Trai tài gái sắc tiếng đồn
Nho học, Tây học có nhường cho ai
Nghệ thuật cho đến nghề chơi
Có văn có võ có người tri âm
Xa quê bởi chuyện làm ăn
Hôm nay nhắc tới muôn vàn cảm thương.
Hòa Xuân ta đẹp tuyệt vời
Có đồng lúa chín sáng ngời quê huơng
Gò mao nghĩa địa chôn nguời
Nay là hợp tác nhà kho đỏ hừng
Nơi đây mồ mả như rừng
Nay là hợp tác Hòa Xuân của mình
Trung tâm hợp tác là đây
Gần đuờng quốc lộ ra vào vui thay
Sông Thu nước chảy đôi dòng
Đèn khêu hai ngọn anh trông ngọn nào
Muốn tắm mát lên ngọn sôn đào
Muốn ăn sim chín thì vào rừng xanh
Hai tay vịn cả đôi cành
Quả chín thì hái, quả xanh thì đừng
Quê Hương,Đất Nước,Hẹn Ước,Tinh Yêu Trai Gái,Núi Non,
Núi kia ai đắp mà cao (4)
Sông kia ai đào, nước chảy vòng quanh
Nhìn trời, nhìn nước mông mênh (*)
Có về Lữ xá, để anh đưa về
Tóc ngôi dài, tóc mai cụt,
Cầu trời khấn Bụt cho tóc mai dài
Bao giờ tóc chấm ngang vai
Thì ta két nghĩa làm hai vợ chồng
Nước Sông Lại mênh mang mùa nắng
Dòng sông Côn lai láng mùa mưa
Đã cam (Đã bao) tháng đợi năm chờ
Công đâu công uổng công thừa
Duyên em đục chịu trong nhờ quản bao
Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan
Ai về Mỹ Thị thì về
Trước sông sau biển rừng kề một bên
Nước Mỹ Thị vừa trong vừa mát
Đường Mỹ Thị nhỏ cát dễ đi
Gái Mỹ Thị đẹp như bông hoa lý
Trai Mỹ Thị đẹp ý siêng
Đứng bên ni Hàn
Ngó bên tê Hà Thân
Nước xanh như tàu lá
Đứng bên tê Hà Thân
Ngó về Hàn, phố xá nghênh ngang
Kể từ ngày Tây lại đất Hàn
Đào sông Cầu Nhí, bòn vàng Bồng Miêu
Dặn lòng ai đỗ đừng xiêu
Ở nuôi phụ mẫu sớm chiều có nhau
Đèo nào cao bằng đèo Phú Cốc?
Dốc nào ngược bằng dốc Nha Trang ?
Mỗi tiếng em than, hai hàng lụy nhỏ
Còn chút mẹ già, biết bỏ cho ai ?
Mẹ già, còn có em trai,
Phận em là gái, nay mai phải theo chồng.
Yêu nhau nên phải ra đi
Đi sao tìm thấy cố tri mới đành
Tìm anh tất cả thị thành
Tưởng rằng anh ở Hàng Mành không xa
Chữ tình ta lại gặp ta
Hàng Mành chẳng thấy tìm ra Hàng Hòm
Phố thời bán những mâm son
Duyên kia sao chẳng vuông tròn cùng nhau.
Nhật trình từ Ráy đến ô
Bây giờ ta kể duyên do các làng
Tứ Kỷ đó rõ ràng
Trông lên lại thấy một làng Pháp Vân
Trông xa rồi lại trông gần
Đại Từ trước mặt, sau lưng Linh Đường
Vang lừng chợ Sét một bên
Qua cầu lại thấy bên trên có chùa
Kẻ đi người lại như đua
Kẻ đi ghé nón, người vô cúi đầu
Nhác trông làng Tám càng màu
Thiên thanh con lục, địa đầu Tam Giang.
Ngó lên núi Dinh Ông nhiều cây gỗ quí
Ngó xuống chợ Đồng Cọ nhiều cá nhiều tôm
Ngó xuống đồng Bà Lài đám xanh đám đỏ
Ngó ra đồng Bàn Cỏ nhiều đám bỏ hoang
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh
Em lên xứ Lạng cùng anh
Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em
Tay cầm bầu rượu nắm nem
Mảng vui quên hết lời em dặn dò
Gánh vàng đi đổ Sông Ngô
Đêm đêm mơ tưởng đi mò Sông Thương
Vào chùa thắp một tuần hương
Miệng khấn tay vái bốn phương chùa nầy
Đồn rằng Văn Điển vui thay
Ngoài phố chợ họp năm ngày một phiên
Tàu qua phố dưới, phố trên
Đình thì ở giữa hai bên rặng bàng.
