Home Tìm Ca Dao Diễn Đàn Tìm Dân Ca Phổ Nhạc Tìm Câu Đố Tìm Chợ Quê Góp Ý Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
Cảm Nghĩ
 
Ẩm Thực
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Trang Chủ
 

 
 

 

 

 

 
  • Hương Hoa Đất Nước - Trọng Toàn (Trang 20)
      
    TẬP II
     
    Đến đây than thở đôi lời,
    Xuân thu đôi cảnh mấy đời gặp em.
     
    Đi đâu tăm tối một mình,
    Hay là anh có tư tình với ai?
     
    Đó đôi ngồi chung một ngựa,
    Đây có một mình biết dựa vào ai?
     
     Đò đưa một chuyến ba tiền,
    Bớ cô bán bột xuống thuyền tôi đưa.
     
    Đò về Đại Lược, duyên ngược Kim Long,
    Đến đây là.chỗ rẽ của lòng,
    Gặp nhau nào biết trên sông bến nào?
     
    Đôi ta đá tạc vàng ghi,
    Vàng thì Mỹ Ký, đá thì tổ ong.
    Đôi ta thề núi hẹn sông,
    Núi trong bể cạn, sông trong bàn cờ.
    (Trung Bác chúa nhật, 8 12 1940)
     
    Đũa tre còn gắp được nem,
    Anh đây mà sánh với em kém gì.
     
    Đưa nhau giọt lệ không ngừng,
    Ngó sông, sông rộng, ngó rừng, rừng cao.
     
    Đường mương nước chảy,
    con cá nhảy con tôm nhào,
    Hai đứa mình còn nhỏ lẽ nào anh không thương.
     
    Đường rầy nghiêng xe lửa chạy cũng nghiêng,
    Gặp mặt anh đây giữa chốn huỳnh tuyền,
    Lời phân chưa hết, nước mắt liền vội tuông.
     
    Hai tay cuốc đất đắp bờ,
    Trồng cây đạo đức đợi chờ trượng phu.
     
    Học trò ba chữ lem nhem,
    Thấy gái mà thèm bỏ chữ trôi sông."
    (Tố Phang sao lục)
     
    Hồi nào em nói anh không nghe,
    Bây giờ xách nón chèo ghe đi tìm.
    (Đoàn Minh Tòng sao lục)
     
    1945
    Gió chiều thổi héo ngọn dưa,
    Dứt tình tại bạn, em chưa tiếng gì:
     
    Gió đẩy đưa rau dừa dịu dịu,
    Anh thương nàng lịu địu xuống lên.
     
    Gió đưa bụi cúc ngả, bụi sả tàn,
    Nương theo chéo áo con bạn vàng,
    Dầu sanh đầu tử mình nàng mà thôi.
     
    Gỏi nào ngon bằng gỏi cá kiềm (?)
    Đem ra đãi bạn trọn niềm thủy chung.
     
    Kiểng hoang vu chẳng thấy ai nhìn,
    Anh thò tay sửa kiểng năm bảy người giành trời ơi!
    (Đoàn Minh Tòng Sao lục)
     
    Kiểng xa bồn kiểng lại héo queo,
    Anh xa người nghĩa như lồng đèn treo hết dầu.
    (Võ Trọng Viên sao lục, 9.7.1953)
     
    Kiểng xa bồn kiểng lại còn xanh,
    Anh xa người nghĩa cơm canh bỏ liều.
    (Võ Trọng Viên sao lục, 8.7.1953)
     
    Khá thương thay hai đàng ly biệt,
    Bấm lá gan vàng như thiết như tha.
     
    Làm thơ trái ấu gởi thấu chung tình,
    Anh đau tương tự bịnh nặng không thấy mình vãng lai.
     
    Lăng xăng con bươm bướm đậu chéo khăn,
    anh chậm bước tăng quàng(?) con bướm bay.
     
    Lên non lên núi tầm chùa tu bốn mùa rau dưa cho rảnh,
    Mai sau đi về tiên cảnh, đặng chữ thanh nhàn.
    Sống ở dương gian mà chi,
    Chồng một nơi vợ một ngả.
    Dẫu anh có tu năm bảy cảnh chùa
    Cũng không đắc quả thành công!
    Lên xe, xe gãy ngựa bương,
    Trách lòng con bạn cầm cương không đều.
     
