Home Tìm Ca Dao Diễn Đàn Tìm Dân Ca Phổ Nhạc Tìm Câu Đố Tìm Chợ Quê Góp Ý Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
Cảm Nghĩ
 
Ẩm Thực
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Trang Chủ
 

 
 

 

 

 

 
  • Hương Hoa Đất Nước - Trọng Toàn (Trang 10)
     
    Em nghiêng tai được gió,
    Qua kể nhỏ cho em rành:
    Đôi ta còn vướng tơ mành,
    Đó chẳng  đành, đây anh cũng gắng,
    Sóng ba đào, mưa nắng chẳng nao.
     
    Em ơi chớ khá bôn hành,
    Duyên đâu nợ đó ai đành em lo.
     
    Khi thác ba năm xương tàn cốt rụi,
    Em đầu thai con nhạn bạch về đậu bụi chanh.
    Cất tiếng kêu anh đi nói vợ,
    Đừng chờ đợi em như hồi buổi xuân xanh không còn
     
    Em về anh gởi buồng cau, .
    Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy.
     
    Em về giục mẹ cùng cha,
    Chợ trưa dưa héo kẻo mà buồn thay.
    Em về giục mẹ cùng thầy,
    Cắm sào đợi nước biết ngày nào trong?
     
    Gánh nặng mà đi đường vòng,
    Tuy rằng không gánh nhưng lòng cũng thương.
    Gánh nặng mà đi đường dài,
    Để anh gánh đỡ một vai nên chổng.
     
    Gánh thì chị lại trả công,
    Mặt em chả đáng là chồng chị đâu.
     
    Gặp lúc trăng thanh gió mát,
    Thú nào vui bằng thú hát huê tình.
    Này bạn mình ôi?
    Trời xui hội ngộ hai đứa mình kết duyên.
     
    Gặp mặt em dưới thủy trên thoăn,
    Hỏi thăm phụ mẫu song toàn hay không?
    Gặp mặt em đây anh chẳng dám chào,
    Sợ cha mẹ hỏi thằng nào biết con.
     
    Gần sông cội mới ngã kề,
    Tiếng tăm anh chịu em về tay ai?
     
    Ghe anh nhỏ mũi trăng lườn,
    Ở trên Gia Định xuống vườn thăm em.
     
    Giả ơn ai có cây dừa,
    Cho tôi nghỉ mát đợi chờ người thương.
     
    Gió đâu thổi mát sau lưng,
    Dạ sao dạ nhớ người dưng vô cùng.
     
    Gió đưa cây cửu lý hương,
    Hai người hai họ mà thương nhau cùng.
     
    Gió đưa cột phướng hao dầu,
    Thương em để dạ chớ sầu mà hư.
     
    Gió đưa gió đẩy bông trang,
    Ai đưa ai đẩy duyên nàng tới đây?
    Tới đây thì phải ở đây,
    Bao giờ bén rễ xanh cây hãy về.
     
    Gió đưa gió đẩy bông trang, (3)
    Bông búp về nàng, bông nở về anh.
     
    Gió đưa gió đẩy mây đưa,
    Gặp đâu hay đó kén lừa mà chi.
     
    Gió đưa liễu yếu mai oằn,
    Liễu yếu mặc liễu, mai oằn mặc mai.
     
    Gió đưa mười tám lá me,
    Mặt rỗ hoa mè ăn nói có duyên.
     
    Gió đưa trăng con muỗi mồng xao xuyến.
    Anh xa nàng vì tiếng thì phi.
     
    Gió đưa trăng thì trăng đưa gió,
    Trăng lặn rồi, gió biết đưa ai.
     
    Gió đưa trăng thì trăng đưa gió, (3)
    Quạt nọ đưa đèn, đèn có đưa ai.
     
    Gió giục nhành sung, nhành tùng rang tảng,
    Anh muốn giục cái nhân tình, bảng lảng tại em.
     
    Gió nồm là gió nôm nam.
    Trách người quân tử ăn tham không giàu.
    Gió nồm là gió nồm nồm,
    Trách người quân tứ có mồm không ăn.
     