Làng Mơ cất rượu khê nồng
Làng Vọng dệt gối, chăn tằm làng Mui
Kẻ Giả thì bán bùi nhùi
Làng Lê bán phấn cho người tốt da
Kẻ Vọng khéo ngọc, khéo ngà
Đưa đem đi bán cho nhà kẻ sang
Kẻ Lủ thì bán bỏng rang
Trên Ô hàng Đậu lắm hàng nhiều thay
Ngâu, Tựu thì bán dao phay
Dù đem chặt nứa gẫy cây lại liền
Trong kho lắm bạc nhiều tiền
Để cho giấy lại chạy liền với dây.
Đã nghe đất chuyển trời rung
Đã nghe sấm động núi sông quê mình
Ra tay giành lại chính quyền
Súng gươm sát cánh đứng lên diệt thù
Xuống đồng cờ phất trống rung
Phố phường điệp điệp trùng trùng ra quân
Cho chuông vang dội thánh đường
Cho sông nối bến cho thuyền ra khơi
Cho dừa Bảy Mẫu lại tươi
Cho rau Trà Quế lại xuôi Chợ Cầu
Xa quê nhớ nón Câu Lâu
Nhớ cau Bất Nhị nhớ trầu Hội An
Yêu nhau mảnh đất thép gang
Như rừng nhớ nước hiên ngang biển trời.
Đây đất mẹ đây lời non nước
Nặng nghĩa tình sau trước một lòng
Đã sản sinh ra bao lớp anh hùng
Quả chẳng phụ với dòng sữa mẹ
Đà Nẵng, Sơn Trà, Miếu Bông, Cẩm Lệ
Chuyện trăm năm còn kể trận mù u
Đất anh hùng làm run sợ kẻ thù
Tên Hải Vân, Cồn Dầu, Núi Lở
Đây Hòa Liên quê hương miền tây bắc
Tuyến lửa đầu diệt giặc Pháp năm xưa
Nghĩa sĩ hề vang dội chí trung kiên
Núi Hải Vân nơi đất đứng toàn miền
Ai qua đó nhớ về bao dũng sĩ
Vân Dương ta giương cao cờ chính nghĩa
Hố Chiêu một chiều ta thảm bại
Nỗi đau thương vang.vọng mãi ngàn sau
Tổ quốc lâm nguy thất phu hữu trách
Giặc tan rồi xây dựng lại hơn xưa
Nào lúa ngô rẫy sắn với nương khoai
Thuyền xuôi ngược hò đưa trên sông nước.
Ngó lên đỉnh núi Sơn Chà
Ngó về Mân Thái ngó qua cửa Hàn
Em là cô gái Thọ Quang hay là Phước Mỹ nói rõ ràng cho qua nghe
Em đến đây đi bộ hay đi xe
Gặp nhau bày tỏ để qua nghe cho rõ ràng
- Quê em ở Bắc Mỹ An
Ghé thăm An Hải băng ngàn đến đây
Còn em là con gái An Hải Tây,
Là an ninh là du kích đêm ngày tuần tra.
Trên đường công tác ghé qua
Yêu quê yêu biển thiết tha nơi này!
Ai về Bích La Đông khỏi lòng đau xót ruột
Ai về An Hòa khỏi hậm hực thù Tây
Mồ mả cha ông hắn cho xe xới, xe cày
Bao nhiêu oan hồn nước mắt
Nghĩ lại trăm đắng nghìn cay căm thù.
Nhân dân đủ sức đủ điều
Cuộc đời nắng sớm gió chiều thảnh thơi
Nhớ quê vội tỏ đôi lời
Ai về nhắn gửi cho người Quảng Nam
Đất ta biển bạc non vàng
Biển bạc Đông Hải non vàng Bồng Miêu.
Hai thôn chung một con sông
Mỗi thôn có một cánh đồng phì nhiêu
Phòng khi nước lũ mưa nhiều
Hỏi thăm thôn ấy đê điều ra saỏ
Bờ thấp cho chí bờ cao
Cống, cù sửa chữa khi nào thì xong?
Lũ về nước đỏ đầy sông
Nước sông đã lớn, nước đồng lại to
Thôn tôi đã sẵn thuyền đò
Có tre dự trữ, có bồ mới đan
Phòng khi nước lũ lan tràn
Nhà nào nhà nấy sẵn sàng hộ đê.