    Liệu bề thương được thì thương,
    Đừng trao gánh nặng giữa đường cho em.
     
    Linh đinh nửa nước nửa dầu,
    Nửa thương cha mẹ nửa sầu căn duyên.
     
    Lòng thương nên dạ mới trông,
    Không thương ai đứng tràn đồng mặc ai.
     
    Lục bình bát giác cặm các thứ bông hường.
    Cha mẹ em chọn dâu kén rể,
    Biết anh tầm thường đặng không.
     
    Mặc đầu cha đánh mẹ treo,
    Đứt đây té xuống cũng theo chung tình.
     
    Măng lên khỏi đất thành tre,
    Dặn em cặn kẽ đừng nghe lời người.
     
    Mù u bông trắng lá quắn nhụy huỳnh,
    Thấy em cực khổ một mình anh thương.
     
    Muốn lên non tìm con chim lạ,
    Ở chốn thị thiêng chim cho thiếu chi.
     
    Nên thời lập kiểng trồng huê,
    Một mai lá rụng xứ quê tôi về.
     
    Nước dưới sông khi mặn khi lạt,
    Mây trên trời cụm bạc cụm xanh.
    Mấy thuở em có chồng đi tắt về quanh thăm chàng.
    (THẦN CHUNG. 19 8 1952)
     
    Nước đâu đâu cũng chảy giữa nguồn
    Anh tham vui một thuở chịu buồn mấy năm.
    (Đoàn Minh Tòng Sao lục)
     
    Nước ròng trong rạch chảy ra,
    Tôi chào anh đi học Ở xa mới về.
     
    Nước sông lửng đửng, lờ đờ,
    Đò đâu chẳng thấy anh chờ hết hơi.
     
    Nước trong khỏa múc một vùa,
    Ai cho em uống thuốc bùa em
     
    Nước trong xanh em để dành tưới hẹ,
    Quân tử lỡ thời tại mẹ kén đâu.
    (Đoàn Minh Tòng Sao lục)
     
    Ngãi nhân là ngãi nhân đồng,
    Nào ai có bảo em bỏ chồng theo anh.
    (Đoàn Minh Tòng SAO lục)
     
    Ngó lên Châu Đốc thấy gốc bần trôi,
    Ngó về Gia Định thấy vịnh cây đào,
    Anh thương em ruột thắt gan bào,
    Biết em thương lại chút nào hay không?
     
    Ngó lên đám bắp trổ cờ,
    Biết em mấy tuổi, mà chờ uổng công.
     
    Ngó lên trời không cao không thấp,
    Ngó xuống biển không cạn không sâu,
    Tôi dạo chơi mười tám nước chư hầu,
    Không nghe ai than thở thảm sầu hơn anh.
     
    Ngó lên trời sao giăng tứ diện,
    Ngó ngoài biển chim liệng cá đua.
    Em thề với anh hết miếu qua chùa,
    Ai cho em uống thuốc bùa em mê.
     
    Ngó lên trời, trời cao lồng lộng,
    Ngó xuống đất, đất rộng thinh thinh.
    Anh với em gá nghĩa chung tình,
    Dầu ăn cơm quá ngủ đình cũng ưng.
     
    Ngộ bất cập mới gặp thình lình,
    Phải chi giấy mực trong mình,
    Họa hình người nghĩa để dành xem chơi.
     
    Ngọc còn ẩn bóng cây đào,
    Hai hôm anh đứng chỗ nào chờ em.
     
    Ngựa Ô ai thả bờ hồ,
    Sẵn yên, sẵn lạc, sẵn đồ cỡi chơi.
     
    Nghiêng mình nằm xuống nệm loan,
    Ngủ quên một giấc, bạn vàng có đôi.
     
    Nhái kêu chiều xế dưới mương,
    Thiếp đà an phận còn thương nỗi chàng.
     
    Nhện sa xuống nước nổi phình,
    Kiếu huynh, kiếu đệ, kiếu người tình tôi lui.
     