    Gió xoay vần, cát vận bờ tre,
    Anh có muốn gắng chữ tình chồng vợ,
    Phải lóng tai nghe em than phiền.
     
    Giở sách ra lệ sa ướt sách,
    Quên chữ đầu bài vì bởi nhớ em.
     
    Hai bên, bên liệu bên đào,
    Mặc tình ý bạn thương bên nào thì thương.
     
    Hiền thần phải trạch quân nhi sự,
    Dương cầm còn trạch mộc nhi thê,
    Em tuy phận gái vụng về,
    TƠ duyên này dầu lỡ, em chẳng hề biết lo.
     
    Hò chơi hồ rộng hoa rơi,
    Thấy em nhỏ tuổi nhiều nơi anh buồn.
     
    Hoa lý là chị hoa lài,
    Hoa lý có tài, hoa lài có duyên.
     
    Hoa sao thơm lạ thơm lùng,
    Thơm cây thơm lá người trồng cũng thơm.
     
    Hoa thơm mất nhụy đi rồi,
    Còn thơm đâu nữa mà người ước mơ.
     
    Hoa thơm trồng dựa cạnh rào,
    Gió nam gió chướng, hướng nào cũng thơm.
     
    Hoa tươi trong độ gió đông,
    Gái xinh, xinh đến có chồng thì thôi.
     
    Hỏi thăm đó mấy chị em,
    Đây ta rọc lá gói nem gởi về.
     
    Hồi hôm có bói ông thầy,
    Sáng ra xưởng đám ruộng này gặp em.
     
    Hôm qua tát nước đầu đình,
    Bỏ  quên cái áo trên cành hoa sen.
    Em được thì cho anh xin,
    Hay là em để làm tin trong nhà.
    Áo anh sứt chỉ đường tà,
    Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu.
    Áo anh sứt chỉ đã lâu,
    Muốn mượn cô ấy vào khâu cho cùng
    Khâu rồi anh sẽ trả công,
    Ít nữa lấy chồng, anh lại giúp cho.
    Giúp em một thúng xôi vò,
    Một con lợn béo, một vò rượu tăm.
    Giúp em đôi chiếu em nằm,
    Đôi chăn em đắp đôi tằm em đeo.
    Giúp em quan tám tiền cheo,
    Quan năm tiền cưới, lại đèo buồng cau.
     
    Hôm xưa anh đến chơi nhà,
    Thấy em nằm võng, thấy cha nằm giường.
    Anh thấy em nằm đất anh thương,
    Anh ra kẻ chợ đóng giường tám thang.
    Bấn góc thời anh thếp vàng,
    Bốn chân thếp bạc, tám thang chạm rồng.
    Bây giờ phải bỏ giường không,
    Em đi lấy chồng phí cả công anh.
     
    Hột thủy tinh đây nhìn sáng rỡ
    Để đành chờ thuở làm' nhẫn đeo tay.
    Dầu ai năn nỉ hỏi nài,
    Anh đợi người biết đạo, của này anh sẽ trao.
     
    Hỡi eo yếm trắng lòa lòa,
    Yếm nhiễu yếm vóc hay là trúc bâu.
    Hay là lụa bạch bên Tàu,
    Người cắt cũng khéo, người khâu cũng tài.
     
    Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ,
    Vô duyên đối diện bất tương phùng;
    Thuyền quyên nỡ phụ anh hùng sao nên?
     
    Kêu đò chẳng thấy đò sang,
    Buộc lưng con nhái mượn chàng đem tin.
     
    Khá khen con bướm khôn ngoan,
    Hoa tươi bướm đậu, hoa tàn bướm bay.
     
    Khăn xanh có ví hai đầu,
    Nửa thương cha mẹ, nửa sầu căn duyên.
     
    Khế rụng bờ ao thanh thao anh lượm,
    Ngọt như cam sành, héo cuống anh cũng chê.
     
    Khi đi trúc chừa mọc măng,
    Khi về trúc đã cho bằng ngọn tre.
     
    Khoai lan ba tháng phủ vồng,
    Thương em quá bộ băng đồng đến đây.
     
