai trăm hai nhánh thị
Chữ văn, chữ sĩ, anh đối hết trăm câu
Đối rồi anh hỏi chị em đâu
Nếu chị không có, anh bắt em hầu ngàn năm
(Hoặc: Một nhánh tre, năm ba nhánh trảy)
Một nhánh trảy, năm bảy cành mai
Một nhánh mai, trăm hai nhánh thị
Chữ văn, chữ sĩ, anh đối trọn trăm câu.
Đối rồi, anh hỏi chị em đâu ?
Nếu chị em không có, anh bắt em hầu mười năm.
- Một bụi tre sinh năm, ba bụi trảy
Một nhánh trảy sinh năm, bảy cây viết son,
Em có gả chị cho anh thì nhân nghĩa vẫn còn,
Em mà không gả, anh bắt giữ con trọn đời.
Một năm chia mười hai kỳ
Thiếp ngồi thiếp tính làm gì chả (chẳng) ra
Tháng giêng ăn tết ở nhà
Tháng hai rỗi rãi quay ra nuôi tằm.
Tháng ba đi bán vải thâm
Tháng tư đi gặt, tháng năm trở về.
Tháng sáu em đi buôn chè
Tháng bảy tháng tám trở về đong ngô.
Chín mười cắt rạ đồng mùa
Một chạp vớ được anh đồ dài lưng.
Anh ăn, rồi anh lại nằm.
Làm cho thiếp phải quanh năm lo phiền.
Chẳng thà lấy chú lực điền
Gạo bồ thóc đống, còn phiền nỗi chi!
Một năm chưa dễ mấy xuân
Gái kia chưa dễ mấy lần đưa dâu
Chẳng tham ruộng cả ao sâu
Tham về anh Tú lắm râu mà hiền
Chẳng tham ruộng cả ao liền
Tham về cái bút, cái nghiên anh đồ
Một năm là mấy tháng mười
Ta đi mua nồi về đúc tiền công.
Ta đi mua đồng về đúc bồ lao
Bây giờ tình nghĩa làm sao
Cho chuông chẳng bén bồ lao chẳng bền.
Xưa kia chuông ở trên đền
Bây giờ chuông tuếch chuông toác bỏ rền cầm canh.
Một năm là mấy tháng xuân (2)
Ăn chơi cho thỏa phong trần ai ơi!
Một năm là mấy tháng mười
Ta đi mua nồi về đúc tiền công.
Ta đi mua đồng về đúc bồ lao
Bây giờ tình nghĩa làm sao
Cho chuông chẳng bén bồ lao chẳng bền.
Xưa kia chuông ở trên đền
Bây giờ chuông tuếch chuông toác bỏ rền cầm canh.
Một năm là mấy tháng xuân (3)
Một ngày là mấy giờ dần hỡi ai (sớm mai)?
Em đừng cậy sắc khoe tài
Biết bao nồi thủng vào tay thợ hàn
Trời kia Khôn cũng thờ Càn
Nước kia Tấn cũng hợp Tần mới xong
Ngồi trong cửa sổ chạm rồng
Chăn loan, gối phượng không chồng ra chi!
Thơ đào nghĩ chữ vu quy,
Hôn nhân lễ đạt gặp thì đào yêu.
Trăm sông nì nít thư cưu, (*)
Thục nữ quân tử hảo cầu đẹp duyên.
Tục rằng tiên lại gặp tiên,
Phú lại tìm phú bạn hiền gặp nhau
Một phu hai phu ba phu bốn phu
Hồi mô anh đi buôn đi bán có quạt long chu
Có khăn nhiễu đóng có dù cánh dơi
Nay cho áo rách quần tơi
Nón Gò Găng đâu mất anh mang nón cời tới em
Người đời có lúc thạnh lúc suy
Hết cơn bĩ cực tới hồi thái lai
Cuộc đời ta vẫn còn dài
Có mô lại khổ cực hoài rứa răng
Trên trời có một cái trăng
Mây bay thì sáng mây giăng thì mù
Anh đà lỡ cuộc ngao du
Anh còn hỏi quạt hỏi dù làm chi
Làm người chẳng biết nghĩ suy
Hồi mô giàu sang em chuộng
Nay hàn vi em phụ chàng.
Một quan tiền tốt mang đi
Nàng mua những gì mà tính chẳng rả
Thoạt tiên mua ba tiền gà
Tiền rưỡi gạo nếp với ba đồng trầụ
Trở lại mua sáu đồng cau
Tiền rưỡi miếng thịt, giá (bó) rau mười đồng.
Có gì mà tính chẳng thông
Tiền rưỡi gạo tẻ sáu đồng chè tươi
Ba mươi đồng rượu chàng ơi!
Ba mươi đồng mật, hai mươi đồng vàng.
Hai chén nước mắm rõ ràng
Hai bảy mười bốn, kẻo chàng hồ nghị
Hai mươi mốt đồng bột nấu chè
Mười đồng nải chuối chẵn thì một quan.
Một rằng mình quyết lấy ta
Ta về bán cửa bán nhà mà đi
Ta về bán núi Ba Vì
Bán chùa Hương Tích, Phật đi làu làu
Ta về bán hết ngựa trâu
Bán hột thầu dầu, bán trứng gà ung
Bán ba mươi sáu Thổ công
Bán ông Hành Khiển, vợ chồng Táo Quân
Bán từ giờ Ngọ giờ Dần
Giờ Tí giờ Sửu giờ Thân giờ Mùi
Ta về bán cả que cời
Bán tro đun bếp bán trăm khêu đèn
Ta về bán trống bán kèn
Có gì bán hết, lấy tiền cưới em