    Nhỏ nhỏ như ai, nhỏ nhỏ như em ít kẻ dám bì,
    Lên quan xuống huyện, chuyện gì cũng xong.
     
    Nhơn sánh nhơn hà nhơn vô lộc,
    Địa sánh thảo hà thảo vô căn.
    Hơn không hơn cũng kiếm cho bằng,
    Có đâu thua bạn, bạn hòng cười chê.
     
    Nhứt lê nhì lụa tam đào,
    Muốn phân đôi lời sợ miệng thế gian.
     
    Ô hô? Bình tích bể rồi,
    Chén chung lỡ bộ anh đứng ngồi không yên.
    (Đoàn Minh Tòng Sao lục)
     
    Ống quyển dài khen ai khéo thổi
    Em bỏ chồng gần vì nỗi đáng cay
     
    chợ Thủ xuống Mỹ Tho buôn bán,
    Gia Định, Sài Gòn quê quán của anh.
     
    Phải chi anh hóa đặng con dơi,
    Bay lên đáp xuống giỡn chơi mảng cầu.
     
    Phải chi lên đặng Ngọc Hoàng,
    Anh coi sổ bộ duyên nàng về ai.
    (Thích tứ HUỆ QUANG, Biên Hùng nhật báo, 1.3 1952)
     
    Phải dè hồi bão em thả trôi,
    Sống làm chi chịu chữ mồ côi một mình.
     
    Phải em có chồng xa, anh đà không giận,
    Bởi em có chồng gần như lửa cận mái hiên.
     
    Phụng hoàng xuống giếng tha mồi,
    Thấy em lao khổ đứng ngồi không yên.
     
    Phụng với loan gá nghĩa trên nhành,
    Loan chưa bỏ phụng, sao phụng đành bỏ loan?:
     
    Phụng với loan hai mối mơ màng,
    Dứt đi sợ tội, đợi chàng quá lâu.
     
    Ra đi phụ mẫu đứng trông,
    Đến đây gặp bạn lại không muốn về.
     
    Ra về nhắn với người thương,
    Tay vỗ thanh giương chép miệng thở than.
     
    2000
    Rau lan trổ ngọn hồng hồng,
    Bởi thương tình nghĩa xuôi giòng đến đây.
    Rắn không chân chạy năm rừng bấy rú,
    Con gà không vú nuôi chín mười con.
    Phải chi nhan sắc em còn,
    Anh vô chốn đó chiều lòng mẹ cha.
     
    Rồi mùa tót rã rơm khô,
    Bạn về quê bạn biết nơi mô mà tìm?
    (Dân Mới, lối 1951)
     
    Ruộng luôn dây anh muốn phóng cây cờ đồng,
    Trai như anh xứng rể, gái nữ đồng xứng dâu.
     
    Rượu nằm trong nhạo chờ nem,
    Anh nằm phòng vắng chờ em lâu về.
     
    Sáng trăng chi lắm bớ ông trời
    Để đôi lứa trẻ trao lời thiệt hơn.
    (Đoàn Minh Tòng  Sao lục)
     
    Sáng trăng sáng cả vườn đào,
    Sáng qua vườn hạnh, sáng vào vườn dưa.
    Anh đà có vợ con chưa,
    Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngào.
    (VAN HƯƠNG sao lục - THÂN CHỨNG. 27 9.52)
     
    Sông dài cá lội biệt tăm,
    Phải duyên phu phụ ngàn năm cũng chờ.
     
    Sông sâu cá lội sóng xao,
    Nhớ em anh đứng bờ ao đỡ buồn.
     
    Tàu lui ốc thổi vang dầy,
    Xa em vì bởi quan thầy đổi đi.
     
    Tay cầm sợi lạt đôi cua,
    Hỏi em làm mướn một mùa bao nhiêu.
     
    Tóc em dài sao không cài không bới,
    Để chi hoài bối rối dạ anh?
     
    Tố sô gấm nhiễu không màng,
    Thương cô áo chẹt vá quàng nửa lưng.
    (Võ Trọng Viễn sao lục 8 7 1953)
     
    Tới đây thì ở lại đây,
    Chừng nào bén rễ xanh cây sẽ về.
     