    Khó than khó thở lại khó phân trần,
    Tóc không vò tóc rói, ruột không dần ruột đau.
     
    Khuất bóng đen lan, anh nhìn nàng không rõ,
    Thấy dạng em ngồi còn nhỏ anh thương.
     
    Khúc sông chật hẹp phải tùy,
    Bấy lâu còn đợi sá gì đôi năm.
     
    Kiểng xanh nhỏ lá mau tàn,
    Do hà cớ sạ, bạn vàng xa anh?
     
    Kiểu kiểu thiên biên nguyệt,
    Vân mộng hữu hài thì,
    Phúc bồn nan chiếu điệu,
    Thùy sự bất dinh khuy;
    Khi động có nghe chuyện thì phi,
    Giận em anh mới lỗi đạo nghĩ thủy chung.
     
    Chương XXXI
    Tình Xuân
     
    (Từ Chữ L đến chữ R)
    Lá đa rụng xuống sân đình,
    Lơ thơ có kẻ thất tình mà hư.
     
    Làm thơ mà dán cây chanh,
    Trai bỏ học hành, gái bỏ bán buôn.
     
    Làm thơ quốc ngữ, đề chữ tân trào,
    Thứ tư tàu lại gởi vào thăm em.
     
    Lan huệ sầu ai lan khô huệ héo.
    Lan huệ sầu tình trong héo ngoài tươi.
     
    Lạy cha ba lạy một quì,
    Lạy mẹ bốn lạy con đi lấy chồng.
    Mẹ sắm cho con cái yếm nhất phẩm hồng.
    Trước là đắc nghĩa cùng chồng,
    Sau là họ mạc cũng không chê cười.
     
    Lạy trời thổi gió lung tung,
    Để cho thục nữ anh hùng gặp nhau.
     
    Lạy trời thổi quả địa cầu,
    Để cho ta được bạn bầu cùng trăng.
     
    Lập đông gió lạnh như đồng,
    Lạnh thì em chịu lạnh, lấy chồng cũng không.
     
    Lấy ai thì cũng một chồng,
    Lấy ta ta bế ta bồng trên tay.
     
    Lấy anh anh sắm đồ cho,
    Sắm bị sắm gậy, sắm mo đuổi ruồi.
     
    Lấy chi trả thảo cho cha,
    Đền ơn cho mẹ con ra lấy chồng.
     
    Lên non bẻ lá họa hình,
    Họa cho thấy mặt kẻo tình nhớ thương.
     
    Lên non chọn đá thử vàng,
    Thử cho đúng lượng mấy ngàn cũng mua.
     
    Muốn lên non tìm con chim lạ,
    Ở chốn thị thành chim chạ thiếu chi.
     
    Liệu cơm mà gắp mắm ra,
    Liệu cửa liệu nhà mà lấy chồng đi.
    Nữa mai quá lứa lỡ thì,
    Cao thì chẳng tới, thấp thì chẳng thông.
     
     Linh đinh chiếc bách giữa dòng,
    Thương thân góa bụa, phòng không lỡ thì.
    Gió đốn cây trúc ngã quì,
    Ba năm trực tiết còn gì là xuân.
     
    Linh đinh đã quá linh đinh,
    Chiếc thuyền đại hải đăng đinh giữa vời.
     
    Linh đinh một chiếc thuyền tình,
    Mười hai bến nước, biết gởi mình vào đâu
     
    Lóng bồn tình nguyện thả sen,
    Nước đục dạ muốn đánh phèn cho trong.
     
    960. Lỗi căn quyền như đờn lỗi nhịp,
    Biết bao giờ cho hiệp phụng loan.
     
    Lụa mười lăm anh chê lụa vụng,
    Mắc phải lụa hồ đành bụng bậu chưa.
     
    Lửa vùi cho tấm lòng lư,
    Bậu nghe lời thá bậu từ nghĩa anh.
     
    Lững lơ vừng quế giọi thềm,
    Chuông đưa bát ngát càng thêm bận lòng.
     
    Lưỡi Trương Nghi dầu bén,
    Miệng TÔ Tứ dầu lanh,
    Bây giờ em đã quyết với anh,
    Dầu hai ông mà tái thế dỗ dành chẳng xiêu.
     