    Tới đây thủ lễ nghiêng mình,
    Dầu không đặng vợ cũng tình đệ huynh.
     
    Tới đây vai gánh miệng rao,
    Ai mua viên ngọc má đào tôi bán cho.
     
    Tháng ba trời hạn sen tàn,
    Đêm nằm trải lá gan vàng đợi anh.
     
    Thấy cô nho nhỏ, tôi muốn bỏ cái nghề đờn,
    Theo cô làm tùng giả, đánh quân cho cô coi.
    (Phi vân, Đồng Quê, tr l04)
     
    Thiên duyên kỳ ngộ gặp chàng,
    Khác nào như thể phụng hoàng gặp nhau.
     
    Tiện đây ăn một miếng trầm
    Hỏi thăm quê quán ở đâu chăng là.
    Xin chàng quá bước về nhà,
    Trước là trò chuyện, sau là nghỉ chân
     
    Thò tay chiết nhánh mai tàn,
    Bỗng nhìn thấy bạn hai hàng lệ sa.
     
    2020
    Thò tay hái ngọn rau đắng trong trắng ngoài xanh,
    Thương em đứng dựa góc thành,
    Chờ con trăng nó lặn mới đành trao thơ.
     
    Thóc bồ thương kẻ ăn đong,
    Có chồng thương kẻ nằm không một mình.
     
    Thổi nam rồi lại thổi nồm,
    Bao nhiêu nợ bậu anh gồm trả cho.
     
    Thương anh chẳng đám trao trầu,
    Để trên bó mạ gió hầu thổi qua.
     
    Thương nhau chẳng quản chi thân,
    Phá Tam Giang cũng lội, đèo Hải Vân cũng trèo.
    (Thái Văn Kiểm Sao lục)
     
    Thương nhau chí quyết thương hoài,
    Bảng treo mặc bảng, thơ bày mặc thơ.
     
    Thượng điền tích thủy, hạ điền khan,
    Ruộng trên ngăn nước ruộng dưới,
    Em hỏi chàng tính sao
    (ĐÀNG GIAO Sao lục)
     
    Trách ai làm lở bờ ngăn,
    Tùng xiêu, cúc ngã, mai oằn, điểu rơi.
     
    Trách trời sao chẳng sáng trăng,
    Đặng anh lên xuống nói năng đôi lời.
    (Đoàn Minh Tòng sao lục)
     
    Trách trời rồi lại trách trăng,
    Trách anh sao vội lăng xăng bỏ nàng.
     
    2030
    Trăm năm lỗi hẹn hò,
    Cây đa bến cũ, con đò khác đưa.
    Cây đa bến cũ còn đưa,
    Con đò đã khác năm xưa tê rồi.
    (Dân Mới, 1951)
     
    Trồng tre tre trổ cán ,
    Tre lên mấy mắt anh thù mấy năm.
    (Đoàn Minh Tòng sao lục)
     
    Vắng mặt em một bữa chau mày,
    Cũng bằng cha mẹ đem đày biển đông.
     
    Vịt tàu xuống tắm ao sen,
    Hèn lâu qua mới gặp bạn quen một lần.
     
    Xa anh em đau xót vô cùng,
    Dựa mai mai ngã, dựa tùng tùng xiêu.
    (Đằng Giao Sao lục)
     
    Xăm xăm bước tới vườn trầu,
    Hỏi thăm lê lựu, mảng cầu chín chưa?
     
    Xin anh nghĩ lại kẻo nhầm,
    Lòng em vằng vặc như rằm giăng thu.
    Giăng trung thu còn có khi mờ,
    Lòng em vằng vặc bao giờ cho phai.
    (Giáo Dục nguyệt san, tháng 7 1953)
     
    Tình Vợ Chồng
     
    Ai Chèo ghe bí qua sông.
    Đạo vợ nghĩa chồng nặng lắm anh ôi.
     
    Anh đi ghe rổi chín chèo,
    Bởi anh thua bạc nên nghèo nợ treo.
    Nợ treo mặc kệ nợ treo,
    Em bán bánh bèo trả nợ cho anh.
     
    Anh mất cây quạt, anh nực đà quá nực,
    Anh dang tay đấm ngực đau đà quá đâm,
    Đũa so le đôi chiếc khó cầm,
    Liệu sao em liệu, thương thầm khó thương.
    (Tôn Nữ Hoàng Oanh, Nha Trang, 1953)
     
    2040
    Ba năm cốt rụi xương tàn,
    Dầu ai ve bậu, bậu làm bậu ăn.
     
    Cầu mô cao bằng cầu danh vọng,
    Nghĩa mô nặng bằng nghĩa chồng con.
    Ví dầu nước chảy đá mòn,
    Xa nhau nghìn dặm, lòng còn nhớ thương.
    (Dân Mới, lối 1951)
     
    Con cua không sợ, anh sợ con còng,
    Dao phay không sợ, sợ gái hai lòng hại anh.
     
    Chim kia còn thỏ thẻ trên cành,
    Nghe em nói vậy đã không đành rẽ phân.
     
    Chín con chưa gọi rằng chồng,
    Huống chi em bậu tay không mới về.
    (Sài Gòn Mới, 19.5.1952)
     
    Chim chuyền nhành ớt rớt xuống nhành mai,
    Vợ chồng xa cách làm ai cũng buồn.
     
    Chim quyên đứng dựa bụi riềng,
    Kiếm nơi đức hạnh trai hiền gởi thân.
    (Võ Trọng Viễn sao lục, 9.7 1953)
     
    Chồng chuồi, vợ dệt chiếu hoa,
    Tay trao khổ dệt đôi đà đáng đôi.
    (Võ Trọng Viễn sao lục, Cai Lậy, Mỹ Tho. 24.7.1952)
     
    Chồng Hồ, vợ Hớn, giả như nước lớn tràn bờ,
    Lớn thời lớn vội một giờ cũng tan.
    (MINH TRÍ, Sài Gòn, Chí Hòa. 1953)
     
    Chết ba năm sống lại một giờ,
    Để xem người nghĩa phượng thờ làm sao.
     
    2050
    Chuột kêu chút chít trong rương,
    Anh đi cho khéo đụng giường mẹ hay.
     
    Dĩa bàn than bịt vàng đốm chả,
    Phụ mẫu em nghèo khoan đã bớ anh.
    Dĩa bàn than tôm càng dựng đứng,
    Phụ mẫu em nghèo không xứng sui gia.
    (Tôn Nữ Hoàng Oanh, Nha Trang, 1953)
     
    Đèn ai leo lét bên sông,
    Hay đèn mẹ chồng đi rước nàng dâu.
     
    ĐÓ có đủ đôi ăn rồi lại ngủ,
    Đây có một mình thức đủ năm canh.
     
    Đờn ông đi biển có đôi,
    Đờn bà đi biển mồ côi một mình.
     
    Hạc thời đối hổ, hạc đổ nhành mai,
    Hèn lâu gái mới gặp trai,
    Chàng mà gặp thiếp như bài liền pho?
    Anh thương em núi chảy thành tro, biển cạn thành gò,
    Sông sâu chín lạch, sao đò còn đưa.
    Vái trời chồng cũ vợ xưa,
    Kết duyên phu phụ, nắng mưa có trời.
     
    Lên voi túc một tiếng còi,
    Thương con nhớ vợ, lịnh đòi anh phải đi.
     
    Một mình lo tảo lo tần,
    Lo phần sưu thuế lo phần chồng con.
     
    Mình ơi, ta hỏi thiệt mình,
    Còn thương nhau nữa hay tình muốn thôi?
    (Trần Trọng Kim, việt Nam văn phạm)
     
    Mất mẹ mất của anh đà khó kiếm,
    Mất vợ mất chồng dễ kiếm như chơi.
     
    Mới quần mới áo thì hay,
    Chứ mới vợ mới chồng thì không ra gì.
    (ĐÔNGTHANH, 15.1.1953, tr5)
     
    Nước mắt nhỏ sa lấy khăn mu soa em chằm,
    Cái điệu vợ chồng ngàn dặm chóng quên.
     