    Lựu, lê, bình bát, mảng cầu,
    Bốn cây tứ quí anh sầu một cây.
     
    Mảng coi bông sen nở, lá sen rũ, củ sen chìm,
    Bao nhiêu quái vật lại tìm quái nhơn.
    Mảng coi trong giấy thấy hình,
    Khen ai khéo họa hai đứa mình đứng chung.
     
    Mất mẹ với cha thiệt là khó kiếm,
    Chớ điệu vợ chồng không hiếm gì nơi.
     
    Mẹ mong gả thiếp về vườn,
    Ăn bông bí luộc dưa hường nấu canh.
     
    Miệng anh đọc cửu chương,
    Tay anh nương bàn toán,
    Anh hỏi thăm nàng quê quán ở đâu?
     
    Minh quân lương tể tao phùng dị,
    Tài tử giai nhân tế ngộ nan,
    Trời xui anh gặp bạn vàng,
    Một lời phải nghĩa ngàn vàng khó mua.
     
    Mình về có nhớ ta chăng?
    Ta về ta nhớ hàm răng mình cười.
    Năm quan mua lấy miệng cười,
    Mười quan chẳng tiếc, tiếc người răng đen.
    Cái răng đen ai khéo nhuộm cho mình,
    Để duyên mình đẹp, để tình anh yêu.
     
    Mình về đường ấy hôm nay,
    Giường kia chiếu nọ, hôm nay ai nằm?
     
    Mình về mình nhớ ta chăng, (3)
    Ta về ta nhớ hàm răng mình cười.
    Năm quan mua lấy miệng cười,
    Mười quan chẳng tiếc, tiếc người tình nhân.
    Người tình nhân ta để trên cơi,
    Nắp vàng đậy lại để nơi giường thờ.
    Đêm qua ba bốn lần mơ,
    Chiêm bao thì thấy, dậy rờ thì không.
     
    975.
    Mồ cha ai đốn cây bần,
    Chẳng cho ghe cá đậu gần ghe tôm.
     
    Một đàng anh thêu nên nhạn,
    Một đàng anh mạng nên hoa,
    Yếm em nay để trong nhà,
    Khen thay thầy mẹ mở khóa đưa ra cho nàng.
     
    Một mình đứng giữa trung ương,
    Bên tình bên nghĩa biết thương bên nào?
     
    Một mình thủ phận một mình,
    Một ôm củi quế, một chình gạo châu.
     
    Một thương tóc bỏ đuôi gà,
    Hai thương ăn nói mặn mà có duyên,
    Ba thương má núng đồng tiền,
    Bốn thương răng lánh hạt huyền kém thua.
    Năm thương cổ yếm đeo bùa,
    Sáu thương nón Thượng quai tua dịu dàng.
    Bảy thương nết ở khôn ngoan,
    Tám thương ăn nói lại càng thêm tươi.
    Chín thương cô ở một mình,
    Mười thương con mắt hữu tình với ai.
     
    980. Muốn cho chim phụng nó gặp hoàng,
    Sen khô quế héo hai bồn nhởn nhơ.
     
    Mực văng vô giấy khó chùi,
    Vô vòng chồng vợ sụt sùi sao nên.
     
    Nàng ngồi cửa Hữu bán cau,
    Muốn xin chút vú sợ đau dạ nàng.
     
    Nào khi gánh nặng anh chờ,
    Qua truông anh đợi bây giờ nghe ai?
     
    Nên hư mặc thế chê khen,
    Mẹ ơi chớ nói đồng đen là vàng.
     
     Nết băng tuyết đáng khen cho đó,
    Lòng sắt son còn khó nỗi đây,
    Em nghe anh hỏi lời này,
    Cái duyên giải cấu ai bày gặp nhau?
     
    Duyên giải cấu chẳng phải duyên công lệ.
    Để tao phùng không phải để gió trăng.
    Trao tơ em đây đã lỡ chừng,
    Đó kiếm nơi bắn sẻ khuyên đừng lắng lơ
     
    Nếu em còn ngại, qua thề lại cho em mừng.
    Đứa nào được Tấn quên Tần,
    Xuống sông cọp ních, lên rừng sấu tha.
     