    Ngó lên am tự chùa vàng,
    Tu thời đặng đó, bỏ nàng ai nuôi.
     
    Nhạn lạc bầy nhắm hướng nó bay,
    Chớ chồng xa vợ may hay rủi nhờ.
     
    người không quen ơi,
    Nghe anh, em cũng muốn thương nhiều.
    Nhưng hoa đà có chủ khó chiều dạ anh.
    (Phi Vân Đồng quê)
     
    Phụng hoàng đua se sẻ cũng đua,
    Anh chơi trước miếu sau chùa,
    Dụng người buôn bán quê mùa thiếu chi.
     
    Rắp toan cưỡi ngựa ra về,
    Chàng đề câu đối, thiếp đề câu thơ.
    (Văn Hóa Nguyệt San1953)
     
    Rồi đây anh cũng tính mua đồ,
    Mua một cặp cua, đôi ba cặp vịt;
    Cam quít, bưởi bòng, vài gói ô long,
    Vài phong Bổn Lập, cây máy sập;
    Đôi võng thêu cườm, khăn lụa vàng lườm,
    Dầu chanh thơm ngát
    Trước kính thăm cô bác,
    Sau thăm nhạc mẫu ở nhà,
    Dù, giày, khăn, võng gởi mà cho em.
    Súp lê một còn than còn thở,
    Súp lê hai còn đợi còn chờ,
    Súp lê ba tàu ra biển Bắc,
    Tay vịn song sắt, miệng chắc lười kêu trời.
    Chồng nam vợ bắc sống đời được đâu.
    (Võ Trọng Viễn sao lục, 8 7. 1953)
     
    Sông Ngân há dễ bắc cầu,
    Trai vong vợ cũ, gái sầu chồng xưa.
     
    Sóng trào cho chiếc lá nhồi,
    Căn dươn (duyên) trắc trở đứng ngồi sao yên.
     
    Trăm năm ai chớ bỏ ai,
    Chỉ thêu nên phụng, sắt mài nên kim.
    Trăm năm trăm tuổi may rủi một chồng,
    Dầu ai thêu phụng vẽ rồng mặc ai.
    (Võ Trọng Viễn sao lục, 9 7. 1953)
     
    Thương ai mà chẳng thương chồng,
    Bới chồng bạc đạo nên trong lòng không thương.
     
    Vịt nằm bờ mía rỉa lông,
    Cám cảnh thương chồng đi học đường xa.
     
    Vợ lớn đánh vợ nhỏ,
    Chạy ra cửa ngỏ,
    Cắn cỏ kêu trời,
    Nhứt phu lưỡng phụ ở đời đặng đâu.
    (THÂN CHUNG, II.8.49)
     
    Vợ xa chồng cây ngã đá tan,
    Chồng ôi mà xa vợ trời âm cang mưa hoài.
     
    Vai mang khăn gói theo chồng,
    Mẹ kêu con dạ, trở vào lạy mẹ cùng cha.
     
    Xưa kia con ở nội gia,
    Bây giờ còn xuất giá tùng phu, xuất gia tùng phụ,
    Sách có chữ: tam cang ngũ thường,
    Ngoài bìa có chữ phu phụ đạo đồng,
    Thương cha, nhớ mẹ, đạo thương chồng phải theo.
    (Tôn Nữ Hoàng Oanh, Nha Trang, 1953)

     

  • Tập 1

    Trang 1  Trang 2  Trang 3  Trang 4  Trang 5 Trang 6  Trang 7  Trang 8  Trang 9  Trang 10 Trang 11  Trang 12 

    Tập 2

    Trang 13  Trang 14  Trang 15  Trang 16  Trang 17 Trang 18  Trang 19  Trang 20

     

     

    Sưu Tầm Tài Liệu và Web Design

      Hà Phương Hoài

    Kỹ Thuật Truy Tầm

    Hoàng Vân

    Sưu tầm Nhạc Dân Ca

    Julia Nguyễn
    Xin vui lòng liên lạc với  haphuonghoai@gmail.com về tất cả những gì liên quan đến trang web nầy
    Copyright © 2003 Trang Ca Dao và Tục Ngữ
    Last modified: 03/24/16