    Ngày nay hỏi gấp con bạn mình,
    Còn thương như cũ, hay tình hết thương?
     
    Ngày ngày ra đưa bao lơn,
    Hóng lên hóng xuống cho cơn gió vào.
    Gió vào ve vuốt má đào,
    Má đào quyến gió lối nào gió ra?
     
    Nghe bậu than thân bậu, dây lại thảm sầu (?)
    Linh đinh không của không nhà,
    Thương nhau anh cũng ráng cho hiệp hòa lứa đôi.
     
    990.
    Nghĩ con cá lý ngư nó cũng như thân thiếp,
    Chờ cho mãn kiếp tu được hóa rồng;
    Thôi anh đừng mong vợ mong chồng,
    Để cho em xa lánh bụi hồng gió trăng.
     
    Nghĩ em đáng lạng vàng mười,
    Đem ra kẻ chợ kém người trăm phân (?)
    Trông xa cứ nghĩ là tiên,
    Đến gần cú đậu ở bên cạnh sườn.
    Kìa ai lào lạo ngoài da,
    Mà trong rỗng tuếch như hoa muống rừng.
     
    Nghĩ ngán cho ai nhành mai đang thắm,
    Chẳng xứng tay cầm uổng nhánh mai tươi.
     
    Ngó lên đám bắp trổ cờ,
    Chuối kia đúng vóc anh chờ duyên em.
     
    Ngó lên mây bạc chín từng,
    Thấy đôi chim nhạn nữa mừng nửa lo.
     
    Ngó lên mây bạc trời hồng,
    Thương em hỏi thiệt có chồng hay chưa?
     
    Ngó lên tấm chăn lăng quăng,
    Kêu anh cũng ngặt, kêu thằng khó kêu.
     
    Ngó lên trời thấy một đám mây bạch,
    Ngó xuống lòng lạch thấy con cá chạch đỏ đuôi.
    Nước chảy xuôi, cá buổi lội ngược,
    Anh mảng thương nàng biết được hay không?
     
    Ngó qua bên núi Tô Châu,
    Thấy em gánh nước trên đầu giắt trâm.
     
    Ngó vô đám lứt ngũ sắc còn có con ong vàng
    Kìa cái (?) đám ngũ sắc con ong vàng.
    Anh coi đi coi lại duyên nàng còn nguyên.
     
    Ngó vô nhà nhỏ,
    Thấy đôi liễn đỏ,
    Có bốn chữ vàng,
    Thạnh suy anh chưa biết, thấy nàng vội thương.
     
    Ngọc còn ẩn đá chờ vàng,
    Anh còn ẩn sĩ chờ nàng lớn khôn.
     
    Ngọc lành, ai nỡ bán rao,
    Nhờ người quân tử mà trao ngọc lành.
     
    Ngọn lang trắng, ngọn vắn ngọn dài,
    Rau tần ô ngã đọc ngã ngang,
    Trái đưa gan sọc đen sọc trắng,
    Ngọn rau đắng trong trắng ngoài xanh,
    Chim quyên uốn lưỡi trên nhành,
    Bởi em ở bạc, ông trời nào đành để em.
     
  • Tập 1

    Trang 1  Trang 2  Trang 3  Trang 4  Trang 5 Trang 6  Trang 7  Trang 8  Trang 9  Trang 10 Trang 11  Trang 12 

    Tập 2

    Trang 13  Trang 14  Trang 15  Trang 16  Trang 17 Trang 18  Trang 19  Trang 20

     

     

     

    Sưu Tầm Tài Liệu và Web Design

      Hà Phương Hoài

    Kỹ Thuật Truy Tầm

    Hoàng Vân

    Sưu tầm Nhạc Dân Ca

    Julia Nguyễn
    Xin vui lòng liên lạc với  haphuonghoai@gmail.com về tất cả những gì liên quan đến trang web nầy
    Copyright © 2003 Trang Ca Dao và Tục Ngữ
    Last modified: 03/24/16